I love falling asleep to the sound of rain

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoàng Kim
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 25
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2792 / 4
Cập nhật: 2015-11-21 22:20:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15
ỹ Trang đến quán lúc trời hãy còn sớm, khách chưa đông nên đám nhân viên của cô còn túm tụm nói chuyện bên giàn máy.
Hoặc đã được đôn làm DJ kể từ hôm Anh Vũ bỏ việc. Trông anh chàng bây giờ đã ra dáng lắm rồi!
Không biết có Mỹ Trang xuất hiện nên chàng ta cứ say sưa khoa tay múa chân minh họa cho câu chuyện đang hồi hấp dẫn của mình:
- … Lúc đó, thấy gã say cứ lè nhè đòi chỉnh nhạc theo ý mình, Anh Vũ bước ra khuyên nhủ nhưng bị hắn xô qua một bên rồi bước tới mở volum loạn xạ. Bảo vệ mời ra thì bị hắn cầm nguyên vỏ chai Martel dộng lên đầu, máu tuôn xối xả.
Mấy cô gái vội bịt miệng la lên như cảnh tượng đang diễn ra trước mắt vậy:
- Ghê quá, có sao không? Hắn là ai mà gan quá vậy?
Hoặc hắng giọng cho thêm phần trịnh trọng:
- Quậy cỡ đó dĩ nhiên là có bùa hộ mạng rồi. Nhưng đại ca của mình đâu phải tay mơ- ảnh lập tức xông tới khóa tay hắn bằng một thế võ tuyệt đẹp cho bảo vệ đưa ra ngoài.
Cả đám thở phào, tranh nhau hỏi:
- Anh Vũ có sao không? Kết cuộc như thế nào?
" Thì ra là hắn đang kể về thần tượng của mình. Hèn gì mà say sưa hết biết luôn!"- Mỹ Trang thầm nhủ rồi hiếu kỳ đứng nép vào một góc để nghe cho hết câu chuyện mà không làm đám đệ tử mất tự nhiên.
Hoặc hạ giọng:
- Lẽ ra thì xong rồi nhưng không ngờ tên càn quấy ấy lại là con một ông lớn nên được người nhà bảo lãnh ra và bây giờ hắn đang kiện ngược lại anh Vũ về tội hành hung hắn. " Hạ hồi phân giải"!
Dung bức xúc kêu lên:
- Phải có công lý chứ! Chẳng lẽ để kẻ ác đắc ý vậy sao?
Thạch xen vào, làm ra vẻ khôn ngoan dạy đời:
- Quyền lực ở trong tay kẻ mạnh. Em không biết sao mà còn hỏi?
Không nhịn được, Mỹ Trang đẩy cửa bước vào, hỏi Hoặc:
- Chuyện xảy ra lâu chưa vậy Hoặc?
Tất cả giật mình nhìn cô. Hoặc ấp úng trả lời:
- Tối hôm kia đó chị.
Mỹ Trang nhíu mày, tự hỏi mình:
- Sao không nghe anh ta nói gì hết vậy?
Không ai dám lên tiếng vì người nào cũng biết chuyện " trâu trắng trâu đen" giữa cô và Anh Vũ.
Thấy không khí tự dưng im bặt hẵn đi, Mỹ Trang gượng cười, phẩy tay:
- Đi làm công chuyện đi! Nhìn cái gì mà nhìn?
Ngồi một mình khá lâu rồi Mỹ Trang bấm số điện thoại của Anh Vũ, nói vào máy:
- Anh có đi làm không? Nếu rảnh thì ghé quán chơi.
Câu trả lời của Anh Vũ khiến cô mau chóng cụt hứng:
- Tối nay được nghỉ nhưng đang uống café với bạn. Có việc gì không?
Loáng thoáng nghe có giọng phụ nữ bên cạnh anh, Mỹ Trang đáp nhanh:
- Lâu ngày không thấy anh nên mấy người khách ruột hỏi thăm vậy mà.
