Cách bạn sử dụng thời gian quan trọng hơn cách bạn tiêu tiền. Sai lầm về tiền bạc còn có thể chỉnh sửa được, nhưng thời gian thì không bao giờ quay lại.

David Norris

 
 
 
 
 
Tác giả: Mark Winegardner
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Godfather's Revenge
Dịch giả: Lê Quang Minh
Biên tập: Bùi Thanh
Upload bìa: Bùi Thanh
Số chương: 33
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2491 / 71
Cập nhật: 2016-05-06 21:42:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16
eraci rất nhớ Momo. Hắn quý mến gã này, thật thà và đơn giản. Cũng không hẳn đơn giản vì hắn dễ dắt mũi.
Đi khỏi thành phố ngay. Và đừng bao giờ quay lại! - Vị thám tử hét lên trong điện thoại. Dantzler nói:
- Thật à? Thật tệ, nhưng không phải là… Thám tử nói:
- Hãy nhìn xem, đây chả khác gì đám tang của anh. Hãy làm những gì anh muốn. Tôi phải đi giải quyết đống lộn xộn của anh, mẹ kiếp!
Tay thám tử gác máy, chạy ra bốt điên thoại ở bên ngoài, gọi một số điện thoại, theo như thông tin từ công ty viễn thông, số đó thuộc về nhà của một linh mục ở Brooklyn nhưng nó không tồn tại.
Cuộc điện thoại thực ra gọi đến câu lạc bộ săn bắn Caroll.
Momo Trâu Đất trả lời. Họ trao đổi với nhau những mật khẩu riêng để xác nhận. Nhưng điều đó là không cần thiết. Chỉ có duy nhất Momo Trâu Đất ở trong phòng. Eddie Paradise bảo hắn ở lại khi cuộc họp diễn ra và canh chừng mọi việc. Một công việc ngớ ngẩn. Eddie có vẻ hơi bị nhanh chóng thái quá khi thích nghi với việc trở thành một ông trùm.
Momo hỏi:
- Điều này xảy ra như thế nào? Cô ta tự làm, phải không?
- Đấy không phải là lời giải thích mà tôi sẽ đưa ra.
- Chúng ta đang nói về hợp đồng trước đây, phải không?
- Tôi biết rồi. Momo nói:
- Vậy là anh biết rồi. Anh biết làm cách nào để tóm được chúng không? Tôi nói rồi, với Bố già, tiền không phải là vấn đề. Và anh nói với tôi điều này? Tôi rất thất vọng về anh. Rất rất thất vọng.
- Đấy chỉ là một tai nạn, phải không? Trâu Đất nói:
- Tai nạn không xảy ra với những người không coi tai nạn tồn tại trên đời.
Đấy là một trong những câu giáo huấn mà nhà Corleone luôn tuân theo. Lời giáo huấn này do ông chú Sally dạy Trâu Đất.
- Ừ. Chúng không phải là những kẻ như vậy.
- Đây không phải là những việc anh giao cho chúng làm phải không?
- Ý ông là gì?
- Ý tôi là, hãy bảo những tên thiên tài mà anh thuê có được những bức ảnh hoặc bất kỳ cái gì?
Bằng chứng. Hiểu không? Hãy làm cái việc mà chúng được trả tiền để làm. Thám tử nói, mặc dù vậy, ông ta biết điều này không dễ dàng chút nào.
- Chắc chắn rồi. Dĩ nhiên rồi.
- Chúng có được thông tin rồi, hay chúng đã đưa thông tin cho anh? Thám tử nói:
- Chúng vẫn giữ thông tin, nhưng tôi có thể thu xếp. Momo hỏi:
- Có nhân chứng? Thám tử nói:
- Họ không chắc lắm. Hãy để tôi xem xét lại. Momo nhìn chằm chằm vào cái điện thoại.
- Được rồi. Hãy tới đây sớm nhất có thể, và gọi cho tôi từ bất kỳ bốt điện thoại nào ngay khi anh tới nơi.
Bởi vì Trâu Đất không phải làm việc này một mình.
Hắn hít một hơi thật sâu rồi gọi Nick Geraci. Gọi điện thoại ở đây khá là nguy hiểm. Nhưng Momo là người duy nhất trực điện thoại, vậy nên cũng không có gì phải lo lắm.
***
Đó là giữa trưa ở Acapulco.
Giọng của Geraci nghe có vẻ rất buồn cười. Nhưng có lẽ đó là do đường dây điện thoại gây ra. Thậm chí nếu gã này đang say xỉn - hoặc bị làm sao đi chăng nữa - thì Trâu Đất vẫn phải ngạc nhiên với đầu óc sáng suốt của Nick Geraci. Momo không phải nhắc lại bất kỳ điều gì, và Geraci không một chút ngập ngừng, hiểu ra được mọi điều mà tên lính trung thành của y chưa hiểu hết. Thực tế điều đầu tiên Geraci hỏi là có phải Hội đồng đang họp không.
