Số lần đọc/download: 3496 / 75
Cập nhật: 2015-12-01 18:36:33 +0700
Chương 15
T
hật sự là cường điệu khi tuyên bố rằng Gideon đã hoàn toàn tỉnh táo khi McKenna gặp anh vào sáng ngày hôm sau. Tuy nhiên, anh đã làm cho mình sạch sẽ hơn khi đã cạo râu, khuôn mặt còn nhợt nhạt bên dưới mái tóc vàng đã tỉa cẩn thận.
Họ đang đi đến Rutledge, một khách sạn ở London bao gồm bốn ngôi nhà sang trọng để làm quý khách hoặc gia đình từ nước ngoài vui vẻ khi ở đó. McKenna hy vọng rằng các cuộc đàm phán đầu tư sẽ giữ anh quá bận rộn để không suy nghĩ về Aline. Ít nhất là cho một vài phút tại một thời điểm.
Một tiếng rên từ phía của Gideon. Khi anh ta đang cố nén lại một cơn buồn nôn khi xe di chuyển, Gideon hầu như không có gì bỏ bụng vào sáng nay cả. "Chết tiệt", Gideo mệt mỏi nói, "Tôi cảm giác như mình đang chết đi vậy. Thay đổi chỗ ngồi với tôi, được không, ngồi đây dằn xóc người quá? "
Nhìn sắc mặt Gideon tái nhợt đi vì mệt, McKenna chấp thuận đổi chỗ ngồi cho anh. Khi đã giải quyết xong, Gideon dựa lưng trên tấm nệm bọc nhung của xe ngựa mệt mỏi hỏi Kenna "Anh đang nghiền ngẫm về điều gì thế? Đừng nói là đang nhớ đến Aline Lady nha?"
McKenna nhìn lại anh ta với ánh mắt gườm gườm. Gideon thở dài và đưa tay xoa thái dương. "Tôi sẽ nói có một cái gì đó về những người phụ nữ Marsden và sức hấp dẫn từ họ là không thể chống cự được."
Câu nói của Shaw đã nói đúng tâm trạng của Kenna ngay lúc này, anh mỉm cười đáp. " Hình như, anh đã hấp dẫn được cô nàng Livia?"
"Tôi không chắc lắm" anh trả lời không quá hạnh phúc. “ Những điều hạnh phúc, ngọt ngào luôn luôn không đến bên tôi cả, tôi đã có kinh nghiệm về điều đó trong những mấy năm qua rồi!”
McKenna bất ngờ về việc bạn anh đã thu hút mạnh mẽ cô em gái của Aline, nó dường như là cả hai không phù hợp về mọi mặt " Tôi nghĩ anh quá già so với cô ấy?"
Vụng về lấy chiếc bình bạc nhỏ đựng rượu trong áo khoác của mình, Gideon uống một ngụm khi đã mở nó ra một cách khó nhọc, thở dài anh nói uể oải. "Tôi không có gì để mà đến được với cô ấy. Quá già, quá mệt mỏi, không thuộc tầng lớp với cô ấy... có thể ghi thành danh sách dài vô tận. "
"Anh nên thay đổi về cuộc sống của mình đi Gideon à khi muốn đến với cô ấy không thì Westcliff sẽ giết anh ngay lập tức khi anh dám đến gần cô ấy"
"Nếu anh ta sẽ làm điều đó một cách nhanh chóng, anh ta có phước lành của tôi," Gideon trả lời rầu rĩ. "Chết tiệt, McKenna, tôi không muốn anh nói về những người ở Stony Cross. Chúng ta đã đi tới London, để tiến hành kinh doanh của chúng ta, và trở về New York càng sớm càng tốt. "
" Anh không cần đi với tôi", McKenna chỉ ra.
"Tôi đã có một số quan niệm sai lầm trong việc giữ anh ra khỏi rắc rối. Và tôi không muốn xem anh thay đổi trở thành con người khác vì những điều đó đâu "
Im lặng, McKenna nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, xem các vùng nông thôn yên tĩnh xanh tươi đang lướt qua họ. Lady Aline Marsden, anh thầm nghĩ. Một người phụ nữ xinh đẹp có địa vị cao trong giới thượng lưu nhưng cô vẫn chấp nhận độc thân cho đến bây giờ vì muốn trả cho anh một món nợ tình hơn là việc lấy một người chồng cho mình. "Tôi muốn đưa cô ấy đi New York với tôi," anh nói.
