Hầu hết những thành quả quan trọng trên đời đều được tạo ra bởi những người dù chẳng còn chút hy vọng nào nhưng vẫn kiên trì theo đuổi điều mình mong ước.

Dale Carnegie

 
 
 
 
 
Tác giả: Chu Sa Lan
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Oanh2
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 17
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2067 / 22
Cập nhật: 2015-11-20 17:57:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
ang ngồi trong phòng giải trí sửa lại một truyện ngắn, tôi nghe chuông cửa vang lên. Mở cửa ra, tôi thấy một thanh niên còn trẻ đang đứng. Anh ta ăn mặc giản dị. Áo sơ mi ngắn tay, quần jean, vóc người cao gầy với nét mặt mệt mỏi và buồn rầu.
- Xin lỗi ông… Tôi muốn hỏi đây có phải là nhà của May…
Óc nẹt lửa điện, tôi buột miệng.
- Scott Anderson…
- Thưa chính tôi…
Mở rộng cửa, tôi tươi cười lên tiếng.
- Mời cháu vào. May đang ở đây với vợ chồng tôi…
Thân đưa Scott vào căn phòng cửa khép hờ, tôi nói nhỏ.
- May đang ở trong đó… Cháu cứ vào…
Tôi mở rộng cửa ra. Scott bước từng bước trầm trọng. Vì có chủ ý nên tôi đứng ngoài nhìn để xem thái độ của Scott đối với May như thế nào. May đang nằm nghiêng trên chiếc giường queensize. Mắt nhắm kín như ngủ. Scott quì trên thảm. Tôi thấy vị linh mục trẻ đưa tay ra vuốt tóc May và thì thầm.
- May… Anh đây… Scott đây May… Tại sao em lại có hành động liều lỉnh như vậy. Em có biết nếu em chết thì anh cũng không muốn sống nữa không em. Em có biết anh đang cầu xin với chúa để mong có ngày nào đó nắm tay em thênh thang đi vào đời sống bình thường đầy hạnh phúc của chúng ta không May…
Tiếng thì thầm dường như có cái lực huyền nhiệm đánh thức May. Mở mắt ra, thấy Scott, May nức nở khóc.
- Scott… Anh… anh ơi…
Vuốt nhè nhẹ mái tóc rối của người yêu, Scott cười nói. Tôi nghe giọng nói của anh mường tượng như tiếng ru.
- Scott đây… anh đây… Anh yêu em…
Ấp bàn tay của May vào trong hai bàn tay của mình, anh tiếp tục nói.
- Đừng làm như vậy nữa nghen May… Anh không muốn mất em đâu. Anh cần em… Anh cần em cùng với anh quì dưới chân chúa xin chúa cho phép anh được yêu em, sống bên em mãi mãi…
Tôi lặng lẽ trở về chỗ mình ngồi lúc trước. Thật lâu, có lẽ gần tiếng đồng hồ Scott mới bước ra. Anh cười với tôi mà mắt hơi đỏ.
- Dạ… Cháu cám ơn bác đã lo lắng cho May…
Ngước nhìn vị linh mục không có áo dòng đen trên người, tôi nói chậm.
- Không có chi cháu… Hai vợ chồng tôi thương và quí mến May. Tôi làm những gì tôi có thể làm được để giúp May qua cơn khổ nạn…
- Dạ… Cháu yêu May lắm, nhưng…
Cười thông cảm tôi mời Scott ngồi xuống ghế đối diện.
- Cháu định khi nào trở lại Denver?
- Dạ mốt… Cháu ở lại đây một ngày để nói chuyện với May. Chắc bác không phiền?
Tôi lắc đầu cười.
- Đừng khách sáo… Vợ tôi đạo công giáo nên rất vui khi có cha viếng nhà…
Tôi bắt gặp thoáng ngạc nhiên trong mắt Scott.
- Tôi thì không có đạo gì hết; tuy nhiên tôi rất ngưỡng mộ chúa…
Scott cười như hiểu ý của tôi.
- Ở bên May một ngày cháu hi vọng sẽ làm cho May lấy lại tinh thần để từ đó hồi phục. Chắc bác cũng hiểu hiện thời cháu rối rắm lắm…
Tôi cười hiểu ý. Scott là một linh mục đang vướng mắc tình. Anh có thể có bằng cấp cao, học thức rộng, thông hiểu giáo lý; nhưng chưa biết nhiều về tình yêu, rất ít sự trải nghiệm về tình. Bằng cấp cao học triết, tiến sĩ thần học không giúp ích gì cho Scott trong việc đối phó với những rắc rối của tình yêu. Học thức rộng chẳng ăn nhập gì tới tình yêu. Yêu là một trải nghiệm, nắm bắt bằng chính bản thân mình. Giáo lý của đạo hoàn toàn khác biệt, nếu không muốn nói ngược lại với tình yêu trai gái, không thể dạy khi trái tim đau vì tình Scott phải làm gì. Điều này cũng dễ hiểu bởi vì những người viết ra giáo lý của đạo là những người không có hoặc nếu có cũng rất ít trải nghiệm về tình yêu trai gái. Không có trải nghiệm thì làm sao biết được.
- Dạ bác…
Đang suy nghĩ, nghe tiếng Scott nói tôi ngước lên nhìn. Father Scott Anderson hiện thân là Scott Anderson, một thanh niên trẻ tuổi đang khổ vì tình. Chúa, dù có quyền lực nhiệm mầu cũng không thể giúp ích gì cho Scott trong lúc này. Đây là cuộc tranh đấu của Scott Anderson. Chúa có thể soi sáng con đường anh đi, nhưng đó không phải là con đường mà anh đi trong đó có May, chướng ngại vật lù lù, sừng sửng trên con đường anh tới với chúa. Vượt qua được May, anh sẽ có chúa. Còn không vượt qua được anh phải ở lại bên này đời thực, phải đối mặt với May cho tới hết cuộc đời. Cuộc thử thách thoạt trông giản dị, không có gì cam go song Scott phải làm với nổ lực cuối cùng.
- Cháu có điều gì muốn nói…
- Dạ… Chắc bác đã từng yêu?
Tôi mỉm cười.
- Không nhiều lắm… Đủ để đau… Đủ để biết tình có cái lực mạnh như thế nào… Còn cháu…
Mặc dù đã nghe May kể về Scott song tôi vẫn hỏi.
- Dạ… May là người cháu yêu đầu tiên…
- Và cháu cũng là người May yêu đầu tiên?
Scott xác nhận bằng nụ cười.
- Thực sự cháu không biết giải quyết như thế nào. Cháu yêu May, nhưng…
Scott ngừng lời. Tôi nói thay cho điều mà anh đã nghĩ nhưng lại khó nói ra.
- Nhưng mà cũng khó cho cháu từ bỏ chúa…?
Scott lại dùng nụ cười như xác nhận và cũng để trả lời câu hỏi của tôi.
- Cháu không muốn hay là cháu không làm được…?
- Dạ cháu muốn nhưng ở bên trong cháu như có cái lực gì làm cho cháu ngần ngại…
Tôi hiểu ý của Scott. Anh còn băn khoăn, lưỡng lự và chưa dứt khoát.
- Nghe Hà nói May quyên sinh cháu cuống lên không biết làm gì hết. May mà chết là cháu ân hận suốt đời. Bây giờ thấy May tiều tụy vỏ vàng cháu thương vô cùng… Tuy nhiên nếu không có May ở gần, hoặc lúc ở trong nhà thờ quì trước tượng chúa, cháu lại phân vân không dứt khoát được tư tưởng của mình…
Tôi cau mày. Thực ra thì tôi muốn la nhỏ vì trong tôi thoáng lên ý nghĩ mới giúp cho May.
- Bác hiểu tâm trạng của cháu… May là đứa con gái nặng tình cảm… Bác hi vọng May sẽ không dại dột quyên sinh lần nữa. May sẽ không có may mắn lần nữa đâu. Tuy nhiên theo kinh nghiệm mà bác biết thì May đang tự giết mình, tự hủy hoại đời sống của mình. Bác không thể cản một người tự giết mình. Chỉ có cháu…
Tôi dồn Scott vào cái thế phải chọn lựa, phải quyết định. Có tiếng ho khẽ trong phòng rồi sau đó May bước ra. Scott quay lại cười thốt.
- Sao em không ngủ nữa đi…
- Dạ… Em muốn ở gần anh… Em sợ ngủ là em sẽ ngủ luôn…
Tôi thấy có nước mắt chảy ra từ mắt của Scott. Vỗ vỗ lên ghế nệm kế bên chỗ mình ngồi, Scott nói nhỏ.
- Em ngồi xuống bên anh đi… Em dựa đầu vào vai anh ngủ đi… Em muốn nằm gối đầu trong lòng anh ngủ cũng được nữa… Có anh bên cạnh em không phải sợ…
Ngoan ngoản May nằm gối đầu vào lòng Scott. Ngước mắt lên May thì thầm.
- Anh hơi ốm…
Nhìn xuống Scott cười với May.
- Mấy hôm rày anh mất ngủ. Từ khi Hà gọi điện thoại báo tin em quyên sinh anh bối rối chẳng ăn ngủ gì được…
Tôi nghĩ nếu không có mặt tôi họ sẽ hôn nhau say đắm. Như để lánh mặt tôi lên tiếng.
- Bác đi làm cơm. Hai cháu muốn ăn gì?
Scott lên tiếng trước.
- Dạ ăn cái gì cũng được bác… Cháu rất dễ ăn… Hồi còn ở nhà mẹ cháu dọn lên bàn món gì cháu ăn món đó…
Tôi cười rời chỗ ngồi. Lát sau từ trong bếp liếc ra tôi thấy May gối đầu trong lòng người yêu ngủ say, còn Scott ngồi im nhìn ra ngoài trời đang tối dần.
Ngược Nước Ngược Nước - Chu Sa Lan Ngược Nước