Momo nói:
- Đúng vậy, nó diễn ra từ hai giờ trước.
- Chúng ta vẫn có những thứ có thể trói buộc tên kia với ả Judith, phải không? Những bức ảnh, hóa đơn, vân vân?
Momo nói:
- Chắc chắn rồi, hy vọng điều đó là đúng. Geraci nói:
- Tôi không có ý xúc phạm người đã khuất, nhưng điều này là khởi đầu cho những biến cố vui vẻ trong tương lai.
Momo băn khoăn không hiểu tại sao Nick lại lo lắng đến cả danh dự cho ả điếm bẩn thỉu của một kẻ đê tiện như Hagen, bạn luật sư của anh. Nó cũng gâỵ ra không ít tổn thất, kể cả với hắn ta cũng như em trai hắn. Nếu mọi chuyên được thu xếp ổn thỏa, nó không chỉ ảnh hưởng tới tổ chức. Đây chưa phải là điều kết thúc đâu.
Trâu Đất mỉm cười, hắn biết được ý Geraci. Đó là kế hoạch để Nick quay trở lại quyền lực ngày xưa. Họ sẽ hạ uy tín Michael Corleone, sau đó những kẻ thân cận với Bố già sẽ băn khoăn về tài năng của ông trùm - thậm chí là sự tồn tại của các Gia đình - thời khắc sau đó sẽ buộc Bố già phải bước sang một bên. Nếu không họ sẽ buộc Bố già phải làm thế. Rất khắc nghiệt.
***
Lần đầu họ thảo luận đlều này vào mùa hè, khi Momo đang nghỉ ngơi ở Acapulco và Nick Geraci xuất hiện vào một buổi tối - kỳ lạ như một bóng ma - trong căn hộ biệt lập mà Trâu Đất đang ở.
Geraci ở đó trong hơn một giờ. Trâu Đất ra ngoài ăn tối với một ả điếm người Mỹ mà hắn được thưởng. Từ những âm thanh của cuộc nói chuyện, có thể biết được rằng cô ả cũng khá tài năng. Bĩnh thường, Geraci sẽ không ăn nằm với người phụ nữ khác giống như rất nhiều gã đàn ông thường làm, nhưng y đã xa Charlotte quá lâu rồi. Lúc đầu, Geraci khó chịu khi nghe Momo cứ huyên thuyên về những chiến công trên giường của mình. Thà ngủ với ả điếm, còn hơn phải ngủ với người mà hắn quan tâm. Thêm nữa, việc tránh né đàn bà củng sẽ gây ra sự nghi ngờ ở khách sạn. Khi nhân viên quản lý đề nghị gọi một cô gái để giải khuây, Nick đồng ý ngay. Cô gái đó hơi béo, hông và đùi to. Nhưng cô ta khá sạch sẽ, chu đáo và rất chuyên nghiệp, giờ cô đến phòng mỗi tuần một lần. Và không làm ai bị tổn thương cả. Củng giống như lấy một chiếc xe thể thao ở khách sạn Plaza và đi vài vòng để giữ gìn máy vậy.
Khi xong việc, hắn đuổi ả ra ngoài, mặc lên mình chiếc quần lót màu xám, vuốt lại tóc, đi ra ngoài hút thuốc.
Geraci đang ngồi ở chiếc bàn gạch. Y giắt khẩu ba mươi tám li trong cạp quần. Khá ngạc nhiên, Momo Barone cố gắng giữ bình tĩnh, lấy tay sờ mặt mình.
- Mọc râu à?
Geraci rót một ly nước khoáng và uống. Momo nói:
- Bạn bè mà nói... Mẹ kiếp!
- Anh sao rồi, Trâu Đất?
- Chúa ơi. Mọi người đều nghĩ rằng anh đã chết, anh biết không?
- Mọi người ư? Momo nói:
- Đúng vậy, mọi người nói rằng anh hoặc đã chết hoặc đã biến mất ở một xó xỉnh nào đó rồi. Mặt thản nhiên, Geraci nói:
- Thế mọi người nghĩ gì về Dino Dimicely? Và họ nói gì về Willie Binaggio? Trâu Đất hít một hơi thật sâu:
- Anh làm chúng mất việc phải không? Geraci uống thêm một ngụm nước nữa.
Adrenaline giúp hắn không quá run rẩy. Momo nói:
- Quên những gì tôi vừa hỏi điẵ Để tôi hỏi anh điều này. Làm sao anh biết tôi ở đây? Điều gì chắc chắn tôi sẽ không giết anh? Tại sao một chỗ như thế này lại cho người như anh vào?
Geraci mỉm cười:
- Rõ ràng anh có rất nhiều câu hỏi. Ngồi xuống đã, chúng ta sẽ nói chuyện. Momo ném điếu thuốc hút dở ra ngoài ban công và vẫn đứng đó.
