Những trận chiến lớn nhất chính là những trận chiến trong tâm trí chúng ta.

Jameson Frank

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 32
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hầm Chứa Của
ầu "Bọ Cạp" từ từ tiến vào một hòn đảo nhiều hang đá, nơi cất giấu kho tàng to lớn của bọn cướp.
Hình dáng hòn đảo trông khúc khuỷu và tăm tối. Nhìn từ xa tưởng chừng như không có lối nào vào đảo được. Chỉ riêng bọn cướp là biết được con đường dẫn tới đảo, và chỉ vào những ngày đẹp trời, biển yên sóng lặng, bọn cướp mới dám bén mảng tới.
Đanien và "Chân Gỗ" mồ hôi chảy ròng ròng vì đang tập trung lái con tàu tránh những mô đá nhấp nhô và nhọn hoắt. Công việc nguy hiểm và khó nhọc làm cho chúng hầu như kiệt sức.
Con tàu từ từ chui qua một con kênh hẹp như cái cổ chai, bên trên lơ lửng một tảng đá hình tháp, sau đó lướt vào một cái vịnh phẳng lặng xung quanh toàn là vách đá dựng đứng. Không một tia nắng mặt trời nào lọt được vào vịnh. Không khí ở đây khô cong và lạnh buốt.
Giữa những vách cao dựng đứng có một nơi tách ra thành một con đường hẹp dẫn vào bên trong núi đá. Một tấm cửa sắt chặn lối vào. Chìa khóa cửa nằm trong phòng thuyền trưởng Đanien, tại một chỗ an toàn.
Con tàu ghé sát vào bờ thềm bằng phẳng. Thừng chão trên tàu đã buộc lại, toàn bộ thủy thủ bước lên bờ. Khi đã vào được vịnh này thì coi như là an toàn, không cần phải canh gác tàu nữa. Vả lại ai cũng nôn nóng muốn nhìn lại phần của cải mà mình tích luỹ được.
"Chân Gỗ" và "Thú Biển" khiêng một chiếc hòm nặng chứa những của cải cướp được trên tàu Lôrâyđa và số vàng thu được khi bán hàng hóa. Mỗi tên cướp cầm một chiếc đèn nhỏ để soi đường khi chui qua những đường hầm tối om. Mọi người đều phấn chấn. Hai tên cướp mới gia nhập cũng run lên vì thèm khát và ham muốn. Cả hai đều nôn nóng, chờ được xem kho tàng của bọn cướp và chờ được chia phần.
Ổ khóa kêu ken két. Đanien bắt đầu mở tiếp cửa sắt. "Chân Gỗ" và "Thú Biển" đi vào trước tiên, rồi lần lượt các tên khác theo vào. Đanien vào sau cùng và khóa cửa lại.
Cả bọn lần theo một đường hầm hẹp và tối. Tốc độ tiến chậm hay nhanh tùy theo bước chân của "Thú Biển" và "Chân Gỗ" ở phía trước với cái hòm nặng nề. Từng bước, từng bước một, người nọ lần theo người kia. Cuộc hành trình qua con đường hầm chi chít những lối rẽ ngang, rẽ dọc này ngốn quá nhiều thời gian. Quãng thì phải cúi mình xuống, chỗ thì phải bò lết mới qua được. Duy có "Chân Gỗ" và "Thú Biển" là biết được con đường này. Kẻ lạ nào vào đây sẽ bị mất tăm một cách tuyệt vọng.
Sau cùng, bọn cướp đi tới một lòng hang rộng có những cột đá lấp loáng. Đanien, "Chân Gỗ" và "Thú Biển" biến vào một đường hẻm sau cái trụ đỡ cao gần sát vách hang. Không một kẻ nào được phép đi theo. Mọi điều bí mật được giấu ở nơi này, chỉ có Đanien và "Chân Gỗ" được biết. Bây giờ hai người để cho cả "Thú biển" biết, vì hắn là tên cai tàu mới.
Thời gian trôi qua khá lâu. Bỗng mọi người nghe thấy một tiếng rít rợn người phía trên đầu họ, khiến ai nấy co rúm người lại.
Những đôi mắt mở to ra, những bàn tay run rẩy. Một trong những vách đá trước mặt chúng từ từ nâng lên, để lộ một cái hang rộng hơn nữa, đó là một cái hang hình chữ nhật, xung quanh vách treo nhiều bức họa.
Khi bức tường đá được nâng lên vừa đủ, cả bọn ùa vào hang. Đó chính là hầm chứa của cải của bọn chúng. Sung sướng đến cuồng dại, những tên cướp sà ngay vào đống của cải của mình, thọc tay vào mân mê và như bị chết ngợp vì hạnh phúc.
Chỉ riêng có hai tên cướp mới, Arabella và Hatxan là đứng ở cửa hang. Hai tên cướp mới mặt cứ tái đi, mắt lóe lên những tia tham lam khát vọng. Vàng bạc, kim cương chính là niềm khát vọng của chúng, và giờ đây chúng cũng sắp được chia phần. Dĩ nhiên lúc đầu chúng chưa có nhiều như đồng bọn nhưng rồi dần dần đống của cải của chúng sẽ cao dần lên. Chúng sẵn sàng từ bỏ mọi thứ để lấy được vàng và kim cương. Đối với chúng, ngoài các thứ đó ra trên đời này chẳng còn gì đáng kể nữa.
Đanien, "Chân Gỗ" và "Thú Biển" khiêng chiếc hòm nặng ra giữa hang.
Giờ chia của bắt đầu. Việc này được tiến hành trong bầu không khí tuyệt đối im lặng, chỉ đôi lúc thấy bật lên tiếng reo vui tắc nghẹn.
Khi chiếc hòm đã rỗng không, phần của những kẻ bị chết trong cuộc chiến đấu trên tàu Lôrâyđa lại được đem ra chia đều. Lúc ấy chẳng một tên cướp nào nghĩ rằng lần sau có thể đến lượt của cải của mình sẽ bị đem chia đều cho những tên khác. Lòng tham lam, khát vọng có được nhiều hơn nữa và sự sảng khoái khi được nhận thêm của cải khiến cho bọn chúng không nghĩ tới điều ấy.
Của cải đã chia xong, hạnh phúc như tràn ngập trong lòng bọn cướp. Bọn chúng đùa nghịch với số của cải của của mình. Như những kẻ rồ dại, chúng vuốt ve từng mẩu vàng, từng hạt kim cương, từng viên ngọc. Thằng Húc vạm vỡ cởi phắt chiếc áo sơ mi ra khỏi thân hình chạm trổ để quàng những chuỗi ngọc, những dây chuyền vàng đính đầy kim cương lên cổ. Rồi nó cứ gù gù như chim cu quay vòng tròn quanh đống của cải... Tên Hy Lạp nằm mọp xuống sàn, vừa đớp, vừa hít, vừa rải những đồng tiền vàng và những viên kim cương lóng lánh lên khắp thân hình xương xẩu của hắn. Tên Halêluda bốc cả nắm ngọc cho vào mồm rồi lần lượt nhổ từng viên vào đống của cải của mình, trông cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn như kẻ sướng quá hóa rồ.
Thật là một cảnh tượng kỳ lạ, Arabella đã được nhìn cảnh đó vài lần, còn Hatxan thì quả là kinh ngạc quá đỗi.
Chỉ riêng có Đanien là không đụng tay vào. Hắn cứ lặng lẽ nhìn đống của cải lớn gấp ba lần so với những kẻ khác, rồi lấy chân khẽ hất chiếc cốc vàng lăn trở lại đống của cải của hắn.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển