Số lần đọc/download: 2107 / 19
Cập nhật: 2017-08-04 14:04:31 +0700
Chương 12
L
úc này, trong đại dương xanh thẳm, Marlin lắc đầu thật mạnh. Anh cảm thấy kỳ cục, như thể đã đánh một giấc quá lâu. Rồi anh nhớ ra đàn sứa. Anh hẳn đã ngủ li bì – do ngộ độc nọc sứa.
Marlin chớp mắt, cố gắng tập trung. Hai con mắt thô lố từ đâu quay lại nhìn anh chằm chằm – và anh đang di chuyển! Anh được chở đi trên lưng một con rùa biển! Marlin sửng sốt nhìn quanh. Hàng trăm chú rùa biển đang bơi quanh anh!
“Anh chàng bảnh! Chúng tôi đã thấy cả. Anh đã gặp rắc rối lớn, chàng trai ạ. Cừ lắm!” chú rùa vui vẻ bắt chuyện.
“Vậy sao, Ngài Rùa?” Marlin hỏi.
“Chà, anh bạn. Ngài Rùa là bố tôi. Còn tôi là
Bép Xép.”
“Bép Xép ư? Thật chứ.” Marlin thốt lên. “Nghe này, tôi cần đến dòng hải lưu Đông Úc.”
“Thì cậu đang lướt trên nó đây.” Bép Xép nói. “Không tin thì xem đi.”
Giờ Marlin mới quan sát mọi thứ, anh nhận ra đàn rùa biển đang trôi trong một dải ruy-băng dài vô tận màu xanh biển. Họ len lỏi qua đại dương, và lênh đênh trong dòng hải lưu.
Đột nhiên, dòng hải lưu dốc xuống, rồi trở hồng. Marlin bám chặt mai Bép Xép.
“Vậy điều gì khiến anh lạc tới tận đây vào ngày đẹp trời như thế này?” Bép Xép hỏi.
“Chà, Dory và tôi cần tới Sydney, Dory. Cô ấy không sao chứ?”
Bép Xép chỉ xuống dưới, trên một hàng rùa đang bơi khác. Marlin trông thấy cô cá xanh nằm trên lưng một chú rùa. Dory!
Marlin nhảy khỏi lưng Bép Xép và bơi lại gần. Anh thở hổn hển. Dory không động đậy.
“Ôi, Dory!” Anh ôm mặt nức nở. “Xin lỗi cô. Là lỗi của tôi.”
Dory bất thình lình bật dậy. “Hai chín… ba mươi!” Cô hô to. “Sẵn sàng chưa, tôi tới đây!”
Cô bơi đi, hé nhìn mai của những chú rùa nhỏ. Những bé rùa ngóc đầu lên cười rúc rích.
“Bắt cô đi này, nếu các cháu có thể.” Dory gọi rồi bơi nhanh.
Marlin thở phào. Dory không sao.
Những chú rùa nhỏ xếp thành một hàng. Chúng tung hứng qua lại, và chú rùa cuối hàng bị trượt tay bắn ra khỏi dòng hải lưu.
“Ôi trời ơi…” Marlin hét lên. Anh hốt hoảng lao tới giúp.
Nhưng Bép Xép đã bơi tới bên cạnh ngăn cản.
“Tắt máy đi, anh bạn. Để xem Bép Xép nhỏ biểu diễn bơi một mình ra sao.”
Chú rùa con này chẳng phải con trai anh ta ư? Sao Bép Xép lại điềm tĩnh thế được!
“Chúng sẽ tự tìm đường quay lại.” Bép Xép giải thích.
“Nh… nhưng, anh bạn, làm sao biết khi nào chúng sẵn sàng?” Marlin băn khoăn.
“Anh chẳng bao giờ thực sự biết được điều đó. Nhưng khi chúng biết, anh sẽ biết.” Bép Xép đáp.
Chú rùa nhỏ đã bơi trở lại dòng nước, cười khúc khích. “Đã quá!”
Rồi Bép Xép quay sang Marlin. “Màn chào hỏi. Siêu Nhân Sứa, đây là Rùa Con. Rùa Con, đây là Siêu Nhân Sứa.”
Dory và lũ trẻ khác trầm trồ nhìn Marlin. “Tiến lên!” Dory huých bọn trẻ. “Nhào vào đi!”
Thế là đám trẻ thi nhau quây lấy Marlin. “Có thật chú đã băng qua Rừng Sứa không?” Một chú nhao lên hỏi.
“Chúng có đốt chú không?” Đến lượt đứa khác.
“Chú đang đi đâu thế?” Đứa thứ ba không chịu lép vế.
“Chà, các cháu biết đấy, con trai ta bị bắt đi,” Marlin giải thích về Nemo và cuộc truy tìm của anh. Những tay thợ lặn… cá lồng đèn… bầy cá mập…
Lũ rùa con hau háu lắng nghe câu chuyện. Rồi chúng bơi đi và rỉ tai những con rùa khác. Một cô tôm hùm tình cờ nghe lỏm được câu chuyện. Lại xuýt xoa với một chú tôm hùm khác trong khi chú cá heo đang bơi gần đó, nên cũng tình cờ nghe được.
Cá heo kể lại với cá heo khác khi đang bơi dọc mạn thuyền. Một con chim đang đậu trên mũi thuyền tình cờ nghe thấy. Chú ta quàng quạc với một con chim khác lúc bay ngang qua Cảng Sydney – ngay sát chỗ bầy bồ nông đang đậu, trong đó có cả Mỏ Rộng.
“Nemo!” Mỏ Rộng thốt lên ngay khi nghe được chuyện về cá hề bố dũng cảm. Chú ta vội vỗ cánh, bay thẳng tới phòng Nha sĩ.