Số lần đọc/download: 1306 / 38
Cập nhật: 2016-06-23 09:38:39 +0700
Chương 17
Ngủ đẫy giấc rồi chứ? 5 phút sau
Trả lời: Anh đã đi ngủ đâu. Quá nhiều hình ảnh trong đầu, và nghiện, liên tục và liên tục ngắm chúng. Em cảm thấy trong người thế nào, em yêu?
1 phút sau Trả lời:
Em chỉ có thể chúc anh cảm thấy trong người tương tự như em, anh yêu. 2 phút sau
Trả lời: Nhân gấp đôi cường độ cảm xúc của em lên, thì em sẽ cảm thấy trong người gần gần như anh, Emmi.
3 phút sau Trả lời:
Chia đôi ra, rồi nhân với bốn: em cảm thấy trong người như thế đấy! Vì sao anh không hỏi em có lên nhà anh không? 50 giây sau
Trả lời: Một phần vì em có thể nói “không”, Emmi.
40 giây sau Trả lời:
Thật à, em có thể nói thế à? Trông em tối qua có vẻ như nói “không” hay sao? 1 phút sau
Trả lời: Ai nói “không”, trông người ấy trước đó hiếm khi có vẻ sẽ nói “không”. Nếu ngược lại thì đã không bị hỏi.
40 giây sau Trả lời:
Đó là báo cáo của một người rất hiểu phụ nữ, tên là Leo, dựa trên bề dày kinh nghiệm. Và sau khi bị nghe một trăm lần “không”, mặc dù trước đó phụ nữ trông không có vẻ sẽ nói “không”, bây giờ người ấy không hỏi nữa. 30 giây sau
Trả lời: Tối qua chắc có lẽ em nói “không”, đúng không, Emmi?
40 giây sau Trả lời:
Và chắc anh hoàn toàn không phản đối, nếu em lên nhà anh, đúng không, Leo? 30 giây sau
Trả lời: Sao em lại tin thế?
40 giây sau Trả lời:
Ai hôn và… nói thế nào nhỉ… “ôm” như thế, người ấy không phản đối. 50 giây sau
Trả lời: Suy luận của một người chinh phục đàn ông tên là Emmi, dựa trên vô số lần thử nghiệm.
40 giây sau Trả lời:
Vậy là tối qua anh muốn em lên nhà anh? 20 giây sau
Trả lời: Tất nhiên.
30 giây sau Trả lời:
Sao anh không hỏi em? Lẽ ra em đã đồng ý. Thật đấy! 30 giây sau
Trả lời: Thật hả? Tiếc ghê!
50 giây sau Trả lời:
Nhưng cảnh diễn ra trước cửa nhà cũng không dở, anh yêu ạ. Em đã biết nhiều cảnh âu yếm trước cửa nhà. (Thú thực là chủ yếu trên phim). Hiếm có cảnh hay và lâu. Hôm qua cảnh đó tuyệt đối không dài. Em cảm thấy mình như ở tuổi mười bảy. 40 giây sau
Trả lời: Một buổi tối đầy mãnh lực, em yêu!
50 giây sau Trả lời:
Đúng, đầy mãnh lực, đúng thế! Chỉ có một điều em không hiểu, anh yêu ạ. 30 giây sau
Trả lời: Đó là gì, em yêu?
20 giây sau Trả lời:
Sao anh có thể, sao anh có thể, sao anh có thể? 30 giây sau
Trả lời: Nói đi chứ!
40 giây sau Trả lời:
Sao anh có thể bỏ mứa bốn trong số bảy miếng Penne Asparagi e Prosciutto thiên thần trong nước sốt chanh? 50 giây sau
Trả lời: Anh để lại cho em đấy chứ!
30 giây sau Trả lời:
Em nhiệt liệt tuyên dương anh. 50 giây sau
Trả lời: Thế nhé, Emmi yêu quý. Bây giờ anh tắt máy, nhắm mắt, dừng thời gian lại và nằm mơ – chuyện đó, và nhiều hơn thế nữa. Hôn em!
40 giây sau Trả lời:
Ngủ ngon nhé, anh yêu dấu! Tối nay em sẽ viết cho anh những gì em nhớ ra. Hôn trả lại! Không, không trả lại. Anh nhận một nụ hôn riêng. Nụ hôn của anh thì em giữ lại. Không dễ gì nhận được những nụ hôn như của anh. 9 tiếng sau
Chủ đề: Đáng chú ý Leo thân mến, anh đã tỉnh chưa? Thế này nhé: tối qua anh không đả động một lần duy nhất đến cái tên “Bernhard”.
