Số lần đọc/download: 3935 / 45
Cập nhật: 2014-12-12 17:51:56 +0700
Chương 13: Tân Niên Tế Điển
C
hân nguyên lực nhập vào cơ thể, đối với phương thức chiến đấu của võ giả mà nói là xem như cải biến từ bản chất!
Trước kia Lâm Lạc giao phong với đối thủ có binh khí, chỉ có thể dùng quyền đầu đi đánh lên thân kiếm, nhưng hiện tại chỉ cần trên quyền đầu quấn quanh chân nguyên lực, hắn lại có thể đối chiến với vũ khí sắc bén.
Có thể nói, chân nguyên lực chính là binh khí cùng tấm chắn của hắn!
Đương nhiên, nếu như gặp gỡ thần binh lợi khí, cho dù chân nguyên lực quấn quanh cũng khả năng bị một kiếm chém đứt! Điều này quyết định bởi cường độ chân nguyên lực cùng binh khí sắc bén của võ giả, tỷ như nếu là binh khí được gia nhập thêm Thiên La Mục Kim, có thể phá vỡ được chân nguyên lực hậu thiên thất tầng, thậm chí là bát tầng!
Cho nên khi nghe nói Trầm gia xuất ra một khối Thiên La Mục Kim làm phần thưởng, mọi người mới kích động đến như thế!
Nói vậy lúc này chính Trầm gia cùng đau lòng không thôi đi!
- Kỳ trân do thiên địa tự nhiên dưỡng dục dễ dàng luyện hóa hơn yêu hạch rất nhiều!
Khối Thiên La Mục Kim hiện tại bị Lâm Lạc luyện hóa chỉ còn lại chưa tới một phần mười, mà thời gian chỉ mới trôi qua hai ngày hai đêm.
Đổi lại là một viên yêu hạch cửu giai Lâm Lạc tuyệt không khả năng luyện hóa trong thời gian ngắn ngủi như vậy.
- Nếu như có được lựa chọn, vẫn nên chuẩn bị thêm nhiều thiên tài địa bảo để luyện hóa, như vậy tốc độ tu luyện của ta vẫn còn có thể tiếp tục tăng lên!
Không giống như tạp chất tràn ngập trong năng lượng yêu hạch, bảo vật do thiên địa dưỡng dục phi thường tinh thuần, khi luyện hóa sẽ càng thêm phương tiện. Mà mấu chốt nhất chính là phẩm cấp yêu hạch quá cao thì Lâm Lạc còn chưa có cách nào luyện hóa.
Đương nhiên, vấn đề này cũng đã sắp không còn là vấn đề, bởi vì bắt đầu từ yêu hạch cửu giai, trong những tiệm thuốc đã không còn bán ra.
…
Lâm Lạc được xem như một cuộc chiến thành danh, Lâm Đông Bình, Lý Song Ngư đều là người nổi bật trong hai đại gia tộc, có thể đánh bại bọn họ đủ chứng minh thực lực của Lâm Lạc.
Nhưng vì sao một phế vật đại thiếu nhảy lên thành chuẩn cao thủ, bên ngoài truyền lưu thật nhiều lời đồn.
Có người nói Lâm Lạc căn bản không phải phế vật, trước đó chỉ là cố ý giả tạo, muốn đột nhiên nổi tiếng. Có người nói Lâm Lạc là được một vị tuyệt đỉnh cao thủ xem trọng, hiện tại xem như xoay người. Cũng có người nói Lâm Lạc nuốt một viên thiên niên linh chi nên mới có thể công lực đại tiến!
Nhưng “chân tướng” vĩnh viễn nắm giữ trong tay một số ít người, bọn họ đều “biết” căn cốt kém cỏi như Lâm Lạc có thể đạt tới hậu thiên lục tầng là do một vị Tiên Thiên cảnh cao thủ giúp đỡ phạt cân tẩy tủy mà có, bởi vậy căn bản không đem Lâm Lạc để vào trong lòng.
Một người trẻ tuổi hậu thiên lục tầng ở trong giới thanh niên có thể được xưng là cao thủ, nhưng ở trước mặt Bạo Khí cảnh, Cương Khí cảnh vốn không đáng giá nhắc tới.