Gideon im lặng một thời gian dài. “Lady Aline nói sao về đề xuất đó?”
"Không. Trong thực tế, cô ấy tránh xa tôi nhanh chóng khi nhìn thấy tôi xuất hiện, bởi vì tôi không thuộc tầng lớp quý tộc!”
Gideon dường như không ngạc nhiên vì điều đó. "Đương nhiên. Chính nhờ điều đó nên anh mới có được ngày hôm nay, trở thành một doanh nhân trên đất Mỹ.”
"Anh cũng vậy thôi".
"Có, nhưng không thường xuyên, và tất cả mọi người biết rằng tôi không có”. Gideon dừng lại một chút thời gian suy nghĩ trước khi tiếp tục. "Đừng nhầm lẫn tôi, McKenna anh là người đàn ông tốt nhất mà tôi từng được biết đến. Nhưng thực tế xã hội ở đây lại khác, anh sẽ không có cô ấy đâu. "
Cuộc nói chuyện hầu như cải thiện tâm trạng của McKenna. Tuy nhiên, Gideon luôn luôn nói chuyện với anh một cách trung thực và McKenna đánh giá cao về điều đó hơn là những lời nói dối vô nghĩa. "Tuy nhiên, tôi không nói rằng tình hình của anh là hoàn toàn vô vọng", Gideon tiếp tục. " Anh đã có một số lợi thế sẽ truyền cảm hứng cho nhiều phụ nữ, thậm chí Lady Aline, để bỏ qua thực tế xuất thân của anh. Các phụ nữ dường như thấy anh đủ hấp dẫn, và ma quỷ biết anh không phải là người thiếu tiền. Và anh có khả năng thuyết phục đối với người khác. Đừng nói với tôi rằng anh không thể thuyết phục một quý cô độc thân từ Hampshire kết hôn với anh. Đặc biệt là nếu cô ấy đã chứng tỏ sự sẵn sàng của mình,... ủng hộ anh, như là cô ấy dường như có. "
McKenna đã ném anh ta một cái nhìn sắc nét. "Ai nói bất cứ điều gì về hôn nhân đâu?"
Câu hỏi dường như làm Gideon chưng hửng. " Anh nói rằng anh muốn cô ấy đi NewYork với anh mà."
"Không phải với tư cách là vợ tôi."
"Chẳng lẽ là tình nhân?” Gideon hỏi hoài nghi. "Anh có thể thực sự tin rằng cô ấy sẽ hạ thấp mình để chấp nhận một sự sắp xếp như vậy."
"Tôi sẽ làm cho cô ấy chấp nhận nó bằng mọi phương cách."
"Vậy mối quan hệ của cô ấy với Lord Sandridge?"
"Tôi sẽ chấm dứt."
Gideon nhìn chằm chằm vào anh ta, dường như xấu hổ. “Chúa ơi! Tôi đang hiểu lầm, McKenna, hoặc anh có thực sự có ý định hủy hoại Lady Aline, bôi nhọ tên mình trên hai lục địa, phá vỡ tất cả các mối quan hệ với gia đình và bạn bè của cô ấy, và phá hủy tất cả hy vọng cô ấy khi thâm nhập trong xã hội New York? Và có thể anh sẽ để cô ấy sinh cho anh những đứa con hoang sao? "
Suy nghĩ điều đó làm McKenna mỉm cười lạnh lùng. "Marsden sinh con hoang khi có quan hệ với một kẻ cũng là con hoang... oh, mà có thể phù hợp với tôi khá tốt."
Gideon nhìn anh với ánh mắt ghê sợ. "Thánh địa ngục ơi! tôi sẽ không bao giờ có thể nghĩ rằng anh lại độc ác như vậy."
Oh, giờ anh biết rồi đó."
"Rõ ràng không," Gideon thì thầm với một câu hỏi trong đầu của mình. Mặc dù nó là rõ ràng đã làm anh quên cơn buồn nôn trong mình và uống rượu, quá bận tâm suy nghĩ những điều mà Kenna vừa nói, anh không tin anh ta làm thế.
McKenna quay trở lại nhìn ra bên ngoài, trong khi nụ cười vẫn nở trên môi.
