I would never read a book if it were possible for me to talk half an hour with the man who wrote it.

Woodrow Wilson

 
 
 
 
 
Tác giả: Suzanne Brockmann
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Tall, Dark & Dangerous #2
Dịch giả: 4Darkeyes
Biên tập: Yen Nguyen
Upload bìa: Yen Nguyen
Số chương: 17
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 12
Cập nhật: 2023-08-14 21:32:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Phần Kết
ucy đứng trong phòng phía sau của nhà thờ nhỏ trong căn cứ hải quân khi Sarah sửa lại mạng che mặt của cô.
“Mình cảm thấy ngu ngốc,” Lucy càu nhàu. “Cái thứ này treo trước mặt mình làm gì? Nó được cho là để che giấu mình ư? Mình trông ghê lắm à? Tại sao mình phải đeo cái này dù sao đi chăng nữa chứ?”
“Bởi vì nó là truyền thống,” Sarah nói một cách điềm tĩnh. Nora, con cô, bây giờ đã ba tháng tuổi, mỉm cười hạnh phúc với Lucy từ cái địu sau lưng mà Sarah đang đeo. “Cậu trông tuyệt đẹp, và cậu biết thế.”
“Chẳng cần truyền thống lắm cho cô dâu mà được đưa ra bởi bạn thân và con đỡ đầu của cô ấy,” Lucy nhận xét.
Sarahnhìn cô chằm chằm một thoáng, rồi tháo những cái kẹp đang giữ cái mạng che mặt và quăng cả những cái kẹp lẫn mạng che mặt sang một bên.”Cũng phải,” cô nói.
“Mình ước gì mình đang mặc quần jean của mình,” Lucy nói một cách tiếc nuối.
Sarah lắc đầu. “Không,” cô nói. “Cậu có thể thử, nhưng mình vạch ra giới hạn với cái mạng che mặt thôi. Không đời nào mình để cậu tiến vào lối đi giữa nhà thờ trong quần jean xanh cả.”
“Mình chỉ cảm thấy rất là…không phải mình,” Lucy nói. Chiếc váy được cắt thấp, buông dưới đôi vai cô, với tay áo ngắn nhỏ xíu, thân trên ôm sát, và thân dưới là một chiếc váy xòe dài, kết thúc bằng một cái đuôi váy thật dài.
“Cậu trông kỳ diệu,” Sarah nói. Nora ríu rít và nhai nhai trên tóc của mẹ bé như đồng ý.
Nhạc nổi lên, và Sarah quàng vào cánh tay của Lucy. “Đi nào.” Sarah mỉm cười. “Hãy đợi cho đến khi cậu nhìn thấy điều gì đang chờ cậu ở đầu bên kia của nhà thờ này.”
Tự ý thức, Lucy để Sarah dẫn cô ra để đi vào nhà thờ. và rồi cô dừng lại cảm thấy mình nhận thức được tất cả. Bởi vì đang đứng đó phía trước nhà thờ là Blue. Cạnh bên anh là sáu thành viên khác của Alpha Squad. Cả bảy người đàn ông đều đang mặc quân phục và hiệu quả thì gần như lóa mắt.
Cái nhìn của Lucy chạy ngang qua những gương mặt giờ đã trở nên quen thuộc, Nụ cười của Joe Cat thật chân thành và ấm áp, nhưng anh không thể ngăn mình khỏi liếc ngang qua nhà thờ nhỏ này để mỉm cười với vợ anh, Ronnie. Ấn tượng đầu tiên của Lucy về Ronnie là một nữ hoàng băng giá – cho đến khi Lucy bước vào trong Bar Outback để tìm thấy tính cách đích thực, người phụ nữ phong cách Anh đang nhảy một điệu nhảy đầy phóng túng, lả lơi với người chồng đẹp trai của cô.
Và sau đó là Harvard. Daryl Becker. Cùng với sự giáo dục hàng đầu của Ivy League, Harvard sở hữu một tính cách hài hước hạng nhất. Cái đầu được cạo bóng loáng của anh hầu như có thể sánh ngang viên kim cương anh đang đeo ở tai trái của mình.
