Nguyên tác: The Fight For Olympus
Số lần đọc/download: 158 / 8
Cập nhật: 2020-04-04 20:35:32 +0700
Chương 13
E
mily ngồi cùng với Earl và hai tên đặc vụ, nhấm nháp chỗ thực phẩm cuối cùng. Từ khi thần Cupid rời đi, hai tên đặc vụ bám chặt lấy Emily như ong với mật vậy. Chúng vồn vã làm cô hài lòng để cô sẽ nói với thần Cupid những việc tốt mà chúng đã làm được. Nhưng thực sự những điều chúng làm lại đang khiến cô phát điên lên.
“Làm ơn ngồi xuống và ăn đi”, cô nói khi chúng lớn vởn gần cô. “Thế đấy, giờ thì tôi đã biết tổng thống phải trải qua những gì với sự phục vụ tối mật rồi...”
Pegasus đang đứng bên cạnh cô, thưởng thức miếng bánh rán tẩm đường cuối cùng mà Emily đã đưa cho nó. “Tôi đã có sự bảo vệ hoàn hảo tôi cần từ Pegasus rồi.”
“Vùng núi Olympus trông như thế nào?” Earl hỏi. “Ta chưa từng đến Hy Lạp bao giờ.”
“Tôi cũng chưa bao giờ,” Emily đáp. “Vùng núi Olympus thực ra không phải ở Hy Lạp. Đó là một thế giới khác. Ông phải đi qua một thứ giống như một con đường cao tốc có tên gọi Dòng Mặt Trời để đến được đó. Nhưng nó rất tuyệt vời. Đẹp hơn bất cứ thứ gì ông có thể tưởng tượng ra với vô vàn những con người và các loài vật kỳ diệu.”
Earl thở dài. “Tôi chắc chắn thích một ngày nào đó được nhìn thấy nó.”
“Có thể ông sẽ được đến đó khi tất cả những chuyện này kết thúc.”
“Ông có thể đi cùng chúng tôi,” một tên đặc vụ nói với một nụ cười rạng rỡ pha chút ngây dại sáng bừng cả khuôn mặt của hắn, “khi chúng tôi đến đó cùng với Cupid.”
Emily và Earl nhìn nhau đầy ẩn ý nhưng không nói gì. Họ rơi vào yên lặng trong khi chờ đợi tin tức từ những người kia.
Thời gian dường như ngừng lại khi phải chờ đợi. Mỗi giây phút trôi qua, Emily cảm thấy nỗi lo sợ của mình lại tăng lên. “Đã bao nhiêu lâu rồi?” Cuối cùng cô lên tiếng hỏi.
Earl kiểm tra đồng hồ. “Khoảng một tiếng rưỡi rồi, họ có thể về đây bất cứ lúc nào.”
Emily bắt đầu đi đi lại lại trong phòng. “Tôi chỉ mong họ nhanh lên thôi.” Hai tên đặc vụ cũng đứng lên và bắt đầu đi lại bên cạnh cô.
“Hai người làm ơn ngồi xuống đi!” Emily quát. “Tôi ổn mà. Nhìn đi, không ai ở đây làm hại tôi đâu!”
Ngay khi câu nói vừa dứt khỏi miệng cô thì tiếng loảng xoảng vô cùng lớn phát ra từ khu vực phòng bếp. Pegasus hí ầm ĩ và lao về phía bóng tối. Trong ánh lửa, mắt Emily căng ra nhưng vẫn không thể nhìn thấy gì.
Hai tên đặc vụ hành động ngay lập tức. “Đứng về phía kia,” bọn họ ra lệnh, kéo cô ra khỏi căn bếp. “Chúng tôi sẽ kiểm tra.” Một người trong bọn họ chỉ vào Earl. “Hãy để mắt đến cô bé.”
Emily có thể nghe thấy tiếng chói tai và giận dữ của Pegasus. “Pegs!” Cô hét lên. Cô bắt đầu cảm thấy Thần Lửa bên trong mình đang khuấy động. “Không!” Cô tự nhủ. “Không làm nữa. Không phải lúc này.”
