Số lần đọc/download: 338 / 20
Cập nhật: 2019-05-14 10:23:30 +0700
Chương 13 - Lọn Tóc Vàng
S
au những sự kiện khá sôi động đó, sự bình yên đã trở lại với Plumfield suốt mấy tuần liền. Mấy cậu lớn tuổi cảm nhận được sẽ không ai quên những gì đã xảy ra. Chúng trở nên dịu hiền đối với mấy đứa nhỏ hơn. Các cậu này khi nghe Nan kể lại không biết chán những cuộc phiêu lưu của em, thì không dám ló mặt đến rào chắn nữa.
– Thật là khoảng thời gian quá tuyệt, giá nó có thể kéo dài! - Bà Jo tự nhủ. Những năm tháng kinh nghiệm đã dạy cho bà biết là những thời kì như thế phần lớn được tiếp nối bởi sự thái quá. Một người phụ nữ ít hiểu biết sẽ nghĩ các cậu bé đã trở thành những vị thánh, nhưng riêng bà, bà chuẩn bị để đối đầu với sự phun trào mới của núi lửa gia đình.
Một trong những nguyên do cho sự yên bình hoàn hảo này là sự đến chơi của cô bé Bess. Bố mẹ em phải chăm lo cho ông nội Laurence đang ốm đã đem gửi em một tuần cho dì Jo. Các cậu con trai xem Bess là sự hoà hợp giữa một đứa trẻ, một thiên thần và một nàng tiên. Đó là một cô bé thật đáng yêu, mái tóc vàng được thừa hưởng từ mẹ tạo thành một vầng hào quang quanh gương mặt. Chúng tôn vẻ đẹp nụ cười em ban phát cho những kẻ ngưỡng mộ khi em vui và che giấu gương mặt buồn khi em giận. Bố em không muốn người ta cắt tóc của em đi. Tóc em mềm mại và sáng bóng khiến Demi quả quyết đó là tơ thứ thiệt. Mọi người đều yêu cô bé, điều này không có gì hại cho bé cả, trái lại, sự có mặt của em có thể mang đến mặt trời, nụ cười của em có thể kéo theo những nụ cười khác và những bực mình trẻ nhỏ của em khiến cho trong tim mọi người dấy lên những tình cảm thật dịu dàng.
Sự tinh tế tự nhiên đã biến em trở nên tế nhị trong mọi thứ, điều này ảnh hưởng tốt đối với các cậu con trai hơi cục mịch đang bao quanh em. Em không bao giờ để cho ai đối xử thô bạo hoặc chạm vào mình với đôi tay bẩn thỉu; vào những ngày em ở chơi người ta đã dùng xà phòng nhiều hơn bất cứ ngày nào khác!
Tiếng nói to và những cuộc cãi cọ làm em sợ. Vì vậy mà giọng nói của các cậu con trai dịu dàng hơn khi nói với em, và các cuộc cãi cọ được dập tắt ngay khi có mặt em. Em thích được người ta chăm lo cho em. Mấy cậu lớn thực hiện những yêu cầu của em mà không bao giờ than phiền còn mấy cậu bé là những người phục vụ rất trung thành. Ai cũng muốn đẩy chiếc xe nhỏ, mang chiếc giỏ của em hoặc phục vụ em ở bàn ăn.
Nan đặc biệt có lợi khi được ở cạnh một quý bà tao nhã như thế, cả khi quý bà đó còn bé. Đối với Nan, Bess cảm thấy khó hiểu và lo sợ, em thích chị họ Daisy, người em thấy hiền và dễ thương hơn. Vì nghĩ đến mình, Nan cố gắng ôn hoà và bắt chước Bess.
Không một cậu con trai nào thoát khỏi ảnh hưởng của cô bé xinh đẹp này, nhưng người ta không biết được như thế nào và tại làm sao - các bé con có thể mang lại phép lạ trong lòng những kẻ yêu chúng. Billy tìm thấy sự thỏa mãn vô biên trong việc ngắm nhìn em; điều này không phải lúc nào Bess cũng thích, nhưng em chấp nhận khi hiểu ra được là cậu bé không hoàn toàn giống các cậu kia vì vậy cần được yêu thương hơn. Dick và Dolly biếu em bao nhiêu còi làm từ gỗ cây liễu, thứ duy nhất mà cả hai biết làm. Em nhận, nhưng không bao giờ sử dụng chúng. Về phần Rob thì hoàn toàn phải lòng Bess. Còn Teddy thì đi theo em như một chú cún con trung thành. Em không thích Jack lắm vì cậu bé có mụn cóc trên tay và giọng nói chát chúa. Em không thích Stuffy vì cậu này ăn uống bẩn thỉu. Ned bị thất sủng khi em nhìn thấy cậu tra tấn một chú chuột rừng.