Cowboy, Wesley và Bob đều đang cười toe toét với Lucy. Cowboy nháy mắt. Anh là thành viên trẻ nhất của đơn vị và anh đang làm hết sức mình để xứng đáng với danh tiếng là một người nóng vội.
Lucky O’Donlon cũng đang mỉm cười – và oh, chúa ơi, đang đứng cạnh anh không ai khác hơn là Frisco. Alan Francisco. Không phải có bảy người đàn ông đứng đó – mà là tám. Người đàn ông to lớn, tóc vàng nguyên là một SEAL đang đứng với phần còn lại của Alpha Squad. Blue đã đưa Lucy đến gặp anh ở trung tâm phục hồi vài tháng trước, và Frisco đang ngồi trên một chiếc xe lăn. Đã mất hàng năm kể từ khi anh bị thương, và tất cả những bác sĩ đều đã thề rằng anh sẽ không bao giờ có thể bước đi trở lại. Nhưng hôm nay anh đang đứng. Anh có một cây gậy, nhưng anh đang đứng. Lucy nhìn quanh, nhưng cô không nhìn thấy bất cứ dấu hiệu nào của một chiếc xe lăn. Có phải anh thực sự đã bước đi đến phía trước nhà thờ không?
Và Lucky – bạn thân nhất của Frisco và bạn cùng bơi, trông hạnh phúc hơn bao giờ hết trong những lần cô từng nhìn thấy anh. Hai người đàn ông hầu như có cùng chiều cao và hình dáng. Mái tóc của Lucky màu nâu, trong khi của Frisco là màu vàng hoe, nhưng ngoài điều đó ra, thậm chí đến khuôn mặt họ cũng tương tự nhau đủ để họ nhìn như hai anh em.
Ngoại trừ Frisco không thể giấu những dấu vết của nỗi đau xung quanh đôi mắt anh. Anh có thể đang đứng, nhưng anh cũng đang rất đau đớn để làm được điều đó.
“Cảm ơn anh rất nhiều vì đã đến, Alan,” Lucy nói với anh, cảm xúc là giọng cô vỡ ra.
Frisco gật đầu. “Tôi không thể bỏ lỡ nó vì bất cứ thứ gì,” anh nói.
Và rồi, đột nhiên họ đã đến phía trước của nhà thờ. Sarah hôn lên má cô, và sau đó Lucy đứng đối diện với Blue.
Blue McCoy.
Anh nhìn tuyệt vời trong bộ quân phục màu trắng của anh. Lucy không nhìn thấy anh mặc nó kể từ đám tang của Gerry, và trước đó ở bữa tiệc tổ chức ở câu lạc bộ thị trấn. Hôm nay, như đêm đó, cô đang mặc một bộ váy làm cho cô cảm thấy khác biệt, cứ như thể cô đang giả trang thành một ai đó khác.
Nhưng Blue nhìn cũng khác biệt. Mái tóc vàng sáng bóng của anh được chải thật hoàn hảo, mọi lượn sóng và đường cong đều đúng chỗ. Hàng dãy huy chương anh đeo trên ngực đang thật nổi trội. Bộ quân phục của anh quá sạch sẽ, quá hồ nếp và cứng nhắc và trắng sáng. Anh đang nhìn đăm đăm, không mỉm cười, vào đôi mắt cô.
Người lạ này là ai, người lính hải quân cô đang làm đám cưới ư? Trong một khoảnh khắc đứng tim, Lucy không chắc rằng cô biết.
Rồi cô nhìn xuống và bắt được cái nhìn của đôi bàn chân Blue. Anh không đi giày khi phần còn lại của Alpha Squad. Anh đang đi đôi xăng đan da cũ quen thuộc của anh.
Anh đang đi đôi xăng đan của anh, và cô đang mặc đồ chip cotton của cô. Nó đẹp hơn bình thường, nhưng nó vẫn là cotton. Cô đã khăng khăng như vậy. Họ đều đang chải những kiểu tóc khác thường, và cả hai đều đang mặc những bộ quần áo khác thường hơn nữa, nhưng sâu bên trong họ biết chính xác họ đang có được điều gì – chính xác họ đang trải qua phần còn lại trong cuộc đời họ cùng với nhau.
Lucy mỉm cười.
Blue cũng mỉm cười. Và rồi anh hôn cô dâu.
Forever Blue ( Tiếng Việt) Forever Blue ( Tiếng Việt) - Suzanne Brockmann Forever Blue ( Tiếng Việt)