Tác giả: Homer
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 55
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5786 / 222
Cập nhật: 2017-08-04 07:53:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Khúc 13
au khi đưa Hektor và quân Troian tới dãy thuyền, để ở đó với quân thù cho chịu gian khổ, cực nhọc, chiến trận liên miên, Chúa tể quay mắt sáng ngời nhìn nơi xa xa, quan sát đất đai người Thracian phi ngựa thuần thục, người Mysian cận chiến tài ba, người Hippomolgoi kiêu hãnh sống bằng sữa ngựa và người Abioi ngay thẳng, phong nhã hơn hết trên trần gian. Chúa tể không hề đưa mắt sáng ngời nhìn đất Troad, trong thâm tâm cũng không nghĩ lúc này có thần linh bất tử nào xuống trợ giúp quân Troian hoặc quân Danaan. Trái lại, thần linh phi thường rung chuyển trái đất không nhắm mắt làm ngơ. Ngồi chễm chệ trên đỉnh núi Samos cao ngất cây cối um tùm, Samos thuộc Thrace, thần linh say mê quan sát chiến trường và trận đánh. Từ đáy biển nhô lên, tìm mãi mới thấy nơi này, vì từ đây thần linh có thể nhìn hết núi Ida, cả thành phố quân vương Priam lẫn dãy thuyền quân Achaian. Thương hại quân Achaian đại bại, quân Troian tiến đánh tan tác, thần linh bực tức, oán giận Chúa tể vô cùng. Nhỏm phắt dậy, rời núi lởm chởm, thần linh vung thân lao xuống. Đồi cao, rừng cây rung chuyển dưới bước chân bất tử Poseidon giáng thế. Bước ba bước đến bước thứ tư thần linh tới đích: Aigai. Nơi biệt điện lừng danh xây bằng vàng óng ánh dưới nước êm ả, sâu thẳm, bất diệt với thời gian. Tới nơi thần linh đóng ách vào xe hai tuấn mã móng bọc đồng, phi như bay, bờm óng vàng buông rủ. Phục sức cũng bằng vàng, cầm roi bằng vàng chế tạo kỳ khu, lên xe an tọa, thần linh lướt sóng ra đi. Nhận ra quân vương, từ mọi phía, từ mọi hang, thủy thần đổ tới nhảy nhót đón chào. Biển cả cũng vui mừng mở đường để tuấn mã nhẹ nhàng rong ruổi, trục xe bằng đồng phía dưới không ướt. Tuấn mã cứ thế chồm lên vun vút đưa thần linh tới dãy thuyền quân Achaian.
Giữa Tenedos và Imbros vách đá cao ngất, dưới đáy biển sâu thẳm, nước êm ả, tĩnh lặng, có động lớn rộng. Tới nơi dừng ngựa, sau khi bỏ chút thực phẩm trường sinh cho ăn, lấy dây tròng bằng vàng buộc chân để khỏi bẻ gãy, lắc bật, nhằm giữ chặt ở đó tới lúc quay lại, tháo ách tuấn mã xong xuôi, Poseidon rung chuyển trái đất lên đường tới doanh trại quân Achaian.
Quân Troian hàng hàng lớp lớp như gió to, cháy lớn, hăng say vượt mức, theo chân Hektor công tử Priam hùng hổ tiến tới, không ngừng hô hoán tấn công. Họ hy vọng chiếm đoạt dãy thuyền, tàn sát tại chỗ hết quân Achaian tinh nhuệ. Nhưng đúng lúc đó Poseidon thần linh rung chuyển trái đất, bao quanh địa cầu, từ đáy sâu nước mặn nhô lên, đem sinh lực mới mẻ thúc đẩy quân Argive. Giả dạng Kalchas, giọng nói cương quyết, tới gần hai Aias trước tiên, thấy hăng hái chiến đấu không cần khích lệ, thần linh cất tiếng: “Aias, nhị vị phải ra tay cứu sống hàng quân Achaian, hãy dũng cảm, kiên cường, đừng nghĩ tới hoảng sợ, tháo chạy. Chỗ khác dọc trận tuyến bản nhân không sợ bàn tay khủng khiếp của quân Troian lũ lượt, hùng hục chèo qua bức tường, vì quân Achaian xà-cạp gọn gàng có thể ngăn chặn không cho chúng tiến lên. Song ở đây bản nhân lo, lo hết sức, chuyện chẳng lành sẽ xảy ra với ngô bối, bởi tên khùng như lửa rừng đang hướng dẫn chúng tiến tới, tên Hektor cứ tưởng mình là công tử Chúa tể siêu phàm. Cầu mong có thần linh chỉ cho nhị vị thấy đây là chỗ phải kiên quyết giữ vững, bản thân nhị vị, đồng thời thôi thúc cả quân sĩ cầm cự. Như vậy, dù y tràn tới như thác đổ, và dẫu Chúa tể trên núi Olympos có khích lệ khiến y hung hăng, nhị vị vẫn có thể đánh y bật khỏi dãy thuyền lướt sóng.” Dứt lời thần linh rung chuyển trái đất, bao quanh địa cầu giơ gậy đập khẽ ban phép, phả quyết tâm dạn dĩ, biến cơ thể, tay chân hai người thành nhẹ nhõm. Sau đó với tốc độ vun vút như chim ưng rời chỗ đậu trên chỏm núi chót vót, lấy thế bình phi, bất ngờ sà xuống đuổi bắt chim khác trên cánh đồng, Poseidon thần linh bao quanh rung chuyển trái đất chớp nhoáng biến dạng khỏi tầm mắt hai người. Chỉ có công tử Oileus, Aias nhanh chân lẹ bước, biết người nói là thần linh. Vội vàng quay sang Aias công tử Telamon, chiến binh nói: “Aias, có thần linh sống trên núi Olympos hối thúc ngô bối chiến đấu bảo vệ dãy thuyền. Thần linh đội lốt thày đoán, song không phải thày đoán Kalchas giải đoán ý muốn thần linh. Gót chân, khoeo chân lúc rời ngô bối ra đi đủ cho bản nhân thấy sự thật, nhận ra thần linh chẳng chút khó khăn. Hơn thế, trong lồng ngực, trong trái tim, bản nhân còn cảm thấy thay đổi, hăng hái giao tranh, chiến đấu gấp bội. Chân phía dưới, tay phía trên hăm hở vì nôn nóng.”
“Lúc này bản nhân cũng cảm thấy tương tự,” Aias công tử Telamon tiếp lời. “Cánh tay dũng mãnh nắm cây thương háo hức vì bồn chồn; tinh thần như diều gặp gió; hai chân không còn trên mặt đất. Một mình bản nhân không mong muốn gì hơn là trực diện Hektor công tử Priam hăng say vượt mức, giao chiến tay đôi.”
