Số lần đọc/download: 1041 / 5
Cập nhật: 2016-07-02 00:21:32 +0700
Chương 17
Á
nh mắt anh đầy vẻ hoài nghi, anh chạm vào môi cô bằng đầu ngón tay mình. “Trước đây anh chưa bao giờ hôn ai cả.”
Lời thú nhận của anh khiến cô ngạc nhiên. Làm thế nào mà một người đàn ông đẹp trai như vậy lại chưa bao giờ hôn?
Tia lửa rực sáng trong mắt anh. “Anh muốn nếm thử em, Astrid. Anh muốn cảm thấy em nóng và ẩm ướt bên dưới anh. Muốn nhìn vào mắt em trong khi anh giao cấu với em.”
Cô rùng mình vì sự thô lỗ của anh. Đó là điều cô mong đợi từ Zarek ở ngoài đời thật, nhưng cô không chấp nhận sự thô lỗ từ người đang ở trong giấc mơ này.
Cô biết anh có thể làm tốt hơn.
Điều anh đề nghị bây giờ là một việc bị cấm đoán. Cô không bao giờ được phép vượt qua ranh giới thể xác này trong khi cô đang làm nhiệm vụ.
Người duy nhất có thể cám dỗ cô phá vỡ quy tắc này chính là Mies. Nhưng cô đã không nghe theo sự cám dỗ đó và khôn ngoan giữ bản thân mình tránh xa anh ta.
Với Zarek việc đó không dễ dàng như vậy. Có một điều gì đó về người đàn ông này đã chạm vào cô theo một cách chưa từng xảy ra.
Nhìn vào đôi mắt đầy thống khổ của anh, cô nhìn thấy trái tim đầy tổn thương của anh...
Anh chưa bao giờ biết đến lòng tốt.
Chưa bao giờ biết đến sự ấm áp từ cái chạm của sự yêu thương.
Cô không thể lý giải điều đó, nhưng cô muốn là lần đầu tiên của anh và cô muốn anh là lần đầu tiên của cô. Cô muốn ôm lấy anh và cho anh thấy cảm giác sẽ như thế nào khi được người khác chào đón.
Nếu như mày làm vậy mày sẽ mất công việc làm người phán xét của mày đó.
Đó là tất cả những gì cô muốn.
Nếu cô không làm việc này, Zarek sẽ mất đi mạng sống của mình. Nếu cô chạm tới anh bây giờ, có lẽ cô có thể dạy anh mọi chuyện sẽ ổn thôi khi đặt niềm tin vào người khác.
Có lẽ cô có thể chạm đến phần nên thơ bên trong anh và cho anh thấy một thế giới nơi mà anh có thể thoải mái cho phép những người khác nhìn thấy phần dịu dàng của mình. Cho anh thấy mọi chuyện sẽ ổn thôi khi kết bạn với người khác.
Cuối cùng cô cũng đã hiểu câu nói của Acheron có ý nghĩa gì.
Nhưng làm sao cô có thể cứu rỗi Zarek? Anh đã phản bội những người mà anh được gửi đến để bảo vệ và giết chết họ.
Cô cần bằng chứng anh sẽ không tái phạm một lần nữa.
Cô có thể tìm được bằng chứng không?
Cô phải tìm được. Không còn sự lựa chọn nào cả. Điều cuối cùng mà cô muốn thấy là anh lại bị tổn thương.
Cô sẽ bảo vệ người đàn ông này bằng bất cứ giá nào.
“Em sẽ không giao cấu với anh, Zarek.” Cô thì thầm. “Không bao giờ. Nhưng em sẽ làm tình với anh.”
Anh nhìn đầy bối rối và không chắc chắn. “Anh chưa bao giờ làm tình với bất kỳ ai cả.”
Cô nâng một bàn tay lạnh giá của anh lên môi mình và hôn từng ngón tay anh. “Nếu anh muốn học, hãy đi với em.”
Anh không thể thở khi cô lùi khỏi anh. Đầu anh quay mòng mòng với những cảm giác và cảm xúc xa lạ. Anh sợ hãi với những gì mà cô đề nghị với anh.
Nếu cô chạm vào anh, liệu nó có thay đổi anh?
Anh không mong đợi lòng tốt từ cô hay từ bất kỳ ai. Là một tên nô lệ đầy thẹo kinh tởm và hèn mọn, anh chết khi còn là trai tân và khi là một Thợ săn đêm anh chỉ quan hệ với phụ nữ trong những dịp hiếm hoi. Chưa một lần trong suốt hai ngàn năm qua anh nhìn vào đôi mắt của người tình khi anh chiếm lấy cô ta. Anh chưa bao giờ một lần cho phép người khác ôm hay chạm vào anh.
Nếu anh cho phép Astrid làm vậy, tất cả mọi thứ sẽ thay đổi.
Trong giấc mơ của anh, cô có được thị giác của mình và có thể nhìn thấy anh...
Anh sẽ bị chế ngự. Lần đầu tiên trong cuộc đời anh, anh sẽ bị trói chặt cùng một ai đó. Về thể xác. Tinh thần.
Dù cho đây chỉ là một giấc mơ, nó sẽ mãi mãi thay đổi cách cư xử của anh trước cô bởi vì đây là thứ anh đã giữ sâu bên trong mình, chôn vùi nó tại một nơi mà anh không dám nhìn đến. Chôn vùi nó trong một trái tim đã bị giẫm nát bởi sự tàn ác.
“Zarek?”
Anh nhìn lên và thấy cô đang đứng trước của phòng ngủ của mình. Mái tóc vàng dài của cô xõa tung quanh vai và cô không mặc gì cả ngoại trừ một chiếc áo sơ mi bằng vải bông mỏng tan. Đôi chân dài của cô để trần và mời gọi.
Ánh sáng phía sau cô xuyên lớp vải mỏng, trưng bày tất cả đường nét tuyệt vời của cơ thể cô...
Zarek nuốt nghẹn. Nếu anh làm chuyện này, Astrid sẽ là điều duy nhất đối với anh trong thế giới này. Cô sẽ là của anh.
Anh sẽ là của cô.
Anh sẽ bị chế ngự.
Nó chỉ là một giấc mơ...
Nhưng thậm chí trong những giấc mơ của anh chưa có ai từng chế ngự anh.
Cho đến bây giờ.
Trái tim anh nện thình thịch, anh bước đến chỗ cô ẵm cô lên trong vòng tay mình. Không, anh sẽ không bị chế ngự. Không bị chế ngự bởi chuyện này và bởi cô. Nhưng cô sẽ là của anh trong giấc mơ này.
Tất cả của anh.
Astrid run rẩy trước cái nhìn mãnh liệt, quyết tăm trên khuôn mặt của Zarek khi anh mang cô vào giường. Sự đói khát bùng cháy trong đôi mắt đen như đá Obsidian của anh. Cô có cảm giác kì lạ là có lẽ sau thì Zarek đã nói đúng.
Một người đàn ông với sự dữ dội như vậy sẽ không bao giờ làm tình với một người phụ nữ.
Phần tỉnh táo của cô kêu cô hãy chạy khỏi anh. Hãy dừng chuyện này trước khi quá trễ.
Nhưng một phần khác của cô từ chối nghe theo. Chuyện này sẽ cho cô biết bản chất thực sự của người đàn ông này.
Anh đặt cô nằm xuống giường, vuốt ve môi cô bằng những ngón tay của mình như thể anh đang cố ghi nhớ chúng. Thưởng thức chúng. Rồi anh nhẹ nhàng tách môi cô ra và bao phủ chúng bằng môi của anh.
Astrid hoàn toàn không sẵn sàng cho một nụ hôn đầy đam mê của anh. Sự dữ dội của nó. Nụ hôn vừa thô bạo vừa dịu dàng. Đòi hỏi. Nóng bỏng. Ngọt ngào. Anh gầm gừ dữ dội khi lưỡi anh mơn trớn lưỡi cô, thưởng thức mùi vị của cô trước khi anh khám phá từng centiment của miệng cô.
Với một người đàn ông chưa từng hôn trước đây, anh thật quá tuyệt vời. Cô rùng mình khi anh thưởng thức vòm miệng của cô, khi lưỡi anh lướt qua cô cùng với từng đợt khoái cảm.
Cô vùi tay mình vào mái tóc mềm mại của anh và rên rỉ khi anh liếm láp và cắn nhẹ cho đến khi cô gần như không còn ý thức bởi sự đê mê của hành động đó. Cô chưa bao giờ biết bất cứ thứ gì như thế này.
Bất cứ thứ gì như Zarek.
Đã rất lâu rồi kể từ khi cô hôn một người đàn ông, và chưa có một người đàn ông nào có mùi vị tuyệt như anh. Bây giờ cô rất sợ. Không chỉ là sợ anh, mà còn sợ cả chính bản thân mình.
Chưa có một người đàn ông nào chạm vào cô như thế. Cô chưa bao giờ vi phạm lời thề không gây ảnh hưởng đến nhiệm vụ của mình.
Sự đụng chạm của Zarek có thể khiến cô mất đi mọi thứ và mặc dù vậy cô không thể buộc bản thân mình đẩy anh ra xa.
Lần đầu tiên trong đời, cô muốn có thứ gì đó cho bản thân mình. Cô muốn chạm vào thứ không thể với tới được. Muốn trao cho Zarek một thứ gì đó đặt biệt. Một khoảnh khắc bình yên hiếm hoi với một người muốn ở cùng anh.
Sẽ không có một người nào khác trân trọng điều này như anh.
Chỉ có mình anh mới có thể thấu hiểu.
Anh buông cô ra để cởi nút áo sơ mi của cô. Nhưng điều anh muốn làm là xé toạc nó ra khỏi cô. Anh muốn đánh mất bản thân bên trong cô, ép chặt cô vào anh trong khi anh chiếm lấy cô với tất cả đam mê dữ dội mà anh đang cảm nhận.
Nhưng thậm chí trong giấc mơ của mình, anh cũng sẽ không đối xử với cô theo cách đó.
Vì một lý do kỳ lạ nào đó anh muốn đối xử dịu dàng với cô. Anh muốn quan hệ với cô như một người đàn ông, chứ không phải là một con thú hoang dã.
Anh không muốn nện người mình một cách dữ dội vào cô, theo đuổi một khoảnh khắc khoái cảm ngắn ngủi. Anh muốn đêm nay kéo dài mãi. Muốn dùng cả đêm nay ôm chặt lấy cô.
Một lần trong đời mình, anh muốn một ai đó đối xử với anh như thể anh có quan trọng. Như thể cô quan tâm đến anh.
Chưa lần nào anh cho trí tưởng tưởng hoặc giấc mơ của mình mang anh đến nơi này.
Đêm nay anh đã cho phép điều đó.
Cô ôm lấy mặt anh trong tay cô và kéo đầu anh lại gần cho đến khi anh có thể nhìn vào trong đôi mắt nhạt màu của cô, đôi mắt đã nhìn anh như thể anh là con người. Đôi mắt đã nhìn thấy điều gì đó tốt đẹp trong anh.
“Anh rất đẹp trai, Zarek.”
Lời nói trầm tĩnh, ngọt ngào của cô khiến anh tan chảy. Ở anh không có nét gì là thu hút cả. Chưa từng bao giờ có.
Anh không là gì cả.
Những khi anh nhìn say đắm vào gương mặt tuyệt đẹp của cô, trong một giây phút ngăn ngủi anh cảm nhận mình không phải vậy.
Chắc chắn một phụ nữ như thế này sẽ không chạm vào anh nếu anh thực sự không là gì cả.
Thậm chí là trong giấc mơ của anh.
Anh kéo áo sơ mi của cô mở ra để anh có thể nhìn xuống cơ thể cô. Ngực cô thuộc cỡ vừa, hai đầu nhũ hoa hồng và se cứng lại, như van xin anh thưởng thức chúng. Bụng cô khẽ thắt lại, làn da cô trắng nhợt và mời gọi. Nhưng điều khiến anh nín thở là hình ảnh đôi chân cô khẽ mở ra. Hình ảnh đám lông loăn xoăn vàng sẫm như hứa hẹn sẽ thực sự mang lại cả thiên đường. Hoặc ít nhất cũng gần như chạm đến thiên đường vì một người đàn ông như anh chỉ dám ước muốn nhiêu đó thôi.
Astrid nín thở khi cô dõi theo cái nhìn hoang dã của Zarek chiếm ngưỡng khắp cơ thể mình. Nó quá nóng bỏng đến nỗi cô cảm giác nó giống như sự đụng chạm thực sự.
Anh rời khỏi giường để cởi quần mình ra.
Cô nuốt nhẹ khi nhìn thấy anh to lớn và cương cứng vì cô. Làn da màu đồng của anh phủ một đám lông màu đen và là hình ảnh nam tính nhất mà cô từng nhìn thấy. Anh quá đẹp. Người chiến binh bóng tối của cô. Không như anh, cô biết đêm nay là thật. Biết cô không nên làm chuyện này vì hai người họ sẽ nhớ về chuyện này khi họ tỉnh dậy.
Công việc của cô yêu cầu sự công bằng. Nhưng cô sẽ không còn công bằng với người đàn ông này nữa, hay với nỗi đau của anh ta.
Cô muốn xoa dịu anh bằng mọi cách mà cô có thể làm.
Không ai xứng đáng phải sống cuộc sống mà anh đã chịu đựng. Chịu đựng sự thấp kém và thái độ thù địch.
Anh đặt mình nằm xuống trên cô và ôm cô trong vòng tay mình. Sức nặng của anh thật tuyệt vời. Cô nhắm mắt lại và để cho sức mạnh của anh nhấn chìm cô trong khi cô cảm nhận cơ thể rắn chắc và cơ bắp của anh trên từng ich của cơ thể cô.
Zarek vật lộn để thở. Cảm giác cơ thể ấm áp của cô tựa vào cơ thể anh là cảm giác tuyệt vời nhất mà anh từng biết.
Tay cô lang thang trên tấm lưng trần của anh trong khi anh nhìn vào đôi mắt cô, nó sưởi ấm anh.
Trong đôi mắt đó không có sự kinh miệt. Không có sự giận dữ.
Chúng là một đôi mắt tuyệt đẹp.
Anh hôn cô dịu dàng, chiếm lấy môi trên của cô và dịu dàng mút nó trong khi anh thưởng thức cái miệng ngọt như mật của cô.
Trong cuộc đời là con người của mình, phụ nữ co rúm người lại mỗi khi anh lại gần họ. Họ thét lên và ném đồ vào anh.
Anh đã nằm trằn trọc nhiều đêm cố gắng mường tượng cảm giác sẽ như thế nào khi chạm vào một ai đó. Cố gắng mường tượng cảm giác đôi tay của họ vòng quanh người anh.
Cảm xác thực sự của nó còn tuyệt hơn những gì mà tâm trí anh đã tưởng tượng.
Trước khi giấc mơ này kết thúc, anh có ý định sẽ chiếm lấy cô hết lần này đến lần khác cho đến khi cả hai cùng cầu xin sự thương xót.
Astrid rên rỉ khi Zarek phá vỡ nụ hôn của anh khi môi và lưỡi anh lần xuống cổ họng cô rồi xuống ngực cô. Cô cảm nhận vật đàn ông cương cứng của anh ép vào cô bắp đùi cô, nóng bỏng và kích thích, nó khiến cô run lên.
Anh nhẹ nhàng khúm lấy ngực cô trong bàn tay mình khi anh xoay tròn lưỡi mình quanh đầu nhũ hoa sưng lên của cô, mút và cắn nhẹ nó.
Cô ôm lấy đầu anh trong tay mình và quan sát anh trong khi anh rên rỉ trong hạnh phúc. Anh nhìn như thể cơ thể cô là một món cao lương mỹ vị đối với anh. Anh thong thả thưởng thức cô. Từng centimet trên làn da cô được liếm láp và trêu chọc. Được thưởng thức và thỏa mãn. Như thể anh không thể có đủ cô.
Chưa có người đàn ông nào được phép làm thế với cô và cô hoảng sợ bởi những điều sắp đến. Mặc dù cô biết quan hệ là gì, cảm giác của nó vẫn là một thứ xa lạ đối với cô.
Nhưng rồi, cũng như cảm giác mà Zarek đã khoáy động trong cô.
Tất cả những tiên nữ của công lý được phải là một trinh nữ và trong trắng.
Không có một người đàn ông nào thậm chí được đặt tay lên người họ.
Astrid không còn quan tâm đến chuyện đó nữa. Chắc chắn mẹ cô sẽ thấu hiểu cho niềm đam mê của cô. Sau cùng thì, Themis cũng đã có hàng đống con. Cha của Astrid là một người đàn ông bình thường mà mẹ cô từ chối bàn đến, và không một ai biết tên hay địa vị của người cha của những nữ thần số mệnh.
Chắc chắn mẹ cô sẽ tha thứ cho việc vượt rào của cô.
Chẳng lẽ một đêm là một đòi hỏi quá nhiều sao?
Và mặc dù cô cho là vậy, cô tự hỏi liệu một đêm với anh có bao giờ là đủ.
Đầu óc Zarek đắm chìm trong mùi hương ngọt ngào và cảm giác của Astrid trong vòng tay anh. Anh gầm gừ khi anh liếm láp và cắn nhẹ từng centimet da thịt ngon lành của cô và nghe tiếng rên rỉ vì khoái cảm của cô. Cô là nguồn sống của anh.
Anh phải có cô nhiều hơn nữa.
Astrid hét lên ngây ngất khi Zarek trải rộng hai đùi cô ra và chiếm lấy cô bằng miệng mình..
Cô không thể nói hay thở vì cơn khoái cảm cuồn cuộn đã tàn phá toàn bộ cơ thể cô. Mỗi cái liếm láp, mỗi cái mút nhẹ gửi đến một làn sóng đê mê dữ dội trong cô.
Chuyện này thật quá sức tưởng tượng của cô mà.
Cô nên thấy xấu hổ bởi việc họ đang làm.
Nhưng cô không thấy thế. Thực tế thì, cô muốn nhiều hơn nữa.
Muốn anh nhiều hơn nữa.
Tim cô đập nhanh, cô nhìn xuống thấy anh ở giữa hai chân mình. Anh nhắm mắt lại và gương mặt của anh có vẻ như thể anh đang đắm chìm trong khoái cảm từ việc thưởng thức của mình nhiều như việc cô được thưởng thức.
Cô mở chân mình rộng hơn, cho phép anh tiến vào cô trong khi cô vùi tay mình vào mái tóc mềm như lụa của anh. Zarek cười một khàn khàn khi tựa vào cô, gây ra cho cô một cơn run rẩy khác vì khoái cảm, rồi anh cọ cọ hàm râu mới mọc của mình vào giữa cô.
Cô rên rỉ sâu trong cổ họng.
Anh trượt một ngón tay vào trong cô, khuấy động nơi mà cô đang run lên nhức nhối trước nhu cầu cần có anh.
Anh chậm rãi chơi đùa với cô, và cả cơ thể trắng nõn nà của cô cháy bỏng vì khoái cảm dữ dội.
Ai mà biết được con người có thể cảm thấy như thế này chứ?
Cơn đê mê cứ tăng dần tăng dần cho đến khi cô không thể chịu nỗi nó nữa. Tên anh trên môi cô khi cô lên đỉnh lần đầu tiên.
Dù vậy anh vẫn không mủi lòng thương xót. Anh chỉ gầm gừ trước ấm thanh đầy khoái cảm của cô và tiếp tục tra tấn cô cho đến khi cô van xin anh dừng lại.
“Làm ơn đi Zarek. Làm ơn hãy thương xót em.”
Anh ngả người ra sau và nhìn chằm chằm vào cô. Đôi mắt anh cháy bỏng nhìn cô và một góc miệng anh nhếch lên.
“Thương xót sao, công chúa? Anh chỉ mới bắt đầu thôi mà.”