I have learned not to worry about love;

But to honor its coming with all my heart.

Alice Walker

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Thất
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 16
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1726 / 8
Cập nhật: 2016-01-24 12:27:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương Kết
ìa, anh Bằng, phải anh Bằng không?
- Chính hắn. Còn em, phải đúng là em không?
- Nghe như xạo! Em là ai, nói tên xem!
- Dạo này anh bị bịnh, nhưng không phải bịnh mất trí nhớ.
- Anh bị bịnh gì vậy?
- Bịnh này bác sĩ không trị được nhưng với sinh viên y khoa thì chỉ cần… xoa bóp là hết.
- Bịnh gì ngộ vậy?
- Bịnh tương tư!
- Bây giờ mới thật là xạo! Mà anh tương tư cô nào vậy?
- Cái cô anh đi tìm hai lần. Lần đầu "bà chủ" truy hỏi là anh đã… làm gì cô Anh mà cô Anh không đến nữa! Lần sau, mới gần đây thôi. Nhưng tìm em như thể tìm chim, chim ăn biển bắc đi tìm biển đông.
- Chị ấy truy anh cũng đúng! Em không còn đến nơi đó ngay sau đêm đi chơi với anh. Khi về nhà thì đã thấy ba em được thả và hôm sau vẫn được đi làm sở cũ. Em cứ nghĩ, nhờ gặp anh mà em gặp hên nên muốn gặp lại anh để… cám ơn! Mấy lần em xuống bến tàu tìm anh vàhễ gặpáo trắng là emhỏi thăm nhưng không ai biết tin anh. Một lần khác, em trở lại nơi đó nhờ chị chủ trao anh bức thư. Trong thư, em có ghi địa chỉ nhà em và mong anh đến chơi. Chờ cả năm nào thấy bóng dáng!
- Bà chằn đó có đưa bức thư nào đâu! Mà thôi, cần quái gì cái thư đó nữa! Mình lại gặp nhau đây rồi! Còn cái vụ "cám ơn" vì nhờ anh mà gặp hên, cho anh từ chối. Anh không tin dị đoan, mà nhận thì giống như mình ban ơn thật! Anh thích em nhưng không thích lợi dụng.
- Chớ không phải tại vì anh có hẹn với cô nào ở đây?
- Hẹn hò gì! Anh dẹp hết mấy cô rồi! Anh đến đây ghi tên đi học.
- Đi học? Anh nói anh đi tàu mà, thì giờ đâu đến trường.
- Thì vẫn đi tàu nhưng tàu đang vào ụ sửa chữa đại kỳ.
- Vào ụ là vào cái quái quỷ gì?
- Người bị bịnh thì vào nhà thương, tàu bị hư thì vào ụ. Người bị bịnh nặng thì điều trị trường kỳ, tàu bị hư nặng thì sửa chữa đại kỳ.
- Sửa chữa đại kỳ? Bộ tàu anh bị hư nặng sao? Có phải vì vụ Vũng Rô? Cả tuần vừa qua em có theo dõi vụ tàu xâm nhập bị đánh chìm và thắc mắc không biết tàu anh có dự trận đổ bộ không và anh có mệnh hệ gì không!
- Được em thắc mắc là anh đủ bình an rồi! Nhưng anh nghi em xạo quá. Mắc mớ gì khiến một cô y khoa lại đi chú ý đến Vũng Rô, rồi còn thắc mắc thắc mớ!
- Nói chuyện với anh tức chết! Nếu không thương thì mắc mớ chi phải thắc mắc!
- Thương cái kiểu gì mà học bên y khoa lại lang thang sang văn khoa! Chàng nào tốt số vậy?
- Vừa tan lớp em qua kiếm con bạn rủ đi ăn bún tôm nướng chợ Bến Thành. Ngon hết sẩy. Thôi, bây giờ gặp anh thì không cần con bạn nữa. Anh đi ăn với em nghe.
- Đừng đánh trống lãng. Nói thật đi. Con bạn hay thằng bạn?
- Con bạn thì sao và thằng bạn thì sao?
- Nếu là con bạn thì anh sẽ đi ăn với em cùng với "con bạn" của em. Còn nếu là "thằng bạn" thì cho anh dọt! Anh đã quá đủ rắc rối với mấy "thằng bạn" và "thằng chồng" rồi!
- Tội nghiệp dữ hôn! Nghe càng thêm thương! Cũng như anh, em dẹp hết mấy "thằng bạn" rồi, từ ngày gặp anh!
- Nghe như thiệt!
- Thiệt! Trong đầu em từ sau ngày gặp anh, chỉ còn có hai thứ. Một là học. Hai là lỡ nhớ đến anh thì nhớ năm phút rồi lại học! À, mà anh nói anh ghi tên học là học cái quái quỷ gì vậy? Các môn ở Văn khoa thì có môn nào dính dáng đến Hải quân đâu! Họa chăng là "môn" nữ sinh viên! Nói thật đi, anh đến đón người đẹp phải không? Nếu anh đã có hẹn thì em xin kiếu.
- Em suy luận thật tài tình. Nhưng chỉ đúng một phần. Nói chung thì nữ sinh của bất cứ trường nào cũng đều là thần tượng của thủy thủ. Chẳng qua có một giáo sư Triết khuyên anh nên chọn môn học này vì theo kinh nghiệm của ông, môn Triết sẽ mang may mắn cho người học.
- Ô! Con bạn em cũng học triết!
- Đúng là Triết mang đến may mắn! Giới thiệu "con bạn" em cho anh đi.
- Anh vô duyên! Phải hiểu theo ý này:Triết đã mang anh đến trường này và đã cho "đôi ta" cơ may gặp lại nhau. Thế nên em chưa ngu mà đi giới thiệu anh cho bạn em!
- Đang buồn mà còn bị chê vô duyên thì còn gì mà không thắt cổ tự tử cho rồi! Thôi, xin vĩnh biệt tình em!
- Khoan, chết chi uổng! Anh quênem sắp là bác sĩ sao? Em có thuốc chữa bệnh buồn. Buồn tới cỡ nào cũng chữa được!
- Cỡ hết thuốc chữa!
- Hết thuốc chữa không phải là cái cỡ. Thí dụ vài cỡ buồn: Buồn rười rượi, buồn thắm thía, buồn thảm thê…
- Cỡ anh đang mang là buồn thúi ruột!
- Dữ vậy? Bị cô nào đá chắc?
- Đá còn đỡ. Đàng này thêm cả đấm! Cú đấm thôi sơn dứt… tình máu mủ!
- Nói nghe ghê! Chuyện ra sao?
- Nhắc đến chỉ thêm thúi gan!
- Nếu thực sự anh đang thúi ruột thúi gan thì đây là thuốc chữa, bảo đảm kết quả trăm phần trăm: Đi ăn rồi đi chơi!
- Đi chơi? Nghe hấp dẫn đấy! Nhưng đi đâu?
- Tùy anh!
Đời Thủy Thủ Đời Thủy Thủ - Vũ Thất Đời Thủy Thủ