Trong khi hai Aias trò chuyện, phấn chấn vì nguồn vui chiến trận thần linh vừa đưa vào lòng, thần linh bao quanh trái đất thôi thúc binh sĩ Achaian phía sau dãy thuyền lướt sóng, cố gắng lấy lại tinh thần, do kiệt sức cao độ không những hỗn loạn mà còn tuyệt vọng khi thấy quân Troian như ong vỡ tổ lúc nhúc bay qua bức tường. Nhìn quân thù nước mắt giàn giụa dưới làn mi, họ nghĩ không còn hy vọng thoát khỏi tai ương. Nhưng bây giờ, dáng dấp thoải mái, thần linh rung chuyển trái đất lẩn vào hàng quân khích lệ họ chiến đấu. Thần linh trước tiên tới cổ võ Teukros, rồi Leitos, Peneleos anh hùng, Thoas, Deipyros, Meriones, Antilochos, dày dạn chiến trường. Ngỏ lời như có cánh bay xa thần linh truyền sinh lực mới mẻ vào tim từng người: “Ôi, hổ thẹn vô cùng, binh sĩ Argive, thanh niên trai trẻ! Các người là chiến sĩ dũng cảm bản nhân hy vọng cứu sống dãy thuyền nếu sẵn sàng chiến đấu. Trái lại, nếu vì cuộc chiến gay go, các người bỏ cuộc, ngày quân Troian khuất phục ngô bối quả thực đã đến. Ôi chao, quả là hiện tượng kỳ lạ bản nhân chứng kiến tận mắt, hiện tượng hãi hùng bản nhân nghĩ không bao giờ xảy ra: quân Troian trèo lên thuyền ngô bối! Trước kia chúng chẳng khác hoẵng non nhút nhát, lò cò chạy trong rừng, dáng vẻ mệt mỏi, bỡ ngỡ, không khả năng chiến đấu, trở thành mồi ngon cho chó rừng, beo rừng, sói rừng. Từ đó tới nay trước cánh tay dũng mãnh, tinh thần hăng say của ngô bối, chúng không dám đứng lên trực diện, giáp chiến dù một lúc ngắn ngủi. Trái lại, bây giờ chúng rời thành phố ra đi khá xa chiến đấu bên dãy thuyền rỗng không, do nguyên soái ngô bối bất lực, binh sĩ ngô bối nhu nhược, chán ghét chỉ huy đến độ thà chết bên cạnh hơn là bảo vệ dãy thuyền. Tuy nhiên, dẫu mọi trách cứ trút đổ lên đầu lên cổ Agamemnon quyền uy rộng rãi, công tử Atreus anh hùng đã phạm lỗi lầm nghiêm trọng, xúc phạm công tử Peleus bước chân thoăn thoắt, ngô bối cũng không được phép vì vậy thoái thác bất kể thế nào bỏ cuộc chiến đấu. Không, ngô bối phải mau mau sửa chữa lỗi lầm, chiến sĩ tâm hồn quả cảm sẵn sàng sửa sai. Chẳng đẹp mắt chút nào nếu quý hữu được kể là thành phần ưu tú trong lực lượng lại lơi là như thế. Bản nhân sẽ không tranh cãi với người lẩn trốn chiến đấu, nếu người đó thuộc thành phần hèn nhát, song với quý hữu bản nhân tức giận vô cùng. Quý hữu thân ái, thái độ thụ động của quý hữu sẽ mở đường đi vào tai ương thê thảm. Rất mong từng người trong quý hữu trong tâm khảm hãy nghĩ tới ô nhục đối với mình và phẫn nộ đối với người! Vì giao chiến khủng khiếp đã tới. Hektor hào hùng, Hektor hung dữ đã phá sập cổng thành, đập gãy thanh ngang, tiếng hô chiến đấu rền vang ngay bên dãy thuyền.”
Với lời khích lệ kiên quyết, thần linh bao quanh địa cầu tập hợp quân sĩ Argive nhanh như chớp. Họ tập trung quanh hai Aias hùng dũng đến độ ngay cả thần linh chiến tranh hằng theo sát hoặc Athena nữ thần từng thúc đẩy họ chiến đấu cũng không thể xem nhẹ coi thường. Thành phần vượt trội trong số binh sĩ tinh nhuệ đứng chờ đương đầu với Hektor và quân Troian. Thương bên thương, khiên bên khiên, mũ bên mũ, lính bên lính, tất cả làm thành hàng rào kín đến độ khi binh sĩ quay đầu, mũ óng ánh trên đỉnh gài lông đuôi ngựa chạm mũ, lúc cánh tay lực lưỡng vung đưa về phía trước, khiên động khiên. Họ trông có vẻ cương quyết, nhất định không lùi, hăm hở xung trận.
Quân Troian ồ ạt tiến lên tấn công. Hektor dẫn đầu hùng dũng xông tới hàng quân đối diện như tảng đá khổng lồ lăn trên sườn núi về mùa đông, sau cơn mưa lũ, sông tràn bờ, nước cuốn phăng vật chống đỡ đẩy tất cả xuống dưới. Bắn lên cao, bay tung rơi xuống, nước ào ào chui qua lùm cây, chảy miết không ngừng tới đất bằng mới buộc lòng ngừng cuồn cuộn. Hektor cũng thế có lúc đe dọa kéo quân qua hàng trại, dãy thuyền tới tận bờ biển không gặp trở ngại, vừa kéo đi vừa chém giết. Nhưng khi gặp lực lượng hàng ngũ khăng khít, chủ súy bị chặn đứng, mặc dù hăng hái xông tới. Con cái người Achaian đối diện rút kiếm đâm, giơ thương hai mũi lao đẩy trở lại. Cảm thấy nao núng phải lui bước chủ súy lớn tiếng kêu gọi: “Binh sĩ Troian, binh sĩ Lykian, binh sĩ Dardanian cận chiến, hãy kiên cường! Quân Achaian không thể cầm cự lâu dài, dù đã đứng thành hàng như bức tường chống lại. Chúng sẽ lùi bước trước mũi thương bản nhân, nếu quả thực thần linh quyền năng hơn hết, phu quân Hera sấm rền đã thúc đẩy bản nhân tấn công.”
Lời kêu gọi khiến binh sĩ trong hàng quân hăng hái, can đảm. Trong số có Deiphobos, công tử Priam, tinh thần phấn khởi, hiên ngang bước ra phía trước vung khiên tròn vành vạnh, rón rén vừa tiến lên, vừa đưa khiên che thân. Nhắm ném Meriones lao thương bóng loáng. Không trật đối tượng thương trúng khiên tròn bọc da bò, song thay vì xuyên qua, tiến sâu, cán dài gãy ngay đui. Hết hồn vì mũi thương Meriones hùng hổ lao tới, Deiphobos đưa hết khiên ra phía trước chống đỡ. Nhưng đúng lúc đó chiến binh lui bước lẩn vào giữa đồng đội, tức giận khôn xiết, vừa gãy thương vừa mất chiến thắng: chiến binh tức tốc rời chiến trường quay về hàng trại, dãy thuyền lấy thương dài để trong đó.
Số còn lại tiếp tục chiến đấu, chiến trận ầm ầm tràn ngập không gian. Teukros công tử Telamon đầu tiên hạ sát đối thủ, tay thương Imbrios, công tử Mentor nổi tiếng nhiều ngựa. Thanh niên sống ở Pedaios trước khi con cháu người Achaian kéo tới; thanh niên kết hôn với ái nữ ngoại hôn quân vương Priam, Medesikaste. Khi quân Danaan chèo thuyền cân bằng đến nơi, thanh niên quay về thành Troa. Ít lâu sau trở thành nổi tiếng khắp thành Troa, thanh niên sống với Priam, quân vương coi như con đẻ. Công tử Telamon dùng thương dài đâm dưới tai, rồi rút lại. Như cây tần bì đứng sừng sững trên đỉnh núi, nhìn từ xa, lưỡi rìu bằng đồng đốn chặt, nghiêng đổ kéo theo cả vòm lá mơn mởn xuống đất, thanh niên gục ngã, vũ khí óng ả bằng đồng kêu lẻnh kẻng rơi theo. Teukros xổ đến hăm hở lột giáp y. Thấy Teukros nhào tới, Hektor lao thương bóng loáng. Nhìn thương bay lại, Teukros né mũi đồng đường tơ kẽ tóc, thương trúng ngực Amphimachos công tử Kteatos, dòng dõi Aktor, lúc đương sự lao vào chiến trường. Đương sự ngã như tiếng gậy đập, giáp y lẻnh xẻng xung quanh. Hektor lao tới giật mũ chật ních khỏi đầu; Aias nhào tới nhắm kỹ lao thương bóng loáng. Nhưng toàn thân không chỗ nào hở, chủ súy phủ kín bằng lá đồng khủng khiếp. Ném trúng núm giữa mặt khiên, Aias gồng mình kéo lại. Hektor phải lui về phía sau bỏ hai xác chết cho quân Achaian lôi đi. Amphimachos được Stichios và Menestheus gan dạ, cả hai chỉ huy binh sĩ Athenian,kéo về hàng quân. Bất chấp hiểm nguy, xông xáo chiến đấu, hai Aias vồ xác Imbrios. Như cặp sư tử hùng dũng, hung hăng vừa đớp con dê trước mắt mục phu và bầy chó nhe răng gừ gừ, ngặm trong hàm nhấc khỏi mặt đất mang vào bụi rậm, hai Aias nâng Imbrios lên cao lột giáp y. Nổi điên vì Amphimachos tử trận, công tử Oileus chặt đầu Imbrios ngay gáy chỗ mềm xèo, vung cao ném như tung quả banh qua đám đông cho rơi xuống đất ngay chân Hektor.