Từ bếp vọng ra tiếng ồn ào hơn nữa. Hòa lẫn với tiếng Pegasus đang kêu thét và rít ầm lên. “Cái quái gì thế kia?” Earl kêu lên khi một con vật to lớn lao vào trong phòng ăn, đánh văng hai tên đặc vụ sang bên.
Suốt quãng thời gian sống ở Olympus, Emily nghĩ cô đã từng nhìn thấy gần như mọi điều mà thế giới đem đến. Nhưng giờ đứng trước mặt cô là một con lợn lòi có cánh khổng lồ. Nó được bao phủ bởi một lớp lông to bản màu nâu, với những chiếc răng nanh sắc nhọn uốn lên từ cái mõm to đáng sợ của nó. Nhưng lạ hơn cả vẫn là đôi cánh. Chúng được gấp lại sát vào phần cơ thể chắc nịch và chìa qua chiếc đuôi phía sau của con lợn lòi đến cả mét. Những chiếc lông cánh màu nâu và thô cứng như lông của chúng vậy. Con vật điên cuồng lao về phía trước nhưng bỗng dừng lại ngay khi cách Emily một khoảng ngắn.
Pegasus nhanh chóng đuổi theo phía sau. Nó cúi đầu xuống và húc con lợn một cái đủ mạnh khiến con vật lăn xa khỏi Emily.
Con vật bị làm cho tức điên đứng thẳng lên và quay lại. Nó tấn công Pegasus. Con tuấn mã đứng yên và lại cúi thấp đầu xuống. Khi hai cái đầu va vào nhau, âm thanh của hộp sọ bị va đập thật ghê sợ.
“Pegasus!” Emily gài lên.
Earl ở bên và giữ cô bé lại. “Đừng!” Ông ta cảnh báo. “Ta không biết đó là cái thứ gì, nhưng nếu nó giống loài lợn rừng mà chúng ta thường thấy quanh đây thì nó chẳng hề thân thiện đâu! Chúng ta phải ra khỏi chỗ này ngay!”
“Tôi sẽ không bỏ mặc Pegasus đâu,” Emily vừa nói vừa đẩy ra.
Pegasus chồm lên hai chân sau và đá mạnh vào con lợn lòi dữ tợn. Mặc dù con vật to lớn nhưng nó nhanh như chớp phóng ra xa khỏi những chiếc vó chết người của con tuấn mã.
“Dừng lại!” Emily gầm lên. Cô có thể cảm thấy những xung động trong bụng đang trở nên đau nhói dữ dội khi sức mạnh của Ngọn Lửa tăng lên vì nỗi sợ hãi. Ngay lập tức nó dâng lên rồi tràn xuống dọc hai cánh tay và rồi cô chẳng thể làm gì để kìm giữ nó được nữa. “Làm ơn, hãy ngừng đánh nhau. Ngọn Lửa đang tới đó!”
Trận chiến thật khủng khiếp. Con lợn lòi lao tới và phi xuống dưới đôi vó đang đá vung lên của con tuấn mã. Khi nó đã ở phần dưới bụng không được bảo vệ của Pegasus, nó nâng đầu lên và những chiếc răng nanh sắc bén đâm sâu qua lớp thịt ở bụng của con tuấn mã.
Pegasus rít lên vì đau đớn và cả hai chiếc vó đều đổ sầm xuống lưng con lợn lòi. Nó kêu ré lên và lao ra xa. Nhưng rồi lại quay lại và đối mặt với Pegasus. Trong ánh sáng lờ mờ, Emily có thể nhìn thấy máu đang tuôn ra từ vết thương của con tuấn mã. Nhưng Pegasus không dừng lại. Nó tiếp tục chồm lên và tấn công con lợn lòi có cánh.