……
Niềm vui của Marcus về sự kiện khởi hành của Shaw và McKenna kéo dài đúng một ngày... cho đến khi anh phát hiện ra rằng Livia đã đi đến Luân Đôn vào sáng ngày hôm sau. Đó là chuyến đi lặng lẽ bí mật vào lúc tờ mờ sáng mặc dù bà Faircloth bướng bỉnh không muốn Livia đi nhưng trước những lời cầu xin làm bà xìu lòng, Livia đã thuyết phục được bà.
Khi xe ngựa của Livia đi ra khỏi trang viên thì cùng lúc mặt trời mọc lên báo hiệu ngày mới trên Stony Cross.
Thở dài nhẹ nhõm, Aline đứng trong sảnh, mặc một chiếc váy sáng màu xanh mềm mại và đôi giày đế thấp, cô trông ngọt ngào dưới ánh nắng ban mai của bình minh, mỉm cười với bà Faircloth, "Bà Faircloth, "Aline nóit, nắm lấy tay của bà quản gia.Ngón tay họ nắm chặt trong một thời gian ngắn. “ Đã bao nhiêu năm rồi bà chứng kiến việc người mang họ Marsdens làm những việc bà không tán thành?”
Quản gia mỉm cười không trả lời, và họ đứng cù nhau trong im lặng, nhìn chuyến xe ngựa dần dần biến mất ở phía xa.
Một giọng nói vang lên làm cả hai giật mình quay lại và Aline bình tĩnh trước ánh mắt nghi ngờ của anh trai.Marcus đang mặc mặc quần áo đi săn bắn của mình, đôi mắt lạnh và đen giữa các góc cứng của khuôn mặt của anh. " Có ai cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra không?" anh hỏi cộc cằn.
"Chắc chắn rồi, anh thân yêu." Aline liếc nhìn bà Faircloth. "Cảm ơn, bà Faircloth-Tôi chắc chắn rằng bà có điều cần làm bây giờ."
"Vâng, thưa tiểu thư, tôi có một chút việc phải làm bây giờ," bà trả lời ngay lập tức với thái độ biết ơn, bà không muốn có mặt trong một cơn thịnh nộ hiếm gặp nhưng công suất lại như núi lửa của Marcus. Bà bước nhanh về phía ngôi nhà không dám quay đầu lại.
"Có ai ngồi trong chuyến xe đó?" Marcus lạnh giọng hỏi Aline.
"Chúng ta sẽ đi đến phòng khách nhé?" Aline đề nghị. "Em sẽ gọi bữa ăn sáng và…… "
"Đừng nói với anh rằng đó là Livia." Anh lớn giọng với cô.
"Được rồi, anh nói đúng." Cô dừng lại ngập ngừng nói tiếp. "Nó muốn đi đến Luân Đôn để…. "
"Ôi chúa lòng lành, em gái tôi chạy đến Luân Đôn để đi theo cái tên phóng đãng đó, một kẻ nghiện rượu đến từ nước Mỹ sao?” Anh giận giữ hét lên không để cô nói tiếp.
"Livia sẽ hoàn toàn tốt đẹp thôi mà anh," Aline nói vội vàng. "Nó sẽ ở lại tại Marsden Terrace, có người đi kèm với nó, và…."
"Anh sẽ đuổi theo nó, không thể để chuyện này xảy ra được." Vận dụng toàn cơ bắp anh mạnh mẽ đi tới chuồng ngựa.
"Không!" Cô thảng thốt nói, đi nhanh theo kịp anh " Anh không được làm thế, Marcus…." Mặc dù giọng cô không lớn lắm nhưng lời nói khiến anh khựng lại "Nếu anh cố gắng đuổi theo bắt nó lại thì em sẽ bắn con ngựa của anh đấy, Marcus…."
Marcus nhìn cô ánh mắt hoai nghi. " Lạy chúa, Aline, anh không thể để cho nó mạo hiểm được "
"Em biết điều gì là tốt với Livia. " Cố gắng kéo anh quay trở lại phòng khách một cách chật vật cô nói hổn hển khi anh không muốn đi theo cô.
Marcus đóng cửa lại với cú đánh mạnh bằng chân của mình, tức giận nói to " Được rồi, vậy hãy nói nguyên do vì sao anh đứng ở đây mà không đuổi theo nó đi!"
"Bởi vì Livia sẽ hận anh nếu anh muốn can thiệp vào chuyện này."
Anh nhìn trừng trừng vào cô khi cô nói điều đó. Dần dần, sự quyết liệt của anh tan chảy, và anh thả người trên chiếc ghế gần nhất.
