Đôi khi cố gắng hết sức cũng chưa đủ, mà còn phải làm những gì cần làm.

Sir Winston Churchill

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Ihmiset Suviyössä
Dịch giả: Bùi Việt Hoa
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 258 / 10
Cập nhật: 2020-02-13 14:06:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17
răng đã lên và trong chốc lát ngắm nhìn xem các sự kiện của tối hôm nghỉ ngơi này sẽ phát triển theo hướng nào. Trong lúc ấy Mettälä trở lại phà. Anh ta đang hơi ngà ngà say, mà vẫn còn chút chất cay trong túi. Và anh ta rủ mọi người đi xuống làng. Đặc biệt anh ta cứ lôi kéo Salonen. Còn anh thanh niên này cứ nhảy lò cò, huýt sáo liên tục và không nghe thấy nhiều lắm những gì mà Mettälä nói.
Nhìn bề ngoài Mettälä khác hẳn Salonen. Anh ta to xương, hơi ngốc nghếch và thích đao to búa lớn khi nói. Con ngựa mấy ngày nay đứng chồn chân dưới mái nhà kia là của anh ta. Nhưng tối nay chắc chắn nó sẽ được kéo dây tời cho phà.
- Đi nào, đi nào Nokia! - Mettälä vẫn cứ mời nài. Salonen được gọi là Nokia, bởi vì một lần cậu ta có kể rằng mình được sinh ra ở khu công nghiệp nơi đó.
- Thôi đi anh, anh đừng có lải nhải mãi thế, một khi tôi đã bảo là tôi không đi. - Nokia gắt lên.
Cậu ta cáu kỉnh bởi một lẽ cậu ta - lưỡi thò ra ngoài một bên mép, đang chăm chăm nhằm một điểm nhất định trên tường để phóng dao đến. Đây là trò giải trí cậu ta rất thích: nắm chắc đầu dao thon nhỏ của cái dao cán gỗ được làm ở Kauhava*, nhằm thẳng điểm chọn phóng đến. Và cậu ta thực sự kiêu hãnh nếu như nhằm đúng điểm mà cậu ta đã chỉ ra trước đó. Đôi lúc khi những người thả gỗ khác đứng lại xem Nokia phóng dao và cậu ta phóng trúng, thì cậu ta sẽ kể ngay về trường hợp của người Trung Quốc phi thường mà có lần cậu ta nhìn thấy trong rạp xiếc. Một người đàn bà da trắng bình thường - mà có thể đó là tình nhân của gã đàn ông Trung Quốc cũng nên - bị bắt đứng áp vào tấm ván gỗ đối diện, còn gã kia quây vòng xung quanh đầu cô ta bằng dao - lão ta phóng dao như thế này đấy - và khi người đàn bà rời tấm ván bước ra, bức tranh vòng quanh thân hình cô ta còn lại trên tấm ván trông giống một bộ quân phục. Các ngọn dao đâm vào ván ngay sát cạnh người, nhưng không đụng chạm vào đâu. Chỉ cần một lần phóng trúng là có thể lấy đi mạng sống của người tình, bởi gã đàn ông mắt xếch ấy ném rất mạnh. Cô tình nhân phải giật rất mạnh khi hãnh diện gỡ dao ra khỏi tấm ván.
Kauhava: Một địa phương nằm ở miền tây Phần Lan, cách Helsinki độ hơn 400 km về hướng tây bắc, nổi tiếng về nghề làm dao.
- Tôi đã bảo là tôi không đi. Quỷ bắt anh đi, anh đừng có nỉ neo thế. - Salonen nói và tiếp tục nhằm ngắm vào tường. Rồi anh ta chui vào chỗ nằm trong lều gỗ, lấy ra cuốn sách mà anh ta đã mua trong lần cuối cùng vào làng lớn. Họ là nạn nhân tình yêu của mình - tên của cuốn sách. Salonen chắc chưa đến hai mươi. Cho tới hết mùa xuân anh ta là người giúp việc trong một cửa hàng. Nhưng sang hè bản tính hiếu động đã khiến anh ta đầu quân làm thợ thả gỗ. Nói đúng ra, anh ta từng bị phạt tiền mà đến giờ vẫn chưa trả và anh ta cũng không muốn vì thế phải ngồi tù khi hè đến. Anh ta nghe kể, các phà thả gỗ khi hè đến là nơi trốn chạy tốt nhất.