Nom thấy đích tôn gục ngã trong cuộc tàn sát cực kỳ ghê tởm, tức giận vô cùng, Poseidon cất bước dọc hàng trại, dãy thuyền động viên quân Achaian, đồng thời sửa soạn gieo rắc tang tóc cho quân Troian. Thần linh gặp Idomeneus tay thương lừng danh, vừa tới thăm đồng đội trong chi đoàn mới rời cuộc chiến vì thương đâm trúng bắp chân. Thương binh được đồng đội mang về hàng quân. Sau khi ra chỉ thị cho y sĩ, Idomeneus quay về trại, song nhất định trở lại chiến trường. Đúng lúc đó thần linh rung chuyển trái đất lại gần. Bắt chước giọng Thoas công tử Andraimon, quân vương trị vì Pleuron và Kalydon đồi núi trập trùng, người Aitolian cung kính tôn thờ, thần linh cất tiếng: “Idomeneus, trưởng thượng hàng quân Kretan, lời con cháu người Achaian thường đe dọa quân Troian để đâu rồi?”
“Thoas,” Idomeneus, thủ lĩnh hàng quân Kretan đáp, “theo chỗ bản nhân nhận xét bữa nay không có cá nhân nào đáng trách. Vì ngô bối đều chiến đấu gan dạ; không ai hoảng hốt, sợ hãi; không ai co giò bỏ chạy trong cuộc giao tranh khủng khiếp. Không. Như vậy chắc hẳn công tử siêu phàm của Kronos lấy làm vừa lòng đắc ý thấy quân Achaian gục chết không kèn không trống ở đây cách Argos vạn dậm. Nhưng, thôi Thoas, từng kiên cường trực diện quân thù, từng khích lệ đồng đội, khi họ xuống tinh thần, bởi thế lúc này đừng chán nản lùi bước chùn chân, quý hữu hãy tiếp tục đem dũng khí nâng cao tinh thần binh sĩ.”
“Idomeneus,” Poseidon rung chuyển trái đất tiếp lời, “cầu mong kẻ cố tình tìm cách dùng dằng không chiến đấu hết mình hôm nay sẽ chẳng bao giờ rời đất Troad trở về quê hương mà ở lại đây làm mồi cho chó ăn thịt! Quý hữu hãy về kiếm vũ khí rồi trở lại. Ngô bối phải mau mau kề vai sát cánh hành động nếu hai ta còn ích dụng. Khi đứng lên chiến đấu bên nhau, binh sĩ kém cỏi cũng trở thành chiến sĩ tài ba. Từ trước tới giờ ra chiến trường quý hữu và bản nhân đều tác chiến ngoan cường.” Nói rồi bỏ đi, thần linh lại trở lại chiến trường sôi động. Idomeneus lẽo đẽo đi về trại cất dựng vững chắc. Choàng vội giáp y lộng lẫy, nắm chặt hai thương ra đi, Idomeneus trông như tia chớp công tử Kronos cầm trong tay, khi có truyền điệp gửi cho thế nhân, từ đỉnh núi Olympos long lanh phóng đi lóe sáng trên bầu trời xa xa. Mặt đồng rực sáng trước ngực lúc Idomeneus co giò rút chạy. Mới rời trại không bao xa gặp Meriones, mã phu can trường, vừa trở về lấy thương đồng, Idomeneus hào hùng thốt lời: “Quý hữu thân thiết trong hàng đồng đội, công tử Molos, Meriones lanh chân lẹ bước! Tại sao rời chiến trường, chém giết về đây? Bị thương hả? Có lẽ mệt mỏi vì đau đớn do mũi tên gây nên? Hay trở về mang truyền điệp cho bản nhân? Khẳng định với quý hữu, dù thế nào, bản nhân không muốn ngồi lì trong trại, trái lại rất muốn xông ra chiến trường.”
“Idomeneus,” Meriones đầu óc khôn khéo bèn đáp, “trưởng thượng hàng quân Kretan tu-ních lát đồng, bỉ nhân về kiếm cây thương, hy vọng tìm thấy trong trại trưởng thượng. Thương trước mang đi bị gãy lúc bỉ nhân lao trúng khiên tên Deiphobos hỗn xược.”
“Nếu muốn thương,” Idomeneus, thủ lĩnh quân Kretan tiếp lời, “quý hữu sẽ không chỉ thấy một mà hai mươi cây gác vào tường bóng loáng ngay cửa trại bản nhân. Toàn thương Troian lấy của tử sĩ bản nhân hạ sát. Bản nhân không muốn khi chiến đấu với quân thù lại đứng cách xa. Vì thế ngoài thương ra bản nhân còn thu thập vô số khiên gù, mũ trận, trấn thủ óng ánh.”
“Bỉ nhân cũng có,” Meriones đầu óc chín chắn tiếp lời, “nhiều vũ khí đoạt của quân Troian để trong trại và dưới thuyền sơn đen, song không gần để có thể lấy tức thì. Hơn thế, bỉ nhân cũng có thể khẳng định không hề mất tinh thần trong chiến đấu, ngoài chiến trường nơi thanh niên tìm thấy vinh quang, bỉ nhân đứng hàng đầu cùng quý hữu bất kể khi nào chiến cuộc bùng nổ. Rất có thể khi bỉ nhân chiến đấu, binh sĩ Achaian giáp y lát đồng không nom thấy, song bỉ nhân nghĩ quý hữu nhìn thấy rõ ràng.”
“Bản nhân biết,” Idomeneus thủ lĩnh quân Kretan đáp, “quý hữu là chiến hữu dũng cảm, hà tất phải kể làm chi? Bởi nếu bây giờ tất cả ngô bối, binh sĩ can trường, được lựa chọn thực hiện cuộc phục kích gần dãy thuyền, đó là nơi thấy rõ dũng khí của binh sĩ, đó là lúc kẻ hèn nhát, người gan dạ xuất hiện nguyên hình, kẻ hèn nhát thường xuyên thay đổi vẻ mặt, tinh thần nao núng, không thể ngồi im tại chỗ, mà cứ thay đổi tư thế, hết cúi khom đến quỳ gối, co chân này duỗi chân kia, tim đập thình thịch trong lồng ngực, khi nghĩ tới thần chết xuất hiện dưới nhiều hình thức, hai hàm răng đánh vào nhau run cầm cập. Người gan dạ trái lại không bao giờ thay đổi nét mặt, lo lắng quá độ, từ lúc nằm phục kích cùng đồng đội, mà chỉ cầu mong vật lộn, quần thảo với quân thù càng mau càng tốt. A ha! Nếu ngô bối rơi vào trường hợp như thế, bản nhân khẳng định, không ai có thể coi nhẹ tinh thần táo bạo, cánh tay dũng mãnh của quý hữu. Bởi cho dù trong khi xung trận bị thương do tên bắn, giáo đâm, vũ khí cũng không rơi sau gáy hoặc sau lưng, mà trúng ngực hay bụng khi quý hữu xung phong xông lên chiếm vị trí cùng đồng đội trên chiến tuyến. Nhưng thôi, ngô bối không nên đứng đây bất động chuyện trò như trẻ con, kẻo người khác dè bỉu, chê cười. Quý hữu hãy vào trại bản nhân lấy cây thương chắc nịch mang đi.”
Lời vừa dứt Meriones liền hùng hổ, hối hả vào trại giật cây thương mũi đồng, rồi đuổi theo Idomeneus, lòng hí hửng chỉ nghĩ lao vào chiến cuộc. Như thần linh chiến tranh, tai ương đối với thế nhân, khi ra chiến trường, cùng đi có Kinh Hoàng, công tử cường tráng, lì lợm, từng khiến binh sĩ can trường khiếp sợ, hai người rời Thrace ra đi, vũ trang đầy đủ, tham gia chiến đấu cùng người Ephyroi hoặc người Phlegyes táo bạo, song không để tai lắng nghe hai bên nài nỉ mà chỉ muốn đem chiến thắng cho bên này hoặc bên kia. Meriones và Idomeneus, chỉ huy binh sĩ, cứ thế ra đi tham dự trận đánh, giáp y lát đồng rực rỡ. Meriones khởi đầu ngỏ lời với đồng đội: ‘‘Công tử Deukalion, tới chiến trường xông vào chiến đấu, chỉ huy định tiến theo phía nào? Bên phải, chính giữa hay bên trái hàng quân? Vì bản nhân thấy chỗ nào cũng nhan nhản chiến binh Achaian tóc dài.” Vừa nghe chỉ huy quân Kretan liền đáp: “Giữa dãy thuyền bên cạnh ngô bối còn có binh sĩ khác canh phòng, bảo vệ. Hai Aias và Teukros tay cung tài ba đồng thời chiến sĩ cận chiến giỏi giang. Họ đủ khả năng đẩy lui Hektor mặc dù có vẻ đáng sợ và hăm hở chiến đấu. Y sẽ thấy dẫu hùng hổ đến đâu cũng không dễ gì đè bẹp tinh thần bất khuất, bẻ gãy cánh tay dũng mãnh của mấy chiến binh, nếu muốn phóng hỏa đốt hủy dãy thuyền, trừ phi công tử Kronos thân chinh trợ giúp, tung lửa vào giữa hàng quân. Aias lực lưỡng, công tử Telamon, cũng sẽ nhất định không lùi bước trước thế nhân từng ăn lúa mì nữ thần Demeter sinh sản, có thể cắt đứt bằng mũi thương đồng hay quật ngã bằng tảng đá. Aias cũng không bao giờ rút lui ngay cả trước mặt Achilleus, bẻ gãy mọi đề kháng của đối thủ, ít nhất trong cận chiến, song về chạy bộ không tài nào địch lại. Bởi thế từ đây tiếp tục đi về phía trái hàng quân, chẳng mấy chốc ngô bối sẽ thấy nhờ ngô bối người khác sẽ đạt vinh quang, hay nhờ người khác ngô bối sẽ đoạt chiến thắng.”
Nghe nói thế bèn hăng hái như thần linh chiến tranh nhanh chân lẹ bước, Meriones rẽ sang phía chỉ huy chỉ định, hai người tới tiền tuyến. Thấy Idomeneus và mã phu tiến lên, hung dữ như lửa rừng, vũ khí lộng lẫy, quân Troian gọi nhau ơi ới qua hàng quân, ào ào nhào tới tấn công. Cận chiến diễn ra toàn diện gần phía sau dãy thuyền. Như bụi phủ kín mặt đường vào hôm bão nổi, gió thốc từng cơn cuồn cuộn bốc cao thành đám mây khổng lồ, phân đội hai bên quần thảo, giao chiến hỗn loạn gia tăng, trong lòng ai cũng muốn hạ sát đối thủ bằng mũi thương đồng sắc nhọn. Giao tranh sát khí đằng đằng, vì thương dài đâm thấu thịt, mắt mờ vì mặt đồng mũ trận lấp lánh, trấn thủ bóng lộn, khiên đỡ sáng loáng, khi binh sĩ kéo tới đông như kiến. Chỉ người trái tim sắt đá nhìn cảnh đau lòng vào lúc như thế mới thấy vui thích, không xúc động, không rùng mình, không khiếp sợ!
Hai công tử quyền năng siêu phàm của Kronos, lòng chia rẽ vì mục đích đối nghịch, sửa soạn đem đau khổ khủng khiếp cho binh sĩ thế nhân. Chúa tể định tâm ban chiến thắng cho quân Troian và Hektor, nhằm đề cao, khen ngợi Achilleus bước chân thoăn thoắt, song không muốn quân Achaian bị tiêu diệt hoàn toàn trước thành Troa, mà chỉ muốn ban vinh dự cho Thetis cùng công tử ý chí sắt đá. Trái lại, vừa ngấm ngầm ngoi khỏi mặt biển bọt duềnh trắng xóa, hiện diện vô hình giữa hàng quân Argive, Poseidon ngỏ lời thôi thúc. Thấy họ bị quân Troian đánh tan tác, thần linh đau lòng khôn xiết, tức giận Chúa tể vô cùng. Mặc dù hai thần linh cùng dòng giống, cùng dòng dõi, song Chúa tể sinh trước,hiểu biết nhiều hơn. Bởi thế Poseidon tránh ra mặt trợ giúp, luôn luôn kín đáo, dưới dạng thế nhân, đi khắp hàng quân Achaian, liên tục khuyến khích họ chiến đấu. Do vậy, muốn kết quả viên mãn, hai thần linh quyết định sợi dây thắt cho cuộc xung đột quyết liệt, giằng co bất phân thắng bại, căng thẳng cả hai đầu. Sợi dây không dứt, nút thắt không tuột, song sợi dây làm nhiều binh sĩ kiệt sức, chùn chân, gãy gối.
Lúc này tuy tóc đã lốm đốm muối tiêu, song vẫn lớn tiếng khích lệ binh sĩ, Idomeneus nhảy xổ vào giao chiến. Đâm chết Othryoneus mới rời Kabesos tới thành Troa, Idomeneus khiến quân Troian hoảng sợ. Nghe tin chiến tranh vừa bùng nổ, thanh niên mò đến xin Priam gả Kassandra, con gái xinh đẹp nhất nhà. Thay vì nộp tiền lấy vợ, thanh niên hứa sẽ làm việc phi thường đánh đuổi quân Achaian mặc dù thế nào ra khỏi bờ cõi Troad. Chấp nhận đề nghị, quân vương cao niên hứa gả con gái. Vì thế Othryoneus tham gia cuộc chiến. Nhắm rồi lao thương óng ánh, Idomeneus ném trúng lúc thanh niên sải bước tiến tới. Trấn thủ bằng đồng không che kín, mũi thương đâm giữa bụng, thanh niên lăn kềnh rơi bộp xuống đất. Idomeneus hét to nhạo giễu: “Othryoneus, ta có lời nhiệt liệt chúc mừng, vì ta sẽ không làm thế với thế nhân khác trên trần gian, nếu ngươi thực sự giữ lời đã hứa với Priam dòng dõi Dardanos, và quân vương cũng hứa gả tiểu thư cho ngươi. Bây giờ bọn ta cũng hứa với ngươi tương tự và trân trọng giữ lời. Bọn ta sẽ gả ái nữ Atreus xinh đẹp tuyệt vời, đem từ Argos tới cho ngươi lấy làm vợ, nếu ngươi giúp một tay cướp phá thành Troa kiên cố, đông dân. Vậy đi lối này theo ta tới dãy thuyền lướt sóng vượt trùng dương, mình sẽ thảo luận chuyện hôn nhân, ngươi sẽ thấy bọn ta không phải, nhất định không phải, bố vợ khó tính, mè nheo, yêu sách!” Dứt lời Idomeneus anh hùng nắm chân Othryoneus kéo qua đám đông. Asios nhào tới cứu. Đang cất bước trước xe, mã phu giữ sát bên cạnh, nên vai lúc nào cũng thấy hơi ngựa phì phì, Asios nôn nóng muốn ném trúng Idomeneus. Nhưng nhanh nhẹn đối phó, Idomeneus đâm trúng cuống họng, dưới cằm, mũi thương xuyên tuốt luốt. Asios ngã như cây sồi hoặc cây bạch dương hay cây tùng cao ngất trên núi thợ mộc dùng rìu mới mài chặt làm xà đóng thuyền. Vì thế Asios nằm sóng sượt trước xe và cặp ngựa, thở hồng hộc, đưa tay cào mặt đất sũng máu. Nom thấy vậy, mã phu hồn vía lên mây, không còn tâm trí quay ngựa, luồn thoát khỏi tay quân thù. Hăng máu chiến đấu Antilochos giơ thương đâm, trấn thủ lát đồng không cản nổi, mũi thương trúng giữa bụng. Mã phu thở dốc ngã khỏi xe chắc nịch, đâm đầu xuống đất. Antilochos, công tử Nestor can trường, nhào tới đánh ngựa ra khỏi hàng quân Troian chạy sang hàng quân Achaian xà-cạp gọn gàng. Thấy Asios chết, căm hết sức, Deiphobos xáp gần lao thương bóng lộn tấn công Idomeneus. Nhưng để ý nhìn phía trước nom thấy, tránh mũi thương đồng lao tới, Idomeneus núp kín sau khiên rất cân bằng lúc nào cũng khoác che thân, làm bằng da bò, bọc đồng sáng loáng, gồm nhiều vòng tròn đồng tâm kết nối với hai thanh ngang bắt tréo. Idomeneus khom lưng kéo khiên che, thương đồng bay qua, chạm mặt soèn soẹt, vạch đường hằn trên mép. Tuy nhiên, rời cánh tay lực lưỡng không bay vu vơ, thương trúng Hypsenor, công tử Hippasos, chỉ huy binh đội, dưới mạng sườn chạy thẳng vào gan, quật ngã tức thì. Vui mừng chiến thắng Deiphobos ngạo nghễ hét to: “Như vậy là nằm xuống Asios không phải không có người báo thù! Ta khẳng định, dù đang trên đường đi xuống địa ngục gặp Diêm Vương, cai ngục quyền uy canh cổng âm ty kín mít, ra đi anh ấy lòng dạ vui mừng, vì ta đã cho kẻ hộ tống dẫn đường.”
