Bạn chỉ có thể thắng nếu bạn dám đương đầu với thất bại.

Rocky Aoki

 
 
 
 
 
Tác giả: Hãm Bính
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: hoac huu
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 879
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2094 / 27
Cập nhật: 2015-07-31 11:48:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17: Kinh Doanh Công Trái.
ông trái.
Phạm Hồng Vũ nói một cách dứt khoát!
- Công trái?
Triệu Ca lẩm bẩm nhắc lại, cô hoàn toàn không hiểu.
Phạm Hồng Vũ liền cười
Công trái là loại trái phiếu được phát hành bởi chính phủ các nước nhằm bù lại sự thiếu hụt tài chính hoặc ngân khố quốc gia. Công trái xuất hiện sớm nhất vào cuối thế kỷ 19 ở nước Anh sau đó các nước tư sản phương Tây khác cũng lần lượt phát hành công trái. Bởi vì công trái lấy tài chính của chính phủ làm đảm bảo, cho nên độ chắc chắn và tính lưu thông cao, lợi ích cũng tương đối lớn. Do đó những nước phương Tây có ngành tài chính tương đối phát triển. Công trái là đối tượng chủ yếu của đầu tư chứng khoán.
Là người được trùng sinh, Phạm Hồng Vũ cũng khá là quen thuộc đối với công trái.
Nhưng ở giữa những năm tám mươi, ở Trung Quốc, nhất là nội địa tuyệt đại bộ phận quần chúng không hiểu gì đối với công trái.
Thật ra, nhà lúc đầu nhà nước đã thường xuyên phát hành công trái, nhưng cuối những năm năm mươi, do ảnh hưởng của chính trị tầm cao, cho nên nhà nước ngừng phát hành công trái.
Sau khi cải cách mở cửa, bắt đầu từ năm tám mốt, nhà nước lại khôi phục lại việc phát hành công trái. Nhưng thời kỳ kinh tế kế hoạch đã ăn sâu vào tư tưởng của mọi người, cho nên rất nhiều người nghĩ công trái chính phủ và cổ phiếu phát hành vào thời kỳ đầu là giống nhau. Nhận thức không rõ ràng, trong nhận thức của họ, thì đây là chủ nghĩa tư bản. Tuyệt đại bộ phận quần chúng chưa bao giờ nghe đến công trái. Liên tục trong vài năm việc phát hành công trái đều lựa chọn hình thức ngả bài. Chủ yếu là các cán bộ nhà nước và công nhân ở các nhà máy là chịu mua, trực tiếp trừ từ lương tháng.
Một bộ phận lớn người dân còn có ý kiến đối với việc này, căn bản là không biết công trái cũng có thể lưu thông. Cá nhân mua công trái với số lượng không ít thì gần như là quên việc này.
Giữa những năm tám mươi, có một số người có lối suy nghĩ linh hoạt, bắt đầu tiến hành kinh doanh công trái. Chủ yếu có hai phương thức. Một là mua lại công trái trong tay người khác với giá thấp sau đó đến ngân hàng đổi, ăn chênh lệch. Tuy nhiên hình thức này lợi nhuận kém. Thông thường công trái kỳ hạn 5 năm thì lãi suất năm là 4%, ngân phiếu 10 tệ kỳ hạn năm năm thì có thể đổi thành tiền mặt là 20 tệ.
Nghe qua thì hơi kiém, nhưng tính tỉ lệ thì đã có lợi nhân từ 10% đến 20%, nếu như linh hoạt thì một ngàn tệ tiền vốn, rất nhanh đã có thể kiếm được một hai trăm tệ.
Cũng có những người làm ăn lớn, cũng tiến hành mua công trái chưa đến hạn như vậy, tuy nhiên giá mua thì thấp hơn so với giá trị của công trái. Ví dụ như tờ công trái 10 tệ thì người ta chỉ mua với giá 9 tệ hoặc 8 tệ thôi, đợi đến khi hết hạn thì đến ngân hàng đổi, có thể kiếm được từ 3-4% lợi nhuận. Làm như vậy, khuyết điểm chính là cần phải có vốn hùng hậu mới có thể giữ công trái trong tay thời gian 1-2 năm như vậy.
Một loại phi chính quy khác, đó là trực tiếp sửa thời hạn trên công trái. Dùng giá rất thấp, ví dụ như chiết khấu 30% thậm chí là 50% để mua công trái chưa đến hạn, sau đó dùng thuốc để tẩy thông tin trên tờ công trái đi, giả mạo là công trái đã đến kỳ và đến ngân hàng để lừa lấy vốn và tiền lãi.
