Số lần đọc/download: 1717 / 25
Cập nhật: 2017-09-14 01:44:13 +0700
Chương 17 Lời Kết
M
ột số người cho rằng, "không có gì là mãi mãi", ngay cả tình yêu cũng vậy, rồi một ngày nó sẽ biến mất. Nhưng cuộc sống luôn có những điều bất ngờ xảy ra, và tình yêu là điều kì diệu nhất, là thứ luôn mang đến những bất ngờ mà không ai có thể dự đoán được. Thế nên, có những tình yêu sẽ mãi mãi chẳng hề biến mất như người ta vốn dự đoán là phải thế, vốn cho rằng nó sẽ bị thời gian bôi xóa phai nhòa.
"Hoa hồng kí ức" - kí ức về tình yêu của Trì Linh Đồng và Bùi Địch Thanh vĩnh hằng cùng năm tháng, dù anh có mất đi, trong tim cô vẫn đầy ắp bóng hình anh, đầy ắp những kí ức về tình yêu của hai người. Dù anh mang dáng hình của một chàng trai khác, trong tim cô vẫn cảm nhận được đó là anh, là người mà cô đã yêu bằng trọn trái tim mình... Hóa ra tình yêu chính là, cho dù anh có thay dổi khuôn mặt, lãng quên kí ức:
Đôi mắt em vẫn sẽ vì anh mà ngời sáng,
Trái tim em vẫn sẽ vì anh mà loạn nhịp.
Yêu là xúc cảm, nhưng chẳng ai trên đời này có thể trả lời thỏa đáng được câu hỏi vì sao nam nữ lại yêu nhau. Có lẽ yêu chỉ là yêu thôi, vì khi yêu người ta thấy tim mình hạnh phúc, cuộc sống vui vẻ và yêu đời hơn. Thật tuyệt vời khi những người yêu nhau đến được với nhau, được nắm tay nhau cùng vượt qua những khó khăn trắc trở của cuộc sông, được nắm tay nhau đến lúc anh già em lão chẳng buông tay.
Nhưng trên thế gian này có bao nhiêu người cùng chung nhịp đập trái tim, lại không thể cầm tay đi chung trên một con đường? Tình yêu dù có khổ đau, nhân duyên này dù trắc trở, nhưng đó chính là tình yêu vĩnh hằng, là nhân duyên khiến bạn trở nên trưởng thành và mạnh mẽ.