Đột nhiên từ khắp xung quanh khu dừng chân bị quây gỗ vang lên một âm thanh mà Emily đã biết quá rõ. Đôi mắt cô lướt nhìn khắp khu vực phòng ăn một cách khiếp sợ. Những ngón tay to dày thô bạo với móng vuốt sắc nhọn đang xé toạc lớp gỗ tên cửa sổ. Khi chúng bị bung ra, ánh sáng ban ngày đưa đến một cảnh tượng còn khủng khiếp hơn nữa đang ập đến. Một đội quân Nirad ở phía ngoài nhà hàng Táo Đỏ đang xé đường để lao vào.
“Bọn Nirad đấy!” Cô bé hét lên, chạy đến gần con tuấn mã đang chiến đấu. “Pegasus, dừng lại, chúng ta phải ra khỏi đây! Bọn Nirad đang ở đây!”
“Chúng là bọn người ngoài hành tinh bốn tay tấn công Olympus sao?” Earl hỏi với đôi mắt kinh hãi đảo khắp căn phòng. “Những kẻ đã làm chân cô bị thương sao?”
Emily gật đầu. Tiếng cửa sổ vỡ, tiếng gỗ bị xé toạc và bọn Nirad gầm rống trong khu vực chật hẹp thật là chói tai. “Chúng đến đây để giết chúng ta.” Emily phải hét lên mới nghe được. “Hãy đưa những tên đặc vụ đi đi. Hãy rời khỏi đây trước khi quá muộn!”
“Ta sẽ không bỏ cô lại đâu,” Earl la lên. “Cô sẽ đi với ta.”
Năng lượng của Emily đang dâng lên. Chỉ một lát nữa thôi là những đầu ngón tay của cô sẽ phóng lửa. “Tôi không thể. Ngọn Lửa đang phóng thích và tôi không kiểm soát được!” Cô đẩy Earl ra xa khi những xung động từ trong bụng chạy dọc theo cánh tay. “Hãy đi ngay trước khi quá muộn!” Cô gào lên.
Khi ngay tên Nirad đầu tiên đặt chân xuống sàn của nhà hàng Táo Đỏ, năng lượng của Emily được giải phóng. Mặc dù sợ hãi nhưng cô vẫn ép bản thân mình phải tập trung. Những tia lửa bắn ra dữ dội từ đầu các ngón tay của cô, nhưng khi một tên Nirad lao vào tấn công cô, cô thu lửa lại và giữ chặt chúng thành một chùm lửa đỏ mỏng manh.
Cô hướng bàn tay về phía tên Nirad. Chùm lửa đỏ bắn thẳng vào con ác mộng tàn bạo và cháy xuyên qua người con vật, cắt nó thành hai mảnh. Khắp không gian ngập tràn tiếng gầm rú đau đớn khi nó ngã xuống sàn nhà và tắt thở.
Nhưng chưa thể ăn mừng. Càng lúc bọn Nirad ào vào trong nhà hàng càng đông hơn. Emily chạy tới và thiêu cháy tên Nirad thứ hai rồi thứ ba. Nhưng trong nỗi hoảng sợ, cô mất dần định hướng và chỉ cố gắng bắn những con vật đang điên cuồng.
Với chùm lửa đỏ vẫn đang cháy trên ngón tay, đôi mắt hoang dại của cô tìm kiếm và tiếp tục bắn lửa vào những tên Nirad khác. Nhưng khi chúng ngã xuống thì số tên Nirad thay thế chúng dường như còn nhiều hơn nữa. Cô không biết có bao nhiêu tên, nhưng giờ đây chúng đông hơn những gì mà họ đã tìm chống trả trước đây vô số lần. So với năng lượng của cô, thì chúng đông hơn rất nhiều.
“Pegasus!” Cô gào lên. Con tuấn mã và con lợn lòi vẫn đang đánh nhau. Bất giác quay lại nhìn, cô thấy vài tên Nirad đang nhập cuộc và ào vào Pegasus. Earl và hai tên đặc vụ CRU đang chống trả một tên Nirad. Cô chạy về phía họ.
