Butterflies don't know the color of their wings, but human eyes know how beautiful it is. Likewise, you don't know how good you are, but others can see that you are special.

 
 
 
 
 
Tác giả: Jessica Hall
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Into The Fire
Dịch giả: Lê Đình Hùng
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Nguyen Thanh Binh
Số chương: 15
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1337 / 12
Cập nhật: 2016-05-11 01:22:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Phần Kết
ẹ anh đã có lời mời cả hai người đến dự Lễ hội Trắng Đen, và rất mừng là Sable đã vui lòng đón nhận lời mời thân mật ấy.
“Chắc chắn. Ba anh đã hứa sẽ khiêu vũ với em mà, ông ấy nói còn đi bản vanxơ đẹp hơn anh nữa kia”. Nàng cầm tay anh và ngắm nhìn bộ đồ dạ vũ của anh. “Anh đâu thể sở hữu em nguyên cả buối tối, phải không, ngài điệp viên 007 Jame Bond?”
Anh bật cười và đưa nàng ra thang máy.
Sau vụ tấn công cố sát cuối cùng của bà Laure, Jean-Del những muốn giữ cho Sable tránh xa báo chí nhưng nàng vẫn một mực muốn đối diện với giới truyền thông để làm rõ ngọn ngành những chuyện vừa qua. Họ hàng nhà Gamble và cộng đồng Cajun lần lượt vây lấy nàng, và giờ đây phần lớn bạn bè của Marc cùng các hội đoàn đều cam kết hỗ trợ cho các dự án cộng đồng Cajun của Sable.
Sable vui mừng về sự hỗ trợ đó nhưng không mấy quan tâm đến sự chú ý dành cho nàng. “Em mang trong mình dòng máu của LeClare”. Nàng nói với Jean-Del. “Nhưng không nhập mình vào với xã hội ấy. Em vẫn là một người Cajun và em mãi mãi tự hào về điều đó”.
Lễ hội lên đến đỉnh điểm khi họ về đến nhà Gamble và được đích thân bà Elizabet ra đón tận cửa. “Mẹ bắt đầu lo lắng rồi đấy”. Bà nói khi hôn lên má Jean-Del rồi quay sang ngắm Sable. “Xem nào, cháu sắm bộ áo váy này ở đâu vậy?”
Nàng nhìn lại mình. “Cháu mua nó ở một quầy hàng mới tại Metairie và nghĩ nó hợp cho buổi tối hôm nay”.
“Tuyệt lắm”. Elizabet cầm tay và thì thầm vào tai nàng. “Lần sau nhớ đưa bác theo khi đi mua sắm, bác sẽ chỉ cho biết bác đã mua đôi giày này ở chỗ nào”.
Sable dưa mắt nhìn xuống đôi giày đen rất đẹp với những dây da lấp lánh dưới chân bà. “Nhất trí”.
Sable bước vào phòng trước mặt tất cả mọi người mà trong lòng hoàn toàn không chút vấn vương e ngại. Hàng trăm đàn ông mang những chiếc cà vạt đen thật đẹp và cánh phụ nữ trong những tà áo trắng thướt tha. Song lần này luôn có Jean-Del ở sát bên nàng, và họ sẵn sàng cùng cùng nhau đối mặt với mọi điều có thể đến.
Ông Louis đến bên và ôm hôn cả hai người với sự niềm nở thân tình vốn có rồi đưa cả hai đi giới thiệu với những người bạn của gia đình. Jean-Del nhướng mày kinh ngạc khi nhìn thấy Terri trong bộ dạ vũ màu đen tha thướt đang rẽ qua đám đông đến chỗ hai người.
“Lạy Chúa, sao đông thế chứ. Tôi thấy mình cứ như con chim cánh cụt bận quần áo đàn ông. Trông anh tươm tất đấy, ông bạn đồng sự của tôi”. Cô cúi chào Jean-Del và mỉm cười với Sable. “Cô cũng đẹp lắm, cô gái tóc đỏ”.
Cort hiện ra và nghiêm mặt nhìn Jean-Del rồi thân tình hôn lên má Sable. “Tôi cứ tưởng cô không chịu đến đây chứ. Ngài thị trưởng muốn ai đó phát biểu một đôi lời và tôi sẽ phát biểu sau cùng”.
“Ôi, không”. Nhận thấy ông anh trai cùng cô bạn đồng sự của mình tỏ ra lúng túng và cố tình tránh ánh mắt của nhau, Jean-Del cố nén cười. “Tối hôm nay tôi chỉ có một lời muốn tuyên bố với mọi người thôi”.
Bà Elizabet cầm tay Sable và nắm một bên cắnh tay anh. “Giờ là thời điểm thích hợp nhất đấy, Jean-Delano”.
Anh để bà đưa mình cùng với Sable ra vườn, tại đó bà lên tiếng gọi mọi người. “Thưa tất cả quí vị, mời quí vị vui lòng tụ tập lại đây cùng chúng tôi một lát, con trai tôi có đôi lời muốn thông báo với mọi người”.
Qua các cánh cửa Pháp mọi người đổ ra bầu không khí mát lạnh của trời đêm, và tiềng ồn ào từ từ lắng xuống khi bà Elizabet lui bước đứng sang bên. Ông Louis choàng tay ôm bên hông bà và mỉm cười tươi tắn nhìn con trai.
Jean-Del nhìn Sable rồi cầm lấy tay nàng và làm tất cả kinh ngạc khi chợt quỳ một bên gối xuống. “Thưacô Isabel Duchesne-LeClare, anh rất lấy làm vinh dự nếu được em vui lòng chấp nhận trở thành vợ của anh”.
Đôi mắt đen của nàng ngân ngấn lệ. “Jean-Delano Gamble, em rất vui lòng chấp nhận anh làm chồng em”.
Tiếng vỗ tay hoan hô vang lên quanh hai người. Anh lấy ra chiếc nhẫn kim cương mang theo trong mình suốt từ đầu buổi tối và đeo vào ngón thứ ba trên bàn tay trái của nàng. Có tiếng pháo hoa chợt nổ bùng, và những đốm lửa rực rỡ sắc màu xòa tung trên dầu họ.
“Vậy là đã kết thúc lễ hội Mardi Gras rồi đấy”. Anh nói, dõi mắt theo những bông pháo hoa chói lọi trên cao rồi đưa mắt nhìn nàng. “Em có tiếc vì bao nhiêu chuyện kích động vừa qua đã kết thúc rồi không?”
“Không”. Nàng kéo khuôn mặt anh lại sát bên mình. “Với anh và em, mọi chuyện chỉ mới bắt đầu thôi”.
Lửa Hận Lửa Hận - Jessica Hall Lửa Hận