Nghe quân thù thốt lời khoác lác quân Argive đau lòng, nhưng không ai đau lòng bằng chiến binh Antilochos. Đau lòng lắm, song không quên bạn, Antilochos nhào tới đứng thẳng giạng hai chân lấy khiên bao che. Liền đó hai đồng đội thân tín, Mekisteus công tử Echios và Alastor hùng dũng lẻn tới nhấc bổng thương binh rên rỉ thảm thiết khỏi mặt đất để lên vai khênh về dãy thuyền rỗng không. Dẫu thế Idomeneus không nguôi căm thù, vì máu nóng dâng cao xâm nhập cõi lòng. Mong muốn duy nhất là kéo màn đêm đen kịt che kín mắt quân Troian hoặc bản thân gục ngã khi liều mạng cứu quân Achaian khỏi bị tiêu diệt. Đúng lúc đó anh hùng Alkathoos công tử yêu quý của quân vương Aisyetes, dòng dõi Chúa tể, xuất hiện. Thanh niên là tế tử Anchises, vì lấy trưởng nữ Hippodameia. Là tiểu thư ở nhà công nương được cả cha lẫn mẹ yêu quý vô cùng. Xem ra không có thiếu nữ nào cùng lứa tuổi khuôn mặt xinh đẹp, bàn tay khéo léo, đầu óc thông minh như thế. Bởi vậy chẳng có gì là lạ thanh niên tài ba, chiến binh gan dạ trong vương quốc Troad bao la lấy làm vợ. Nhưng bây giờ, do Poseidon trợ giúp, thanh niên gục ngã dưới tay Idomeneus. Vì thần linh làm mờ cặp mắt sáng ngời, trói buộc tứ chi rực rỡ, nên không thể lui về phía sau hay nhảy sang bên, thanh niên đứng im như mộ bia hoặc cây cao cành lá um tùm. Idomeneus lao trúng giữa ngực, thương xuyên qua tu-ních lát đồng che chở toàn thân, bấy lâu bảo vệ da thịt khỏi vòng nguy hiểm. Thương kêu răng rắc, tiếng kêu khô khan lúc mũi nhọn vừa đâm sâu vừa cắt xẻ. Thanh niên lăn kềnh, thương đi vào tim, tim giẫy giụa, đốc thương rung rinh, thần linh chiến tranh khủng khiếp đưa tay nắm chặt mới ngừng. Idomeneus hét vang reo mừng chiến thắng rùng rợn: “Ê! Deiphobos, như vậy là mình đồng ý ba đổi một phải không? Vì mi thích huênh hoang! Đồ điên rồ! Hãy thân chinh trực diện mi sẽ thấy phẩm chất dòng dõi Chúa tể đã tới đất này bằng xương bằng thịt. Thoạt tiên Chúa tể sinh hạ Minos, quân vương trị vì Krete; tiếp theo Minos sinh hạ công tử Deukalion tuyệt vời; cuối cùng Deukalion sinh hạ bản nhân, quân vương trị vì vô vàn chiến binh trên hải đảo Krete bao la. Bây giờ thuyền đưa ta tới đây để trở thành tai họa khủng khiếp cho mi, bố mi và dân Troian.”
Idomeneus khích bác khiến Deiphobos chia trí, lưỡng lự không biết có nên lui lại kêu gọi đồng đội can trường ở phía sau tới trợ giúp hay trù tính một mình có thể đọ sức. Quyết định nên nhờ trợ giúp bèn đi tìm, Deiphobos thấy Aineias đứng bất động sau đám đông vẫn hậm hực vì Priam quyền uy xem nhẹ coi thường, mặc dù chiến binh cũng dũng cảm như ai. Deiphobos lại gần ngỏ lời như có cánh bay xa: “Aineias, trưởng thượng hàng quân Troian, bây giờ bằng mọi giá quý hữu phải cứu nguy tỉ phu, nếu còn nghĩ tới tình nghĩa gia đình. Quý hữu hãy theo bản nhân. Ngô bối trả thù cho Alkathoos, chồng chị quý hữu, từng sống trong nhà, từng chăm lo, từng săn sóc lúc quý hữu còn nhỏ dại. Alkathoos vừa gục ngã vì Idomeneus lực lưỡng lao thương.”
Nghe nói xúc động khôn xiết, Aineias hùng hổ tiến lên, hăm hở gặp Idomeneus giao chiến tức thì. Dẫu thế Idomeneus không hề sợ hãi như thiếu niên ốm yếu. Dáng vẻ tự tin như heo rừng trên núi, Idomeneus đứng chờ trực diện đám đông thợ săn ầm ầm kéo tới bao vây ở nơi hẻo lánh, cặp mắt nảy lửa, lưng xù lông lởm chởm, nhe răng gầm gừ đớp chó và người xổ tới. Tay thương lừng danh Idomeneus cứ thế đứng đợi Aineias nhào tới tấn công và nhất định không lùi bước. Tuy thế cũng cần đồng đội trợ sức, Idomeneus đặc biệt đưa mắt nhìn Askalaphos, Aphareus, Deipyros, rồi Meriones vàAntilochos, cả hai háo hức ra chiến trường. Khẩn thiết kêu gọi mấy người tới trợ giúp Idomeneus hét lời như có cánh bay xa: “Lại đây, quý hữu, giúp bản nhân! Chỉ có một mình bản nhân sợ, sợ khủng khiếp, Aineias tấn công chớp nhoáng, y đang bước lại gần. Khi giao chiến tỏ ra cường tráng ngoại khổ y sát hại nhiều người. Y lại trẻ, tuổi như hoa mới nở, sức lực vượt trội gấp bội. Nếu hai bên tuổi tác bằng nhau, tinh thần hai bên như lúc này, đụng độ một là y, hai là bản nhân sẽ chiến thắng vẻ vang.”
Lời vừa dứt mọi người nhất tề đồng ý tập trung bao quanh Idomeneus vừa cúi khom vừa ngả khiên chênh chếch che vai. Về phía mình, Aineias cũng kêu gọi đồng đội, mắt dán chặt vào Deiphobos, Pâris, Agenor quả cảm, đều là chỉ huy quân Troian tới trợ giúp. Binh sĩ theo giúp Aineias như bầy cừu theo đầu đàn rời đồng cỏ ra suối uống nước, mục phu vui mừng thấy đàn vật ùn ùn theo mình. Aineias trong lòng cũng phấn khởi thấy binh sĩ ào ào đằng sau. Hàng loạt thương dài hai bên giáp công lao qua lao lại gần xịt thi thể Alkathoos, mũi đồng réo rít vút qua lồng ngực lúc hai bên phóng tới đám đông. Dẫu thế, chỉ có hai chiến binh, Aineias và Idomeneus, ngang tài như thần linh chiến tranh, háo chiến hơn đồng đội, hăm hở muốn dùng mũi đồng tàn bạo xé nát thịt lẫn nhau. Aineias nhắm ném Idomeneus trước, nhưng Idomeneus nom thấy bèn núp tránh. Bởi thế rời cánh tay cường tráng của Aineias, bay đi vô ích, thương vừa cắm phập xuống đất vừa run rẩy. Idomeneus liền nhắm phóng. Thương trúng giữa bụng Oinomaos, mảnh đồng phía trước trấn thủ rách toạc, mũi nhọn xuyên qua, ruột lòi ra ngoài. Oinomaos gục ngã, đưa tay cào đất. Rút thương dài khỏi xác chết, song Idomeneus không thể lột giáp y lộng lẫy cùng vũ khí khỏi bờ vai, vì tên bắn như mưa. Không còn đủ nhanh nhẹn nhảy theo đà ném hoặc nhào theo tầm lao, hai chân lại quá chậm chạp vùng chạy cứu mạng, Idomeneus đành đứng tại chỗ chiến đấu, cố gắng đẩy lui cái chết đáng thương, ngày bất hạnh từng phút, từng giây. Thấy Idomeneus lui lại từ từ, lòng vẫn căm thù vì lời nhạo giễu chua cay, Deiphobos nâng thương bóng loáng lao mạnh. Nhưng Deiphobos lại ném trật, không trúng Idomeneus mà trúng Askalaphos, công tử thần linh chiến tranh Enyalios. Thương nặng xuyên qua vai, Askalaphos lăn kềnh, đưa tay cào đất. Mãi sau thân phụ phi thường, thần linh chiến tranh, giọng nói khủng khiếp, mới hay quý tử gục ngã ngoài chiến trường tàn bạo. Lúc đó thần linh đang ngồi trên núi Olympos, dưới đám mây vàng, theo lệnh Chúa tể, phải tạm rút lui cùng thần linh bất tử khác không được dính líu vào cuộc chiến.