- Điều gì khiến anh nghĩ rằng tôi sẽ không chặt đầu anh xuống và không ăn tươi nuốt sông trên đĩa. Anh biết đấy, để được nổi tiếng.
Geraci nói:
- Tôi sẽ nói cho anh tại sao. Vì chúng ta là bạn mà.
Bởi vì nếu Michael muốn cử Momo đến đây để giết Nick, như một cách để chứng minh lòng trung thành, Trâu Đất đã ở Acapulco trong ba ngày và chưa có động tĩnh gì với Nick. Trâu Đất là con người hành động chứ không phải nói suông. Geraci đã mở những cửa hàng, không phải ở Acapulco, không phải thị trấn mở, nhưng là một thành trì của những gì mà tay chân Hyman Roth còn sót lại, một chỗ mà có thể vào bất kỳ ngày nào trong tuần, mọi người sẽ nhận ra y nằm ở đây. Thay vào đó, hắn chuyển cửa hàng cách đó vài dặm, Pie de La Cuesta. Nếu Trâu Đất biết điều này, hắn chắc chắn sẽ không đợi đến ba ngày để ra tay.
- Bạn ư? Mẹ kiếp cái tình bạn!
Ý của Trâu Đất ám chỉ Eddie. Geraci chắc chắn như vậy. Geraci quen biết Momo từ khi hắn còn là một cậu trai. Geraci là người quá dễ để nhìn thấu tâm gan kẻ khác. Đấy là một trong những điểm mạnh của kẻ chuyên nịnh bợ như Geraci.
- Vậy là anh đến đây để giết tôi, Nick. Phải không?
Geraci rút ra hai chai Tecate từ chiếc xô sắt. Hắn đã đặt kết bia ở khách sạn khi Trâu Đất ra ngoài.
- Ngồi xuống đi, được chứ? Tôi nghĩ rằng anh sẽ thích những gì tôi sắp sửa nói. Tôi sẽ quay lại và anh sẽ là người đứng ra giúp tôi. Tôi có lên danh sách vài người có thể tin tưởng. Khi mọi thứ xong xuôi, anh có thể là cố vấn của tôi.
- Cố vấn?
- Đúng vậy, cố vấn.
- Đừng giỡn mặt tôi, được không? Geraci nói:
- Trâu Đất!
Geraci rất chân thành. Y giơ tay thể hiện điệu bộ như thể tôi còn nói gì hơn được nữa. Trâu Đất có vẻ chấp nhận điều này. Hắn phá lên cười. Và như vậy, Cosimo Barone rõ ràng đã rơi vào cái bẫy Nick giăng ra.
Trâu Đất bảo:
- Tôi đi vào lấy áo mặc được không? Tôi lạnh run “bi” đây này. Geraci đứng dậy và vỗ vào cái lưng lông lá của Trâu Đất:
- Sau lưng anh kìa.
Geraci theo Momo vào trong. Trâu Đất mặc chiếc áo vải bông khách sạn phát cho. Hắn nhíu mày thể hiện rằng Nick có thể kiểm tra túi áo nếu y muốn. Geraci nhún vai và kiểm tra. Trâu Đất nhún vai để nói rằng hắn biết trong đó không có gì cả.
Với hầu hết những phép màu, sự xuất hiện của Geraci chỉ được coi là phép màu nếu một người nào đó chưa từng nghĩ phép màu sẽ xuất hiện. Geraci biết Momo sẽ được hưởng chuyên du lịch tới Las Brisas, khi hắn ra khỏi tù, vì đã biết giữ mồm giữ miệng. Đây được coi là một đặc ân từ phía Gia đình. Đây là ý kiến của Fredo. Ông ta mến mộ những người nổi tiếng ở Las Brisas và cả những chiếc xe Jeep màu hồng đưa bạn xuống bãi biển. Không ai trong Gia đình nói về Fredo nhưng những gì mà ông ta nghĩ ra đã được coi là một truyền thống không thể thay đổi. Khi lần đầu tiên đến đây từ Taxco, Geraci đến Acapulco vào tám giờ sáng (thời điểm mà không có một kẻ khôn ngoan nào ra ngoài), đưa cho người quản lý khách sạn ở Las Brisas tên của Cosimo Barone, đặc điểm nhận dạng và năm mươi đô ứng trước, sau đó hắn trở về khách sạn ở Pie de la Cuesta và đợi cuộc điện thoại trả lời. Geraci đợi thêm hai ngày nữa để Momo đến giết mình. Khi điều này không xảy ra, hắn lại dậy sớm và dành hẳn một ngày căng thẳng theo dõi Momo để xem có ai biết hắn hoặc đang theo dõi hay không. Có vẻ không có ai làm điều này cả. Khi Momo ra ngoài ăn tối với ả điếm, tất cả những gì Geraci làm để vào phòng là đưa cho nhân viên quản lý khách sạn thêm năm mươi đô nữa.
Đoán được việc Michael sẽ thăng chức kẻ trung thành như Eddie Paradise khi Momo đi du lịch là một điều đơn giản. Quay trở lại ban công, Trâu Đất mở thêm bia. Họ cụng ly và cùng uống.
