Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Số lần đọc/download: 1845 / 33
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Ađam Lùn Trong Cơn Bối Rối
M
ọi biện pháp thận trọng nhất được thể hiện khi con tàu tiến vào kênh. Tốc độ chậm như sên bò. Ba người được cử đứng trước mũi tàu liên tục quăng dây dọi dò độ sâu. Chỉ cần một mô đá ngầm nhọn hoắt cũng đủ làm xước đáy tàu bất cứ lúc nào. Thật là một công việc căng thẳng hết sức. Song, dường như vẫn đủ độ sâu cho tàu qua.
Một không khí im lặng, ngột ngạt đến tức thở.
Bỗng mọi người nghe thấy tiếng lạo xạo đe dọa. Tiếng động này có thể là do một khối đá nhọn tách ra từ tảng đá hình tháp rồi chìm xuống đáy nước. Máu trong người bọn cướp như đông lại. Mỗi giây, mỗi phút con tàu có thể sượt qua một tảng đá ngầm, nước biển sẽ ập vào, thế là cả bọn sẽ chết chìm. Và như vậy giờ tận cùng của tàu "Bọ Cạp" sẽ điểm.
Nhưng không có gì xảy ra cả. Mấy người đứng ở mũi tàu vẫn tiếp tục công việc một cách căng thẳng. Số phận con tàu đang nằm trong tay họ. Đáy nước có vẻ như dần dần trong lên.
Chợt trên boong tàu xuất hiện bóng Ađanbe. Vừa rồi Ađanbe xuống gian bếp uống nước đã hấp tấp làm đổ một can to đựng hạt đậu khô trên bàn. Những hạt đậu lăn xuống sàn kêu lạo xạo tạo nên âm thanh lúc nãy. Ađanbe đang cố giải thích cho thuyền trưởng hiểu cái gì đã xảy ra và lúng túng như nhận lỗi:
- Thưa thủ lĩnh, chẳng có gì xảy ra dưới đáy tàu đâu, chỉ là do những hạt đậu rơi ra kêu lạo xạo thôi!
- Carămba! - Đanien thét lên, mặt đỏ tía và giận dữ. - Lại muốn một viên găm vào ruột hả? Tao cấm tiệt mày không được xuống nhà bếp cho đến khi ra khỏi cái cổ chai này!
Thận trọng từng tí một, con tàu lướt dần ra khỏi cổ chai. Trước mắt một bãi đá ngầm nhấp nhô trải rộng ra trong vùng nước xoáy. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt họ là chiếc thuyền của Ađam lùn đang mắc kẹt trong những mỏm đá. Lúc này chiếc thuyền đã chìm một nửa. Ađam lùn đang cố bám lơ lửng vào chiếc cột buồm trơn nhọn, cố giữ thăng bằng một cách tuyệt vọng. Toàn thể bọn cướp reo ầm lên thích thú.
Tàu "Bọ Cạp" tiến gần đến chỗ đó. Con người đang chới với trên cột buồm kia quả là đang bối rối thực sự. Con thuyền ngày càng chìm nhanh, nhưng đó không phải là vấn đề nghiêm trọng nhất đối với hắn.
Con tàu "Bọ Cạp đang tiến sát lại cũng không phải là cái làm Adam lùn sợ nhất. Có cái gì khủng khiếp hơn cả cơn giận dữ của bọn cướp đang đe dọa hắn.
Ađam lùn đã nhìn thấy hàng đàn cá mập bao quanh con thuyền đang đắm, há những cái mõm kinh khủng ra đớp đớp. Ađam lùn cố trèo lên cao hơn, nhưng cột buồm cũng dần dần chìm xuống theo thuyền. Thật là rùng rợn!
Dựa vào lan can tàu, bọn cướp chăm chú nhìn cảnh vùng vẫy tuyệt vọng của Ađam lùn, chế giễu hắn, nhạo báng hắn. Thật là một cảm giác thú vị khi bọn chúng đứng trên tàu từ xa một cách an toàn mà nhìn ngắm kẻ khốn khổ đang dùng hơi sức còn lại bám vào chiếc cột buồm lung lay nghiêng ngả, miệng cầu xin đồng bọn hãy vì danh Chúa mà cứu giúp hắn.
- Cố tí nữa thôi, ông bạn già đê tiện của tôi - A dam cao hét lên với một giọng ngọt ngào cay độc. - Cũng chẳng còn lâu la gì nữa đâu. Ông sẽ được ngủ một giấc bình yên trong bụng cá mập!
- Cái thằng thối thây ấy chắc là nhét đầy vàng trong túi nên mới tụt nhanh xuống thế kia chứ. - Halêluda có vẻ như tính toán khi nhìn Ađam lùn cố leo lên mà không nổi.
Đanien từ nãy cứ nhìn cảnh ngộ của Ađam lùn một cách lặng lẽ, lúc này bỗng lên tiếng:
- Cần hai đứa cứu có mang lên đây. Tên nào xung phong?
Bọn cướp nhìn chủ tướng kinh ngạc. Chúng có bao giờ quen và cứu giúp con người trong cơn hoạn nạn. Chẳng ai muốn dấn thân vào chỗ hiểm nghèo nếu không có lý đo vì rõ rệt.
"Thú Biển" chậm rãi lên tiếng:
- Tôi cho rằng đó không phải là ý kiến hay đâu thuyền trưởng ạ. Hãy để cho hắn bị trừng phạt.
Đanien nói một cách ngắn gọn:
- Ở đây chỉ có một mình tao là có quyền trừng phạt, đứa nào tình nguyện đây?
Đanien đưa mắt nhìn khắp lượt. Mazipan gợi ý:
- Tôi cho rằng, thằng Ađam cao phải đi cứu thằng Ađam lùn.
Đôi mắt của Đanien nhìn xoáy vào Ađam cao.
Tên này co người lại vẻ khó chịu.
- Các ông còn định làm tình làm tội tôi cái gì thế?
- Mày phải đi! - Đanien ra lệnh. - Một đứa nữa?
Halêluda bước ra khỏi đám đông, gãi đầu gãi tai:
- Nếu đem được nó về đây tôi có được toàn bộ số vàng của nó hay không? - Hắn hỏi thuyền trưởng.
Đanien đáp, giọng kiên quyết:
- Mày với thằng Ađam này chia nhau.
- Thế thì được. Xin sẵn sàng! - Halêluda nói.
Hình ảnh số vàng vớ được làm cho tên Ađam cao thay đổi hẳn giọng điệu. Lúc này nhiều đứa lại muốn đi. Nhưng Halêluda và Ađam cao cương quyết không cho đứa nào tham gia nữa.
- Chúng tao chẳng cần đứa nào đi theo nữa, chỉ tổ vướng chân. - Tên Ađam cao cứ gầm gừ như con chó bên miếng xương ngọt.
Hai tên cướp mang theo súng, nhặt mất cái lao nhọn một số móc thuyền, rồi leo xuống một một thuyền nhẹ.
Nhìn thấy có sự chuẩn bị để cứu mình, tên Ađam lùn đang chới với trên đỉnh cột buồm thôi không hét nữa.