Lúc này hai bên đánh xáp lá cà quanh xác Askalaphos. Deiphobos vừa giật mũ bóng loáng khỏi đầu tử thi, Meriones nhanh như thần linh chiến tranh nhảy tới dùng thương đâm trúng cánh tay gần vai. Mũ trên chỏm gắn chùm lông Deiphobos đang cầm rơi xuống đất kêu lạch cạch. Như chim kền kền Meriones lại nhảy vào rút thương nặng khỏi cánh tay địch thủ, rồi mới quay về lẩn vào đám đông đồng đội. Polites, bào đệ Deiphobos, quàng tay ngang thắt lưng, đưa bào huynh ra khỏi chiến trường thảm khốc, tới chỗ tuấn mã phi nhanh đang chờ, nơi im lặng đằng sau trận địa, cùng mã phu và mã xa trang hoàng lộng lẫy. Ngựa phi kéo xe chạy về thành phố, Deiphobos rên rỉ thảm thiết, giẫy giụa đau đớn, vì máu chảy liên tục trên cánh tay vừa bị thương.
Chỗ khác tiếp tục giao tranh, huyên náo gia tăng bất tận. Aineias xổ tới dùng thương sắc đâm trúng cuống họng Aphareus lúc công tử Kaletor bất ngờ quay lại trực diện. Đầu đương sự ngả sang bên, khiên, mũ rơi theo phủ kín thi thể; chết từng xé tan xé nát cõi lòng lởn vởn xung quanh. Trong khi đó rình chờ cơ hội đúng lúc Thoon quay lưng, Antilochos nhào lên tấn công, cắt đứt mạch máu chạy từ lưng lên cổ. Thoon ngã ngửa, rơi xuống đất, vươn tay với đồng đội. Antilochos chồm tới lột giáp y, mắt nhìn quanh đề phòng cẩn thận. Quân Troian ùa đến bao vây. Họ nhặt khiên lớn lóng lánh, song không thể luồn đằng sau hoặc dùng thương tàn ác đâm trầy làn da nhẵn nhụi trên gáy Antilochos. Vì công tử Nestor được Poseidon thần linh rung chuyển trái đất bao che, dù bị tên bắn tới tấp. Không thể đẩy lui quân thù, công tử đành trực diện đương đầu, uốn éo liên tục, quay phía này, vòng phía kia. Thương không lúc nào ngưng nghỉ, thay vì thế theo ý nghĩ vung tít trên tay, khi công tử hăm dọa địch thủ ở xa hoặc nạt nộ đâm thẳng đối thủ ở gần. Lúc công tử chuẩn bị nhảy vào đám đông Adamas công tử Asios từng rình chờ cơ hội lao tới đâm thương sắc nhọn trúng giữa khiên. Nhưng Poseidon tóc xanh đậm đẩy chệch hướng không để mũi thương cướp mất cuộc đời. Kết quả nửa trúng khiên đứng im như chiếc cọc bị cháy, nửa rơi xuống đất lăn kềnh. Tìm cách thoát nguy tránh chết, Adamas lui về phía đồng đội. Nhưng Meriones bám sát ném thương trúng giữa rốn và chỗ kín, chỗ thần linh chiến tranh làm thế nhân bất hạnh đau đớn vô cùng. Thương đâm trúng chỗ đó, Adamas gục ngã, vặn vẹo, uốn éo như bò mộng vùng vằng lồng chạy quanh ngọn đồi khi chủ đàn quăng thừng bắt trói mang về nhà. Bị trúng thương Adamas giẫy giụa, song không lâu. Meriones anh hùng nhào tới rút thương khỏi da thịt. Màn tối từ từ rủ buông phủ kín mắt đương sự.
Helenos xáp gần tấn công Deipyros, rút kiếm chém trúng thái dương, trường kiếm chế tạo ở Thrace làm mũ bẹp rúm. Bật khỏi đầu mũ bay xa rơi xuống đất; binh sĩ Achaian cúi nhặt lúc mũ lăn tới chân đám chiến binh. Màn đêm âm u tử thần lặng lẽ buông thả phủ kín hai mắt nạn nhân. Nhìn cảnh tượng mà đau lòng công tử Atreus, Menelaos lớn tiếng hô hào chiến tranh tiến tới trực diện anh hùng, thân vương Helenos, vừa hét to đe dọa vừa vung thương sắc nhọn. Helenos kéo dây cung đáp lời. Hai bên sẵn sàng lao bắn cùng lúc, người với thương sắc nhọn, người với tên từ dây cung. Helenos công tử Priam nhắm ngực Menelaos, chỗ trấn thủ cong phồng, song mũi tên sắc bén bay chệch sang bên. Như đậu đen hoặc đậu đỏ trên sàn đập nảy từ chiếc vồ lớn cộng với tiếng gió vi vút và sức quay vùn vụt của người xàng, mũi tên độc địa lộn ngược từ trấn thủ Menelaos lừng danh bay vút đi xa. Ngược lại, công tử Atreus, Menelaos lớn tiếng kêu gào chiến tranh phóng trúng tay Helenos đang cầm cung bóng lộn. Mũi đồng xuyên qua tay đâm vào thân cung. Tránh số phận bi đát, Helenos lui lại chỗ đồng đội, tay buông thõng bên sườn, kéo thương gỗ tần bì đi theo. Agenor hào hiệp bèn rút thương khỏi tay, lấy len cừu bện thành miếng băng vết thương, đeo lủng lẳng như ná bắn đá mã phu vừa đưa thủ lĩnh.
Peisandros nhào tới tấn công Menelaos quang vinh; nhưng số phận tàn ác dẫn đi lối khác gặp tử thần, cuối cùng gục chết dưới tay chiến binh, ô Menelaos, trong cuộc giao tranh dữ dội! Hai người xáp lại gần nhau, công tử Atreus tấn công, song thất bại, thương bay nơi khác. Peisandros đạt kết quả, lao trúng khiên Menelaos lừng danh, song không đủ sức đẩy mũi nhọn xuyên qua. Khiên rộng ngăn lại, thương cắm vào núm. Dẫu thế Peisandros cũng hài lòng, tin tưởng đạt chiến thắng. Menelaos bèn rút kiếm nạm bạc lao tới phản công. Từ đằng sau khiên lớn Peisandros nhanh tay rút ra chiếc rìu lưỡi đồng sáng loáng, cán dài nhẵn nhụi bằng gỗ ô-liu. Hai bên sấn tới tác chiến cùng lúc. Peisandros phang chỏm mũ đối phương ngay đỉnh dưới chùm lông đuôi ngựa. Ngược lại, Menelaos nện trúng trán trên sống mũi lúc Peisandros tới gần. Xương vỡ, hai mắt đẫm máu rơi xuống đất ngay dưới chân. Peisandros loạng choạng, gục ngã. Một chân giẫm lên ngực trong lúc lột vũ khí Menelaos huênh hoang thốt lời: “Đó là đường gần nhất các mi sẽ rời thuyền Danaan, tuấn mã phi nhanh, bọn Troian tàn bạo, khát máu, hiếu chiến! Không có hình thức bỉ ổi, xấu xa nào bọn mi không nhúng tay. Hãy nhìn ô nhục mi đối với ta, đồ chó má, trong lòng không sợ Chúa tể sấm sét thịnh nộ trừng phạt, Chúa tể hiếu khách rồi ra sẽ san bằng thành phố bọn mi. Bọn mi lũ điên rồ cướp vợ ta khi nàng tới chơi nhà, sau đó tỉnh bơ rong thuyền đem nàng cùng vô số của cải ra đi. Đến bây giờ vẫn chưa vừa lòng ưng ý, bọn mi còn muốn phóng hỏa đốt thuyền lướt sóng và giết sạch chiến sĩ anh hùng Achaian. Nhưng ta nói cho hay, dù điên cuồng đến mấy, bọn mi cũng sẽ bị chặn đứng, không thể thỏa mãn thèm khát chiến tranh. Ôi Cha Chúa tể! Người ta bảo về khôn ngoan Cha hơn cả thế nhân lẫn thần linh. Cha thế thật! Mọi chuyện đều do Cha. Sao Cha lại khoan dung với kẻ ưa bạo lực, bọn Troian, thú vui là tàn phá, say sưa đến điên cuồng! Chúng ưa thích chiến trận ồn ào, gay gắt đến độ mong muốn chiến trận kéo dài bất tận. Thế nhân ngán mọi thứ, ngay cả giấc ngủ, tình yêu, âm nhạc êm dịu, khiêu vũ thú vị, mọi thứ trong đó thế nhân mong muốn tìm nguồn vui hơn là đi vào chiến tranh. Bọn Troian trái lại không bao giờ chán chiến trận!”