Geraci thờ ơ đặt khẩu súng lên bàn và xa khỏi tầm với của Momo. Đó là một khẩu súng hơi hếch mũi, giống những khẩu được phát cho cảnh sát. Trâu Đất không phản ứng. Hai người trao đổi với nhau
thông tin, hầu hết trong số đó là những chuyện xảy ra ở New York. Không cần nói cũng biết Nick sẽ không giải thích vì sao hắn sống sót vào năm ngoái. Momo cũng không hỏi quá sâu bất kỳ điều gì.
Vợ Nick và những đứa trẻ, theo lời Trâu Đất, vẫn sống tốt. Mấy đứa trẻ vẫn ở trường, học hành tấn tới. Momo và vợ mình đã đến gặp Charlotte vài ngày trước, cô ấy trông có vẻ vẫn rất bình tĩnh.
Geraci không bỏ quá nhiều công sức vào việc này. Hắn có những nguồn tin khác nhau để giữ liên lạc với gia đình và biết họ đang làm gì. Charlotte đang cận kề điểm giới hạn của cô, nếu muốn cứu vãn cuộc hôn nhân, Nick phải trở về càng sớm càng tốt. Con gái của hắn - Barb, không muốn nói chuyên với cha mình, và Bev đã bị tàn tật. Rõ ràng, sẽ rất tốt nếu Trâu Đất có thể để mắt tới họ.
Momo có vẻ cố gắng để không nhìn chằm chằm vào khẩu súng, nhưng xem ra không thành công cho lắm. Momo nói:
- Tommy Scootch được yêu cầu truy tìm anh. Tin không? Đây là tin mới với Nick.
- Tommy Neri? Không phải là Al à?
- Là Tommy.
Geraci lắc đầu và suy nghĩ về điều này. Tommy Scootch lớn lên với cái tên Tommy Palumbo. Neri là tên của mẹ gã, chị gái của Al. Tommy lấy tên chú mình để làm lại cuộc đời 0. Thằng nhóc rời khỏi Singsing với cái tên Tommy Palumbo (Al đã liên hệ với Geraci nhờ giúp đỡ để nó ra khỏi đó sớm nhất có thể), lên máy bay tới Nevada bằng cái tên Tommy Neri. Không lâu sau nó trở thành một trong những tay sai hàng đầu, làm việc dưới trướng Rocco Lampone, người sau đó cũng làm ông trùm và Fredo Corleone, một ông trùm dưới quyền (vì vậy theo như quan sát của Nick Geraci, bản tóm tắt về chế độ gia đình trị cứ kéo dài mãi).
- Dino và Willie B, như tôi có thể thấy, rõ ràng Michael Corleone rất thận trọng trong việc truy tìm tôi cho đến khi cử anh tham gia vào việc này?
Ngực của Momo bị ép chặt trước khi hắn có thời gian kiểm soát lại hơi thở; lời khen ngợi đã phát huy tác dụng của nó.
Geraci giơ ngón tay đốĩ chiếu vài lựa chọn của mình:
- Nếu là anh, có nghĩa rằng Bố già đang rất cẩn trọng. Ritchie Hai Súng cũng rất cẩn trọng, thậm chí nếu một trong những kẻ nhà Rosato, hoặc là một trong những tên trong đường dây buôn bán ma túy của chúng ta, thì vấn đề vẫn là sự thận trọng. Và dĩ nhiên, Al Neri - cái tên này cũng đủ cho chúng ta biết
Bố già đang rất lo sợ.
- Đó là lý do vì sao Bố già Corleone không cử
Ai đi làm việc này, phải không? Bố già không muốn chứng minh rằng mình đang lo lắng. Geraci dừng lại một lúc rồi nói tiếp:
- Có thể.
Geraci rất nhớ Momo. Hắn quý mến gã này, thật thà và đơn giản. Cũng không hẳn đơn giản vì hắn dễ dắt mũi. Trâu Đất liếc nhìn khẩu ba mươi tám li nhiều lần. Geraci nói:
- Nhưng mẹ kiếp! Tommy Scootch ư? Nó chỉ là một thằng nhóc miệng còn hôi sữa. Anh biết tôi đúng mà, Trâu Đất, không có ý xúc phạm đâu, bạn của tôi. Nhưng hãy ghi nhớ điều này, gia đình trị chắc chắn sẽ kết thúc đối với cuộc sống của chúng ta.
Trong vài giây, Geraci sợ Momo sẽ nổi điên, không phải vì từ gia đình trị mà bởi vì sự lớn tiếng của hắn. Nhưng hóa ra, Trâu Đất đã nghe điều này trước đây. Hắn gầm gừ như một con sói:
- Tôi có được mọi thứ tôi có bây giờ, đúng không?
- Đúng vậy. Tôi muốn anh biết, tôi không có ý xúc phạm.