Lâm Lạc ở trong mắt nhiều người không hề thay đổi được ấn tượng phế vật, đương nhiên, nhất định sẽ làm cho bọn hắn chấn động!
Năm mới, vô luận đối với dân chúng bình thường hay đỉnh cấp võ giả mà nói đều là chuyện trọng yếu nhất trong năm.
Gia đình người thường có thể chỉ là ngày sum họp, thay một thân quần áo mới, ăn thực vật mà ngày thường không đành lòng bỏ tiền ra mua. Nguồn tại TruyenFull.vn. Nhưng gia tộc giàu có thì long trọng hơn, còn có thêm nghi thức tế điển tổ tiên so với người khác.
Bởi vậy mặc dù cách giao thừa còn vài ngày thời gian, nhưng mỗi nhà đều đã bận rộn, bất kỳ chuyện gì cũng phải để qua một bên, chờ xong ngày tết rồi tính sau.
Lâm Lạc đang ở trong biệt viện tu luyện, sau khi đột phá tới Bạo Khí cảnh hắn đã khôi phục tốc độ tiến cảnh nhanh như bay, liên tục luyện hóa yêu hạch không ngừng, trước mắt đã củng cố được cảnh giới tiền kỳ hậu thiên thất tầng.
Đáng tiếc, nếu có được thêm loại bảo vật như Thiên La Mục Kim cho hắn tiếp tục luyện hóa, tốc độ tu hành của hắn ít nhất có thể đề cao gấp mười!
Có so sánh Lâm Lạc mới biết được lực lượng trong yêu hạch quá mức cuồng bạo, tựa hồ còn lưu lại ý chí của mãnh thú khi còn sống, khi luyện hóa luôn gặp phải lực cản. Sở dĩ hắn không thể luyện hóa yêu hạch phẩm cấp cao hơn, chính là vì hắn không thể thừa nhận được ý chí hung tàn còn lưu bên trong yêu hạch đó!
Hơn nữa lực lượng của yêu hạch không chút tinh thuần, nếu sử dụng yêu hạch luyện hóa trong thời gian dài chân nguyên lực của hắn cũng càng ngày càng hỗn tạp, khó thể trèo lên tiên thiên đại đạo!
Mặc dù không người nào dạy hắn, nhưng Lâm Lạc lại tự nhiên hiểu ra.
Nhưng không phải yêu hạch hoàn toàn không có hậu đãi, chẳng hạn như Thiên La Mục Kim chỉ có thể luyện hóa thành kim hệ chân nguyên lực, mà yêu hạch không cần quản thuộc hệ nào cũng đều có thể chuyển hóa thành ngũ hành chân nguyên lực, làm ngũ hành của Lâm Lạc cùng chuyển, cùng tiến cùng phát triển!
Mỗi trời tối Lâm Lạc luyện hóa yêu hạch, ban ngày thì đem tạp chất trong chân nguyên lực bài trừ, tận lực khiến cho chân nguyên lực bảo trì trong trạng thái không linh minh thấu. Thời gian còn lại hắn dùng vào việc viết chữ Cấm lên trên nguyên phôi của Thạch Căn Thảo, vừa có thể kiếm tiền giúp hắn giải quyết nỗi lo về sau, lại có thể rèn luyện tinh thần của hắn, tăng cường năng lực khống chế chân nguyên lực, đề cao việc dung hợp số lượng chân nguyên lực trong Lôi Bạo Sát.
Nếu như có thể dung hợp được tam hệ chân nguyên lực, Lâm Lạc tin tưởng uy lực của Bạo Lôi Sát đủ sức làm cho hậu thiên bát tầng đỉnh phong phải nuốt hận!
- Lâm Lạc, lăn ra đây cho ta!
Một tiếng hét to đột nhiên từ ngoài cửa truyền vào.
Lâm Lạc không khỏi nhướng mày, thân hình toát ra, đã phóng qua sân viện xuất hiện ngoài cửa.
