If there's a book you really want to read but it hasn't been written yet, then you must write it.

Toni Morrison

 
 
 
 
 
Tác giả: Danielle Steel
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Amazing Grace
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 23
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1214 / 20
Cập nhật: 2017-07-24 16:15:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13
ột tuần sau ngày Melanie về L.A, Tom đến thăm gia đình ở Pasadena. Vừa về tới nhà là anh gọi nàng ngay.
Anh mất hai ngày thu dọn đồ đạc tại căn hộ của anh, rồi cho hết lên xe tải và lái về phía nam. May thay xe anh không hư hỏng gì. Anh rất nôn muốn gặp Melanie.
Tối đầu tiên anh ở nhà với bố mẹ và em gái, trong thời gian động đất cả gia đình rất lo cho anh. Ho muốn nghe anh kể về thời gian anh ở San Francisco, anh đã trải qua một buổi tối rất vui với họ. Anh nói với em gái rằng anh sẽ đưa cô đi xem ca nhạc trong một ngày rất gần đây, rồi hôm sau khi ăn sáng xong, anh đi Hollywood ngay. Khi ra đi, anh báo cho gia đình biết có lẽ phải đến khuya anh mới về nhà. Ít ra anh hy vọng thế. Melanie đã mời anh ở chơi với nàng suốt ngày, rồi anh có kế hoạch sẽ đưa nàng đi ăn tối. Sau khi đã gặp gỡ Melanie ở Presidio, anh rất nhớ nàng khi nàng về, và bây giờ anh muốn ở bên nàng suốt thời gian gặp nhau, nhất là khi anh biết nàng sẽ đi lưu diễn vào tháng sáu. Anh quyết định sẽ tìm công việc ở L.A.
Khi anh đến, Melanie đang đứng đợi. Anh dừng xe, nàng liền chạy đến chào anh, miệng cười tươi rói. Pam nhìn thấy hết, và khi thấy hai người hôn nhau, chị cười.
Rồi họ vào nhà, Melanie giới thiệu cho anh các nơi. Nhà có hồ bơi, bàn đánh bida trong phòng giải trí dưới lầu, tivi màn hình rộng, có ghế bành để ngồi xem phim cho êm, và hồ bơi lớn. Melanie đã bảo anh mang theo đồ tắm. Nhưng anh chỉ quan tâm đến việc gặp nàng thôi. Anh quàng tay ôm nàng, nhẹ hôn lên môi, và thời gian như ngừng trôi giữa hai người.
- Anh rất nhớ em, - Tom nói, miệng cười tươi. - Sau khi em về, trại rất buồn. Anh phải đi tìm Maggie để nói chuyện. Xơ cũng rất nhớ em.
- Em phải gọi bà ấy. Em cũng nhớ bà... và nhớ anh, - Melanie nói nhỏ. Họ cười khi những người làm vệ sinh đến lau cầu thang. Nàng đưa anh lên lầu để xem phòng của nàng. Anh thấy phòng nàng như phòng trẻ con, được trang hoàng bằng màu trắng và hồng theo ý của mẹ nàng. Có nhiều ảnh của các nam nữ diễn viên, các ca sĩ, hầu hết đều nổi tiếng. Có một bức chụp nàng đang nhận giải Grammy, mẹ nàng đã lồng khung bức ảnh này cho nàng. Có những bức ảnh chụp những ngôi sao nàng thích. Anh theo nàng xuống bếp, làm xô đa uống rồi ra ngoài, ngồi bên hồ bơi.
