Số lần đọc/download: 1922 / 40
Cập nhật: 2016-06-03 16:16:40 +0700
Chương 15
T
ôi chợp mắt khi không còn nhìn thấy khoảng trời đục qua tấm kính vuông trên mái ngói. Tôi đem vào giấc ngủ mệt, Hãn và những đe dọa chập chờn.
Lúc mẹ tôi lên lay tôi dậy, ở dưới nhà đèn đã bật sáng và cơn mưa đã dứt. Có thể từ lâu. Có lẽ tôi chợp mắt tới hơn hai tiếng đồng hồ.
Mẹ tôi dịu dàng với chút âu lo qua bàn tay nắm lỏng cổ tay tôi, kéo dậy:
- Dậy con. Xuống nhà ăn cơm. Con muốn đau sao?
Trong ánh sáng nhờ nhờ, gương mặt sát kề của mẹ tôi lay động thấp thoáng như mảnh khăn lụa mỏng.