Chỉ thấy ngoài cửa có một tử y thanh niên đang đứng, khoảng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, diện mạo cũng xem như anh tuấn, rất có phong độ, nhưng lúc này lại đằng đằng sát khí nhìn Lâm Lạc.
Ở bên cạnh hắn còn có một nữ tử mặc quần áo màu trắng, khoảng chừng hai mươi tuổi, da thịt trắng như ngọc, lại có vẻ oánh oánh sáng bóng. Mái tóc đen nhánh, chỉ dùng một sợi tơ vải màu trắng buộc lại đơn giản, bên hông cũng buộc dây lưng trắng, dáng người mảnh khảnh uyển chuyển.
Trầm Nguyệt Lam xem như là một mỹ nữ, nhưng so sánh với nữ tử này không biết kém hơn mấy lần! Nàng mặc y phục đơn giản không hề trang điểm, nhưng mắt hạnh như nước, mũi cao thon, môi anh đào đỏ thắm, làn da trắng tuyết thật sự là vô cùng mỹ lệ!
Bàn tay trắng nõn nhỏ dài, chẳng khác gì mỹ ngọc điêu khắc!
Cho dù với tâm tình của Lâm Lạc khi nhìn thấy nữ tử tuyệt sắc trước mặt cũng phải thoáng thất thần, nhưng chỉ một thoáng mà thôi.
Lâm Đông Lưu!
Đệ nhất thiên tài trong giới trẻ tuổi Lâm gia!
Tu vi hậu thiên bát tầng đỉnh phong! Lâm Lạc đảo mắt qua trên người Lâm Đông Lưu, liền biết rõ cảnh giới của đối phương, nhưng khi hắn đem ánh mắt nhìn qua bạch y nữ tử thì không khỏi kinh ngạc.
Rất kỳ quái!
Mặc kệ người khác có thực lực như thế nào, toàn thân toát ra quang vựng đều giống nhau, đây cũng giống như một chén nước, vô luận là múc nhiều ít cũng như nhau.
Nhưng trên thân thể nữ tử này chỉ có quang vựng ở hậu thiên thất tầng, nhưng thâm sâu hơn bên trong một chút quang vựng lại đạt tới hậu thiên bát tầng, cuối cùng ở trong cùng lại là hậu thiên cửu tầng!
Lâm Lạc hoàn toàn không cách nào xác định tu vi thực sự của đối phương là bao nhiêu, có thể nói là hậu thiên thất tầng, cũng có thể nói là bát tầng, thậm chí là cửu tầng!
Đây là điều hắn chưa từng gặp bao giờ!
- Tốt tốt tốt, Lâm Lạc ngươi còn dám ra đây!
Ánh mắt Lâm Đông Lưu lạnh lẽo, chỉ vào Lâm Lạc:
- Nhị đệ của ta cho dù bất tài, cũng không cần ngươi tới giáo huấn, đừng trách đại ca như ta tới đây lấy lại công đạo cho hắn!
- Lời này nói không đúng, ta dù gì cũng là tộc huynh của Đông Bình, hắn bất kính đối với ta, ta tự nhiên phải giáo huấn hắn một chút!
Lâm Lạc không chút hoang mang.
- Hừ, vậy ta cũng là tộc huynh của ngươi, ngươi còn không hướng ta hành lễ vấn an!
Lâm Đông Lưu dùng lời nói của Lâm Lạc tới phản kích hắn.
- Ta là trưởng tôn của Lâm gia, địa vị tôn sùng, theo như gia quy ngươi phải hướng ta vấn an, mà không phải đảo lại! Lâm Đông Lưu, ngươi dù sao cũng lớn hơn đệ đệ của ngươi mấy tuổi, chẳng lẽ sống lên thân cẩu rồi?
Lâm Lạc mỉm cười, nói chuyện vô cùng cay độc.
- Hỗn trướng!
Lâm Đông Lưu giận dữ phát run cả người, nhưng lời nói của Lâm Lạc cũng không phải già mồm át lẽ phải, chỉ cần một ngày Lâm Hành Nam còn là gia chủ thì Lâm Lạc vẫn là trưởng tôn của Lâm gia, là địa vị cao nhất trong giới tuổi trẻ Lâm gia!