Tên Nirad nhanh chóng kết liễu một tên đặc vụ, rồi tiếp tục tên thứ hai. Nó quay qua Earl.
“Ông Earl, không...!”
Tên Nirad túm lấy ông ấy và nhấc bổng lên cao. Emily tiến đến nhanh như chớp. Cô chỉ bàn tay vào tên Nirad khi nó đang siết chặt lấy Earl trong cánh tay như máy nghiền. Chùm lửa đỏ bắn vào chân con vật tàn ác và cắt cụt nó. Nó rống lên đầy đau đớn và ném Earl sang phía bên kia căn nhà.
Emily không thể nhìn thấy Earl rơi xuống chỗ nào hết. Cô không biết liệu ông ấy còn sống hay đã chết. Nhưng cô không có thời gian để tìm hiểu nữa. Cô đưa bàn tay về phía đám Nirad đang tấn công Pegasus, nhưng nỗi lo sợ bắn trúng con tuấn mã khiến cô mất định hướng.
Khi Emily gắng sức điều khiển chùm lửa đỏ để bắn vào bọn Nirad, cô bất ngờ bị tấn công từ phía sau. Một tên Nirad tóm ngang lưng cô và dễ dàng nhấc bổng cô khỏi mặt đất.
Cô vung tay khắp mọi phía một cách điên loạn khi cô mất sự kiểm soát Ngọn Lửa. Lửa bắn ra mọi hướng khắp căn phòng. Chùm lửa cháy xuyên qua những bức tường, trần nhà, sàn nhà và bất cứ tên Nirad nào trên đường đi của nó. Mọi thứ bị chùm lửa đỏ dữ dội bắn vào đều bị cắt vụn giống như một con dao cắt bơ mềm vậy. Những bức tường của nhà hàng Táo Đỏ nhanh chóng rực cháy một cách dữ dội.
“Không!” Cô kêu lên. Sau khi nỗi khiếp sợ lấn át cuối cùng cô cũng lấy lại được phần nào khả năng kiểm soát và chĩa bàn tay xuống tên Nirad. Ngọn lửa thiêu cháy đôi chân của con vật. Nó rống lên trong nỗi đau đớn cực độ và thả cô ra, cả hai cùng ngã xuống sàn nhà.
Emily trườn người ra xa. Nhưng thoát ra chẳng được bao lâu. Trước khi cô có thể tiếp tục nâng bàn tay lên, cô đã bị chặn lại và ép mạnh xuống sàn nhà. Đầu cô như muốn nổ tung ra vì đau đớn khi hai cánh tay rắn như thép kẹp chặt lấy cô.
Khi cánh tay tàn bạo siết chặt hơn, Emily tiếp tục chiến đấu. Nhưng vô ích. Năng lượng của cô đã tắt và cô không còn sức lực để chống trả lại bọn Nirad nữa. Cô ngước lên tìm kiếm Pegasus.
Con tuấn mã bị quật ngã xuống đất và tiếng kêu đầy đau đớn của nó ngập tràn không gian khi bọn Nirad bu lấy nó. “Pegasus!” Cô thét lên.
Tên Nirad tóm lấy Emily rồi nhấc bổng cô khỏi mặt đất. Nhưng khi bọn sinh vật tiến đến ngày càng đông thì tất cả cùng nghe thấy tiếng cọt kẹt và rền rĩ phát ra từ chính căn nhà.
Emily nhìn lên và thấy trần nhà đầy những vết cắt và vết lồi lõm như lưới mắt cáo do chùm lửa đỏ của cô gây nên. Toàn bộ mái nhà giờ là một ngọn lửa đang gào thét. Với sức nặng của lớp tuyết bên ngoài và ngọn lửa bên dưới, quả thực nó vượt quá sức chịu đựng của những thanh xà gỗ đã yếu ớt này. Trước khi ai đó có thời gian phản ứng, những thanh xà vỡ nát và toàn bộ trần nhà đang bốc cháy sụp xuống.