Bỏ máy xuống, cô bỗng thấy lòng nặng nề mà không hiểu vì sao.
" Có phải anh ta đang ở cạnh Phi Yến không nhỉ?"
ØË×
Nhìn Anh Vũ bằng ánh mắt quan tâm, Phi Yến đặt câu hỏi:
- Ai vừa gọi cho anh vậy? Có liên quan gì đến vụ kiện tụng đó không?
Anh Vũ lắc đầu, đáp qua loa:
- Một người bạn rủ đi uống café thôi.
Phi Yến nghịch ngợm hỏi:
- Sao không đi?
Chàng trai lắc đầu:
- Uống ở đâu cũng như nhau. Đang ngồi với Yến, bỏ đi sao được?
Rộn ràng niềm vui, cô khẽ nguýt:
- Nói nghe hay quá!
Anh Vũ cười:
- Nói thật mà.
Phi Yến chợt cau mày, băn khoăn đặt câu hỏi:
- Có bao giờ anh bị khởi tố về tội đánh người không?
Anh Vũ lắc đầu:
- Không đâu. Tôi có đầy đủ người làm chứng mà.
Phi Yến thở ra:
- Em vẫn thấy lo lắm.
Anh Vũ trêu đùa:
- Lo tôi ngồi tù thì không ai đưa cơm à?
Môi mím lại, Phi Yến giận dỗi:
- Anh không bao giờ nghiêm túc được quá năm phút đồng hồ sao?
Gã thanh niên cười xòa:
- Cuộc đời phù du, ngắn ngủi lắm. Lúc nào cũng mặt ủ mày châu thì được gì chứ?
Phi Yến nhìn anh chăm chú rồi nhè nhẹ thở ra:
- Anh ngông nghênh, bạt mạng như vậy không thể là chỗ dựa vững chắc cho người phụ nữ nhưng không hiểu sao Yến lại thích được ở bên anh.
Anh Vũ rúng động, vội vã kêu lên:
- Đừng đặt niềm tin vào tôi. Tôi xin Yến đó!
Cô gái khẽ lắc đầu:
- Không ai ép buộc được con tim mình hết.
Anh Vũ bối rối nín lặng. Anh rất quí cô bạn này nhưng không có nghĩa là sẽ tiến thêm một bước nữa trong mối quan hệ với cô ta.
Không biết nói gì trong tình huống nhạy cảm này, Anh Vũ uống một hơi cạn sạch ly café đá để rồi ho sặc sụa.
Phi Yến đưa khăn giấy cho anh, nói giọng ân cần:
- Mai mốt đừng uống kiểu đó nữa nha.
Nhìn cô bằng ánh mắt cảm động, Anh Vũ nói vui:
- Một lần là tởn tới già, không dám có lần sau nữa đâu.
Phi Yến thoáng đỏ mặt, chừng như đang hối hận về sự bạo dạn của mình vừa qua.
Anh Vũ cũng ngượng ngùng quay đi. Anh chỉ tếu táo là giỏi chứ gặp trường hợp cần ứng xử cho nghiêm túc thì chịu thua.
Nhìn đồng hồ, Phi Yến bảo anh:
- Chín giờ rồi,Yến về nghỉ để mai còn đi dạy.
Ra ngoài bãi giữ xe, Anh Vũ hỏi cô bạn gái:
- Phi Yến về một mình được không hay để tôi đưa về?
Phi Yến thở ra, nói giọng hờn dỗi:
- Không dám làm phiền anh đâu.
Nghe vậy, anh chàng cũng chỉ vẫy tay chào, chúc ngủ ngon rồi chạy theo hướng ngược lại.
Vừa chạy xe, Phi Yến vừa tức anh ách. " Người đâu mà ngô nghê đến thế!"
Mùa Đông Trên Mắt Nhớ Mùa Đông Trên Mắt Nhớ - Hoàng Kim Mùa Đông Trên Mắt Nhớ