Bị Lâm Lạc chiếm đạo lý trong đại nghĩa, nếu cùng Lâm Lạc tiếp tục tranh luận chỉ sợ ngày càng thêm bất lợi! Lâm Đông Lưu rất nhanh liền tỉnh táo lại nói:
- Ta lấy thân phận một ca ca, hướng Lâm Lạc tộc đệ lãnh giáo một chút!
- Chậm đã!
Bạch y nữ tử đột nhiên nhẹ nhàng tiến lên, ngăn trở Lâm Đông Lưu:
- Nếu như hai vị là người một nhà, cần gì phải đao kiếm cùng hướng, thủ túc tương tàn?
Sắc mặt Lâm Đông Lưu lập tức chuyển thành nhu hòa, hừ nhẹ một tiếng:
- Nếu như Nhược Hoa tiểu thư đã mở miệng, Đông Lưu tự nhiên không lý do không tuân theo!
Hắn đi tới hướng Lâm Lạc, hạ giọng nói:
- Nếu ngươi dám tham gia buổi luận võ tế điển, ta sẽ đem tay chân của ngươi toàn bộ đánh đứt, cho ngươi biến thành phế vật một lần nữa!
Hắn lộ ra dáng tươi cười âm trầm, đi tới bên cạnh bạch y nữ tử làm ra động tác như mời:
- Nhược Hoa tiểu thư một đường phong trần, Đông Lưu mời tiểu thư đến an bài chỗ ở nghỉ ngơi!
Bạch y nữ tử gật gật đầu, như có thâm ý liếc mắt nhìn Lâm Lạc, nhẹ nhàng quay người lại cùng Lâm Đông Lưu sóng vai rời đi.
Thẳng tới khi hai người đi xa, Lâm Lạc đột nhiên có cảm giác như trút được gánh nặng.
Nữ tử được xưng là Nhược Hoa tiểu thư thật sự quá nguy hiểm!
Đặc biệt ánh mắt cuối cùng của nàng giống như có thể chứng kiến tận sâu trong linh hồn của Lâm Lạc, làm Lâm Lạc cảm thấy áp lực cường đại, tựa hồ nàng nhìn rõ toàn bộ bí mật của hắn. Nguồn tại TruyenFull.vn. Hơn nữa trình tự tu vi quỷ dị của nàng làm Lâm Lạc tràn ngập kiêng kỵ, thẳng sau khi đối phương rời khỏi hắn mới nhẹ nhàng thở ra!
Nữ nhân kia rốt cục lại có thân phận gì?
…
Lâm Đông Lưu vẫn luôn lịch lãm liệp sát mãnh thú tại Thanh Mông sơn cũng đã lâu, vị đệ nhất cao thủ trẻ tuổi của Lâm gia trở về, tự nhiên tạo nên náo động nho nhỏ trong Lâm gia, tuy rằng Lâm Đông Lưu không thể đột phá hậu thiên cửu tầng, nhưng chỉ hai mươi ba tuổi đạt tới hậu thiên bát tầng đỉnh phong, trong trăm năm lịch sử của Lâm gia đủ đứng vào trước mười, gọi là thiên tài hoàn toàn xứng đáng!
Hắn trở về lập tức hòa tan náo động do Lâm Lạc gây ra trước đó.
Mà vị bạch y nữ tử Nam Nhược Hoa xuất hiện cũng làm những tuấn kiệt của Lâm gia như si như say, mỗi ngày vây quanh bên ngoài khách phòng của nàng, chỉ cầu nhìn thấy mỹ nhân mỉm cười.
Theo lời nói của Lâm Đông Lưu, hắn kết bạn với Nam Nhược Hoa ở tại Thanh Mông sơn khi lịch lãm, nàng nhận lời mời đến làm khách tại Lâm gia vài ngày.
Ý ở ngoài lời, cũng cảnh cáo những thanh niên khác trong gia tộc, Nam Nhược Hoa đã được hắn nhìn trúng, ai cùng hắn tranh chấp chính là kẻ địch của hắn!