- Có gì khác biệt so với những gì ông trùm làm, những người điều hành, thượng nghị sĩ, kể cả Tổng thống. Một nửa trong số họ có được những gì họ có hôm nay là nhờ tay chân của họ.
Geraci nói:
- Nhiều hơn một nửa, tin tôi đi. Bản thân gia đình trị không có gì sai cả. Hiển nhiên rằng, trong một cuộc đua ngựa chọn những con ngựa nòi sẽ có nhiều khả năng chiến thắng hơn. Không có ý gì chống đối Tommy cả, tôi biết nó là người tốt. Y tôi là Michael để Tommy dính dáng tới việc này, tôi cam đoan với anh, là bởi vì Al đã tác động để thằng nhóc có được vị trí đó. Tương tự như vậy, Trâu Đất, chú của anh củng dõi theo anh và muốn anh thăng tiến. Tôi có thể nói điều này, Michael không bao giờ hứng thú với anh cả. Còn Eddie Paradise, chẳng có lý do gì để Michael chọn hắn ta cả. Tất cả những gia đình tôi biết trước đây từng có một ông trùm sinh sống ở Lewis Burg hoặc Atlanta hoặc Singsing. Eddie được chọn vì hắn là em rể của Rocco Lampone, và anh không được chọn cho đến khi nào nó còn sống. Michael sẽ luôn căm thù chú Sally của anh.
Momo gật đầu, im lặng suy nghĩ.
Geraci không nói gì nữa để tận hưởng cảm giác tức giận mà hắn mang lại cho Trâu Đất. Geraci tiếp tục:
- Về phần Tommy, nếu Michael có thể vượt qua sự thiên vị của mình, ông ta chắc chắn sẽ phải cử ai đó đã từng làm trong những phi vụ với tôi, một người biết tôi nghĩ gì và có thể chống lại tôi.
- Anh vẫn nghĩ rằng tôi đến đây là để xử anh, phải không? Geraci nhìn chăm chú Momo và không trả lời.
Momo thở dài và mở thêm hai chai bia nữa:
- Một người đàn ông lao động chăm chỉ để chứng minh giá trị của anh ta, nhưng rồi kết quả lại ngược lại. Quên nó đi, được không?
Geraci mỉm cười. Hắn biết chú của Momo cũng hay dùng câu này để nhắc nhở.
- Tôi biết mà.
Trâu Đất bất giác sờ tay lên và vuốt mái tóc lởm chởm của mình.
- Vậy tại sao anh lại muốn quay lại? Anh đinh làm việc này như thế nào?
Dâu hiệu lo lắng là một điều tốt. Nó có nghĩa rằng hắn đã nhận ra mối nguy hiểm khi ở cùng Nick. Bất kỳ ai muốn thoát khỏi tình huông này để quay lại với ông trùm Michael chắc chắn sẽ cố tỏ ra bình tĩnh. Momo không làm như vậy. Ánh mắt dối trá sẽ lật tẩy hắn, nhất là việc muốn nhảy xổ vào khẩu súng, băn khoăn xem Nick có dùng nó hay không hay để hắn sử dụng, cơ hội để trở thành anh hùng và tiêu diệt Nick. Nhưng Momo có vẻ quên mất khẩu súng.
Geraci uống hết ly bia:
- Điều duy nhất tôi có thể thoát khỏi sự lẩn trốn hiện nay... Điều duy nhất tôi có thể làm để quay trở lại cuộc sông bình thường không phải là việc tôi trở lại trong vai một ông trùm. Đó không phải là một sự lựa chọn. Mà quan trọng hơn, ông trùm của tất cả.