Aline thông cảm với anh trai khi cảm nhận được anh cảm thấy bất lực không giúp gì được Livia "Tại sao phải là anh ta cơ chứ?" anh càu nhàu. "Tại sao có thể không chọn một số người đàn ông khá trẻ tầng lớp quí tộc ở Anh chứ, nó có điều kiện mà?"
“Mr Shaw không phải là quá khủng khiếp đối với nó đâu, "Aline nói không giấu nụ cười trên môi. Ánh mắt anh nhìn cô hẹp lại. "
Em không thấy hắn là một kẻ say sưa, nghiện rượu và phóng đãng, với đầu óc trống rỗng hay sao, như thế là quá kinh khủng rồi!”
"Anh quên đề cập đến đó là doanh nhân người Mỹ nữa," Aline trêu chọc.
Marcus nhìn ra bên ngoài, không biết anh đã sai lầm việc gì để hứng chịu cảm giác như địa ngục này "Hắn ta sẽ đùa giỡn với nó và sẽ làm tổn thương nó..” anh lẩm bẩm trong miệng.
"Oh, Marcus," Aline nói nhẹ nhàng "Livia và em biết suy nghĩ làm điều gì tốt cho mình mà, mà hơn nữa sống trên đời này sẽ gặp đau khổ không lúc này thì sẽ lúc khác thôi mà” Đến đứng bên chiếc ghế của anh, cô nhẹ nhàng vuốt ve tóc anh "Ngay cả anh cũng thế thôi."
Anh nhún vai cáu kỉnh đứng dậy thoát khỏi tay cô. "Anh sẽ không bị tổn thương gì vì bất kỳ điều gì cả."
"Ngay cả về tình yêu sao?"
"Nó lại càng không xảy ra." Mỉm cười trìu mến, Aline lắc đầu. "Ôi Marcus... em sẽ chờ đợi ngày nó sẽ xảy ra với anh khi anh đắm chìm tình yêu với người phụ nữ nào đó”
Marcus bước đến phía cánh cửa. " Em cứ chờ đi, chỉ sợ cho đến lúc già cũng chưa thấy điều đó!” anh nói, và rời khỏi phòng với những bước sải chân nhanh.
*****************
Khách sạn Rutledge hiện đang thay đổi cho phù hợp với thời đại, nó chắc chắn sẽ là khách sạn thanh lịch và hiện đại nhất ở châu Âu.Trong năm năm qua, ông chủ khách sạn- Harry Rutledge một quý ông có nguồn gốc bí ẩn trong tay sở hữu những bất động sản to lớn trên rất nhiều con đường nổi tiếng Luân Đôn. Người ta nói rằng tham vọng của ông ta là xây dựng khách sạn bậc nhất ở nước Anh này, vì thế Rutledge đã đi viếng thăm Mỹ để quan sát thiết kế khách sạn và dịch vụ mới nhất ở đây, phát triển nhanh hơn nhiều so với tất cả các nước khác.Hiện tại, khách sạn Rutledge bao gồm một dãy nhà riêng, nhưng các cấu trúc này sẽ sớm được san bằng để chuẩn bị cho một tòa nhà hoành tráng mà Luân Đôn chưa bao giờ được nhìn thấy.
Mặc dù Lord Westcliff đã cung cấp McKenna và Gideon địa chỉ của Marsden Terrace, nhưng hai người họ quyết định sẽ ở tại khách sạn Rutledge để tịên cho việc kinh doanh của mình. Không bất ngờ, Harry Rutledge là một người bạn thân với Lord Westcliff, Gideon quan sát chua chát rằng bá tước chắc chắn hầu như quen hết tất cả mọi người trên nước Anh này..
Sau một đêm ngủ tại căn phòng thiết kế sang trọng được trang trí bằng gỗ và đồ nội thất hiện đại, Gideon ngầm chấp nhận chất lượng khách sạn phù hợp với danh tiếng vang xa của nó. Một đêm ngủ sảng khoái và thức dậy với bữa ăn sáng bánh mì và trứng ốp la thơm ngon, Gideon đã quyết định sửa đổi ý kiến của anh về London.Anh phải thừa nhận rằng một thành phố với nhiều quán cà phê dễ thương, các vườn hoa xinh đẹp, và nhà hát nổi tiếng không thể có nơi nào tốt hơn ở đây.Hơn nữa, nó là nơi sản xuất loại bánh sandwich và ô dù hiện đại, chắc chắn hai phát minh vĩ đại nhất của con người.
