Số lần đọc/download: 1229 / 67
Cập nhật: 2016-06-09 04:42:48 +0700
Chương 13
Ông Pendanski rót đầy nước vào các bi-đông.
Bà Cai rút một cây chĩa ba ra khỏi thùng xe tải. Bà ta chọc chọc, bới bới quanh đống đất của Tia X xem còn có thứ gì khác bị chôn dưới đó nữa không.
- Chở Tia X đi xong, khi ông quay lại, ta muốn ông mang theo ba chiếc xe cút kít(,) tới đây - bà ta ra lệnh.
Tia X leo lên xe tải. Chiếc xe vọt đi, nó nhoài người ra ngoài ô cửa sổ rộng vẫy tay.
Bà Cai bảo:
- Zero, ta muốn cậu đào nốt hố của Tia X - Xem ra bà ta biết Zero là đứa đào hố nhanh nhất.
- Nách và Mực Ống, cứ đào tiếp hố của mình. Nhưng mỗi đứa sẽ có thêm trợ thủ. Dích Dắc giúp Nách. Nam Châm ra giúp Mực Ống. Còn Mọi Hang làm chung với Zero. Chúng ta sẽ đào hai lần. Zero đào đất ra khỏi hố và Mọi Hang sẽ cẩn thận xúc đất lên xe cút kít. Dích Dắc cũng làm giống vậy cho Nách, Nam Châm và Mực Ống cũng thế. Ta không muốn bỏ sót bất cứ thứ gì. Nếu một trong hai đứa tìm thấy gì, thì cả hai sẽ được nghỉ suốt ngày còn lại và được tắm gấp đôi. Hễ xe cút kít đầy đất, các cậu phải đẩy nó ra khỏi khu vực này. Ta không muốn đất đổ choán chỗ.
Bà Cai nán lại công trường đến hết ngày, cùng với ông Pendanski và ông Ngài - gã này xuất hiện liền sau đó một lúc. Thỉnh thoảng ông Ngài đi bộ tiếp nước cho trại viên của những nhóm khác, chiếc xe tải nước đậu luôn tại chỗ. Bà Cai không muốn để một ai thuộc nhóm D phải khát nước.
Stanley làm như được bảo. Trong lúc xúc đống đất do Zero đào lên xe cút kít, cậu xem xét rất kỹ mặc dù biết chắc chắn sẽ chẳng tìm được gì.
Việc này dễ hơn đào hố. Hễ xe cút kít đầy đất, cậu đẩy nó đi thật xa rồi mới đổ đất.
Bà Cai không sao đứng yên được. Cứ bước luẩn quẩn xung quanh, hết nhòm qua vai bọn con trai lại chọc ngoáy cây chĩa ba vào các đống đất.
- Chú mày làm giỏi lắm, giỏi - bà ta khen Stanley
Một lát sau, bà bảo bọn chúng hoán đổi vị trí, để Stanley, Dích Dắc, và Nam Châm đào hố, còn Zero, Nách và Mực Ống đổ xe cút kít.
Sau bữa trưa, Zero lại vào vị trí đào hố và Stanley quay lại với xe cút kít.
- Không việc gì phải vội. Quan trọng là không được bỏ sót cái gì hết - bà Cai lặp đi lặp lại.
Bọn trẻ đào đến khi mỗi hố rộng và sâu gần hai thước. Nhưng không sao, hai đứa đào chung hố hai thước vẫn dễ hơn là mỗi đứa đào một cái hố thước rưỡi.
- Được rồi, hôm nay thế là đủ - bà Cai nói - Ta đã chờ được đến giờ này thì ta có thể đợi thêm một ngày nữa.
Ông Ngài lái xe đưa bà ta trở lại căn chòi.
- Em thắc mắc không biết làm thế nào mà bà ta biết hết tên tụi mình - Stanley nói khi trở về trại.
Dích Dắc giải thích:
- Bà ta theo dõi tụi mình mà. Bà ta gắn băng ghi âm với camera bí mật khắp nơi. Trong lều, trong Phòng Đồ Nát, trong buồng tắm.
- Buồng tắm cũng có? - Stanley kinh ngạc. Nó tự hỏi, liệu Dích Dắc có khoác lác không?
- Những camera tí hon. Chỉ bằng cái móng chân út - Nách dặm thêm.
Stanley bán tín bán nghi. Cậu không tin rằng có loại camera nào nhỏ như thế. Máy ghi âm thì có thể.
Cậu bỗng hiểu ra tại sao Tia X không muốn nói chuyện với cậu về ống tuýp vàng trong bữa sáng. Tia X sợ bà Cai nghe lóm.
Có một điều chắc chắn: người ta bắt trại viên đào hố không phải để “xây dựng nhân cách”. Rõ ràng họ đang tìm kiếm cái gì đó.
Và cho dù họ kiếm gì chăng nữa, thì họ cũng đã kiếm sai chỗ rồi.
Stanley đưa mắt nhìn bao quát khắp hồ, về phía địa điểm hôm qua cậu đã phát hiện được ống tuýp vàng. Trong tâm trí cậu hình dung mình đang đào cái hố ấy.