To acquire the habit of reading is to construct for yourself a refuge from almost all the miseries of life.

W. Somerset Maugham

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Nhan
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 34
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1053 / 6
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5.3
O o
Nếu nàng nghĩ đến tửu phường lần đó uống rượu, chính là cái ngoài ý muốn, sẽ không lại phát sinh loại sự tình này nữa, thì nàng thực sai lầm rồi.
Cách một ngày, Khương Thế Dung lại tìm nàng uống rượu.
Nàng có thể cự tuyệt sao? Không, nàng một chút cơ hội cũng không có.
Lần này, rượu mà hắn lấy đến, không phải là hoa hồng ngọc lộ, cũng không phải là lực thạch rượu, nàng vừa ngửi, liền đoán ra, chính là hoa điêu rượu.
Hắn đã có mệnh lệnh, nàng không thể không uống mấy chén.
Khương Thế Dung không uổng công chờ mong, quả nhiên không vượt qua ba chén, khuôn mặt luôn có ý đồ che dấu tâm trạng, dần dần chuyển thành đỏ bừng, ánh mắt bởi vì nhiễm hơi men mà phủ mị lờ mờ, vẻ mặt mềm mại thường ngày nay đã không thấy đâu, giờ đây trong mắt hắn chỉ còn lại một bộ mặt có mang nét điêu ngoa cá tính.
Nhìn thấy vẻ mặt này của nàng, hắn không khỏi hứng trí dâng cao.
“Ta là ai?” Hắn hỏi.
Mắt đẹp quay sang liếc hắn trừng mắt một cái.” Ngươi ngay cả chính mình là ai cũng không biết? Đầu ngươi hỏng rồi sao?”
Tốt lắm, nàng đã say.
Thừa dịp lúc này, hắn hỏi ra điểm nghi vấn muốn biết nhất trong lòng..
“Nam nhân đầu tiên của ngươi là ai?”
“Không biết.”
Đáp án của nàng làm cho hắn mày rậm thâm ninh.” Ngươi không biết?”
“Bởi vì ta căn bản không biết hắn.”
Nàng không nóng không lạnh trả lời, làm cho hắn mặt lộ không hờn giận.
“Nếu không biết, vì sao cùng hắn thân mật?”
Đối với nàng như thế tùy tiện — làm hắn không có tới từ đáy lòng dâng lên một ngọn lửa tức giận vô danh, đang lúc hắn nghĩ đến nha đầu kia là cái kỹ năng bơi dương hoa nữ tử khi (đại khái là ca nghĩ tỉ như kỹ nữ, bực mình thật!), nàng lại nói thêm một câu.
“Ta bị mẹ kế hãm hại.”
Đáp án này, làm hắn chấn động.
“Mẹ kế của ngươi hã hãi ngươi?”
“Đúng vậy.” Nàng đặt chén rượu một cái cách, sau đó nhất ngũ nhất thập nói ra cái đêm bi thảm đầu tiên của nàng.
“Mẹ kế của ta trong lúc vô ý nghe ở đâu biết được, có một loại rượu thuốc tráng dương linh đan, vì muốn đối phương đưa đến phương tổ bí truyền, bà ta muốn ta hy sinh sắc đẹp cùng đối phương thân mật, ta đương nhiên không chịu a.”
Vài lời ngắn ngủi nàng nói ra, khiến cho hắn khiếp sợ thật lâu, nửa ngày phun không ra một câu, hít sâu một hơi, hắn mới thấp giọng hỏi.” Sau đó thì sao?”
“Bà ta bỏ đói ta ba ngày, ta vẫn không chịu, bà ta lấy đệ muội để áp chế ta, ta thà lấy cái chết chống đỡ, cuối cùng bất đắc dĩ, nàng đành phải thôi.”
Nghe đến đây, hắn cư nhiên không khỏi nhẹ nhàng thở ra, không thể tưởng được nàng lại nói tiếp.
“Kết quả là một đêm nọ, nàng hạ dược làm hôn mê ta, ta bất tỉnh nhân sự, đến khi tỉnh lại, phát hiện chính mình toàn thân trần như nhộng, mà lúc đó ở bên cạnh ta, là một nam nhân xa lạ đang ngủ.”
Nàng không chút để ý nói xong, lại uống lên một ly, nhìn như thần thái bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại tràn ngập thống khổ không muốn người khác biết.
Khương Thế Dung thoáng chốc lửa giận thiêu đầy ngực, bắt lấy tay nàng đang cầm chén rượu, không khỏi tăng thêm kích động nói.
“Bà ta sao có thể đối với ngươi độc ác như vậy?”
Nàng nhíu mày, giãy dụa toan thoát khai khỏi hắn đang nắm giữ.
“Ngươi tức giận cái gì a? Lại cùng ngươi không có chút quan hệ gì!”
“Đương nhiên là có quan hệ!” Hắn thốt lên đầy tức giận.
Nàng lại càng không chịu phục.” Là nha, như ngươi nói, thì quan hệ gì đến ngươi?”