Mấy ngày thời gian nhanh chóng trôi qua, tân niên đã tới.
Ngày này, từng nhà đều đốt pháo, chiêng trống rung trời, tất cả mọi người đều đang chúc mừng, trên đường lớn đều là tiểu hài tử chạy đùa rộn rã.
Mà những đại gia tộc thì nghiêm túc hơn, toàn bộ đệ tử Lâm gia đều đi tới từ đường, cung kính tiến hành nghi thức tế điển tổ tiên. Đây vốn do gia chủ chủ trì, nhưng hiện tại Lâm Hành Nam đang bế quan, tự nhiên là do Lâm Hoành Phong thay thế, đây đã là lần thứ ba.
Gây sức ép hơn nửa ngày, cuối cùng hoàn thành xong nghi thức phức tạp. Khi tới gần chạng vạng, mọi người tập hợp tại sân huấn luyện, theo thứ tự ngồi xuống, ngay ngắn trật tự, đẳng cấp sâm nghiêm.
Lâm Hoành Phong ho khan một tiếng, giữa sân nhất thời liền im lặng, hai mắt hắn như điện, quét quanh sân một vòng, chứng kiến Lâm Lạc thì không khỏi dừng lại một chút, sau đó mới dời ánh mắt:
- Lại thêm một năm trôi qua, Lâm gia chúng ta dùng võ lập tộc, vũ lực cường đại chính là căn bản của Lâm gia chúng ta, y theo lệ thường, lần này cũng tiến hành luận võ giữa các thanh niên trẻ tuổi trong gia tộc!
Hắn ngừng lại một chút, lại nói:
- Lần này mười tộc nhân tiến vào đầu tiên, có thể đạt được danh ngạch đi Thanh Mông sơn lịch lãm, đây là một đại kỳ ngộ, mỗi ba năm mới có một lần, hi vọng các ngươi đừng nên bỏ lỡ!
- Cũng giống như những năm trước, trung ương sân huấn luyện có mười ghế, mỗi người đều có thể ngồi lên. Nhưng chỉ cần ngồi lên rồi thì phải chấp nhận người khác khiêu chiến, một khi thua phải đem chỗ nhường lại, hơn nữa sau khi thua một lần thì không thể tiếp tục khiêu chiến!
- Nếu không còn người khiêu chiến thì mười người cuối cùng còn ngồi trên ghế chính là mười người được tuyển chọn. Đến lúc đó, tiếp tục quyết định ai đứng thứ nhất, ai là thứ hai! Mười người đứng đầu đều nhận được gia tộc ban thưởng – mười viên Tăng Nguyên đan trung phẩm!
- Tranh thủ thời gian, phàm là đệ tử Lâm gia từ ba mươi trở xuống đều có thể tham gia luận võ!
Theo thanh âm Lâm Hoành Phong hạ xuống, sân huấn luyện cũng được bày ra mười chiếc ghế, quay mặt ra ngoài, bày thành một vòng tròn.
Trong khoảnh khắc trong sân vô cùng ồn ào, ai cũng mơ tưởng chiếm lấy một chỗ ngồi, bởi vì một khi tiến vào, sẽ được mười viên Tăng Nguyên đan trung phẩm, đây là ban thưởng khiến người nào cũng đỏ mắt!
Có thể tiến lên trước tiên thì mang ý nghĩa sẽ bị khiêu chiến càng nhiều, có câu nói kiến nhiều cắn chết voi, thực lực có cao cũng không ai chịu nổi xa luân chiến!
Trong khoảnh khắc chỉ có Lâm Đông Lưu, Lâm Thiệu Hùng cùng Lâm Binh phân ra ngồi lên ghế.
Ba người đều có tu vi Bạo Khí cảnh, là ba viên tân tinh sáng nhất của Lâm gia. Bọn họ vừa ngồi xuống không ai dám tiến lên khiêu chiến, nhưng cũng may còn lại bảy ghế, đủ cho người khác làm tiêu điểm tranh đoạt.
Chỉ sau thoáng ngắn ngủi, Lâm Đông Bình đứng dậy, ngồi xuống ghế thứ tư.