- Công việc thu đĩa mới của em như thế nào? - Anh thích công việc của nàng, nhưng không quá bị ấn tượng bởi nó. Anh thấy nàng như một người bình thường, anh thích như thế. Anh mừng khi thấy nàng không thay đổi gì, vẫn là cô gái dễ thương mà anh đã gặp và yêu trong những ngày động đất ở San Francisco. Nếu không có gì thay đổi, họ còn yêu nhau nhiều hơn nữa. Nàng mặc quần short, áo cánh, đi giày xăng đan thay vì dép kẹp như khi ở trại, nhưng vẻ ngoài vẫn như cũ. Nàng không khác gì lúc anh gặp lần đầu, không có vẻ là một ngôi sao. Nàng ngồi trên ghế bên cạnh anh, rồi ngồi trên mép hồ, đung đưa hai chân với vẻ tự nhiên. Anh ngạc nhiên, không tin nàng là ngôi sao nổi tiếng thế giới. Việc này đối với anh không nghĩa lý gì. Melanie biết anh nghĩ như thế, như ngày còn ở San Francisco. Anh rất tuyệt, vì anh không quan tâm đến danh tiếng của nàng.
Họ ngồi trò chuyện bên hồ. Nàng đang nói đến việc thu đĩa mới, thì mẹ nàng lái xe về. Bà dừng lại để xem con gái đang nói chuyện với ai. Khi thấy Tom bà có vẻ không vui, bà chào anh với thái độ lạnh nhạt.
- Anh làm gì ở đây? - Bà hỏi một cách cộc cằn. Melanie có vẻ bối rối, còn Tom đứng dậy bắt tay bà.
- Tôi mới về lại Pasadena vào hôm qua, - anh đáp. - Hôm nay tôi đến thăm Melanie - Janet gật đầu rồi nhìn con gái. Bà hy vọng anh sẽ không ở lại lâu. Anh không có gì hấp dẫn để làm người yêu của con gái bà. Việc anh có học thức, xuất thân trong một gia đình danh giá, và có khả năng kiếm được việc làm tốt ở L.A đối với Janet không quan trọng. Việc anh là người tốt, có lòng vị tha và yêu con gái bà cũng không thành vấn đề. Mặc dù bà không nói ra, người ta đều hiểu rằng bà không bằng lòng việc Tom đến thăm Melanie như thế này. Hai phút sau bà vào nhà, đóng mạnh cửa lại. - Anh nghĩ mẹ em có vẻ không thích anh, - Tom nói, vẻ bối rối ra mặt. Melanie xin lỗi thay cho mẹ như nàng thường làm.
- Bà chỉ thích những ngôi sao điện ảnh mới tập tễnh vào nghề, có tên trên các tờ báo lá cải ít ra hai lần một tuần dù có vào tù ra khám cũng được. - Nàng cười khi miêu tả về mẹ mình, và anh nghĩ bà đúng như thế.
- Anh không vào tù ra khám, không có tên trên báo chí. Chắc bà cho anh là đồ vô dụng.
- Em không thế, - Melanie đáp. Nàng ngồi bên Tom và nhìn vào mắt anh. Melanie rất thích con người anh, nhất là việc anh không thuộc nhóm người bông lông ở Hollywood. Nàng ghét chuyện của mình với Jake. Anh ta đã đánh người ngoài quán rượu và bị đưa vào trại cai nghiện. Phóng viên xuất hiện ngay tại hiện trường chụp ảnh anh bị cảnh sát lôi đi. Rồi tệ hơn thế nữa, nàng ghét việc anh ta đã làm với Ashley. Từ ngày trở về đến nay, nàng không nói chuyện với Jake, và không có ý định sẽ gặp anh ta nữa. Trái lại, Tom là người đáng kính, sống lành mạnh, đứng đắn và lo lắng cho nàng. - Anh muốn đi bơi không? - Tom gật đầu. Anh không quan tâm đến việc mình làm gì, miễn là được ở bên nàng. Anh là chàng trai hai mươi hai tuổi, rất dễ thương, lịch sự và đẹp trai. Melanie có thể nói anh là người có tương lai. Không phải loại tương lai mà mẹ nàng mong muốn, nhưng là loại tương lai Melanie muốn thực hiện khi khôn lớn, ngay cả bây giờ. Anh là người chân chất, thành thật giống như nàng. Anh không có gì gian xảo. Anh rất khác xa những người hay ra vẻ ta đây ở Hollywood.