Trong thời gian Bess ở chơi, Daisy thoái vị nhường ngôi cho em và nhận lấy vai trò phụ bếp khiêm tốn, còn Nan là người bồi phòng thứ thiệt. Emil được phong chức bộ trưởng bộ tài chính và chi tiêu tiền công quỹ thật rộng rãi bằng cách tổ chức những buổi diễn thật tốn kém. Franz, thủ tướng, điều khiển các công việc lớn lao, lên kế hoạch về những buổi di chuyển của triều đình và chăm lo những quan hệ với bên ngoài. Demi là triết gia cố vấn, và cậu làm tốt việc ấy hơn nhiều tay cự phách bao quanh mấy cái đầu đội vương miện. Dan, bộ trưởng bộ quốc phòng, và quân đội chỉ có duy nhất mình cậu, bảo vệ đất đai. Tommy là hề và Nat là nhạc sư bị lôi cuốn bởi nàng công chúa bé nhỏ.
Chú Fritz và dì Jo đánh giá cao khoảng thời gian yên tĩnh đó. Cả hai theo dõi bản sao của một triều đình mà ưu điểm là không lặp lại những thảm kịch của các triều đình thật sự.
– Chúng dạy ta không thua gì ta giáo dục chúng. - Ông Bhaer nói.
– Cầu Chúa ban phước cho mấy đứa trẻ thân yêu này! Chúng đã cho ta những lời khuyên quý giá mà bản thân không hề hay biết. - Bà Jo đồng tình.
– Anh nghĩ em có lí khi nói các cô gái có thể ảnh hưởng tốt đến các cậu bé. Nếu mọi thứ tiếp tục thế này anh sẽ lấy làm tự hào về các học trò của anh. - Ông giáo sư nói.
– Trở về chuyện của Lọn tóc vàng, em vừa mới có một bằng chứng về sự ảnh hưởng tốt. - Bà Jo nói, nhớ lại buổi làm việc ở ngoài vườn. - Nan rất ghét khâu, nhưng vì yêu Bess, nó đã làm hì hục suốt nửa buổi chiều để khâu một chiếc túi thật đẹp trong đó để một chục quả táo, loại Bess yêu thích nhất và tặng cho thần tượng của nó. Em đã khen và nó nói: “Con thích khâu cho người khác, cả khi con không thích làm điều đó cho bản thân con.” Em đã ghi nhận lời nói đó và giao cho nó mấy chiếc áo sơ mi và tạp dề dành cho trẻ con trong làng. Nó thật cao thượng và không ngại bị kim đâm!
– Nhưng việc khâu vá không còn là thời thượng nữa, em yêu.
– Anh khiến em thật thất vọng! Các cô gái của em sẽ học tất cả những gì em dạy chúng về lĩnh vực này, cả khi chúng phải lơ là với môn tiếng La tinh, toán số và những môn khoa học cần thiết để phát triển tri thức. Ngoài ra Amy có ý định biến Bess thành một phụ nữ hoàn hảo; em đã trông thấy ngón trỏ của bé cưng có vài vết kim đâm.
– Anh cũng có một bằng chứng về quyền lực của cô công chúa bé nhỏ. - Ông Bhaer nói khi bà vợ đính cúc áo với một vẻ khinh thường hệ thống giáo dục tân thời. - Jack khổ sở vì không làm cho Bess thích được nên nó đã đến gặp anh nhờ chữa trị mấy mụn cóc với sút ăn da. Anh đã từng đề nghị với nó nhiều lần, nhưng nó không chịu. Nó đã chịu đựng sự đau đớn thật can đảm và tự an ủi về những khó chịu hiện thời với hi vọng sẽ được hưởng những ưu ái của quý cô nương khi tay khỏi.
Bà Bhaer bật cười khi nghe những lời đó. Rồi Stuffy bước vào và hỏi, cậu có thể cho Lọn tóc vàng mấy cái kẹo mẹ cậu vừa gửi đến hay không.
– Em ấy không được phép ăn của ngọt, nhưng nếu cháu cho em cái hoa hồng bằng đường cùng với chiếc hộp xinh, thì em sẽ rất vui. - Bà Jo nói và ghi nhận sự hi sinh khác thường của cậu bé béo tròn ít khi chia cho ai của báu của cậu này.
– Thế em nó sẽ ăn chứ? Cháu không muốn em bị ốm vì ăn kẹo. - Stuffy nói và nhìn bông hoa hồng thật trân trọng.
– Ồ không, em sẽ không đụng tới nếu như ta bảo chỉ để nhìn thôi chứ không phải để ăn. Em sẽ giữ gìn cẩn thận. Cháu cũng có thể làm như thế chứ?
– Cháu nghĩ là có! Cháu lớn tuổi hơn em mà! - Stuffy thốt lên phẫn nộ.
