Số lần đọc/download: 7242 / 68
Cập nhật: 2016-04-22 16:44:13 +0700
Chương 17: Chiến Đấu
K
azan và Sói Xám ngồi xuống, chờ đợi.
Năm phút trôi qua, rồi mười phút, mười lăm phút, Sói Xám bắt đầu lo ngại. Không một tiếng nào đáp lại nó. Một lần nữa nó lại rống lên sang sảng và trong khi Kazan run sợ, thì nó nghe ngóng trông không khí yên lặng. Tại sao bầy sói không đáp lại từ xa như thường lệ?
Nhưng gần như cùng lúc ấy, mũi nó bỗng giãn rộng ra. Những kẻ nó gọi đã kia rồi.
Kazan trông thấy một bóng dáng đang dần dần rõ nét dưới ánh trăng, cuối khu rừng thưa. Rồi một bóng thứ hai, lại một bóng nữa, đến khi có tất cả năm bóng tiến đến, đầu cúi gằm, ngửi ngửi con đường đỏ.
Chúng dừng lại cách độ ba mươi thước và đứng im.
Điều kỳ lạ là Kazan thấy Sói Xám lùi lại. Nó thấy bạn cụp tai xuống, nhe nanh ra, và trong cổ họng có tiếng gầm gừ thù địch.
Tại sao thế? Tại sao lúc này bạn lại phải thủ thế trước mặt những người anh em cùng loài, mà chính bạn đã gọi đến cùng ăn.
Bất chấp những dấu hiệu cảnh báo của bạn, Kazan cứ bước nhè nhẹ, đầu ngẩng cao, lông lưng dựng đứng về phía những con mới đến. Trái với Sói Xám, nó đánh hơi và thấy có cảm tình với chúng.
Nó dừng cách bầy kia độ hai mươi bước. Bọn này ngồi xuống trên tuyết.
Đuôi Kazan bắt đầu phe phẩy, khi một con trong bầy thú đứng phắt lên, đến gần nó. Các con khác cũng làm theo và chỉ lát sau Kazan đã đứng giữa nhóm. Chúng hít đi hít lại người nhau, với mọi dấu hiệu thích thú. Bầy thú mới đến không phải là sói, mà là chó.
Ở một cái chòi hẻo lánh nào đó giữa cảnh hoang vu băng giá, chủ của chúng đã chết. Thế là chúng lang thang giữa lòng Sơn Lâm.
Chúng vẫn còn mang dấu vết của đai cương xe trượt tuyết mà chúng bị đóng thắng vào. Quang cổ chúng là những chiếc vòng cổ bằng da nai. Trên mạn sườn trầy da, lông bị mòn trụi, và một con trong bọn còn kéo theo một cái càng xe gãy, dài đến gần một thước. Gần như chết đói, chúng gầy kinh khủng. Mắt chúng sáng quắc, đỏ ngầu, trong những hố mắt rỗng.
Thân ái, Kazan thong thả chạy trước và dẫn chúng đến trước cái xác con nai già. Rồi quay lại với Sói Xám nó tự hào, thoả mãn ngồi bên cạnh bạn, lắng nghe tiếng hàm nhai của lũ chết đói đáng thương đang phè phỡn. Thấy Sói Xám hình như vẫn lo ngại, nó thè lưỡi vuốt ve bạn để bạn yên tâm là mọi sự đều tốt đẹp. Ăn xong, bầy chó đến với Kazan và Sói Xám, để thắt chặt hêm quan hệ. Chúng có vẻ quan tâm đến Sói mù hơn. Thái độ thân thiện đó làm Kazan không vừa ý nên nó bắt đầu theo dõi lũ trâng tráo đó.
Trong bầy chó có một con thật dễ sợ. Đây là con kéo theo cái càng gẫy. Nó đưa mũi đến gần mũi Sói Xám và chạm vào. Để cảnh cáo, Kazan rống lên một tiếng đanh gọn. Con chó lùi lại, và cả hai, qua đầu Sói mù, đều nhe hết cả nanh ra với nhau. Đó là lời thách thức của Giống Đực.
Con huski to là đầu đàn. Chưa một con chó nào khác dám đương đầu với nó. Nó nghĩ rằng đứng trước mặt nó, Kazan cũng run sợ, cúp đuôi, chạy trốn, như những con khác.
Nó tỏ vẻ ngạc nhiên thấy hoàn toàn không phải thế. Trái lại, Kazan đã sẵn sàng nhảy qua mình Sói Xám và giao chiến ngay tức khắc. Con chó to lảng xa, gầm gừ, trút giận lên một con bạn, hùng hổ đớp vào sườn nó.
Tuy không để lộ tí gì, Sói Xám hiểu rõ sự việc đang diễn biến. Nó đứng sát vào Kazan, cố tìm cách giục bạn là cả hai phải lánh xa. Thực tế, nó biết là muốn thế nào thì cuộc chiến đấucũng rất nguy hiểm và nó sợ cho bạn đường của nó.
Kazan đáp lại bằng một tiếng gầm gừ như sấm cuộn trong cuống họng. Nó liếm liếm đôi mắt mù của Sói Xám và nằm xuống bên cạnh, mặt đối mặt với bầy chó lạ.