Một ngày dài về họp bàn kinh doanh và bữa tối ở một quán rượu địa phương đã làm cho Gideon kiệt sức, nhưng anh cảm thấy khó khăn để rơi vào giấc ngủ trong đêm tối.Những giấc mơ về người phụ nữ đó khiến anh không thể tự lừa dối chính bản thân mình được nữa. Anh đang yêu, mà người anh yêu sẽ không bao giờ thuộc về anh, một người phụ nữ trẻ, xinh đẹp, giàu có và là tầng lớp quí tộc- Livia Marsden. Anh muốn cô điên cuồng,muốn làm tình quay cuồng với cô trên giường, khao khát mình được chìm sâu vào bên trong cô, vào tất cả các thời điểm thức dậy. Tuy nhiên, bất cứ khi nào Gideon đã cố gắng để nghĩ về những gì để làm với Livia, anh đã bất lực không tìm giải pháp cho cả hai. Bên ngoài chuẩn bị cho một cơn mưa to, sấm sét gầm gừ đùng đùng bên tai trong khi mưa rơi bắt đầu rơi xối xả.
Gideon mở hé cửa sổ đón cơn mưa mùa hè vào trong phòng. Thư giãn nhìn ngắm mưa anh cố gắng không nghĩ đến Livia nữa..Và bất lực khi tâm trí anh không theo như ý muốn và trong lúc đó tiếng gọi cửa vang lên bởi người hầu cứu anh thoát khỏi về hình ảnh cô.
"Mr Shaw? Xin lỗi, Mr Shaw... ai đó đang chờ đợi ngài trong sảnh. Tôi hẹn cô ấy vào lúc khác nhưng cô kiên quyết không đi. "
Gideon ngáp một hơi dài cố gắng nói. " Cô ta có nói tên không? "
"Lady Olivia, thưa ngài."
"Livia?" Gideon sửng sốt khi nghe tên đó. "Cô ấy không thể có mặt ở đây. Cô ấy đang ở Stony Cross. "
"Nhưng cô ấy nói tên mình như thế thưa Mr Shaw."
Chúa ơi! Gideon đi lung tung trong phòng, vội vàng tìm kiếm chiếc áo choàng để che sự trần truồng của mình. " Cô ấy trông thế nào?" anh hỏi gấp rút " Cô ấy trông ổn chứ?"
"Cô ấy bị ướt đẫm hết, thưa ngài."
Trời vẫn còn mưa, Gideon nhận ra trong mối quan tâm ngày càng tăng, tự hỏi tại sao Livia đã có thể đến đây giữa một cơn mưa tồi tệ thế này. "Mấy giờ rồi?"
Anh người hầu vội vã xem giờ “ Hai giờ sáng ạ”
Quá lo lắng bận tâm về cô anh không còn thời gian chải tóc lại và mang đôi dép, Gideon sải bước chạy chân trần từ phòng ngủ của mình ra ngoài đại sảnh. Và anh thấy Livia, đứng trên một vũng nước nhỏ.
Cô mỉm cười với anh, mặc dù đôi mắt màu hạt dẻ bên dưới vành mũ màu xanh lá cây ẩm ướt. Ngay tại thời điểm đó, nhìn chằm chằm vào cô trên lối đại sảnh, Gideon Shaw, kẻ luôn hoài nghi, theo chủ nghĩa khoái lạc, một kẻ say sưa, trụy lạc, không tin vào tình yêu. Nhưng lúc này anh trở thành nô lệ của cô.
Như bị thôi miên, bỏ bùa nhìn chằm chằm vào cô, những cảm xúc âu yếm thương nhớ, khao khát bất chợt ập đến anh không một cách chống đỡ. "Livia," anh nói nhẹ nhàng,tiến lại gần cô. Cái nhìn của anh in trên gương mặt thiên thần của cô đến từng chi tiết "Livia, có phải sự thật không?"
"ưm hửm." Cô thẹn thùng cúi đầu tránh ánh mắt anh và đỏ mặt khi phát hiện anh đang trần truồng bên dưới.
Giữ mình không chạm vào cô, Gideon nhẹ nhàng cởi chiếc áo choàng ướt nước của cô đưa cho người hầu đi cất cùng với chiếc mũ ướt đẫm. Livia đứng run rẩy trước mặt anh, áo váy cô ướt đẫm và dính bụi đường.. "Tại sao em đến được Luân Đôn?" Gideon hỏi nhẹ nhàng.
