Số lần đọc/download: 200 / 10
Cập nhật: 2019-12-06 09:02:15 +0700
Cực Hình Đáng Sợ Nhất
M
ột ông chủ giàu có nọ có một người con trai không muốn lấy vợ. Anh con trai cho rằng, lấy vợ sớm quá thường ít khi có hạnh phúc. Nhưng ông bố cứ khuyên lơn: lấy vợ đi con. Một ông chủ mà không có vợ, nó chẳng ra làm sao cả. Mà người ta chẳng nói: nhà bốn góc thì vợ ba, chồng chỉ có một, đó sao? Vả lại, lấy vợ thì nên lấy lúc trẻ, để già mới lấy, người ta lại bảo là chơi trống bỏi[2].
[2] Nguyên văn: « Thì quỷ sứ nó cười cho ».
Ông bố cứ dỗ dành mãi, cuối cùng anh con trai bằng lòng. Anh dẫn về nhà một cô vợ. Nhưng thật là vô phước, cô vợ vừa đanh đá, vừa thô lỗ, lại vừa độc ác. Đúng là con quỷ cái, chứ không phải vừa. Chồng vừa đưa xe vào trong nhà, vợ đã kiếm cớ đưa ra ngoài sân. Từ sáng đến tối, cứ ông chẳng bà chuộc, cãi lộn nhau hoài vì những chuyện không đâu. Nhà ở chẳng khác chi cái địa ngục. Cực quá, anh chồng cứ sáng sớm là cầm nón đi biệt, tối mịt mới lần về.
Một hôm, vào mùa cầy xuân, hai cha con cùng đi cầy một đám đất ở trong rừng. Mỗi người dắt đi một con bò thiến rồi thắng chung thành cặp để cầy cho khỏe. Đến trưa, cha con cột bò vào một gốc cây, ném cho ít cỏ khô rồi đi về nhà ăn cơm. Một con sói đi kiếm ăn, đánh hơi thấy mồi liền mò đến.
Ăn trưa xong, cha con quay lại thì chẳng thấy bò đâu. Lùng kiếm mãi mới thấy chỗ này cái đầu, chỗ kia cái đuôi, chỗ khác cái móng và một đống phèo phổi, ruột gan. Họ đoán là chỉ có chó sói ăn thôi.
Lần theo dấu vết, cha con tìm thấy sói ở trong rừng sâu. Nó ăn no quá không còn cục cựa chi được nữa. Cha con trói gô con sói vào rồi tính xem nên trừng trị thế nào cho đích đáng.
Suy nghĩ giây lát, ông bố nói:
― Cột đuôi nó vào khúc gỗ cho chết đói.
Anh con trai phản đối ngay:
― Vậy sao gọi là trừng trị được? Lấy vợ cho nó. Đó mới là cực hình đáng sợ nhất.