40 giây sau Trả lời:
Cũng giống em, Emmi. 50 giây sau
Trả lời: Về mặt này thì em biết tự chủ. Nhưng em không quen điểm đó ở anh, anh yêu ạ.
8 phút sau Trả lời:
Có lẽ em sẽ phải (hoặc nên) làm quen hiện tượng đó, em yêu ạ. Đôi khi anh cũng học được thêm kiến thức mới: Bernhard là chuyện em, không phải chuyện anh. Bernhard là chồng em, không phải chồng anh. Khi em hôn anh, đó là lương tâm em, không phải lương tâm anh. Hoặc không có lương tâm nào ở đây, vì Bernhard biết về chúng mình… hay lẽ ra ít nhất cũng phải biết… hay phải dự tính đến… hay có thể suy luận ra… hay: chịu, anh không nhớ rõ cách hiểu của em về lý trí và cởi mở nữa, anh đã mất cái nhìn bao quát rồi. Không, hơn thế nữa, anh đã mất sự chú tâm: anh không muốn khi nghĩ đến em mà lại phải nhảy qua một rào cản vĩnh cửu tên là Bernhard nữa. Khi nghĩ đến em, anh cũng không phải cắn rứt lương tâm trước Pamela nữa. Anh nghĩ đến em nếu anh muốn, bất cứ khi nào và theo kiểu nào, như anh muốn. Không gì cản nổi anh, không ai kìm hãm được anh. Em có biết cảm giác tự do đó mãnh liệt đến mức nào không? Cuộc gặp mặt hôm qua của chúng mình như một bước đột phá về lượng đối với anh. Anh đã thành công khi nhìn em: cứ như em chỉ tồn tại cho mình anh, cứ như em được phát minh ra chỉ để dành cho anh, cứ như nhà hàng Italia nọ được khai trương riêng cho hai chúng mình, cứ như người ta chủ ý đóng cái bàn ăn như vậy để đùi mình chạm nhau dưới gầm, cứ như cây kim tước trước cổng nhà được trồng riêng cho chúng mình, trước đây hai chục năm, với tầm mắt nhìn xa trông rộng thông thái, thấy trước nó đâm hoa, đúng vào lúc – hai chục năm sau – chúng mình đứng đó hôn nhau và quấn quýt lấy nhau. 7 phút sau
Trả lời: Anh đã nhìn tuyệt đối chính xác, anh yêu. HÔM QUA EM CHỈ Ở ĐÓ VÌ MỘT MÌNH ANH MÀ THÔI! Và ánh mắt của anh, ánh mắt đã thu tóm em và chỉ mình em và để mọi thứ xung quanh biến mất, ánh mắt đã nhìn thấy cây kim tước vàng được trồng cho chúng mình, thấy thế giới được tạo ra cho chúng mình, ánh mắt ấy, xin anh, xin anh, xin anh hãy ghi lòng tạc dạ! Anh hãy rèn luyện nó trước khi đi ngủ, hãy lặp lại nó khi tỉnh dậy, hãy tập luyện nó trước gương! Anh nên sử dụng nó dè sẻn, đừng phung phí nó cho ai khác, hãy giữ gìn nó, không để bàn tay lạ và nắng chói chang chạm đến, đừng để nó sa vào hiểm nguy, hãy cẩn trọng chớ để nó gãy hỏng khi chuyên chở. Và khi nào mình gặp lại nhau, anh hãy tung nó ra! Vì, anh yêu, ánh mắt ấy sẽ hạ gục em, nó làm em phát rồ dại! Chỉ vì mình nó là em thấy bõ công hai năm rưỡi đợi e-mail của anh. Leo, chưa người nào từng nhìn em như thế.
Như thế, như thế, như thế. Vâng. Đúng như thế đó. Đó là điều em muốn nói với anh. Thực ra là một câu khen ngợi đấy, một khen ngợi cỏn con, cưng ạ. Anh có nhận ra không? 10 phút sau
Trả lời: Emmi yêu quý, nghe đây, hôm nay ta nên ngừng tay thôi. Không có thể đẹp hơn được nữa. Và chỉ có thể giữ được vẻ đẹp ấy khi chúng mình kín tiếng một đêm. Anh hôn em! Leo của em. (Bây giờ anh đi tập ánh-mắt-thế-đấy-thế-đấy-thế-đấy đây).