Dứt lời Menelaos anh hùng lột giáp y đẫm máu khỏi tử thi đưa cho đồng đội, sau đó lại ra đứng giữa hàng đầu, song vừa tới nơi bị tấn công tức thì. Công tử quân vương Pylaimenes, Harpalion xổ tới. Cùng thân phụ ra đi tham gia chiến trận bảo vệ thành Troa, Harpalion chẳng bao giờ trở về quê hương xứ sở. Tới gần công tử Atreus, Harpalion lao thương trúng giữa khiên, song không đẩy được mũi đồng xuyên qua. Vừa giật lùi trở lại đám đông đồng đội để tránh mặt tử thần, bảo toàn tính mạng, Harpalion vừa đưa mắt nhìn hai phía phòng nhỡ có kẻ dùng mũi tên đồng bắn trúng da thịt. Nhưng trong lúc Harpalion rút lui, Meriones giương cung bắn mũi tên bọc đồng trúng mông phải, tên xuyên qua xương đâm vào bọng đái. Harpalion gục ngã tại chỗ, thở hắt ra trong tay đồng đội thân thiết, cuộc đời giã từ thân xác, nằm sóng sượt như con sâu, máu đen tiếp tục ứa sũng mặt đất. Binh sĩ Paphlagonian can trường ùa tới vây quanh, nhấc thi thể lên xe, mang về thành Troa thiêng liêng, [lòng buồn khôn xiết. Cùng đi có thân phụ nước mắt giàn giụa, song không gì có thể đền bù cái chết của quý tử].
Thấy Harpalion chết Pâris nổi giận đùng đùng. Cũng như nhiều người Paphlagonian, Harpalion là khách quý tới chơi nhà. Nóng mặt vì mất bạn, Paris bắn tên gắn mũi đồng trả thù. Có người tên Euchenor, công tử thày đoán Polyidos, giàu có, tiếng tăm sống trong biệt thự ở Korinth, thầm hiểu số phận buồn thảm đang chờ khi bước lên thuyền ra đi. Do vậy lão ông Polyidos lừng danh nhiều lần nói ở nhà thanh niên sẽ chết vì căn bệnh đau đớn, rong thuyền vượt biển theo quân Achaian thanh niên sẽ gục vì quân Troian. Thanh niên lên đường phần tránh tiền phạt khủng khiếp quân Achaian bắt nộp, phần tránh đau đớn sẽ chịu đựng lúc sống vì căn bệnh gớm ghiếc. Pâris giương cung bắn, mũi tên bay trúng dưới hàm và tai. Do vậy, linh hồn rời thể xác, thanh niên không chết từ từ mà chìm lỉm tức khắc trong bóng tối rùng rợn.
Ở đây giao tranh tiếp tục như đám cháy lửa bốc không tài nào giập tắt. Dẫu thế Hektor Chúa tể thương yêu không hay, không hề biết phía trái dãy thuyền quân thù đang tàn sát binh sĩ của mình. Trong nháy mắt quân Argive hầu như đạt chiến thắng rực rỡ, nhờ thần linh rung chuyển trái đất, bao quanh địa cầu thúc đẩy và sẵn sàng sử dụng sức mạnh hỗ trợ. Nhưng từ chỗ đầu tiên tràn vào cổng, trèo qua tường, Hektor tiếp tục tiến tới như lửa rừng, sau khi chớp nhoáng phá vỡ hàng quân dày đặc binh sĩ Danaan choàng khiên che thân, chỗ thuyền Aias và Protesilaos kéo lên bãi cát bờ biển nước xám xanh, chỗ tường xây rất thấp, nhất là chỗ quân Troian, bộ binh và mã xa tấn công như điên như cuồng, chỗ binh sĩ Boiotian, Ionian tu-ních lê thê, Lokrian, Phthian, Epeian lừng danh gặp khó khăn vô cùng đương cự cuộc tấn công vũ bão vào dãy thuyền và hoàn toàn không thể đẩy lui, chỗ binh sĩ tinh nhuệ quân Athenian tuyển lựa đưa lên hàng đầu, Menestheus công tử Peteos chỉ huy, Pheidas, Stichios và Bias can trường phụ tá. Meges công tử Phyleus, Amphion và Drakios chỉ huy binh sĩ Epeian. Medon và Podarkes hăng say chiến trận chỉ huy binh sĩ Phthian. Medon là con hoang quân vương Oileus, em Aias, sống ở Phylake xa quê cha đất tổ, vì giết người, em mẹ ghẻ Eriopis, vợ Oileus. Podarkes là công tử Iphiklos, dòng dõi Phylakos. Hai người dẫn đầu binh sĩ Phthian gan dạ, vũ trang đầy đủ, chiến đấu bảo vệ dãy thuyền với binh sĩ Boiotian. Về phần mình Aias nhanh chân lẹ bước, công tử Oileus, không hề lúc nào rời Aias công tử Telamon. Hai người như cặp bò lông nâu xịn gồng mình kéo cày trên thửa ruộng hưu canh, con nào cũng cố gắng hết sức; mồ hôi tuôn chảy ướt gốc sừng, chỉ cách nhau chiếc ách bóng lộn, hai con hùng hục kéo cày thành luống, đưa cày tới cuối thửa ruộng. Hai người cũng thế kề vai sát cánh bên nhau trên chiến tuyến. Tuy nhiên, giữa hai người có khác biệt. Công tử Telamon được tùy tùng lực lưỡng sẵn sàng nâng khiên lúc mệt nhọc, mồ hôi nhễ nhại, gối mỏi chân chùn. Công tử can trường Oileus không được binh sĩ Lokrian hộ tống. Họ ngại cận chiến, vì không mũ lát đồng chỏm gài lông đuôi ngựa, không khiên tròn vành vạnh, không thương gỗ tần bì. Theo thủ lĩnh tới thành Troa, họ đặt tin tưởng vào cây cung, dây cung bện bằng lông cừu. Với vũ khí như thế bắn như mưa có lần họ đã phá tan binh đội Troian. Vì vậy bây giờ trong khi nhóm khác trang bị nặng nề chiến đấu trên hàng đầu chống cự quân Troian và Hektor giáp y lát đồng, quân Lokrian từ đằng sau, an toàn không bị phát giác, giương cung bắn. Tên bay như mưa rơi, quân Troian bắt đầu nao núng, tinh thần chiến đấu sa sút nghiêm trọng.
Lúc đó thảm hại thay đáng lẽ quân Troian rút khỏi dãy thuyền và hàng trại quay về thành Troa lộng gió, nếu Poulydamas không tiến tới ngỏ lời cùng Hektor táo bạo: “Hektor, chủ súy khó tính chẳng chịu nghe ý kiến người khác. Chỉ vì thần linh đã biến mình thành chiến binh tuyệt vời, chủ súy nghĩ mình cũng hơn mọi người khi toan tính chiến sự. Nhưng chủ súy không thể sở đắc theo ý mình mọi khả năng đặc biệt. Có người thần linh cho khả năng chiến đấu, khả năng khiêu vũ; có người thần linh ban khả năng đánh đàn, khả năng ca hát. Nhưng có người Chúa tể nhìn xa trông rộng, thông suốt tất cả trao khả năng suy tư tuyệt vời, mang lợi ích cho nhiều người, đồng thời cứu nhiều người thoát khỏi tai ương, vì hiểu hậu quả việc mình làm, người ấy hơn hẳn mọi người. Bởi thế bản nhân sẽ nói ý nghĩ của mình và nói điều bản nhân nghĩ ý nghĩa hơn cả. Chiến trận diễn ra hừng hực như vòng tròn bao quanh chủ súy. Binh sĩ can trường của ta phá vỡ bức tường, song sau khi phá vỡ họ cầm vũ khí đứng cách xa, hoặc phân tán thành nhóm nhỏ quanh dãy thuyền chiến đấu chống lại số lượng đông đảo. Bản nhân đề nghị chủ súy lui quân, triệu tập tất cả quân sĩ tài ba tập họp ở đây. Lúc đó ta có thể tham khảo ý kiến, giải quyết toàn bộ vấn đề, nên kéo tới tấn công dãy thuyền bền chắc nhiều ghế nhiều chèo xem có thần linh nào trợ giúp đoạt chiến thắng, hay dứt bỏ ý định, rút lui tránh tổn thất, bảo toàn lực lượng. Phần riêng bản nhân sợ quân Achaian sẽ bắt ta đền trả món nợ hôm qua. Bởi gần dãy thuyền có một tên nằm chờ, thèm khát trận mạc, hiếu chiến vô cùng; bản nhân không tin tên đó sẽ đứng ngoài vòng chiến lâu nữa.”