Trên trời, trăng xuống dần và cuối cùng khuất về phía tây, sau các ngọn thông. Rồi đến lượt các ngôi sao cứ mờ tắt dần để nhường chỗ cho bình minh ảm đạm, lạnh lẽo của miền bắc địa.
Trong ánh bình minh đó, Kazan trông thấy con chó to vùng đứng dậy khỏi cái hố nó đào trong tuyết và tiến về chỗ còn lại của con nai.
Kazan lập tức đứng lên và cũng tiến tới chỗ cái xác bị xé nát. Đầu cúi gằm, lông trên lưng dựng lên.
Con huski to làm ra vẻ tránh xa vài bước nhường chỗ cho Kazan. Con chó sói cắn vào đống thịt đông cứng. Nó không đói, nhưng qua đó nó muốn tỏ rõ quyền của nó về chỗ thịt, quyền ưu tiên trên hết của nó.
Trong khi nó cắn vào cổ con nai và có vẻ như quên Sói Xám, thì con huski lùi lại phía sau, lẳng lặng như một cái bóng, lần đến phía sau con sói cái. Sói Xám đáp lại bằng cách cắm sâu nanh vào vai con chó.
Một vệt dài xám, lặng lẽ, khủng khiếp vút qua ánh chập chờn của bình minh. Đấy là Kazan nhảy tới. Không gầm gừ, không sủa, nó nhảy vào con huski và, loáng sau, cả hai đã quấn lấy nhau, trong một cuộc đọ sức không đội trời chung. Bốn con chó kia chạy tới, đứng im cách hai đối thủ chừng mười bước, chờ đợi kết quả của trận chiến. Sói Xám vẫn nằm trên mặt đất.
Đây là một trận chiến ngắn gọn và quyết liệt.
Cả con huski khổng lồ và con chó sói đều sôi sục căm thù như nhau. Hai con thay nhau giành ưu thế. Lúc thì con này lúc thì con kia, đứng thẳng hoặc ngã lăn ra đất. Cuộc chiến đấu diễn biến nhanh đến nỗi bốn con chó khán giả không còn phân biệt ra sao nữa. Mỗi lần thấy Kazan hay con huski ngã ngửa, chúng lại run lên muốn nhảy ngay lên người nó, như thường lệ, để xé xác. Nhưng chúng do dự và sợ hãi, lại đành thôi, vì quyết định cuối cùng bấp bênh quá.
Từ trước đến nay con chó nhà chưa hề thua một trận nào. Nó thừa hưởng được của ông cha một thân hình to lớn kinh kủng và một cái hàm có thể cắn nát đầu một con chó bình thường. Nhưng ở Kazan nó thấy có cả chó, xả sói, cả hai lối chiến đấu khác nhau và ưu tú nhất ở mỗi giống. Cả hai con, cuối cùng, lại vừa mới phục hồi lại sức lực bằng máu thịt của con nai già.
Hai con quấn chặt lấy nhau, Kazan cắn vai con chó, con chó giữ chặt cổ Kazan cố tìm mạch máu cổ. Rồi chúng lại nhả nhau ra, lùi lại đế tấn công nữa. Bốn con chó khẽ tiến lên, cảnh giác, mắt nhìn chằm chằm, miệng há hốc, chờ đợi cuộc quần nhau kết thúc.
Vận dụng chiến thuật ưa thích, Kazan liền đi vòng quanh địch thủ như nó với Sói Xám đã từng cùng làm quanh con nai già. Con chó nhà có vẻ rất hoang mang. Nó xoay mình một cách vất vả, hai tai cụp xuống và khập khiễng bên vai gãy.
Lúc này Kazan đã lại hoàn toàn bình tĩnh, sáng suốt, và, tuy bị mất máu nhiều, nó đã trở lại khôn ngoan và tự chủ. Nó đã vẽ quanh con chó năm lần cái vòng chết. Rồi tình thình, nhanh như tên bắn, nó lao thẳng vào hông địch thủ với toàn bộ trọng lượng của nó để vật ngã kẻ thù.
Cú thúc mạnh đến nỗi con chó nhà lăn ra, giơ bốn cẳng lên trời. Thế là bốn con chó, hợp thành một thứ bồi thẩm đoàn không khoan nhượng cùng tuyên án tử hình cho con huski, chồm lên mình nó để xé xác.
Tất cả căm hờn tích tụ suốt bao năm tháng đối với con đầu đàn hung hăng, nanh dài, quen áp bức đàn em dưới lớp đai cương, giờ đây được tự do trút ra và, trong nhát mắt, con huski đã bị xé thành từng mảnh.
Kazan kiêu hãnh đến đứng bên cạnh Sói Xám từ nãy vẫn để bạn chiến đấu một mình. Nó mững rỡ khẽ thút thít, âu yếm gác đầu lên cổ người bạn chiến thắng. Đây là lần thứ hai, vì nó Kazan phải chiến đấu, một mất một còn, và cả hai lần Kazan đều thắng.
Và tâm hồn Sói Xám, nếu có có một tâm hồn, hướng lên nền trời xám lạnh để tỏ lòng biết ơn, trong khi ngước đôi mắt mù về phía bình minh mờ mịt, nó lắng nghe tiếng thịt xương của kẻ thù kêu răng rắc dưới những hàm răng của bốn con chó, kẻ thù mà vị chúa tế của nó đã quật ngã.