A book must be an ice-axe to break the seas frozen inside our soul.

Franz Kafka

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 25
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 923 / 12
Cập nhật: 2017-08-04 14:04:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15
ẹo Dẻo túm lấy những vị khách không mong muốn và ném họ xuống cầu thang băng.
“Về nhà đi!” Người tuyết gầm lên.
Olaf vẫn còn trong tay Kẹo Dẻo, nhưng cơ thể đã bị tách rời ra từng phần. “Anh mạnh hơn rất nhiều so với tưởng tượng đấy.” Olaf nói với người tuyết khổng lồ.
Kẹo Dẻo tru lên và ném từng phần tách rời của Olaf xuống núi.
“Đầu tôi!” Cái đầu Olaf hét lên khi nó bay vọt qua Anna và Kristoff rồi đâm sầm vào một đống tuyết.
“Olaf!” Anna kêu lên, chạy về phía cái đầu tuyết. “Cẩn thận cái mông của tôi!” Cậu cảnh báo.
Anna và Kristoff giật nảy mình khi phần còn lại của Olaf cũng bị quăng vào đống tuyết.
Anna liền bốc một nắm tuyết nặn thành một quả bóng tuyết. Sau đó, nàng ném nó vào người tuyết khổng lồ.
“Ném người khác là không tốt đâu nhé!” Nàng hét lên giận dữ.
Kẹo Dẻo gầm lên và đuổi theo ngay sau họ! “Thôi được rồi, bình tĩnh nào.” Kristoff nói với Anna.
“Giờ thì cô đã làm cho nó nổi điên lên rồi đấy!”
“Tôi đánh lạc hướng cho.” Olaf nói. “Mấy người chạy đi!” Bụng và mông của Olaf chạy theo hai hướng ngược nhau.
“Không, không phải bọn mày!” Olaf hét lên với hai quả bóng cơ thể tuyết của mình, sau đó thở dài. “Lại mệt hơn rồi đây.”
Anna và Kristoff trượt xuống núi. Khi họ xuống đến dưới, Kẹo Dẻo cũng đã ở đó!
“Coi chừng!” Kristoff kêu to.
Họ nhanh chóng đứng dậy và chạy xuyên qua một mê cung của cây và đụn tuyết, còn Kẹo Dẻo thì đuổi theo sát nút.
“Lối này!”Anna hét lên. Nàng nhặt một cây gậy, và đập vào một cái cây đã bị tuyết uốn cong. Cái cây bị bật ngược và đập trúng vào Kẹo Dẻo khiến gã người tuyết khổng lồ ngã ngửa.
Anna và Kristoff cùng cười khoái chí và chạy về phía trước. Nhưng Kẹo Dẻo không bỏ cuộc.
Cả hai tiếp tục chạy cho đến tới sát mép vách đá dốc đứng.
“Ối, dừng lại!” Kristoff hét lên.
Anna nhìn chăm chú xuống phía dưới, qua bờ vách đá. “Cũng phải sâu đến ba chục mét ấy,” nàng nói.
“Sáu mươi!” Kristoff sửa lại. Kristoff lấy một sợi dây thừng buộc một vòng quanh eo Anna. Sau đó, chàng đào một cái hố hình chữ U trên nền tuyết.
“Đây là gì thế?” Anna hỏi.
“Tôi đang đào neo tuyết.” Kristoff liền đáp.
“Vậy thì. Sẽ thế nào nếu chúng ta rơi xuống?” Anna hỏi. Nàng lại nhìn xuống qua bờ vách đá một lần nữa.
“Lớp tuyết mịn bên dưới chắc phải dày sáu mét.” Kristoff trả lời. “Sẽ chỉ như ngã xuống gối thôi.” Chàng dừng lại, và sau đó nói thêm, “Mong là thế!”
Anna tròn mắt.
Kristoff đã cột được dây neo trên nền tuyết. “Được rồi, Anna,”chàng nói. “Tôi đếm đến ba nhé.”
