Nguyên tác: Ihmiset Suviyössä
Số lần đọc/download: 258 / 10
Cập nhật: 2020-02-13 14:06:35 +0700
Chương 18
T
ối hôm đó Mettälä cũng chẳng có ý định gì rõ ràng khi rời phà. Anh ta định ra khỏi làng, quay trở lại cái khu nhà tranh nghèo. Cuộc sống trong khu nhà tranh đó giống như cuộc đời thật của anh ta nơi quê nhà. Trong các ngôi nhà bao giờ cũng có ông và bà, cả hai đều hơi nhăn nheo và đội quân lớn nhỏ có độ tuổi khác nhau. Khi nhìn thấy khách lạ như thế này chúng đều trố mắt nhìn, đưa ngón trỏ của tay phải lên ngoáy mũi, ngón chân cái của chân trái cọ xát các khoảng cách giữa các ngón chân phải. Mettälä đến nơi đó, thấy mình thật vĩ đại, thỉnh thoảng lại ư ử một bài hát mà anh ta chợt nhớ lại từ hồi còn vụng về đi lại với Santra, người vợ bây giờ… “Ôi các cậu trai làng thú vị xiết bao khi nhảy với vợ chưa cưới của người khác, thật thế đấy.” Một người đàn ông sống trong ngôi nhà đi ra mặt hầm hầm, nhưng khi họ nói với nhau mấy câu và người này nhìn thấy cái chai trong tay Mettälä, mọi sự đều yên ổn cả. Mettälä vào được đến hai, ba ngôi nhà tranh trước khi rượu trong chai của anh ta cạn. Lúc đó anh ta nhằm hướng “vùng bờ nghỉ mát” để quay trở lại. Anh ta sử dụng những từ như vậy, cũng như nhiều từ khác học được từ bên ngoài thế giới rộng lớn. Có lần anh ta kể anh ta đã qua nước Mỹ và khẳng định với tất cả mọi người rằng sẽ quay trở lại nơi đó, bởi vì “đất cũ” có vẻ không đủ sức nuôi người con xuất sắc của mình… Đến đây anh ta kêu lên the thé.
Rời khỏi ngôi nhà tranh cuối cùng mà anh ta vừa rẽ vào, Mettälä nằm dài lên đồng cỏ xanh. Anh ta nằm đó nghỉ, i à một cái gì như là bài hát. Từ trong nhà một cậu bé được bảo ra xem anh ta có bị làm sao không. Thằng bé sợ sệt rón rén lại gần người đàn ông đang nằm. Mettälä nghe thấy bước chân, nhưng anh ta không thay đổi thế nằm và cũng không mở mắt, chỉ nằm đó nói với thằng bé.
- Lấy cho tao ngụm nước ở bến đằng kia! Mày vừa được một đồng mác đấy. Đưa nước lại đây.
- Mà cháu lấy nước về bằng gì?
- Đó là việc của mày, nhưng nhanh lên đồ quỷ!
Thằng bé hoảng sợ chạy trở lại sân. Ngay lúc đó người đàn bà, mẹ thằng bé bước đến. Nghe thằng bé kể gã say muốn gì, chị ta quay trở lại, lấy nồi và không nói không rằng ra nguồn múc nước, đem lại cho người đang khát.
Ở vùng đất thiêng này cái cảm giác bất ổn kỳ lạ cứ hành hạ Mettälä máu lạnh. Khi đang nằm thượt trên bãi cỏ anh ta lại vừa nghĩ là đã không về qua nhà. Chính ra phải về, nhưng - rồi lại phải đi ngay đến nơi nào đó - đến “vùng bờ nghỉ mát”. Đó chẳng phải là Bờ biển Vàng, cũng chẳng là Bờ biển Hạt tiêu, mà Bờ biển Ngà cũng chẳng phải, nhưng dù sao cũng vẫn phải về… Ôi các cậu trai làng thú vị xiết bao khi nhảy với vợ chưa cưới của người khác, thật thế đấy.