Books are not made for furniture, but there is nothing else that so beautifully furnishes a house.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoa Thiên Lý
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 51
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1417 / 12
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15/51
hưa... Này, nếu mình rủ bạn ấy, bồ nghĩ là bạn ấy đi chứ?
- Mình không biết nữa. Nếu bạn ấy thích bồ, bạn ấy sẽ đi.
- Sao bồ biết?
- Anh và chị mình lúc chưa cưới, đi chơi khắp cả, đi ăn kem, đi xi nê, đi dạo phố, đi nghe nhạc...
Minh im lặng một lát, rồi nói:
- Bọn mình đã đi ăn kem với nhau đấy!
- Thật hả, Hồi nào?
- Chủ nhật rồi.
- Thích không?
- Còn phải hỏi!
- Bồ trả tiền chứ?
- Chứ sao? Con trai thì phải trả tiền chứ ai để con gái trả, kỳ chết. Bạn ấy ăn những hai ly kem – Minh nói như thật.
- Ờ, đúng rồi. Chắc tốn tiền lắm?
- Tốn thì tốn, lo gì!
- Ờ, nếu là mình, mình cũng sẽ không ngại tốn tiền đâu. Này, bạn ấy nói gì với bồ?
- Nói gì hả?... Ờ... Bạn ấy nói... bạn ấy nói gì mình không nhớ... Ðại khái bạn ấy nói chuyện học hành.
- Gặp mình thì mình sẽ nhớ đấy.
Minh im lặng. Một lúc anh chuyển sang chuyện khác:
- Này Hà.
- Gì?
- Tuyết xin lỗi bồ đấy.
- Thật hả?
- Mình có nói dối bao giờ.
- Bạn ấy nói với bồ?
- Không, Quỳnh nói giùm bạn ấy.
Rồi như chợt nhớ ra điều gì chưa nói, Minh lại quay trở lại chuyện Quỳnh:
- Mà này, mình đã nói với bồ là mình chỉ Quỳnh làm toán chưa?
- Chưa. Nhưng cô ấy giỏi như thế mà còn hỏi bồ hả?
- Mình có nói dối bao giờ!
Hà chợt im lặng một lát, rồi nói:
- Bồ thật hạnh phúc.
- Bài toán trúng đấy, cả mình và bạn ấy đều được 10 điểm. Bồ cũng được 10 mà... Ờ, sao bồ không chỉ Tuyết làm toán?
- Cô ấy cũng giỏi toán, cô ấy cũng được điểm 10... Cô ấy có nhờ mình đâu mà chỉ.
Minh đáp một cách hãnh diện:
- Ờ, đúng rồi... À này, mình hỏi thật bạn nhé, bạn có thích Tuyết không?
- Thích à...
- Ừ, nghĩa là có mến bạn ấy không?
- Mình cũng không biết...
- Bồ ghét cô ấy lắm chứ gì?
- Mình cũng không biết.
- Sao kỳ vậy?
- Trước thì mình ghét, nhưng sau khi bạn ấy xin lỗi, mình không ghét nữa. Thôi, đừng nhắc đến Tuyết nữa.
- Nhưng tại sao bồ hay lánh mặt bạn ấy?
- Ðã bảo đừng nhắc mà!
Minh chở Hà được một quãng nữa thì chợt Minh thắng gấp, làm Hà lảo đảo. Hà hỏi:
- Gì vậy?
- Bồ xuống đi!
- Xuống hả, tại sao?
- Ðừng hỏi, xuống nhanh lên... Bồ đi bộ đến trường nhé, gần tới rồi mà.
Rồi Minh đạp xe đi. Hà ngơ ngác không hiểu gì cả, anh sửa lại tư thế của hai cái nạng, rồi cố nhìn theo Minh. Hà thấy từ xa, Minh đang dừng xe bên Quỳnh. Như lần đầu tiên nhìn thấy sự kiện gì lạ lùng, Hà cố lách qua hai người lạ đang đứng nói chuyện, giương cặp mắt tròn xoe theo dõi Minh và Quỳnh. Bỗng Hà bị trượt chân, té ngã. Một trong hai người đàn ông nhìn thấy và vội vàng đỡ anh dậy.
Khi Hà đứng lên thì anh không còn nhìn thấy Quỳnh và Minh nữa. Anh vội vàng chống nạng tới trường.
Hà bước vào lớp thì lớp đã vào học tự bao giờ. Anh đến chào thầy rồi cúi đầu, tránh tất cả các cái nhìn của bạn, đi đến chỗ ngồi. Có nhiều tiếng xì xào nổi lên. Một vài cái đầu nhìn về phía Minh, Quỳnh rồi Hà.
Ba người bạn cùng lớp, mỗi người một ý nghĩ riêng, nhưng cả ba đều cúi đầu – như những người phạm tội.
Mưa Bay Vào Cửa Lớp Mưa Bay Vào Cửa Lớp - Hoa Thiên Lý Mưa Bay Vào Cửa Lớp