Poulydamas dứt lời. Ý kiến chín chắn khiến Hektor hài lòng. Từ trên xe nhảy phăng xuống đất, mang theo đầy đủ vũ khí, chủ súy nói lời như có cánh bay xa: “Poulydamas, chiến hữu hãy tập trung tất cả binh sĩ can trường ở đây. Ta lại đằng đó xem chiến trận thế nào. Ra lệnh xong ta sẽ quay lại tức thì.” Nói rồi Hektor ra đi, óng ánh như đỉnh núi phủ tuyết trắng phau, vừa hét to vừa cất bước phóng như bay qua hàng quân Troian và đồng minh. Nghe tiếng Hektor kêu gọi họ ùa chạy như nước chảy theo Poulydamas, công tử dũng cảm của Panthoos. Hektor tiếp tục đi hết hàng đầu, tới chỗ này đến chỗ kia, để ý tìm xem có thấy Deiphobos, Helenos điện hạ cường tráng, Adamas công tử Asios và Asios công tử Hyrtakos đâu không. Chẳng mấy chốc chủ súy thấy không có người nào trong số vừa kể còn sống và nguyên lành. Người gục ngã dưới tay quân Argive, nằm chết thẳng cẳng đằng sau dãy thuyền; người trở về đi vào thành phố đều bị thương, bắn từ xa hoặc đâm sát gần. Tuy thế, liền đó chủ súy thấy một người, phía trái chiến trường tàn khốc, nơi quân Troian tổn thất nặng nề, Pâris hùng dũng, phu quân Helen mái tóc diễm kiều, hăng hái khuyến khích, đôn đốc binh sĩ xung phong chiến đấu. Chủ súy xổ tới, nặng lời trách mắng: “A! Pâris bất hạnh, Pâris vô dụng, trừ mẽ ngoài, thanh niên lôi cuốn đàn bà con gái, nói ta hay Deiphobos, Helenos điện hạ cường tráng, Adamas công tử Asios và Asios công tử Hyrtakos đâu rồi? Cả Othryoneus nữa? Thành Troa lúc này đúng là tận số, tháp cao sụp đổ. Và lúc này không còn gì dành cho mi ngoài cái chết tất nhiên.”
“Hektor,” Pâris bình thản, từ tốn đáp,“nóng giận huynh mắng người vô tội. Đệ khẳng định rất có thể trước kia đệ ngại chiến đấu, nhưng không phải hôm nay. Sinh ra đời đệ cũng không hoàn toàn là kẻ hèn nhát. Từ lúc huynh ra lệnh binh sĩ tấn công dãy thuyền, bọn đệ chiếm cứ chỗ này, bắt quân Danaan giao chiến không ngừng. Đồng đội huynh vừa hỏi hy sinh cả rồi. Chỉ còn Deiphobos và điện hạ hiên ngang Helenos vừa rút lui, cả hai đều bị thương, thương dài đâm trúng cánh tay, song công tử Kronos cứu sống. Bây giờ xin huynh dẫn ngô bối đi bất kỳ nơi nào huynh muốn. Ngô bối sẽ hăng hái đi theo, đệ khẳng định với huynh, cương quyết và can đảm có thừa, nếu còn sức lực. Dù tinh nhuệ, dẻo dai đến đâu con người cũng không thể chiến đấu ngoài khả năng của mình.”
Nghe Pâris nói anh nguôi giận. Hai anh em cùng đi tới chỗ hỗn chiến diễn ra ác liệt quanh Kebriones, Poulydamas tuyệt vời, Phalkes, Orthaios, Polyphetes hùng dũng, Palmys, Askanios và Morys, hai công tử Hippotion mới từ Askania đất đai màu mỡ tới sáng sớm hôm trước tăng viện. Bây giờ Chúa tể thúc đẩy tham gia chiến trận. Họ tiến tới như cuồng phong nổi giận, Cha Chúa tể từ trời cao nặng trĩu sấm sét đổ xuống dội đánh nước biển mặn nồng khiến mặt biển rên la, dao động khôn xiết. Sóng dâng cao, gào rít, uốn éo, vươn dài trên mặt biển, đẩy bọt trắng xóa lớp lớp nối nhau bất tận. Quân Troian cứ thế tiến tới, theo sau chỉ huy, hàng nối hàng san sát, mặt đồng óng ánh. Hektor công tử Priam như thần linh chiến tranh, sát khí đằng đằng, dẫn đầu. Chủ súy cầm khiên tròn đưa ra phía trước, khiên bọc da nhiều lớp, mặt lát đồng bóng loáng, mũ trận lấp lánh gật gù quanh thái dương. Núp sau khiên bước từng bước dọc tuyến đầu, khắp nơi, xung quanh hàng quân, dò dẫm thử xem có thể đẩy lui quân thù hay không, chủ súy thấy không dễ gì bẻ gãy quyết tâm của quân Achaian. Aias xuất hiện đầu tiên, dõng dạc bước tới thách thức: “Hỡi tên điên rồ đáng thương, lại gần chút nữa! Đừng cố gắng vô ích cất lời rỗng tuếch dọa nạt quân Argive? Bọn ta không phải non dại, ấu trĩ ngoài chiến trường. Sở dĩ bọn ta lao đao ấy chỉ vì Chúa tể chơi xấu quất đánh tơi bời. Ta biết trong thâm tâm bọn mi hy vọng phá tan dãy thuyền. Nhưng bọn ta cũng có tay, luôn luôn sẵn sàng bảo vệ. Trước khi bọn mi tới dãy thuyền, bọn ta đã chiếm đoạt, cướp phá thành phố kiên cố bọn mi. Ta nói mi hay với mi thời gian đó đang tới, mi sẽ co giò chạy trốn tìm đường thoát thân, mi sẽ cầu xin Cha Chúa tể và thần linh bất tử biến tuấn mã bờm mềm óng phi nhanh hơn chim ưng vun vút băng qua cánh đồng mù bụi mang mi trở lại thành phố.”
Aias vừa dứt lời chim xuất hiện bên phải, chim ưng vỗ cánh bay vút lên cao. Thấy điềm triệu chim bay quân Achaian vui mừng hô hoán ầm ĩ. Nhưng Hektor hiên ngang đáp: “Aias, tên ngu đần, hùng hổ dọa hão, phét lác khoe mẽ làm chi! Suốt đời ta chỉ mơ ước là công tử Chúa tể mang khiên thần và Hoàng hậu Hera khả ái, được tôn vinh như Athena và Apollo, mơ ước nhất định hôm nay là ngày thảm khốc đối với toàn bộ lực lượng quân Argive! Mi sẽ chết với tất cả, nếu cả gan đương đầu, thương dài sẽ đâm nát làn da trắng mịn. Mi sẽ gục chết bên thuyền Achaian, mỡ thịt sẽ biến thành mồi cho chó cùng chim thành Troa.”
Dứt lời chủ súy tiến lên tấn công, binh sĩ ầm ầm ùa theo, toàn bộ quân lính đằng sau hô vang. Phía bên kia quân Argive cũng hô ầm ĩ, tập trung can đảm chiến đấu, kiên cường đứng chờ lớp quân Troian dũng cảm xông tới. Hai bên hò hét, huyên náo dâng cao, tiếng hô vang tới bầu trời bao la và cung điện rực sáng của Chúa tể.
Iliad Và Odyssey Iliad Và Odyssey - Homer Iliad Và Odyssey