Geraci vẫn đang tiếp tục củng cố và thâu tóm một vài tay chân mà y tin tưởng. Hắn không nói rõ đích xác đó là ai - đây không phải là lúc để Nick nói rõ chi tiết cuộc thương lượng của hắn với nhà Tramonti, nhưng hắn nói như vậy để Momo hiểu rằng, hắn cần một người tham gia cuộc đảo chính ở Cuba. Momo đã giúp đường dây ở Cuba hoạt động trơn tru. Geraci đã gặp người đàn ông bịt một bên mắt tên Ike Rosen, đã tham gia hỗ trợ trong việc huân luyện bắn súng ở trang trại có hàng rào vây quanh ở New Jersey. Những thông tin chi tiết về những thế lực khác có thể giúp hắn sẽ được liên hệ sau này. Nhưng bây giờ thứ Geraci cần là có được càng nhiều tay chân trong nhà Corleone càng tốt. Đây là công việc khó khăn nhưng không có nghĩa là không thể. Trâu Đất gật đầu, như việc một người được hỏi có nên chấp nhận một khoản gia tài lớn hay không. Những tên lính và tay chân lúc nào cũng mến mộ Geraci hơn Corleone. Geraci khởi sự từ đường phố. Hắn kiếm được từng đồng, thăng tiến từng vị trí một. Thêm vào đó hắn còn là một người hòa đồng. Hắn sẵn sàng uống rượu với tay chân của mình hoặc đến hộp đêm hoặc tụ điểm boxing. Michael, trong phần lớn thời gian của mình, lúc nào cũng giam mình trong chu kỳ mà Bố già tạo ra. Giờ đây nó chả khác gì một tòa tháp trắng hoàn hảo, kín như bưng. Geraci dành phần lớn tuổi thanh xuân của mình ở những câu lạc bộ và tụ điểm cá cược. Michael còn chưa từng đặt chân đến những nơi như vậy. Michael là người bỏ trường đại học trong khi Geraci có một tấm bằng cử nhân và một tấm bằng luật học. Chính Michael và Hagen, với thái độ cao ngạo của mình, luôn không được lòng tin tưởng khi họ nói rằng mình là những sinh viên đại học. Lớp học tại chức của Geraci là một trong những vũ khí sắc bến hắn sử dụng. Ý kiến của hắn ta về việc sử dụng luật phá sản thay vì phóng hỏa được Gia đình Bố già thích thú hơn trong việc thâu tóm một tập đoàn, với những kẻ khác, đó là một âm mưu hoàn hảo, và chính điều này giúp Geraci có được sự tôn trọng ngày càng lớn. Tom Hagen, một luật sư thực sự, làm nhiều người ngạc nhiên, bởi vì hóa ra, hắn ta chỉ là một luật sư người Đức - Ailen tầm thường. Tất cả những thứ này tạo ra cho Geraci những lợi thế nhất định, nhưng có một sự thật rằng, mọi người luôn tuyệt đối trung thành với nhà Corleone, trong đó Michael là trung tâm. Hầu hết trong số họ đều tin rằng, cuộc sông, sự nghiệp của họ đều gắn với một phần của Gia đình.
Những thành viên và tay chân của nhà Corleone biết rằng được kính trọng và sợ hãi còn quan trọng hơn cả được quý mến. Michael Corleone không đi lên từng nấc thang một trong bậc thang quyền lực nhưng Bố” già vẫn chiếm được sự kính trọng của mọi người. Geraci giết người bằng chính đôi tay mình và tự xoay xở để thoát khỏi hai án tử hình, nhưng chính Michael mới là người truyền cảm hứng
cho toàn bộ tổ chức. Không ai nghi ngờ với lời đồn đại rằng chính Bố già đã cho người giết Fredo, ông anh yêu quý của ông ta vì một lần bất tín với ông trùm. Michael và Hagen cũng được cho là người đã dựng nên chính quyền Tổng thống Mỹ gần đây nhất. ít phổ biến hơn là những lời đồn đại về sự tàn ác Bố già gây ra với người Nhật trong chiến tranh hoặc cách Bố già hành xử với vài tên Mafia vùng Sicily trong thời gian Bố già sống ở đây. Cứ như vậy, câu chuyên được kể. Mỗi lần kể, huyền thoại lại lớn lên.
Geraci giải thích cho Momo.
- Thậm chí nếu Michael Corleone chết, rõ ràng rằng, huyền thoại về Michael Corleone - một bóng ma, một con quỷ, một thứ gì đó không tồn tại, vẫn sẽ sống mãi.
Trâu Đất lắng nghe từng lời. Một người mà sự quan tâm vẫn hướng về khẩu súng sẽ không hoàn toàn quên được khẩu ba mươi tám li đang ở trên bàn.
Geraci nói:
- Tôi thật sự đang có những người bạn để chứng kiến sự thay đổi từ trên cao để xuống. - Ý của hắn là việc giết Michael Corleone và Tom Hagen - Nhưng để mọi chuyện suôn sẻ và tôi có cơ hội quay về nhà, tôi cần những người ở chính bên trong, không cần nhiều, nếu quá nhiều sẽ rất khó kiểm soát. Điều gì đã xảy ra với những băng nhóm ma túy mà ta dựng nên ở Bushwick?
- Bố già đã thuyên chuyển chúng dưới trướng của Nobilio.
Geraci gật đầu. Những thương vụ làm ăn trước đây ở Sicily đã cho phép hắn mở rộng địa bàn buôn bán ma túy và có vài tay chân người Sicilyế Hầu hết họ là dân thường. Geraci đã gỡ bỏ mọi khó khăn để họ có được quyền công dân và loại bỏ hết những chướng ngại vật xuất hiện trên đường. Hắn dùng những mối quan hệ của mình ở Cleveland và Chicago để cho họ việc làm ở những cửa hàng trong thành phố, thị trấn và khắp các bang vùng Ngũ Hồ, hoàn toàn miễn phí, như một đặc ân. Công việc thường đi cùng một căn hộ, miễn tiền thuê nhà vài tháng đầu, cho đến khi họ có thể tự trang trải được. Với những người Sicily có dính dáng cuộc sông ở đó, Geraci cho họ thấy quyền lực đằng sau sợi dây ở New York. Họ là những người thông minh nhanh hiểu. Sẽ tốt hơn nếu họ không cùng một tổ chức với Momo. Geraci hỏi:
- Họ vẫn sử dụng cửa hàng thuốc lá ở Knicker Bocker làm văn phòng chứ?
