Love is hard to get into, but even harder to get out of.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Annie Pietri
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Lê Hưng
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 42
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 961 / 9
Cập nhật: 2016-07-02 00:20:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15
gâm mình trong bồn tắm! Bệ hạ nghĩ coi, lão d’Aquin, quan đệ nhất ngự y của ngài, muốn thiếp phải ngâm mình trong bồn tắm! Thiếp chối phắt. Cái đó chắc sẽ làm cho khí huyết của thiếp tan rã và đầu óc thiếp mềm nhũn mất. Thiếp sẽ ra khỏi đó còn đần độn hơn một cái bị thịt, trong lúc bệ hạ thấy thiếp đó, tươi tắn và lanh lợi hết mức như vầy!
Quả thật, hai ngày sau khi trúng thực, bà hầu tước đã lành hẳn và trở lại biệt cung của mình. Hoàng thượng, sau khi trả tiền và tha thứ cho những món nợ cờ bạc của cô bạn gái xinh đẹp, đã hứa sẽ đến thăm bà sáng hôm đó, sau cuộc họp hội đồng cơ mật.
Marion để ý thấy khi nghe thông báo nhà vua sẽ đến, Athénaïs đã hất cái cằm xinh đẹp lên như dấu hiệu của sự toàn thắng.
Cô gái nhỏ đang ở trong khu bếp thì nhà vua đến chỗ bà hầu tước. Khi quay lại phòng khách lớn, tay bưng một khay đầy bánh ngọt, cô đã thấy hai người chuyện trò với nhau một cách hết sức tự nhiên về những ngày lễ hội sẽ bắt đầu trong nay mai. Marion cảm thấy rụt rè cực kỳ, vì đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy vua Louis XIV gần đến như vậy. Nhà vua thì chẳng để ý gì đến cô hơn một hạt bụi bay lượn trong luồng ánh sáng. Ngồi chễm chệ trong chiếc ghế bành lớn, ngài bắt chéo hai chân. Chó Pyrrhos, ngồi ngay trước mặt, nhìn thẳng vào mắt ngài. Mũi đặt ngay trên mũi chiếc giày hoàng gia, nó nhếch nhẹ hai mép lên để chìa những chiếc răng nanh ra vẻ dữ tợn và như mọi khi, cứ gầm gừ.
Ái nương sống dưới bóng của quốc vương từ bảy năm nay, và bà đã học được cách hiểu biết ngài. Hôm nay, bà thấy ngài có vẻ suy tư. Không biết có phải vì việc đại sự quốc gia hay ngài còn giận hờn bà đôi chút? Như thể đoán biết được những câu hỏi của bà, nhà vua nói với bà:
- Phu nhân, bá tước de Peyrussel vừa từ trần cách đây hai ngày, và ta rất phiền lòng.
Trước vẻ mặt ngạc nhiên của Athénaïs, ngài nói tiếp:
- Một tin buồn thật đó! Điều này xảy ra khi chính bản thân phu nhân cũng đang ốm. Lão gia đó, mà ta rất quý trọng, đã nhiều lần chứng tỏ sự gắn bó với ngai vàng này, đặc biệt trong thời kỳ giặc “la Fronde”. Thời loạn lạc đó, phản bội nhà vua là việc quá dễ dàng. Ta chưa bao giờ quên những ai đã hết dạ trung thành với ta.
- Tâu bệ hạ, người ta có biết gì về căn bệnh đã đưa ông ấy đi như vậy không?