– Tốt rồi, chúng ta cố thử xem sao. Cháu hãy cho mấy cái kẹo vào túi này và hãy xem cháu giữ chúng được bao lâu. Chúng ta hãy đếm nào: hai quả tim, ba con cá vàng, ba kẹo thanh, chín hạt hạnh nhân và mười hai mẩu kẹo sô cô la. Cháu đồng ý không? - Bà Jo hỏi ranh mãnh vừa cho mấy cái kẹo vào trong chiếc túi nhỏ.
– Vâng. - Stuffy thở dài nói.
Và cậu cho các thứ vào túi rồi chạy đi tìm Bess để tặng. Cô bé mỉm cười với cậu và cho phép cậu cùng đi dạo.
– Cuối cùng thì tấm lòng của cậu bé Stuffy đáng thương đã thắng được dạ dày. Những cố gắng của cậu bé sẽ được những lời cảm ơn của Bess khuyến khích. - Bà Jo nói.
– Thật hạnh phúc cho kẻ nào biết kìm nén sự cám dỗ và học được cách quên mình từ một người thầy đáng yêu thế! - Ông Bhaer thêm vào khi mấy đứa trẻ đi qua cửa sổ.
Stuffy mặt mày sáng rỡ vì thỏa mãn và Lọn tóc vàng nhìn bông hoa hồng bằng đường xinh đẹp với vẻ lịch sự, vì thật ra em thích mùi thơm của một bông hoa thật hơn.
Khi bố em đến đón em về nhà, mọi người đều cảm thấy rất buồn. Người ta đã tặng em bao nhiêu là quà khiến ông Laurie đề nghị lấy chiếc rơ móc để có thể chở hết hành lí. Người nào cũng tặng em một thứ gì đó. Và không dễ dàng gì khi phải gói ghém những con chuột bạch, bánh ngọt, vỏ ốc, táo, một con thỏ đang giãy giụa, kèm chiếc bắp cải to để nuôi nó, một bình đựng cá bắt dưới sông và một bó hoa to tướng. Sự chia tay thật cảm động.
Bess ngồi trên chiếc bàn ngoài sảnh, bao quanh bởi tất cả những kẻ ngưỡng mộ em. Em ôm hôn các anh họ và bắt tay các cậu bé kia, các cậu vừa bắt tay em vừa nói những lời dễ thương, vì người ta đã dạy chúng không nên xấu hổ khi tỏ rõ tình cảm của mình.
– Hãy trở lại nhanh, nhé cưng. - Dan nói khẽ trong lúc cài con bọ hung màu xanh ve và vàng óng đẹp nhất của cậu lên mũ của bé.
– Đừng quên anh nhé, công chúa. - Tommy nói khi nhìn ngắm lần cuối mái tóc đẹp.
– Bây giờ em có thể bắt tay anh được rồi. - Jack nói và chìa bàn tay đã nhẵn nhụi ra.
– Đây là hai cái mới để em nhớ đến bọn anh. - Dick và Dolly nói rồi tặng em hai cái còi vì biết bảy cái còi trước đã được bí mật cho vào bếp lò.
– Em yêu quý! Chị đã làm ngay một thẻ đánh dấu trang cho em và em phải luôn giữ nó đấy nhé. - Nan nói và hôn em thật âu yếm.
Trong tất cả những cuộc chia tay thì cuộc chia tay của Billy là thống thiết nhất: ý nghĩ phải rời xa Bess làm cậu không thể chịu được nên cậu đã quỳ xuống chân em. Ôm chặt đôi giày bé nhỏ màu xanh của em và khóc thật to:
– Đừng đi, đừng đi!
Lọn tóc vàng cảm động quá nên đã cúi xuống đỡ cậu bé dậy và nói giọng thật dịu dàng:
– Anh Billy, đừng khóc nữa! Em sẽ tặng anh một chiếc hôn và em sẽ sớm trở lại.
Lời hứa này đã an ủi Billy và cậu rút lui, hãnh diện về vinh dự người ta ban cho.
– Cả anh cũng vậy! Anh cũng vậy! - Dick và Dolly thấy rằng sự sùng kính của chúng cũng xứng đáng được đền đáp.
– Em sẽ tặng mỗi người một chiếc hôn! - Cô bé kết luận và chìa tay ra.
Như một bầy ong quanh bông hoa đầy hương thơm, các cậu bé nhiều tình cảm bao quanh cô bạn gái nhỏ tuổi và đáng yêu của chúng. Chúng hôn em tới tấp khiến có lúc người ta chỉ còn nhìn thấy chóp mũ của em. Bố em đến giải thoát và cuối cùng em có thể vừa mỉm cười vừa vẫy tay ra đi.
Người ta sẽ còn nhớ Bess thật lâu. Thật là tốt khi gặp được một người nhỏ bé dễ thương, tế nhị và đáng yêu như thế.