- Tôi cũng không rõ lắm. Tôi không gặp mấy người đó thường xuyên. Nick nói:
- Điều này sẽ sớm thay đổi, có một vài người mà tôi nghĩ có thể tin dùng được. Momo khá thích thú khi nói về điều này:
- Một gã tên là Renzo gì đó. Geraci nói:
- Đúng vậy. Làm sao anh nghĩ ra?
Ý kiến của Momo được cổ vũ làm hắn thấy rất sung sướng. Renzo Sacripante có hoàn cảnh không khác gì Geraci. Hai người đều điêu luyện với nắm đấm, tự tìm cách để vươn lên, và là người kiếm tiền rất giỏi; những kẻ dưới trướng yêu quý, những ông trùm bên trên tôn trọng, y tồn tại được sau vài tranh cãi bất đồng với Michael - sự bất đồng càng làm tăng thêm hình tượng của y. Nhưng điều quan trọng bây giờ không phải là sự lựa chọn, mà việc Momo có muốn trở thành thành viên tích cực trong kế hoạch trả thù này không.
Geraci nói với Trâu Đất:
- Tốt lắm! Có thể là hắn ta và vài kẻ nữa. Nhưng dù bất cứ giá nào, vấn đề then chốt ở đây dành cho những kẻ ở bên trong tể chức là phải làm suy yếu và làm mất hình tượng của Michael Corleone và Tom Hagen. Nếu không, dù bất cứ thứ gì mà chúng ta kiểm soát được, sẽ thật sự không có giá trị.
Momo khá giày vò khi Geraci nhắc tới từ chúng ta. Geraci nói:
- Tôi sẽ là một ông trùm yếu đuối. Khi lúc nào cũng phải chăm chăm lo lắng về những người luôn nhớ nhung Bố già Michael. Tin tôi đi, những Gia đình khác ở New York cũng ngửi thấy mùi máu và sẽ nắm bắt cơ hội này.
Momo vẫn không rời mắt khỏi khẩu súng:
- Làm suy yếu và làm xấu mặt bằng cách nào?
Geraci giải thích rằng việc này đã được thu xếp ổn thỏa. Khả năng thoát khỏi sự truy lùng của cảnh sát đã chứng minh điều này. Những cuộc lộn xộn nhỏ mà hắn đứng đằng sau khi bị trục xuất ra nước ngoài cũng là một minh chứng hùng hồn (mặc dù đây nói chung là một sự hư cấu, nhưng Geraci đã nghe được những lời đồn đại này thông qua cha mình và những tay chân mới ở New Orleans). Hội đồng cá cược Nevada theo đuổi rất sát sao Johnny Fontane, luôn buộc tội Michael Corleone là nhân vật đứng đằng sau những hoạt động tội ác có tổ chức. Tất cả những điều này là vận may hiếm có, nhưng quan trọng hơn là Geraci sẽ nắm lấy nó.
Tất cả những gì được làm mới chỉ là sự khởi đầu. Còn rất nhiều việc nữa cần phải giải quyết. Vậy nên Geraci và tên lính trung thành của mình ngồi ở ban công, thảo luận nhiều cách khác nhau, to tát hoặc nhỏ nhặt để có thể làm tan rã hình tượng Michael Corleone. Những scandal và những vụ bê bối sẽ làm những người trưng thành nhà Corleone mất niềm tin vào Michael. Chính Michael là người đã phản bội lại Nick. Thêm vào đó, những ông trùm của những Gia đình khác, đặc biệt những người ở New York, cần phải thấy được rằng, Nick Geraci sẽ đem lại lợi ích cho họ lớn hơn Michael Corleone ở hiện tại và tương lai. Sau đó mới có thể tiến hành những bước tiếp theo.
Momo nói:
- Trả thù? Geraci nói:
- Có lẽ vậy. Nhưng từ chỗ mà tôi đang ngồi hiện nay... tôi sẽ gọi nó là công lý.
Cuối cùng hắn cũng vươn tay tới khẩu ba mươi tám li và để nó vào trong cạp quần. Momo không phản ứng.
***
Trong tuần mà Cosino Barone quay trở lại Brooklyn, hắn giúp Geraci làm vài công việc nhỏ bao gồm vài cuộc gặp với hai tên buôn ma túy từ Bushwick, nhưng cái chết của Judith Buchanan gây ra nhiều sự chú ý hơn. Geraci nói:
- Anh cần phải giải quyết mọi chuyện và phải thật nhanh.