Livia nhún vai, răng lập cập va nhau vì lạnh. "Tôi đi mua săm một ít trang phục cho mình, tôi đang ở tại Marsden Terrace. Vì không chú ý đến thời gian đã qua khuya nên tôi không thể trở về được và tôi được biết hai người ở đây nên đến gặp thôi”
“Vào lúc nửa đêm sao?” anh hỏi.
"Bởi vì tôi không thể về nhà được vào lúc này mà”cô nói một cách hợp lý. " Chúng ta có thể nói chuyện được không?"
Anh đưa mắt nhìn cô giọng mỉa mai. " Nói chuyện vào lúc đêm khuya trong phòng đại sảnh này sao? "
"Không, trong phòng của ngài." Cô ôm chầm lấy mình trong một nỗ lực làm ấm mình.
Gideon tìm kiếm đôi mắt của Livia, tìm kiếm sự không chắc chắn, suy nghĩ về lời nói của cô. Cô nhìn lại anh trong khi cô vẫn tiếp tục run rẩy. Cô đang rất lạnh, anh thầm nghĩ và anh muốn sưởi ấm cho cô..
Đột nhiên Gideon thấy mình hành động trước khi anh cho mình một cơ hội để suy nghĩ một cách thận trọng. Anh ra hiệu với người hầu thì thầm hướng dẫn anh ra bên ngoài chuẩn bị chiếc xe ngựa để Lady Olivia trở về nhà của cô vào lúc sáng sớm tránh bị người khác nhìn thấy.
Ôm lấy Livia, Gideon trượt cánh tay của mình sau lưng cô và dìu cô vào phòng của mình. "Giường của tôi không được rộng lắm. Hy vọng cô thấy thoải mái”
"Tôi hy vọng thế," cô nói bình thản, như thể cô không có mối quan hệ bí mật với anh. Sau khi đóng cửa phòng lại sau lưng họ,
Gideon thắp sáng một ngọn lửa nhỏ trong lò sưởi. Livia đứng trước mặt anh ngoan ngoãn, tắm mình trong ánh sáng nhấp nháy màu vàng của ngọn lửa, và anh bắt đầu cởi quần áo của cô. Cô im lặng và thụ động, nâng cao tay khi cần thiết, bước ra khỏi chiếc váy khi nó rơi xuống trên mặt đất một đống lộn xộn. Gideon treo quần áo ẩm ướt cô trên mặt sau chiếc ghế, cẩn thận bỏ lớp áo con lụa tơ tằm từ cơ thể của cô.
Khi cô cuối cùng khỏa thân, ánh lửa phản chiếu cơ thể thanh mảnh mềm mại của cô, Gideon không nhìn vào cô. Thay vào đó, anh kiếm cho cô chiếc áo choàng sạch sẽ của mình khoác lên người cô.
Livia thở hổn hển một chút khi anh cài áo lại quanh eo cô và dẫn cô đến bên giường ngủ chăn gối đang nhàu nhĩ chứng tỏ anh mới vừa nằm, Anh đứng ôm cô trong vòng tay trong khi cô ngồi lên mép giường, má anh tựa trên đỉnh đầu cô. " Để anh sưởi ấm em?" anh thì thầm.
Cô thở dài. "Dạ." Họ ôm nhau nằm xuống trên giường và thời gian như bất tận cho đến khi cơ thể Livia ấm trở lại. Một chân của cô khẽ di chuyển, khám phá bề mặt lông chân của anh. Gideon thở mạnh khi cảm thấy hông tròn trịa cô đang chuyển động ép chặt vào cơ thể mình. Với một lớp vải mỏng giữa hai người, cô không thể không cảm nhận được chiều dài to lớn của anh đang gần chạm vào bụng mình.
" Anh đang to lên kìa?” giọng cô thì thầm với anh.
Gideon đang chìm đắm sự cảm nhận của anh về cơ thể mềm mại của cô, cố gắng trả lời cô” Tôi thỉnh thoảng bị như thế, bấp chấp nỗ lực kiểm soát của tôi”.
Cô nắm lấy tay anh và kéo nó vào ngực cô. "Bây giờ anh đang cám dỗ tôi sao? Và sau đó anh lại nói không biết những gì mình đang làm chăng?”