Anna tiến gần vách đá hơn.
“Một, hai…” Kristoff đếm. Bỗng một cái cây từ trên không trung bày vèo đến. Kẹo Dẻo đã ném nó!
“Cây kìa!” Anna hét lên. Nàng nhảy xuống vách đá, kéo Kristoff theo cùng.
“Cái gì? Ối!” Kristoff hét lên khi hai người cùng lao xuống. Vài giây sau, sợi dây đã bị kéo căng hết cỡ và cứ thế, họ lơ lửng trong không trung.
Đúng lúc đó, Olaf trông như một mớ hỗn độn, chạy ra từ rừng cây. Thứ tự các phần trên cơ thể cậu bị sắp xếp sai hết cả, cậu lảo đảo tiến về phía vách đá.
“Trời ơi, tôi có hình dạng gì thế này.” Cậu lẩm bẩm, rồi hổn hển chạy đuổi theo. Cậu nhanh chóng xếp lại các phần cơ thể đúng vị trí. “Ổn rồi,” cậu nói. “Này, Anna! Sven! Mọi người đâu cả rồi?”
Cậu tìm kiếm khắp nơi. “Chúng ta thoát khỏi gã Kẹo Dẻo rồi nhé!”
Đúng lúc ấy, gã Kẹo Dẻo tiến đến và đứng ngay sau Olaf.
Olaf chăm chú nhìn lên và mỉm cười. “Này, em vừa nói về anh đấy,” cậu nhỏ nhẹ.
“Toàn điều tốt đẹp, toàn tốt đẹp thôi.” Cậu vội thêm vào.
Người tuyết khổng lồ gầm lên và tiến tới chỗ cái neo tuyết đang giữ Kristoff và Anna. Olaf vội vàng nhảy lên chân Kẹo Dẻo. “Không!” Cậu hét toáng. Nhận ra rằng mình không phải là đối thủ của gã khổng lồ. Olaf nhún vai. “Thế này chẳng có tác dụng thì phải?”
Gã Kẹo Dẻo vung chân đá văng Olaf qua vách đá. Olaf bay qua cả Anna và Kristoff đang treo lủng lẳng.
“Hai bạn cố lên!” Cậu hét to.
Dây kéo bị giật mạnh, Anna và Kristoff biết rằng gã Kẹo Dẻo đang kéo họ lên. Cả hai bắt đầu không kiểm soát được mọi việc nữa. Kristoff vươn tay với Anna và chẳng may bị đập đầu vào vách đá.
“Úi ôi!” Chàng kêu lên.
Kẹo Dẻo kéo họ lên tới trước mặt gã. “Chớ quay lại!” Gã gầm lên.
“Không đâu!” Anna trả lời. Nàng rướn người lên và cắt sợi dây thừng bằng một con dao. Anna và Kristoff rơi xuống, rơi mãi rơi mãi… và rơi xuống một đống tuyết sâu và mềm mại.
Đột nhiên, mọi thứ trở nên yên lặng. “Này, anh nói đúng thật.” Anna nói, ngồi dậy và rũ bỏ tuyết khỏi mái tóc. “Hệt như ngã trên gối vậy!” Nàng nhìn sang và thấy Olaf.
“Chân tôi mất cảm giác rồi!” Cậu hét ầm lên vẻ hoảng loạn và nhìn chằm chằm vào hai bàn chân trong lớp tuyết trước mặt mình. “Tôi chẳng có cảm giác gì cả!”
“Vì đó là chân tôi.” Kristoff nói, ngồi dậy từ phía sau Olaf.
Thế rồi đột nhiên, phần thân dưới của Olaf chạy qua. “Ồ, này!” Olaf nói với Kristoff. “Hãy bắt lấy cái mông giúp tôi.”
Kristoff túm lấy cái đầu đang nói chuyện của Olaf, và đặt nó vào phần thân.
“Thấy tốt hơn rồi đó!” Olaf vui vẻ nói.