Trâu Đất, như hắn đã từng làm một cách tuyệt đối trung thành trước đây vài năm, nghe theo những chỉ dẫn của Nick Geraci. Mắt nhắm nghiền tập trung, dọc thầm những lời chỉ dẫn trong bức thư. Cảm giác thật tuyệt vời khi lại được nhận lệnh từ Geraci. Cảm giác như Trâu Đất được quay trở lại nơi đáng lẽ hắn trở lại từ lâu. Như thể hắn ngủ với vài ả điếm rồi quay trở lại trên chiếc giường với người vợ ngọt ngào của mình.
Khoảnh khắc sau khi Momo gác máy, thám tử lại gọi đến. Hắn đang ở bên ngoài căn nhà xảy ra vụ giết người. Hắn nói:
- Chúng tôi đã gọi cảnh sát đến hiện trường. Momo nói:
- Làm thế nào thì làm. Tôi không quan tâm là bằng cách nào. Tôi không cần phải nói rằng, những đầu mối ở đâu để có thể lấy ra được bằng chứng chứ? Tôi không cần phải lôi tên người tình tới hiện trường hoặc đại loại như thế chứ. Hãy coi đây là một hợp đồng, và đừng làm lỡ bất kỳ cơ hội nào, được không?
- Một hợp đồng ư? Ông có vẻ không nghiêm túc lắm.
Đây là điều mà Geraci nghĩ ra ngay lập tức trong khi Momo có dành cả đời cũng chưa chắc nghĩ ra được. Nếu có nhân chứng nhìn thây hai thám tử tư chạy khỏi hiện trường, vụ giết người vẫn sẽ liên quan tới Hagen. Nếu vụ việc chống lại Hagen được đưa ra trước tòa, sẽ rất tốt. Nếu không, cũng rất tốt rồi. Vụ án sẽ làm uy tín của hắn ta bị tổn thương trước tòa án công cộng với tội danh thuê sát thủ giết tình nhân lâu năm của mình.
Momo nói:
- Rất nghiêm túc đây. Thám tử nói:
- Tôi đang nghĩ, tôi có thể nói từ kinh nghiệm của mình rằng, bất cứ khi nào một cô gái chết, bất kỳ ai cô ta từng quan hệ lập tức sẽ trở thành nghi phạm. Tôi dám chắc với anh, vụ lùm xùm này sẽ kéo theo những gì anh muốn mà không cần đến sự tham gia của tôi. Những gì tôi định nói, tôi không muốn dính vào vụ rắc rối này, những thứ không thuộc phạm vi của tôi.
Điều này rõ ràng không làm thám tử phiền lòng khi hắn ăn một bữa trưa, được dúi thêm khoản tiền thưởng hậu hĩnh vì đã chấp nhận từ bỏ công việc, chuyển giao nó cho một nhà diều tra khác phù hợp hơn.
Trâu Đất nói:
- Tôi không quan tâm anh muốn gì. Hãy đến đó đi, ngay bây giờ. Khi anh tìm thây thứ mà anh cần tìm, tôi chắc chắn sẽ không tốn nhiều thời gian, tôi sẽ cho anh địa chỉ và anh có thể tìm được những nghi phạm cần thiết. Vài giờ sau, anh sẽ hoàn thành xong mọi chuyện. Lời khuyên của tôi là hãy cử ra một đội xe hùng hậu, đèn đuốc sáng trưng và loa hú ầm ĩ, được chứ? Chỉ là vấn đề an ninh thôi. An toàn của mọi người đó mà.
Trâu Đất gác máy và đi xuống nhà, lấy một ly nước. Hắn uống, nhắm mắt, cố gắng hình dung ra khuôn mặt của Eddie Paradise khi cảnh sát ập vào. Cơ hội để Eddie ra mắt trước đám tay chân...đã tiêu tùng. Xấu hổ. Nhục nhã. Nó như một vết dao đâm của Chúa xuyên qua tên khốn tự phụ.
Momo mở mắt.
Hắn đang đứng ngay trước tấm poster về Thế chiến thứ hai của Eddie. Một bức hình người phụ nữ có bộ ngực đẹp, tay ả chỉ vào những quân xúc sắc đỏ. ĐỪNG ĐÁNH CUỘC MẠNG SỐNG CỦA BẠN! HÃY CẨN THẬN NHỮNG GÌ BẠN NÓI. Lần đầu tiên, tấm poster làm hắn cảm thấy buồn cười. Hãy nhìn ả điếm kia xem. Đôi mắt ti hí như mắt lươn đang chăm chú nhìn vào những quân xúc sắc. Sau lưng ả là chiếc giường ngủ. Trâu Đất đặt tay của mình lên bờ môi căng mọng của cô. Hắn ta dí sát mặt vào khuôn mặt xanh xao như tàu lá của ả, làn da y rám nắng trở nên đen xì. Momo nháy mắt với cô. “Suỵt!” - Trâu Đất nói.
Rồi hắn cười lớn và leo lên tầng mái để thưởng thức những gì còn sót lại của bữa tiệc pháo hoa.
Sự Trả Thù Của Bố Già Sự Trả Thù Của Bố Già - Mark Winegardner Sự Trả Thù Của Bố Già