Cảm nhận ngực cô mềm mại ấm áp trong lòng bàn tay mình làm anh không thể chống đỡ lại nó, anh nhẹ vuốt ve hình dáng đôi vú qua lớp vài bên ngoài và sau đó trượt vào bên trong chiếc áo choàng dịu dàng xoa nắn vú cô "Livia, em yêu, thực tế không may là, tôi gần như luôn luôn biết những gì tôi đang làm."
Cô thở hổn hển một chút khi ngón tay anh đang vân vê nụ hoa bắt đầu săn lại của vú cô, giọng thì thầm hỏi "Tại sao là không may?"
"Bởi vì trong thời điểm như thế này, lương tâm của tôi hét lên là phải để em lại một mình”. Anh đam mê mân mê vú cô trong tay khác xa những điều anh nói. Vòng tay ôm anh, Livia trượt chân của mình vòng ôm hông anh.
" Anh đang làm ngược lại suy nghĩ của mình đấy, anh yêu ạ!”
Không cần khuyến khích hơn nữa, Gideon hôn lên mắt cô, mũi cô, dái tai cô trước khi trượt miệng anh xuống cổ cô và sau đó chậm chạp quay lên chiếm lấy môi cô, vuốt ve lưỡi cô bằng lưỡi mình và cắn nhẹ vào lưỡi cô khi anh bắt được nó trong miệng mình và cảm thấy thân cô run lên khi anh làm như thế lặp đi lặp lại nhiều lần, càng lúc càng mê say, đắm đuối hơn. Thì thầm tên cô, anh chậm rãi lột trần cơ thể Livia, anh thường mơ hình dung cô trông ra sao khi khỏa thân, mơ được ôm cô trong vòng tay, yêu cô, được vùi sâu vào nơi chật chội nóng bỏng trong da thịt cô, bây giờ nó trở thành hiện thực anh cảm thấy bị kích thích khuấy động và quá vui mừng đến nỗi không thể ngăn được cơn run rẩy
“ Chúa ơi! Em thật kỳ diệu” anh nói với vẻ tôn kính phần da thịt trắng sữa mà anh vừa phơi bày khiến anh không thể cất nổi lên lời. Gideon đã nhìn thấy nhiều cơ thể lõa lồ của phụ nữ nhưng không ai trong số họ lại đáng yêu bằng Livia, bầu ngực vun cao với hai núm vú đầy đặn và hồng hào, mọng như trái chín đầu hè và đầy hấp dẫn ngọt ngào, đôi chân cô dài và mềm mượt, cơ thể cô sinh ra chỉ để được yêu, để được khám phá trong hàng giờ một cách nhàn nhã.với một sự dịu dàng đáng king ngạc anh đặt tay lên ngực cô khiến cô thở hổn hển, hơi thở cô gấp gáp, tả tơi và tăng nhanh khi ngón tay anh nhẹ nhàng đùa cợt trên núm vú màu hồng, chúng dựng lên thật trâng tráo khiến anh cười toe đầy ngạo mạn
“ Em thích điều đó không?” anh nói, cánh tay ôm xiết cô và miệng anh thay thế bàn tay đang đặt trên ngực cô.
Cơ thể cô cứng đờ và nóng hổi và ngay sau đó cô cảm thấy tan ra khi anh ngậm lấy nút vú cô hết bên này đến bên kia “ P…phải…ôi…thích..thích lắm” cô thừa nhận với tiếng rên rỉ nghe thật mê người.
Miệng anh rời khỏi ngực cô, lưỡi anh lướt trên cổ cô cho tới tai, ung dung khám phá từng đường cong một khiến tâm trí cô bay bổng trong khi bàn tay anh không ngừng di chuyển lên xuống trên lưng cô.
Cầm lấy bàn tay cô và đặt nó vào giữa hai chân cô “ cảm thấy em trở nên ẩm ướt thế nào chưa? Nó nói với anh là em đã sẵn sàng rồi” rồi anh lại hôn cô, kéo cô chìm sâu vào cái hôn đam mê đang xoáy mạnh. Không thể kìm chế được nữa anh rên rỉ “ Cho phép anh, cho phép anh….”
