Not all of us have to possess earthshaking talent. Just common sense and love will do.

Myrtle Auvil

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 33
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Vàng Của Ađam Lùn
hiếc thuyền nhỏ tới gần không làm cho đàn cá mập hoảng sợ chút nào. Ngược lại bản năng kiếm mồi của chúng lại càng làm cho chúng kéo đến mỗi lúc một đông hơn, vây quanh chỗ thuyền của Ađam lùn.
Mặt nước lúc này nhung nhúc những cái đầu tam giác của đàn cá mập. Nhìn cảnh đó Ađam cao thấy sống lưng ớn lạnh. Chết vì một nhát dao đám hay một phát đạn là những cái chết đe dọa thường xuyên nhưng cũng còn quen thuộc, chứ không giống với cái chết khi phải ngã xuống làm mồi cho đám sinh vật có những cặp mắt hiểm ác, lạnh lùng này. Và bên dưới những cặp mắt ấy lại là những cái hang đá há ra đầy răng nhọn sắc như lưỡi dao cạo. Ôi, thật rùng rợn!
Nhận thấy A dam cao lộ vẻ sợ hãi, Halêluda bảo:
- Chớ nhìn vào những con mắt của chúng. Sợ hãi sẽ làm cho mày bị tê liệt đi đấy.
Ađam cao cố gắng gượng quay mặt đi. Sau một lát, hai tên chèo đến chỗ thuyền đang chìm. Lúc này con thuyền đắm nghiêng sang phía kia quá xa nên khó mà tới sát chỗ Ađam lùn được, xung quanh toàn là chướng ngại vật. Một bên là mạn thuyền đang chìm, bên kia là tảng đá mà thuyền vướng phải. Muốn tiến sát về phía nào thì khoảng cách giữa cột buồm có Ađam lùn đang bám vào với chiếc thuyền ra cứu cũng khá xa. Nếu tên Ađam lùn liều lĩnh nhảy xuống thì khả năng rơi vào miệng cá mập như bỡn. Lúc này, đàn cá mập hình như náo động hẳn lên vì chúng cảm thấy miếng mồi ngon của chúng đang bị đe dọa.
- Nhanh lên. Mấy thằng ngu kia! - Từ trên đỉnh cột buồm, tên Ađam lùn thét lên. - Chúng mày không thấy cái vật vô dụng này đang chìm nhanh thế nào à?
- Đó là việc của mày. - Halêluda bình thản trả lời. - Ai bắt mày ra chỗ này sớm thế!
Ađam lùn tuôn ra hàng tràng những câu chửi độc địa. Halêluda khoanh một vòng dây thừng quanh cánh tay rồi buộc một nút thòng lọng. Hồi trước đã có lần Halêluda cùng với dân da đỏ trên đồng cỏ đuổi bắt ngựa rừng theo kiểu quăng dây như thế này, nên hắn vẫn còn nhớ.
Đoạn dây kêu vun vút trong không trung rồi móc đầu thòng lọng vào đỉnh cột buồm.
Halêluda quát to lên.
- Leo theo đường dây xuống thuyền này đi!
Chẳng chờ gọi tới hai lần, Ađam lùn bám ngay lấy dây thừng bằng cả bốn chân tay rồi tuột nhanh xuống thuyền cứu.
Quả thật chậm vài giây nữa thì khó mà thoát được. Cột buồm mà Ađam lùn bám vào chìm xuống thấp đến mức đàn cá mập có thể nhảy lên khỏi mặt nước đớp được mấy mảnh áo phía lưng của hắn khi hắn đang trượt xuống thuyền của Halêluda. Đàn cá mập cũng hoảng sợ trước những cái móc do Halêluda quăng vào chúng. Tuy nhiên, trước khi Ađam lùn đặt chân được vào thuyền cứu thì một con cá mập đã đớp thủng cái túi của Ađam lùn, làm rơi mấy đồng tiền vàng xuống biển.
Trông thấy vậy Ađam cao liền vươn tay ra hứng lấy. Hắn tóm được một đồng tiền vàng, nhưng đồng thời la thất thanh lên một tiếng, rụt ngay tay lại.
Đồng tiền vẫn nằm trong bàn tay hắn, nhưng ngón tay út của hắn không còn nữa.
Ađam cao nhét đồng tiền vàng vào túi rồi bắt đầu lên tiếng chửi rủa thậm tệ làm cho tên Ađam lùn cũng phải bối rối. Tất cả mọi đắng cay giận dữ tích tụ trong lòng, bây giờ lại thêm nỗi đau đớn vì mất ngón tay làm cho hắn trút hết bực bội lên đầu Ađam lùn. Tên này chẳng dám làm gì, cứ ngồi gục đầu xuống. Lúc này hắn đang nghĩ đến những điều không tốt đẹp đang chờ hắn trên tàu "Bọ Cạp", nơi mà hắn sẽ là nạn nhân của tướng cướp Đanien đang trong cơn thịnh nộ. Tại sao người ta lại đến cứu hắn thoát khỏi đàn cá mập? Những ý nghĩ rùng rợn làm cho hắn bước không vững khi thuyền đã ghé sát bên tàu.
Hắn kiệt sức đến mức không leo nổi lên thang dây. Người ta phải kéo hắn lên cùng với chiếc thuyền. Vừa lên tới boong tàu, người đầu tiên chạm vào người hắn là Halêluda. Halêluda lục soát thật kỹ người hắn, lôi ra một lô những túi vàng mà hắn buộc quanh thân, chất lên sàn tàu thành một đống trước con mắt chăm chú của Ađam cao. Các túi quần, túi áo của Ađam lùn được lộn ra hết. Những tên cướp khác nhìn đống vàng hau háu. Đối với Ađam cao thì hôm nay quả là một ngày sung sướng nhất đời.
Còn Ađam lùn thì lúc này chẳng còn hồn vía. Sau khi tước hết số vàng, Halêluda tống cho bắn một quả vào gáy làm cho hắn lăn đi vài vòng đến đúng chân Đanien.
Đanien lên tiếng hỏi, giọng cay đắng:
- Thế là mày định chuồn, hả?
Ađam lùn run lên bần bật, giọng rên rỉ.
- Nói cho to lên! Tao không nghe thấy gì cả. - Đanien quát lên như sấm.
Nhưng không ngờ lúc đó Ađam lùn lại thốt lên một câu lộ vẻ can trường:
- Chắc ngài cũng thẳng mong giữ mãi tôi làm tù nhân trên chiếc tàu đáng nguyền rủa này, phải không nào?
"Chân Gỗ" rút xoẹt con đao ra.
Nhưng Đanien giơ ta ra hiệu ngăn lại, rồi nói:
- Đây chính là hình phạt cho mày. Mày vẫn là một thằng cướp trên tàu này nhưng không bao giờ được chia phần của cải và không được lên bất cứ một bến cảng nào.
Khuôn mặt Ađam lùn bỗng bừng lên một vẻ hớn hở. Nhưng ngay sau đó, nụ cười chưa kịp nở đã bắt đầu tắt, hắn hỏi to lên:
- Thế còn phần vàng riêng của tôi?
Đanien trả lời:
- Mày phải chuộc lấy mạng sống của mày rồi. Thôi đi đi cho khuất mắt tao!
Ađam lùn mệt mỏi bước đi, thất thểu ủ rũ.
Thằng Húc nhìn hắn đi khuất, vẻ không bằng lòng, nó bị thất vọng.
"Thú Biển" thì nói:
- Lẽ ra phải thủ tiêu hắn đi, thuyền trưởng ạ.
Còn "Chân Gỗ" bực bội nhổ toẹt xuống biển.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển