Số lần đọc/download: 699 / 30
Cập nhật: 2018-08-03 10:38:16 +0700
Chương 17
N
hỏ đang cố gắng ghê lắm để phát âm rõ ràng, nhưng từng chữ từng chữ cứ run lên rồi lạc đi không biết là bệnh cảm hay do nước mắt của nhỏ.
Chitanda...
Có lẽ không lên tiếng không được rồi,
"Chúng ta thử tìm hiểu xem!"
Có ba điều chúng tôi biết được từ cuốn "Kem Đá, tập hai" đó là: nó được xuất bản một năm sau khi chú Sekitani Jun ra đi, chú ấy ra đi vì một sự kiện nào đó, và cuối cùng cái nhan đề "Ken Đá" là do chú đặt.
Đây là một thời cơ tốt. Ba manh mối bất ngờ xuất hiện gữa lúc chúng tôi đang mò mẫm trong bóng tối. Một trực giác mạnh mẽ mách bảo rằng tôi phải tận dụng triệt để các manh mối quý giá này mới có cơ hội giúp Chitanda tìm lại kí ức.
Vì vậy tôi nói tiếp: "Chúng ta chỉ cần điều tra về sự việc xảy ra ba mươi ba năm về trước."
"Nhưng mà..."
Chitanda thả lòng hai vai,
"Trong đây bảo là không ai nên nhớ về cậu ấy..."
"Nhưng cậu muốn nhớ, phải không?"
"Đúng vậy, nhưng nếu khám phá được nhiều hơn..."
Nhỏ hơi khựng lại, "...Nếu tụi mình khám phá được nhiều hơn, để rồi kết quả đạt được lại không như mong muốn... Có những thứ quên được thì tốt hơn, phải không?"
"..."
Đó là bởi vì cậu hiền lành quá thôi Chitanda à.
"Dù cho đó là chuyện của ba mươi ba năm trước?"
"Không phải sao?"
Tôi gật đầu,
"Trong đây cũng có nói mà. Khi một câu chuyện bị mất đi phần chủ ngữ cụ thể, nó sẽ được trao cơ hội để trôi theo dòng chảy vô tình của thời gian, để hy vọng được trở nên 'kinh điển'..."
"Nói cách khác, 'chủ ngữ cụ thể' của chúng ta sắp quá đát rồi đấy."
Nói xong tôi cười khì, Chitanda không cưởi theo nhưng ít ra nhỏ cũng gật đầu,
"...Cám ơn cậu."
Và thế là...
Vâng, và thế là mọi chuyện xem như xong. Quá dễ! Nếu "tập hai" đã đề cập đến "một năm trôi qua" thì chẳng khác nào mời gọi ta đọc tập san năm trước - cuốn "Kem Đá, tập một". Hành trình tìm hiểu về chú Sekitani Jun đã đến hồi kết thúc. Ha, kì này đúng là chả biết né tránh hay giải quyết cái nào dễ hơn nữa...
...Chí ít là cho tới khi Ibara làm hỏng bét cái dự tính ngây thơ ấy của tôi.
"Gì thế này? Thiếu đâu cuốn một rồi?"
Mất một thời gian tôi mới nuốt trôi cái sự thật oái oăm này.
(Tiếng Anh gọi là cursive style) Một lối viết Hán tự sử dụng rất ít nét, thường thấy trong lối viết thư pháp. Thành phố lớn nhất ở Thổ Nhĩ Kỳ. Một loại khổ giấy ít thông dụng hơn khổ A. Kích cỡ của khổ B tuân theo quy luật: chiều rộng bằng trung bình nhân hai kích thước của khổ A tương ứng, chiều dài bằng căn2 lần chiều rộng (giống như khổ A, chia đôi chiều dài của 1 tờ giấy khổ B(n) sẽ tạo ra 2 tờ khổ B(n+1)). Ví dụ khổ A0 có kích cỡ là 841x1189 thì chiều rộng của khổ B0 bằng căn2 của (841*1189) và chiều dài bằng 1000*căn2, vậy kích cỡ của khổ B0 là 1000x1414. Khổ B1 có kích cỡ 707x1000. Một nhãn hiệu đồ dùng học tập nổi tiếng của Nhật. Có thể là câu nói "Thịt thỏ hết chó săn bị mổ" ("Giảo thố tử, tẩu cẩu phanh"), lấy điển tích từ việc công thần Hàn Tín giết viên tướng bỏ trốn của Hạng Vương (Hạng Vũ) là Chung Ly Muội để dâng cho Lưu Bang, bị Lưu Bang kết tội làm phản và bắt trói nhưng đến Lạc Dương thì được thả và chỉ bị giáng chức. Nguyên bản là "hyouka". Hyouka có nghĩa khá rộng là "đồ ăn lạnh", ở đây người dịch sử dụng từ "Kem đá". Một tiếp hậu ngữ để gọi đàn anh hay đàn chị lớn hơn, tương ứng cách gọi "Anh A, chị B" thì người Nhật sẽ gọi là "A-sempai, B-sempai).