Số lần đọc/download: 1417 / 12
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 14/51
N
ói xong câu nói quen thuộc, thầy Khoa đứng nhìn cả lớp một lúc. Hài lòng vì tất cả học sinh đều im lặng, giở tập sách ra xem, thầy đến bàn nhắc cái ghế ra ngoài cửa lớp, ngồi nhìn ra sân. Ðó là thói quen của thầy.
Quỳnh quay lại nhìn phía sau, rồi lấy từ trong cặp ra một quyển sách. Cô giở ra tìm trang rồi chăm chú đọc. Hồng cũng giở sách ra dò bài. Ðược một lát thì Hồng quay sang Quỳnh. Bỗng cô chú ý là trang sách của Quỳnh khác với trang sách của mình. Hồng vừa đưa tay giở tờ bìa quyển sách vừa hỏi Quỳnh:
- Sách gì vậy?
Quỳnh không đáp.
Thấy tựa quyển sách là “Vòng Tay Học Trò” Hồng chợt hiểu. Cô hỏi:
- Của ai vậy Quỳnh?
- Của nhỏ Lan cho mượn.
- Xem xong cho Hồng mượn với nhé.
- Ờ.
Mười lăm phút qua đi, thầy Khoa bắt đầu truy bài. Quỳnh ngừng đọc và chờ nghe xem thầy có gọi mình không. Rồi cúi xuống đọc tiếp. Một lát bỗng có tiếng Hồng nói:
- Thầy xuống!
Quỳnh lật đật gấp sách lại. Thầy Khoa đi xuống dưới lớp rồi đi lên gọi tên một nam sinh. Quỳnh lại đọc tiếp. Bỗng thầy gọi tên Quỳnh.
Cô đứng lên và sau một phút bối rối, trả lời trôi chảy câu hỏi của thầy. Quỳnh ngồi xuống, hai tay ôm ngực:
- Hết hồn luôn vậy đó!
Hồng nắm lấy tay Quỳnh:
- Quỳnh cừ lắm!
-
Quỳnh không dám xem nữa, cất sách vào cặp.
Giờ ra chơi, Quỳnh lấy quyển truyện ra đọc tiếp. Ðược một lúc thì từ ngoài cửa sổ có tiếng nói:
- Em đưa quyển sách thầy xem!
Quỳnh quay sang Hồng, le lưỡi. Cô run run trao quyển sách cho thầy Chỉnh.
- Em tên gì?
- Thưa thầy em tên Quỳnh.
- Thầy Chỉnh xem tựa sách rồi nói:
- Cuối giờ học em đến phòng gặp tôi.
Khi ông ra ta đi rồi, Quỳnh mới thấy sợ thật sự.
- Chết rồi! Làm sao đây hở Hồng?
- Hồng cũng không biết nữa.
Quỳnh gục đầu xuống bàn. Một lát cô ngẩng lên, hai hàng nước mắt chảy quanh. Lan an ủi:
- Không sao đâu, mình cũng đã bị như vậy một lần, Quỳnh không nhớ sao?
Giờ học sau đó, Quỳnh không thể nào học được. Cuối giờ, trong khi các học sinh ra về, Hồng đi với Quỳnh đến văn phòng thầy Chỉnh.
Quỳnh rụt rè bước đến bàn thầy Chỉnh, chờ đợi cơn thịnh nộ của thầy, chờ đợi bản án thầy sắp đưa ra.
Nhưng thầy Chỉnh ngước lên, gặp Quỳnh thầy không mắng mỏ, mà nói nhỏ nhẹ:
- Thầy đã xem hồ sơ của em. Em là học sinh xuất sắc của trường và là học sinh giỏi Văn cấp thành phố...
Vừa nói chậm rãi, vừa nhìn chăm chăm vào Quỳnh, và đưa cuốn sách lên, ông nói tiếp:
- Ðây là quyển truyện cấm, em có biết không? Nội dung của nó không được lành mạnh, không thích hợp đối với học sinh... Vậy mà em lại đọc ngay trong lớp học. Em nghĩ thế nào?
Ngừng một lát, ông ta đẩy tờ giấy về phía Quỳnh:
- Em điền vào đây.
Ở phần nội dung vi phạm ông ghi “Ðọc truyện không lành mạnh trong lớp”. Số lần vi phạm kỷ luật: lần thứ nhất.
Rồi ông im lặng nhình Quỳnh, một lát ông nói:
- Thôi, đáng lý ra sự vi phạm này sẽ được thông báo về nhà, nhưng thầy tha cho em. Nào! Về đi và thầy không muốn phải mời em một lần nữa, nhớ đấy...
Ra khỏi phòng, Hồng hỏi dồn:
- Sao Quỳnh? Ổng dũa thê thảm hả?
- Ổng tha!
Hồng ôm Quỳnh mừng rỡ.
Cả hai chạy ra cổng. Ở đó Tuyết và Lan đứng đợi.