Những năm đầu của thập kỷ tám mươi, kinh thế thị trường mới bắt đầu, đến hình thức ban đầu cũng không chưa được tính. Toàn bộ nền kinh tế xã hội vẫn còn rất tốt đẹp, chưa từng xảy ra các việc lừa đảo. Đại bộ phận quần chúng nhân dân đều có quan niệm rất chính thống, án lừa đảo kinh tế là một cụm từ còn rất mới mẻ. Lúc ấy quốc gia phát hành tiền chính thức, tiêu chuẩn phòng ngừa giả mạo còn chưa cao, chứ đừng nói đến công trái chính phủ, căn bản là không có biện pháp để phòng ngừa giả mạo.
Cho nên muốn kinh doanh công trái phi chính thức này, ban đầu có thể sẽ thành công, sau khi nhà nước bị thiệt hại, mới dần coi trọng đến vấn đề này, áp dụng những biện pháp nhất định để đấu tranh và phòng ngừa.
Đương nhiên, Phạm Hồng Vũ sẽ không đi làm “kinh doanh” lừa đảo này, hắn muốn kinh doanh công trái một cách chính quy. Lợi dụng tư tưởng giải phóng và ưu thế về thông tin để kiếm chút tiền.
Theo Phạm Hồng Vũ biết, giữa những năm tám mươi, nổi danh trong số những người chơi cổ phiếu là “Dương Triệu phú”, ban đầu chỉ là kinh doanh công trái làm giàu, sau đó lấy vốn tiếp tục quay vòng, rắt nhanh đã kiếm được một số tiền lớn. Ở thế giới kia, thập niên 90, trong những lúc rảnh rỗi cảnh sát Phạm cũng đã xem qua “Truyện ký” của Dương Triệu phú và có ấn tượng rất sâu sắc. Mà trong khi ở Cục công an Địa khu công tác, cuối những năm 80 cũng từng tham gia xử lý vụ lừa đảo công trái, cho nên rất hiểu những thủ pháp chính quy và phi chính quy.
Lập tức, Phạm Hồng Vũ cẩn thận hướng dẫn Triệu Ca quy trình cơ bản của việc kinh doanh công trái.
Triệu Ca là người rất thông minh, Phạm Hồng Vũ vừa nói như vậy, cô đã hiểu cơ bản rồi, chỉ có điều vẫn còn chút băn khoăn, hàng lông mày hơi cau lại, bàn tay chống vào chiếc cằm trắng nõn, nhìn Phạm Hồng Vũ, do dự nói:
- Hồng Vũ, việc kinh doanh này, e rằng người ta không chịu bán thôi. Công trái đến kỳ rồi, người ta chỉ cần đến ngân hàng một chuyến thôi, mười tệ có thể đổi thành mười hai tệ, tại sao phải bán với giá cũ cho mình chứ?
Phạm Hồng Vũ khẽ mỉm cười nói:
- Có những người không biết mà. Hơn nữa, đại đa số là sợ phiền phức. Nhân viên công tác ở các cơ quan, bình thường cũng không có nhiều công trái trong tay, tiền lãi thì cũng chỉ được thêm mấy đồng, lại mất công đi ngân hàng nữa. Việc kinh doanh này quan trọng là số lượng phải nhiều, cứ mười người chỉ cần năm người đồng ý bán thì chúng ta cũng đủ phát tài rồi.
Triệu Ca ngẫm nghĩ một chút, nhẹ nhàng gật đầu.
Lúc cô trầm tư, đôi mi thanh tú khẽ chau lại, cái mũi tinh xảo hơi vểnh lênh, đôi môi mím chặt lại, dưới ánh đèn trông cô càng trở nên xinh đẹp hơn, Phạm Hồng Vũ nhìn cô không khỏi cảm thấy ngây người.
Vẻ thất thố trong chớp nhoáng này cũng không thể tránh được ánh mắt của Triệu Ca, cô mỉm cười nói:
- Hồng Vũ, tôi nghe cậu nói cũng có lý, Tuy nhiên, việc kinh doanh thế này có cần nhiều vốn không?
Mặc dù đã hiểu đại khái việc kinh doanh công trái này, nhưng Triệu Ca vẫn cảm thấy kinh doanh công trái thế này chắc sẽ cần không ít tiền vốn. Cho nên trong lòng vẫn cảm tháy không yên. Dù sao việc kinh doanh tài chính thế này vẫn còn là lĩnh vực khá mới mẻ đối với cô.
Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Người có tiền vốn nhiều sẽ có cách làm lớn, tiền vốn ít thì sẽ có cách làm nhỏ hơn. Trước mắt chúng ta cứ bắt tay từ cái bé trước đã. Chị Ca Nhi, chị nói thật xem, nếu như làm kinh doanh thế này thì chị có bao nhiêu tiền vốn?
- Tôi? Tôi thì có được bao nhiêu tiền chứ. Quán này là thuê, lúc trước mua dụng cụ làm bếp thì cũng mất hơn một ngàn rồi. Số tiền ba tôi tích góp bao nhiêu năm đều đổ vào đây rồi, lại còn phải vay thêm chút nữa. Bây giờ trả nợ xong thì trong tay tôi cũng chỉ còn hai ngàn tệ thôi.
Triệu Ca thật thà nói.
Phạm Hồng Vũ liền cười, trêu chọc nói:
- Chị là tiểu triệu phú rồi.
Triệu Ca đáp:
- Hai ngàn tệ mà cũng được coi là tiểu triệu phú ư?
- Không phải sao? Tôi công tác đã hơn hai tháng, lương hai tháng cộng vào còn chưa được đến hai trăm. Ăn tiêu còn chẳng đủ, trong túi tôi giờ cũng chỉ còn hai mươi tệ. Chị có những hai ngàn tệ, không phải là tiểu triệu phú thì là gì? Chị mở quán ăn nhỏ, một năm đã kiếm được 2000-3000 tệ rồi, thật là có bản lĩnh đấy.
Phạm Hồng Vũ có chút cảm thán nói.
Triệu Ca cười đắc ý. Không biết tại sao, cô rất để ý đến sự quan tâm của Phạm Hồng Vũ đối với mình. Phạm Hồng Vũ khen cô có bản lĩnh, cô cảm thấy rất vui mừng.
- Nhưng, làm kinh doanh lớn như vậy, hai ngàn tệ liệu có đủ không?
Triệu Ca lại lo lắng hỏi.
Phạm Hồng Vũ đáp:
- Hai ngàn tệ thì thiếu một chút, tuy nhiên cũng có thể bắt đầu làm được. Nếu như thuận lợi, thì một tháng có thể quay vòng được ba lần, tiền lãi cũng có thêm bảy tám trăm, nếu làm tốt thì có thể được một ngàn.
- Nhiều như vậy sao?
Triệu Ca có chút không tin, nhìn Phạm Hồng Vũ hỏi.
- Đây chỉ là dự đoán thôi. Làm kinh doanh thế này, chỉ dựa vào một mình mình thì không được, chị phải mời thêm người để đi thu mua công trái cho mình…
Nói đến đây, Phạm Hồng Vũ liếc nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Triệu Ca, khẽ lắc đầu nói:
- Chị xinh đẹp như vậy, đi khắp hang cùng ngõ hẻm thu mua công trái cũng không an toàn.
Khuôn mặt Triệu Ca hơi ửng đỏ, bỗng nhiên nhẹ giọng hỏi:
- Cậu cảm thấy tôi xinh đẹp thật à?
Nói xong cô còn cắn môi, lộ ra vẻ ngượng ngùng.
Phạm Hồng Vũ kinh ngạc nói:
- Cái này còn phải hỏi nữa sao, vốn chị rất xinh đẹp mà. Ở nhà máy khó kiếm được một người xinh đẹp được như chị.
- Thật không?...
- Chắc chắn là thật rồi.
Phạm Hồng Vũ khen Triệu Ca một câu, sau đó lập tức nói:
- Chị về nhà tìm người đi, tìm một người đáng tin nhanh nhẹn một chút, bao ăn bao ở, một tháng trả người ta sáu mươi tệ… như thế là hậu hĩnh lắm rồi. Bốn người một tháng phải chi khoảng ba trăm tệ, còn lại có thể có bốn năm trăm tiền lãi. Đương nhiên về tiền vốn chúng ta phải nghĩ cách, kiếm nhiều một chút, ít nhất cũng phải mười ngàn tệ. Như vậy thì lợi nhuận mới giàu nhanh được.
- Mười ngàn tệ?
Triệu Ca lại mở to hai mắt nhìn.
Quyền Lực Tuyệt Đối Quyền Lực Tuyệt Đối - Hãm Bính Quyền Lực Tuyệt Đối