Nàng chỉ chỗ thay áo quần ở phía cuối hồ cho Tom. Một phút sau, anh bước ra, người mặc bộ đồ tắm kiểu Hawaii. Melanie cũng vào phòng thay áo, và đi ra trong bộ Bikini màu hồng, để lộ tấm thân kiều diễm. Từ ngày trở về, nàng phải tập luyện với người huấn luyện viên hai giờ một ngày. Ngày nào nàng cũng đi diễn tập để chuẩn bị cho đêm đại nhạc hội vào tháng sáu. Buổi đại nhạc hội sẽ tổ chức ở Hollywood Bowl, vé đã bán hết, nhưng sau khi tờ báo Scoop đăng bài về nàng sống sót sau trận động đất ở San Francisco, vé bán nhanh hơn trước. Vé được bán với giá chợ đen lên đến năm ngàn đô la. Nàng có hai vé VIP dành cho anh và cô em gái của anh, vé được phép vào hậu trường.
Họ bơi và hôn nhau trong hồ, rồi nằm trên chiếc bè bơm hơi lớn để trôi dưới ánh mặt trời. Nàng đậy màn khắp người để che nắng. Nàng không được để cho rám làn da, vì khi lên sàn diễn, da sẽ quá đen dưới ánh đèn. Mẹ nàng thích da nàng trắng. Nhưng nằm trên bè với Tom thật tuyệt. Họ yên lặng, chỉ nắm tay nhau, trông rất thơ ngây, thân thiết. Nàng cảm thấy rất dễ chịu khi bên anh, giống như lúc nàng bên anh trong trại.
Khi đề cập đến đại nhạc hội, nàng nói: - Buổi trình diễn ca nhạc sẽ rất thú vị. - Rồi nàng liệt kê cho anh biết những bài ca mà nàng sẽ hát. Anh đã biết hết những bài ấy, và anh nói rằng thế nào em gái anh cũng mê mẩn. Anh chưa cho cô bé biết buổi ca nhạc là của ai, hay chưa nói họ sẽ vào hậu trường để trò chuyện một ngôi sao sau buổi diễn.
Khi trời đã nắng gắt, họ vào nhà, nấu đồ ăn trưa. Janet ngồi nơi bếp, hút thuốc, nói chuyện trên điện thoại, và xem tờ tạp chí của Hollywood. Bà thất vọng không thấy có Melanie trên đó. Để khỏi quấy rầy bà, họ lấy bánh xăng uých ra ngoài, ngồi vào bộ bàn kê dưới chiếc dù gần hồ bơi. Sau đó họ nằm chung trên võng, nàng nói nhỏ với Tom rằng nàng đang cố tìm cách để làm công việc thiện nguyện như nàng đã làm ở Presidio. Nàng muốn cuộc đời phải làm cái gì ích lợi hơn ngoài việc chỉ đi diễn tập và hát hò.
- Em đã có ý định làm gì chưa? - Anh hỏi nhỏ.
- Không chắc gì mẹ em sẽ để cho em làm. - Ho nói chuyện nho nhỏ với nhau, rồi anh hôn nàng. Càng nhìn nàng, anh càng yêu tha thiết. Anh không ngờ mình may mắn như thế này, không phải vì nàng là Melanie Free, mà vì nàng dịu dàng, khiêm tốn và đáng yêu. - Xơ Maggie có nói đến một vị linh mục điều hành một sứ mạng của Thiên Chúa giáo. Mỗi năm ngài đi Mexico mấy tháng. Em muốn gọi cha ấy, nhưng em nghĩ chắc không thể làm được. Em phải đi lưu diễn, người đại diện của em đã ký hợp đồng đến cuối năm. Chẳng bao lâu nữa chúng ta đã qua năm mới rồi. - Nàng nói với vẻ thất vọng. Nàng chán đi xa vì muốn có thì giờ ở bên anh.
- Em đã đi nhiều lắm à? - Anh cũng lo. Họ chỉ mới gặp nhau, anh muốn có thì giờ ở bên nàng. Khi anh kiếm được việc rồi, anh càng bận hơn nữa. Cả hai người đều thế.
- Em đi chừng bốn tháng trong một năm. Thỉnh thoảng năm tháng. Em thường đi máy bay, như hồi em làm cho buổi lễ gây quỹ từ thiện ở San Francisco.
- Anh nghĩ có lẽ anh sẽ bay đến Vegas và những nơi quan trọng trong chuyến lưu diễn của em. Em sẽ đi đâu?
- Tom cố nghĩ ra cách để họ được gặp nhau. Anh không muốn đợi cho đến ngày nàng về vào đầu tháng chín. Ngày ấy là quá lâu, cả hai đều không đợi nổi. Trong thời gian sau trận địa chấn ở San Francisco, hai người bên nhau không rời nửa bước, điều này khiến cho tình cảm của họ trở nên khắng khít, nên bây giờ họ không muốn xa nhau. Nàng sẽ đi trong mười tuần, đây là chuyến lưu diễn thông thường như mọi khi, nhưng bây giờ cả hai đều xem nó là quá dài. Người đại diện của nàng lại còn muốn sang năm nàng sẽ đi lưu diễn bên Nhật. Bên ấy người ta rất hâm mộ nàng.
Khi anh hỏi nàng sẽ đi lưu diễn ở đâu, nàng cười. Nàng sẽ đi khắp nước Mỹ, nhưng ít ra là bằng máy bay riêng. Trong những năm trước, họ đi bằng xe bus, thật khổ sở vì họ phải đi suốt đêm. Khi nàng nói cho anh biết ngày tháng nơi đến, anh hy vọng sẽ tới đó đi thăm nàng một vài lần. Việc này tuỳ thuộc vào anh có xin được việc hay không, nhưng nàng vẫn cảm thấy sung sướng khi nghe anh nói thế.
Rồi họ nhảy xuống hồ, bơi quanh cho đến khi quá mệt không bơi được nữa. Tom bơi rất giỏi và anh có thân hình cân đối và săn chắc. Anh nói anh ở trong đội bơi của trường UCB, và đã chơi bóng đá một thời gian cho đến khi bị đau đầu gối. Anh chỉ cho nàng thấy cái sẹo nhỏ do phẫu thuật. Anh nói anh muốn theo học cao học, nhưng trước hết phải làm việc nhiều năm đã. Anh đã vạch kế hoạch cho tương lai của mình, chứ không như nhiều thanh niên bằng tuổi anh.
Hai người đều thích trượt băng, thích tennis, các môn thể thao dưới nước, và nhiều môn thể thao khác, nhưng nàng không có thì giờ để luyện tập. Nàng nói nàng cần giữ thân thể cân đối. Nàng rất bận, và mẹ nàng không muốn nàng bị thương để không thể đi hát. Nàng kiếm được rất nhiều tiền từ những chuyến lưu diễn, mặc dù nàng không nói cho Tom biết. Nhưng mẹ nàng thỉnh thoảng khoe khoang là con gái bà làm ra rất nhiều tiền. Việc này khiến cho Melanie bối rối, vì người đại diện của nàng đã dặn Janet phải kín đáo, nếu không Melanie sẽ gặp nhiều nguy hiểm. Ho đã có thuê vệ sĩ để bảo vệ cho nàng được an toàn. Bây giờ bất cứ ngôi sao nào nổi tiếng ở Hollywool cũng đều làm thế. Janet luôn luôn nói với con gái rằng người hâm mộ rất nguy hiểm. Nhưng bà thường quên, người hâm mộ là của Melanie, chứ không phải của bà.
- Có khi nào em nhận thư hăm doạ không? - Anh hỏi. Họ đang nằm trên bờ hồ cho người ráo nước. Cuộc sống của nàng ở Presidio quá giản dị, nhưng cuộc sống như thế không kéo dài lâu. Anh không biết rằng vài người đàn ông trong nhóm thân cận đi theo nàng là vệ sĩ của nàng.
- Thỉnh thoảng, - nàng thản nhiên đáp. - Nhưng chỉ có những kẻ điên mới hăm doạ em. Cách đây mấy năm có vài người viết thư cho em.
- Họ doạ em à? - anh lo sợ hỏi.
- Phải, - nàng cười đáp. Thư xuất phát từ những nhà tù được canh gác cẩn mật, của những người hâm mộ em trong đó. Nàng đã quen, nhưng cũng rất sợ. Vì thế, cho nên mới có vệ sĩ đi theo bảo vệ nàng. Nàng rất thận trọng khi đi đến những nơi công cộng, và các vệ sĩ lúc nào cũng bên cạnh nàng. Chỉ khi nào nàng đi mua đồ lặt vặt hay thăm bạn bè, nàng mới không cần vệ sĩ. Nàng nói nàng thích lái xe một mình.
- Những chuyện ấy có làm cho em sợ không? - Tom hỏi. Anh rất quan tâm đến nàng, muốn bảo vệ nàng nhưng không biết phải làm sao.
- Thường thì không. Chỉ thỉnh thoảng hoảng sợ thôi. Nhưng em sợ nhất là báo chí bám theo mình, - nàng nói, nhưng anh thấy chuyện này không dính dáng gì đến anh. Anh không hay biết về cuộc sống như của nàng và những người liên hệ đến nó. Dĩ nhiên có những việc nguy hiểm thật đấy, nhưng nằm phơi nắng nói chuyện với nàng như thế này, mọi việc có vẻ thật đơn giản.
Đến xế chiều, họ lái xe đi chơi một vòng. Anh đưa nàng đi ăn kem, nàng chỉ cho anh thấy ngôi trường ngày xưa nàng học. Nàng nói nàng vẫn muốn vào đại học, nhưng bây giờ điều đó chỉ là giấc mơ, không thể thực hiện được. Họ dừng lại ở một tiệm sách, và nhận ra họ cũng thích đọc loại sách như nhau.
Rồi họ lái xe về nhà, và sau đó, anh đưa nàng đi ăn tối tại một nhà hàng Mexico nhỏ mà nàng thích, sau khi ăn xong, họ về nhà, xem phim trong phòng giải trí ở dưới lầu trên màn ảnh Plasma cực rộng. Khi Janet về, bà ngạc nhiên khi thấy anh còn ở lại. Tom thấy bà có vẻ không vui, anh hơi khó chịu, nên đến mười một giờ anh ra về. Melanie tiễn anh ra tận xe và họ lại hôn nhau. Anh nói anh đã trải qua một ngày tuyệt vời bên nàng và nàng cũng vậy. Đây là ngày hẹn hò đầu tiên thú vị nhất, hạnh phúc nhất của họ. Anh nói ngày mai anh sẽ gọi cho nàng, nhưng khi mới rời khỏi nhà nàng, anh đã gọi rồi. Nàng đang nghĩ đến anh thì máy điện thoại di động trong túi reo.
- Anh đã nhớ em rồi, - anh nói và nàng cười.
- Em cũng vậy. Hôm nay rất vui. Em hy vọng anh không chán khi ở đây. - Thỉnh thoảng nàng rất khó khăn khi đi ra ngoài. Đến đâu người ta cũng nhận ra nàng. Khi họ đi ăn kem, nàng cảm thấy rất tuyệt, nhưng khi vào tiệm sách, nhiều người đã nhìn nàng, và trong khi trả tiền, có ba người đến xin nàng chữ ký. Nàng cảm thấy mình bị quấy rầy nhưng Tom lại thích thú.