Và anh nhanh chóng cởi chiếc áo choàng mình ra, cô cảm thấy sức ép mạnh mẽ đàn ông của anh đang tựa vào bụng mình, điều đó làm cô nóng ran hết cả người và thân hình vặn vẹo không ngừng bên dưới anh. Và rồi bàn tay anh đặt vào giữa hai chân cô, chạm vào da thịt mềm mại đầy đặn nữ tính của cô, vuốt ve thăm dò vừa đòi hỏi mà cũng thật dịu dàng lo lắng, hơi nóng từ những sự động chạm của anh cuốn cô nổ tung vào vòng xoáy đam mê cháy bỏng, anh mơn trớn cô táo bạo sâu lắng và tạo thành một gai điệu khiến cô nổ tung, đầu ngón tay cái của anh đang áp vào phần da thịt mềm mại của cô làm cô trở nên yếu đuối và thở gấp gáp và cô áp sát vào anh hơn khi mọi giác quan trở nên đau đớn một cách ngọt ngào.
“ Phải, tới đi em. Cô gái ngọt ngào của anh” anh thốt lên một cách rời rạc anh không còn kìm chế được khát vọng dâng trào của mình lâu hơn được nữa ‘ Mở chân của em ra, Livia” cô cứng người lại khi vật đàn ông nóng bỏng to lớn của anh đang dò dẫm giữa hai chân cô, cô kêu lên thảng thốt khi thấy mình không thể chứa nó nổi
“ Không…từ từ đã…khoan..”, cố gắng thoát khỏi sự xâm nhập của anh nhưng đã quá muộn, quá muộn rồi….
“ Phải….” anh trả lời, lúc này đã quá xa để anh dừng lại được, anh di chuyển một cách chậm chạp, thật sâu trong cô, cô cảm thấy mình được lấp đầy và căng ra trước sự xâm nhập to lớn của anh, một tiếng rên đau đớn thoát khỏi miệng cô
“ Gideon em không thể chịu được” anh phủ lấy cô với một cái hôn, đợi cho cô thích ứng với vật đàn ông của anh, kiềm chế không di chuyển trong cô như một cực hình tra tấn anh.
Khi cơn buốt đau của cô lắng xuống thì một niềm khoái lạc dữ dội tới mức cô phải cắn chặt môi mình để không bật thét, tâm trí cô còn lơ mơ thì anh ngậm liếm mút đầu vú cô, mọi cú liếm của đầu lưỡi anh làm cô cháy nóng người lên, vặn vẹo thân mình cô gọi tên anh một cách mù quáng.
Nhận thấy tín hiệu từ cô anh sung sướng chuyển động, thúc vào và nhẹ nhàng kéo ra, thúc vào và kéo nhẹ ra….anh rên lên “ Ôi, em quá chặt, quá nóng… và cực kỳ ngọt ngào” tâm trí cô rời rạc lạc lối, cô nghe thấy những lời anh nói nhưng cô không thể trả lời, cô dường như đang hướng đến một nơi nào đó, cơ thể cô run lên, chân tay cô run rẩy và cô cong người lên tựa vào anh, đưa anh đến giới hạn cuối cùng, anh gầm lên như đau đớn nhanh chóng rút ra khỏi cô, vật đàn ông của anh co giật dữ dội đem toàn bộ mầm móng của anh phun trên bụng cô như những giọt sữa trắng đục. và sau đó anh gục xuống người cô thoả mãn.
Một thời gian dài trôi qua trước khi một trong hai người có thể nói chuyện. Livia nâng khuôn mặt cô tựa vào vai anh mỉm cười khi cơn buồn ngủ đang kéo đến
"Amberley ở phút cuối không bao giờ làm như anh," cô nói với anh khi ngón tay cô chơi đùa trên ngực anh
Gideon nhe răng cười khi nghe cô nói"Đó là phương pháp Coffeehouse để ngừa thai."
"Coffeehouse?"
"Được đi vào và ra mà không bao giờ chi tiêu bất cứ điều gì," anh giải thích, và cô đẩy anh ra với một tiếng cười như bị nghẹt, anh bắt cổ tay cô một cách dễ dàng. "Livia... Anh phải bảo vệ em khỏi những hậu quả của những gì chúng ta đang làm "
" Em biết", cô nói và thoát khỏi vòng ôm của anh. Rõ ràng cô không muốn thảo luận về bất cứ điều gì quan trọng ngay bây giờ.
Trượt ra khỏi giường, cô đưa cho anh một nụ cười khiêu khích. "Chúng ta sẽ nói về chuyện đó sau này. Nhưng bây giờ... "
“ Bây giờ sao?” anh nhìn cô cười âu yếm
" Anh phải tắm cho em," cô nói... và anh thực hiện mà không một lời phàn nàn nào.