Cái bè thả gỗ này thực ra cũng không lớn lắm. Nhất là khi văn phòng của công ty cũng ở ngay gần đó, nên trên bè này chẳng có ai là người chỉ huy. Người nhiều tuổi nhất có thể cho mình quyền đó. Nhưng ngay đến việc phát tiền lương cho mọi người anh ta cũng không được đảm nhận, mà lúc nào cũng cần phải một ngài nào đó đi thuyền máy đến như hôm qua chẳng hạn, nên chẳng ai quan tâm xem anh ta nói gì. Hơn nữa anh ta chỉ còn một tay, nên trong công việc không thể nào làm tốt hơn người khác. Nhưng anh ta có kinh nghiệm và ở những eo lạch nước chảy xiết mưu mẹo của anh ta thực sự rất cần. Ở đó anh ta đưa ra những mệnh lệnh bằng cái giọng như giọng của người chỉ huy trong chiến tranh. Matti Puolamäki là người bạn tốt nhất của Salonen - anh chàng Nokia trong tốp người ở trên phà. Đó là một người đàn ông rất đơn giản, thực sự chân thành ngưỡng mộ tính láu lỉnh, tuổi trẻ và cuộc đời đầy ắp sự kiện của anh này. Khi Nokia đứng trước tòa án vì bị buộc tội giết người, cả Matti Puolamäki cũng đứng cạnh, chân tay trong còng sắt và bị buộc tội đã xúi giục anh kia giết người. Còng ở cổ chân anh này được tháo ra theo quyết định của tòa án, bởi vì không ai chứng minh được rằng anh ta đã gào lên cho Nokia câu sau: “Hãy đâm mạnh vào một khi cậu đã đâm”, như ai đó kể là đã nghe thấy. Nhưng dù sao Matti cũng được đứng bên cạnh cậu thanh niên đẹp trai trong bộ quần áo hệt như của cậu này. Các bồi thẩm viên và luật sư bào chữa tranh cãi nhiều về anh Matti này hơn là nhân vật chính Nokia. Theo đúng các điều luật, vị quan tòa ngồi đó hỏi Matti một cách cụ thể về điều kiện sống của anh này mỗi khi một tội phạm được nêu ra.
- Tội nhân lập gia đình chưa hay còn độc thân? - Vị quan tòa hỏi Matti như vậy.
- Tôi chưa lập gia đình, nhưng tôi hứa hôn đã năm năm nay và tôi còn có ba đứa con nữa.
- Vậy tại sao anh chưa thành hôn? - Quan tòa lại hỏi tiếp.
Yên lặng kéo dài sau câu hỏi. Rồi trưởng đoàn bồi thẩm viên, người ở cùng làng với Matti cất tiếng:
- Anh Matti này chưa qua trường học và chưa làm lễ kiên tín. Chính vì vậy không thể kết hôn chính thức với cô Iita được. Tuy nhiên anh ta vẫn chăm sóc quan tâm tốt đến gia đình mình, thực ra còn tốt hơn cả cái anh Mettälä bị đâm chết này. Đôi lúc địa phương còn phải trợ cấp cho gia đình anh này.
Vị trưởng đoàn bồi thẩm đã đến tòa để bảo vệ quyền lợi cho những đứa con của Mettälä. Cả Matti và Mettälä đều là người của một địa phương.
Nhưng vào buổi tối này ai có thể đoán điều bất hạnh nào có thể xảy ra. Họ vẫn sống, tràn đầy sức lực lẫn niềm vui, cuộc sống mà tạo hóa đã ban cho họ.
Tối nay cả Salonen cũng vào làng chơi. Anh ta đọc cuốn sách của mình đến một đoạn thích hợp, gấp cuốn sách lại, rồi để nó vào túi chiếc áo khoác vẫn mặc thường ngày treo trên tường lều gỗ. Đến lượt Matti nấu cà phê cho cả nhóm. Mettälä muốn mời mọi người cùng thử chất cay trong cái chai của mình. Anh ta lảo đảo đi lại trên phà, lại còn ra vỗ vỗ con ngựa của mình nữa.
- Ngựa là con vật kiếm tiền cho kẻ lười nhác, - anh ta nói rồi đá con vật một cái có hơi mạnh vào đúng những chỗ nhạy cảm của nó ở dưới bụng, làm cho con ngựa hí lên tức tối, hơi lồng lên. Thấy vậy gã đàn ông thấy cần phải đánh nó mạnh hơn vào đầu. Mettälä đang rất biết mình làm gì. Rồi đột nhiên gã nhảy sang một cái thuyền khác, ẩn mạnh đến mức thuyền gần như cập bờ trước khi gã đàn ông kịp sờ đến mái chèo. Rồi người ta thấy gã ta lảo đảo bước về phía làng. Ông chủ già điếc đặc và nổi tiếng là nghiêm khắc đang đi kiểm tra lồng cá, tiến ngược về phía gã. Giữa họ bắt đầu một cuộc nói chuyện rất ngộ khiến những người ở trên phà vừa nghe vừa buồn cười.
- Đúng là một lũ điên điên kìa, - Nokia nói, mắt cậu ta lóe lên tinh nghịch. Thế rồi cậu ta cũng đi. Matti đưa cậu ta vào bờ bằng chiếc thuyền khác.
Người Trong Đêm Hè Người Trong Đêm Hè - Frans Eemil Sillanpää Người Trong Đêm Hè