Sven đi ngang qua và ngửi ngửi cái mũi cà-rốt của Olaf. “Này, Sven,” Olaf chào đón chú tuần lộc và sau đó quay về phía Anna và Kristoff, sém chút Sven đã cắn được củ cà-rốt. “Cậu ấy tìm thấy chúng ta đấy!” Cậu quay lại nhìn Sven. “Tuần lộc nhỏ dễ thương của nhà ai không biết?” Cậu nựng chú tuần lộc.
Kristoff kéo Olaf ra xa Sven. “Đừng nói chuyện với nó kiểu như thế.”
Kristoff đi tới giúp Anna. “Cô ổn chứ?” Chàng hỏi, kéo nàng ra khỏi tuyết.
“Oa! Một anh chàng mạnh mẽ.” Anna nói. “Được rồi, cảm ơn anh.” Chợt ánh mắt họ chạm nhau. Cả hai cứ nhìn nhau như thế, một lúc lâu, rồi quay đi.
“Đầu anh có sao không?” Anna hỏi. Nàng chạm vào chỗ mà Kristoff bị đập vào vách đá. “Úi ôi!” Chàng kêu lên. “Ý tôi là... vẫn ổn. Sọ tôi cứng lắm.”
Anna cười khúc khích.
“Tôi còn chẳng có sọ.” Olaf lên tiếng. “Hay xương nữa.”
“Vậy, bây giờ thì sao?” Kristoff hỏi Anna.
Câu hỏi khiến Anna hoảng loạn. “Tôi không biết! Tôi phải làm gì bây giờ? Elsa đuổi tôi đi, tôi không thể trở lại Arendelle khi thời tiết vẫn thế này, và còn công việc kinh doanh nước đá của anh nữa...”
Kristoff cũng đồng cảm với Anna, nhưng chàng biết hoảng loạn chẳng giúp được gì. Chàng cố gắng giúp nàng quay trở về hiện tại. “Này, đừng lo lắng về việc kinh doanh của tôi.” Chàng nói. “Hãy lo lắng cho mái tóc của cô kìa.”
Anna đưa tay lên đầu và gắng vuốt cho tóc mượt hơn. “Gì cơ? Tôi chỉ bị ngã xuống từ vách đá thôi.” Nàng nói. “Anh nên để ý tóc mình thì hơn.”
“Không, tóc cô đang trắng dần.” Chàng nói đầy quan tâm.
“Trắng á?” Anna kêu lên. Nàng nắm lấy bím tóc dài của mình, đúng lúc một dải tóc khác vừa bị mất màu.
“Đó là bởi chị cô đã tấn công cô bằng phép thuật đúng không?” Kristoff hỏi.
“Trông nó tệ lắm hả?”
Kristoff suy nghĩ một lúc. “Không.” Chàng nói. Olaf tự dưng xuất hiện. “Anh đang do dự.” Cậu nói.
“Ồ, không.” Kristoff trả lời. Chàng biết rằng Anna cần giúp đỡ. Và chàng cũng biết cần đi đâu và cần hỏi ai. “Đi nào.”
“Được thôi! Nhưng chúng ta đi đâu?” Olaf hỏi.
“Tới gặp các bạn của tôi nhé!” Kristoff đáp.
Anna nhướng lông mày. “Các chuyên gia tình yêu ấy à?”
Olaf tỏ vẻ ngạc nhiên. “Chuyên gia tình yêu ư?”
“Đúng vậy.” Kristoff trả lời. “Họ có thể chữa cho cô.”
Anna theo sau Kristoff và Sven, Olaf đi sau cùng. “Sao anh chắc chắn như thế?” Nàng hỏi.
“Bởi vì tôi từng thấy họ làm vậy rồi.”
“Tôi thích coi mình là một chuyên gia tình yêu.” Olaf nói một cách ngọt ngào.
Nữ Hoàng Băng Giá Nữ Hoàng Băng Giá - Nhiều Tác Giả Nữ Hoàng Băng Giá