There is no such thing as a moral or immoral book; books are well written or badly written.

Oscar Wilde, Picture of Dorian Gray, 1891

 
 
 
 
 
Tác giả: R.l.stine
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: The Beast From The East
Dịch giả: Lê Huy Bắc
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 32
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 298 / 8
Cập nhật: 2019-12-23 22:16:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16
ừ trên ngọn cây, Nat nhìn xuống.
— Chuyện gì vậy? – nó hỏi.
— Xuống mau! – tôi gào lên. – Mấy cành cây.
Nhưng lời tôi đã muộn.
Mấy cành cây bên trên đã quấn lấy tay Nat, kéo nghiêng người nó. Tôi thấy nó đứng đực ra vì kinh hoàng.
Những cành cây khác từ từ quặp vào.
Chạm đến và quấn chặt nó.
— Ginger! – Nat gào lên. – Cứu em với!
Kinh hoàng, tôi nhìn lên hai cành cây thấp hơn đang di chuyển về phía Nat. Mấy cành trên cao chuyển nó xuống những cành thấp.
Những cành thấp quấn lấy nó, giữ chặt.
Thật không thể nào tưởng tượng nổi! Tôi thầm nhủ. Chẳng thể hình dung được! Chân Nat lơ lửng trong không khí. Nó vung chân đá loạn xạ vào đám cành lá.
— Thả tao ra! Thả tao raaaaa!
Thêm nhiều cành cây nữa quắp vào, giữ nó chặt hơn.
Vài nhánh cào qua mặt nó và đập vào lưng nó.
Chúng chuyền Nat xuống.
Chuyền xuống thấp hơn vào chính giữa thân cây.
Nơi có cành cây rậm rì.
Nơi có những cánh tay khỏe mạnh nhất của cây.
Nat gào thét. Nó giãy giụa. Mấy cành cây vươn ra quấn lấy chân nó.
Không còn lối để leo lên cứu nó. Các cành cây đang di chuyển mạnh. Thậm chí mấy cành cây nhỏ tuy không chạm được đến Nat nhưng cũng quắp ngược trở lên, tạo thành chiếc tổ chằng chịt lá cành bao quanh.
Trong lúc tôi bất lực đứng nhìn, những cành cây rậm ấn Nat vào giữa.
Nó biến mất!
— Cứu với! – Tiếng gọi nghẹn ngào của nó vẳng xuống. – Ginger, nó sắp nuốt em rồi!
Tôi phải làm gì đó, phải kéo nó ra cho bằng được, phải cứu đứa em khỏi cái cây ăn thịt người.
Nhưng bằng cách nào?
Chúng tôi đã thoát khỏi bọn rắn, thì cũng phải thoát khỏi cái cây này. Giá mà…
Ra thế đấy!
Tôi nảy ra một ý tưởng điên rồ. Nhưng chắc nó sẽ có tác dụng.
Nếu cái cây là sinh thể sống thì hẳn nó phải có tình cảm, tôi nghĩ.
Và nếu nó có cảm xúc thì chắc nó thích bị cù, như cái lũ rắn ấy!
— Ginger! Hãy cứu em! – tiếng gào của Nat yếu dần.
Tôi biết mình không còn nhiều thời gian.
Tôi lao vào thân cây. Một cái cành xõa xuống vồ tôi.
Tôi nhảy lùi lại, cào nhè nhẹ vào thân cây và cúi đầu tránh cái cành cây cố vồ tôi.
Cái cây cố đuổi tôi đi trong lúc nuốt cậu em tôi, nhưng tôi cúi thấp người tránh đám lá cành dưới thấp của nó.
Rồi tôi đưa tay cù vào lớp vỏ xù xì.
Cù bằng một tay rồi cả hai tay.
Có phải có sự rùng mình không nhỉ? Có thật là cái cây đã rùng mình?
Hoặc tôi chỉ tưởng tượng ra thôi?
Làm ơn! Tôi cầu xin trong lòng. Làm ơn. Làm ơn. Xin hãy thả em tôi ra! Tôi dùng cả hai tay cù thật lực.
— Nat! – tôi gào lên. – Nat! Có nghe tiếng chị không?
Im lặng.
— Nat! Nat!
Không có tiếng trả lời.
Chúng Từ Phương Đông Tới Chúng Từ Phương Đông Tới - R.l.stine Chúng Từ Phương Đông Tới