- Theo lời người ta nói, ngài bá tước trở về nhà vào khoảng mười giờ, sau canh bạc, mặt mày mệt nhọc, mắt nhìn có vẻ hoang dại và bị kích động đến độ thoạt tiên người ta nghĩ ông bị lên cơn điên. Ông ta chạy sang phòng vợ và cứ thế phóng lên giường. Sau đó ông ấy nhảy từ ghế bành này sang ghế bành khác quanh phòng, trước khi lăn xuống đất, miệng đầy dãi và co giật đùng đùng. Bá tước phu nhân vội chạy đến chỗ hoàng hậu, nơi ta đang ăn khuya, để quỳ xuống van lạy ta sai ngự y đến với ông ta. Ta đồng ý ngay. Ngài d’Aquin đã thực hiện ba lần trích huyết. Ta thì ta không tin trích huyết là phương thuốc hiệu nghiệm với mọi loại bệnh. Tuy nhiên ngài bá tước cũng đã lấy lại tâm trí khi linh mục đến để ban những phép bí tích cuối cùng cho ông. Ngài Peyrussel khốn khổ cuối cùng cũng lìa trần, phó thác linh hồn cho Chúa, giữa những lời không đầu không đuôi mà ông tưởng là xưng tội. Ông đoán chắc là nếu Chúa Giê-su có một trung đoàn lính thật đĩnh đạc, quê ở Gascogne, dưới quyền chỉ huy của d’Artagnan, để bảo vệ, thì kẻ thù của Ngài hẳn đã không dám đưa Ngài lên thập giá!
Bỗng, giọng nói của nhà vua đanh lại:
- Sáng nay ta đã đọc báo cáo của nhóm phẫu thuật gia mổ tử thi. Họ đều dứt khoát cho rằng chính thuốc độc đã giết ông ta!
- Thật ư? - Bà hầu tước có vẻ phẫn nộ trong lúc đưa lên miệng một ly rượu mùi mà Marion vừa mang đến. - Nhưng kẻ nào có thể phạm tội ác tày trời đó chứ? Và tại sao?
- Ta không biết, phu nhân ạ! - Nhưng sẽ có ngày ta biết, tin ta đi! Paris và ngoại ô đầy những bọn luyện đan, làm nước hoa và cả bọn thầy bói, mà thật ra đều là những tên phù thủy và những chuyên gia đánh thuốc độc. Chúng đều có cửa hàng mặt tiền và làm giàu như những chủ cửa hàng lương thiện. Điều này không được tiếp diễn nữa! Ta sẽ cho bắt giữ chúng, tra khảo và thiêu chúng ở quảng trường Grève. Ta muốn quét sạch bọn vô lại đó ra khỏi vương quốc! Nếu cần ta sẽ dành thời gian và phương tiện, nhưng ta sẽ làm được. Ta thề trước Chúa!
Nghe nói đến người làm nước hoa, Marion run bắn lên, cũng bằng như bà hầu tước khi nghe đến bọn thầy bói. Nhà vua nhận ra điều đó.
- Ta thấy ta làm cho phu nhân mệt rồi, - ngài vừa nói vừa đứng dậy. - Chắc quý bà còn mệt vì cơn đau đã khiến quý bà phải nằm liệt giường hai ngày trời. Quý bà có thể vui lòng đi dạo cùng ta, ngày mai ở điện Trianon không? Không khí ở đó tốt lắm và ngài Le Nôtre đảm bảo với ta rằng những bồn hoa ở đó rất tuyệt. Không biết có nên thêm rằng, chỉ bằng sự hiện diện của phu nhân, chúng sẽ còn lộng lẫy hơn nữa dưới mắt ta?
Athénaïs sụp xuống bằng một kiểu cách chào duyên dáng mà chỉ bà mới biết:
- Tạ ơn, bệ hạ, thiếp sẽ có mặt.
Nhà vua trở về biệt cung của mình và bà hầu tước ra lệnh sẽ ăn trưa một mình.
Về phần mình, Marion chưa gì đã mơ mộng về hàng ngàn đóa hoa và về những mùi thơm mê hoặc của vườn ngự uyển điện Trianon bằng sứ. Ngày mai, có thể ái nương sẽ cho cô đi theo...
Vườn Cam Trong Cung Điện Versailles Và Mùi Hương Sát Nhân Vườn Cam Trong Cung Điện Versailles Và Mùi Hương Sát Nhân - Annie Pietri Vườn Cam Trong Cung Điện Versailles Và Mùi Hương Sát Nhân