“Nàng là nha hoàn của ta, ta là chủ nhân của nàng, ta nói có liên quan, tức là có liên quan.”
Hắn không thể khống chế lửa giận thiêu đốt, khi nghe lời nàng nói xong, trong lòng hắn như bị ngàn dao đâm vậy! Không thể tưởng tượng hãm hại nàng lại chính là mẹ kế của nàng.
Người này thật sự thực mạc danh kỳ diệu nha! Không giãy thoát được khỏi tay hắn, nàng thở phì phì nói:” Hừ, ngươi không phải cũng giống như bọn họ sao.”
(mạc danh kỳ diệu: không giải thích được, không thể hiểu được)
Hắn sửng sốt.” Ta?”
“Đúng rồi, ngươi đối ta lúc đó chẳng phải cường thủ hào đoạt sao?”
Lời này nói ta, như một đao chém xuống giữa ngực hắn, trong khoảng thời gian ngắn, hắn á khẩu không trả lời được.
Từ trước đến giờ, hắn đối với mật kẻ lừa gạt phản bội, tuyệt không thủ hạ lưu tình, cũng làm một cách yên tâm thoải mái, lúc trước cưỡng bức nàng là vì trừng phạt nàng, đối với những nữ nhân tâm hồn bất lương, hắn truyệt không một chút nào áy náy, nhưng nay, hắn lại cảm thấy có chút chột dạ chật vật, nhưng lại không muốn thừa nhận.
Bạc môi mân nhanh, không có trả lời.
Cặp mắt kia men say lờ mờ trong ánh mắt, càng thêm ảm đạm.
“Vốn, ta nghĩ khi đó liền chết đi cho xong, nhưng là nếu ta chết, đẹ muội biết làm sao bây giờ? Nữ nhân độc ác kia, không biết sẽ dùng những phương pháp gì đối phó với Tùng Tùng và Đậu Đạu, nhất tưởng đến như vậy, ta tuệt đối không thể chết được!”
Nàng vẻ mặt chuyển sang oán giận, kéo vạt áo haéưn, từng chữ từng chữ nói. “Ta thề, sẽ có một ngày, ta nhất định phải đem Tùng Tùng và Đậu Đậu từ tay nữ nhân kia đi! Ngươi biết không?”
Hắn nhìn nàng thật sâu, gật đầu.” Ta biết.”
Hắn ngoan ngoãn trả lời, làm cho nàng thực vừa lòng, tiện đà nở nụ cười, buông vạt áo hắn ra, lại tiếp tục uống rượu.
“Đến, cụng ly, chúc cho nữ nhân kia chết sớm siêu sinh sớm (lời chúc thật là hay a, câu này năm mới mang đi chúc Tết không khéo bị chủ nhà vác gậy đuổi đánh!).”
Nàn uống thêm một ly, thần trí đã không còn được thanh tỉnh, nhắm mắt lại, sau đó từ từ gục xuống. Rất nhanh, một cánh tay đưa đến, làm cho nàng ngã vào trong lòng tay rắn chắc mà an toàn.
Khương Thế Dung ôm lấy nàng, động tác không tự giác vô cùng ôn nhu, đem nàng nhẹ nhàng đặt ởủtên giường mềm mại, ngồi ở mép giường, ngắm nhìn dung nhan say ngủ của nàng.
Tâm tình của hắn, nặng trịch, giống có ngàn cân thạch (đá) đặt ở ngực.
Đêm đã khuya, hắn lại không hề buồn ngủ, đầu óc xoay quanh, lộ vẻ nàng rượu sau thổ lộ gằn từng tiếng.
Đại chưởng nhẹ nhàng xoa lên khuôn mặt non mịn kia, khó có thể tưởng tượng, nàng trên vai thế nhưng lại lưng đeo gánh nặng trầm trọng đến vậy. Nếu nàng khóc sướt mướt, có lẽ tâm tình của hắn còn không hội như thế trầm trọng, nhưng nàng bị người thân phản bội cùng người ngoài nhục nhã xong vẫn như cũ kiên cường, không bao giờ nhân thua hay chịu khuất phục.
Nàng ương ngạnh tính tình, lại làm hắn rung động.
Nguyên lai, nàng khúm núm, biểu hiện ti tiện, nội tâm lại không một ti hèn mọn, mặc cho người cười mắng nhục nhã, vẫn như cũ bình chân như vại, đối với một cô nương mới mười bảy tuổi mà nói, phải có nhiều dũng khí, mới có thể làm được như vậy bộ?
Ngoài cửa sổ ánh trăng cao quải, nhìn này dung nhan say ngủ, hắn nhưng lại một đêm không thể ngủ say.
(Vì chap này ai đó đã “rung rinh” trước ai đó rồi nên bắt đầu từ chap sau ai đó sẽ gọi ai đó là “nàng” xưng “ ta” nha, còn ai đó kia thì do còn quá nhiều phòng bị nên em vẫn để như cũ nhé!)
HẾT CHƯƠNG 5
* * *
Đại Thanh Tửu Vương Đại Thanh Tửu Vương - Mạc Nhan