How many a man has dated a new era in his life from the reading of a book.

Henry David Thoreau, Walden

 
 
 
 
 
Tác giả: Lưu Chấn Vân
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Đông Mai
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 35
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 12
Cập nhật: 2023-03-26 23:05:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16
ý Tuyết Liên từ Bắc Kinh trở về, đến nhà cô bạn học Mạnh Lan Chi đón con trước, rồi tới núi Giới Đài lễ Bồ Tát. Cô mua vé vào cửa, dâng hương rồi rạp mình xuống đất dập đầu: “Bồ Tát đại từ đại bi, ngài thật thiêng quá! Ngài xuống tay còn độc ác hơn con. Ngài cách chức hết đám người phạm pháp nhận hối lộ ấy. So với việc giết chúng thì điều này còn khiến con thấy được giải hận hơn ngàn lần.”
Lạy xong cô đứng dậy rồi tiếp tục dâng nén hương thứ hai, lại rạp mình xuống đất dập đầu lần nữa: “Bồ Tát, ngài cũng không thể lo việc lớn mà quên mất việc nhỏ được. Đám người phạm pháp nhận hối lộ kia, ngài trừng phạt cả rồi, nhưng còn tên khốn Tần Ngọc Hà vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Chuyện con có phải Phan Kim Liên không, ngài còn chưa xử đến.”
Câu chuyện vì một người phụ nữ đi kiện ở tỉnh nọ mà một lúc cách chức nhiều cán bộ từ thành phố đến huyện rồi cả tòa án huyện, được đăng trên Thời báo tin tức trong nước, sáng hôm ra báo, vị lãnh đạo Nhà nước từng tham gia buổi thảo luận của đoàn đại biểu tỉnh XX hôm ấy đã đọc được. Sau khi đọc xong, ông vội gọi thư ký tới, chỉ vào tờ báo hỏi: “Thế này là thế nào?”
Thư ký cũng đã đọc bài báo đó rồi, bèn nói: “Có thể trong thời gian Đại hội đại biểu Nhân dân, anh tới dự buổi thảo luận của tỉnh này rồi phê bình chuyện đó nên họ giải quyết nhanh gọn.”
Lãnh đạo vứt tờ Thời báo tin tức trong nước xuống bàn, nói: “Làm bậy quá, tôi cũng chỉ phê bình hiện tượng này chút thôi. Họ lại cách chức nhiều cán bộ một lúc như thế. sửa sai như vậy là quá đà rồi.”
Thư ký: “Hay em gọi điện thoại, bắt bọn họ sửa lại lần nữa.”
Lãnh đạo suy nghĩ một hồi rồi xua tay: “Như thế, lại thành sửa sai quá đà thêm lần nữa.”
Đoạn ông thở dài: “Thực hiện theo phương châm sẵn có của tổ chức là chuyện dễ nhất trên đời, tại sao cứ thích làm qua quýt cho xong chứ? Tại sao không thể suy nghĩ sâu sắc về ý nghĩa quan trọng của vụ việc này? Tại sao không thể từ một hiểu mười?”
Rồi ông lại nói tiếp: “Sớm biết như thế này, tôi đã không đến tham dự buổi thảo luận của bọn họ cho rồi. Hôm đó cậu cũng biết đấy, vốn bốn giờ tôi phải hội kiến khách nước ngoài, khách đang trên đường đến Đại lễ đường, bỗng dưng đau bụng, tạm thời đi viện, nên có chút thời gian rảnh. Nhắc tới người phụ nữ đó, cũng chỉ là nêu ví dụ chút thôi mà.”
Nói xong vị lãnh đạo bắt đầu đi lững thững trong phòng, đi được mấy vòng thì dừng lại nói: “Tên Trữ Thanh Liêm này quả có nhiều toan tính.”
Sau đó không nói thêm nữa mà ngồi vào bàn làm việc, bắt đầu phê duyệt các cổng văn khác.
Chủ tịch tỉnh Trữ Thanh Liêm sắp tới được điều đến tỉnh khác làm Bí thư tỉnh ủy. Nhưng một tháng sau, tỉnh kia đã có Bí thư tỉnh ủy khác nên Thanh Liêm vẫn làm Chủ tịch tỉnh tại tỉnh của Tuyết Liên. Ba năm sau, ông được điều lên làm chủ tịch Hội nghị hiệp thương chính trị của tỉnh; năm năm sau thì nghỉ hưu.
Tôi Không Phải Phan Kim Liên Tôi Không Phải Phan Kim Liên - Lưu Chấn Vân Tôi Không Phải Phan Kim Liên