- Anh rất vui, - Tom đáp. - Ngày mai anh sẽ gọi em. Có lẽ ta sẽ đi chơi đâu đó vào dịp cuối tuần.
- Em thích đi Disneyland. Đến đấy, em cảm thấy như mình nhỏ lại. Nhưng mùa này ở đó rất đông người. Có lẽ mùa đông thì tiện hơn.
- Em là một đứa bé, - anh cười đáp. - Em còn rất bé, Melanie à. Chúc em ngủ ngon.
- Chúc Tom ngủ ngon. - Nàng đáp và tắt máy, miệng cười sung sướng. Mẹ nàng trong phòng đi ra, thấy Melanie đang đi về phía phòng mình.
- Hôm nay có chuyện gì lạ không? - Janet hỏi, vẻ cau có. - Anh ta ở đây suốt ngày. Đừng thân mật với anh ta quá, Mel. Anh ta không thuộc về thế giới của con đâu. - Bà ta thấy Melanie có vẻ thích Tom. - Anh ta chỉ lợi dụng tiếng tăm của con thôi.
- Không, anh ấy không vậy đâu, mẹ à. - Melanie hăng hái bênh vực người yêu. - Tom là người tốt. Anh ấy không quan tâm đến việc con là ai.
- Con chỉ nghĩ vậy thôi, - Janet chua cay đáp. - Mà nếu con đi chơi với anh ta, con sẽ không có tên trên báo nữa đâu, điều này rất bất lợi cho sự nghiệp của con.
- Con chán nghe nói về sự nghiệp rồi, mẹ, - Melanie đáp, vẻ buồn bã. Mẹ nàng cứ nói mãi về chuyện này. Thỉnh thoảng nàng phản đối bằng cách nói đến những giấc mơ của mình. - Ở đời còn có nhiều thứ hay hơn việc đó.
- Nếu con muốn thành siêu sao, thì quên điều con nói đi.
- Con thành siêu sao rồi, mẹ. Con chỉ cần đời sống bình thường thôi. Mà Tom là người dễ thương. Anh ấy dễ thương hơn những ngôi sao Hollywood từng đi chơi với con rất nhiều.
- Con chưa gặp người đứng đắn đấy thôi, - bà đáp chắc nịch.
- Có người nào như vậy không? - Melanie gay gắt hỏi.
- Con thấy không có ai đứng đắn đâu.
- Còn anh ta đứng đắn à? - Janet hỏi vẻ lo lắng. - Con chưa biết gì về anh ta. Anh ta chỉ là một người sơ giao trong trại tị nạn khủng khiếp ấy thôi. - Janet vẫn nhớ cách sống trong trại. Họ đã hoảng sợ tột cùng khi trận động đất xảy ra. Bà rất sung sướng khi được nằm ngủ lại trong chiếc giường sang trọng của mình.
Melanie không nói với bà là nàng thấy ở trại không có gì khủng khiếp. Theo Melanie thì điều thật sự khủng khiếp là người bạn trai của nàng đã ngủ với cô bạn được xem là thân nhất của mình. Bây giờ cả hai người ấy đã rời xa nàng, nàng thấy không ân hận chút nào, chỉ có mẹ nàng mới buồn thôi. Bà vẫn còn nói chuyện với Ashley, ít ra mỗi ngày một lần và hứa với cô ta sẽ dàn xếp chuyện này với Melanie. Nhưng nàng không có ý nghĩ họ - cả Ashley và Jake - sẽ trở lại hoà thuận với nhau.
Việc Tom đến với nàng xem như là phần thưởng từ việc nàng đã từ giã hai người bạn xấu tính. Nàng chào mẹ. Chúc bà ngủ ngon, rồi đi trên hành lang về phòng ngủ của mình, trong đầu nàng chỉ nghĩ đến Tom. Hôm nay là ngày hẹn đầu tiên tuyệt vời của họ.
Những Trái Tim Vàng Những Trái Tim Vàng - Danielle Steel Những Trái Tim Vàng