Until I feared I would lose it, I never loved to read. One does not love breathing.

Harper Lee

 
 
 
 
 
Tác giả: Johanna Lindsey
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: You belong to me
Biên tập: Gió
Upload bìa: Nhung Nguyễn
Số chương: 40
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3023 / 39
Cập nhật: 2015-02-25 16:22:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13
hức ăn đã được dọn ra nhưng Vasili vẫn không đụng đến. Lazar đang ngồi chung bàn với anh thì ăn uống say sưa với bữa ăn đạm bạc nhưng no bụng. Vasili thì say sưa với chai vodka thay vì thức ăn.
Anh đói bụng cả ngày hôm nay sau khi không thể bắt Alexandra để những cỗ xe chết tiệt đó lại, nhưng bây giờ anh đang cảm thấy như muốn nổ tung. Sự giận dữ của anh càng lúc càng cao khi thức ăn được mang ra, cô phục vụ không dám nhìn anh đã vội vã rút lui vì sợ anh nhìn thấy cô ta. Còn con điếm kia... anh không thể nhớ rõ tên của cô ta... thì mất dạng, chắc là anh sẽ không thấy mặt của cô ta nữa. Anh nhận thấy sự sợ hãi trên gương mặt cô ta. Trong lúc này, anh muốn nhìn thấy điều đó trên gương mặt của vị hôn thê của anh.
Thật không thể tin những gì anh vừa chứng kiến, cả phòng đều chứng kiến. Đúng là một hành động thô bạo và man rợ. Cô ta không thể chỉ đến phàn nàn với anh được sao? Cô ta không thể nào kín đáo hăm dọa giống như những người có văn hóa. Cô ta đã chứng minh được là cô ta thật đã hết thuốc chữa. Và đây là cô gái mà cha anh đã chọn cho anh sao.
Vasili và Lazar đã là bạn bè lâu năm cho nên Lazar hiểu rõ những gì trong đầu của Vasili mà không cần phải hỏi. Nhưng anh không thấy tội nghiệp Vasili, và thật ra thì anh thấy rất thú vị. Bởi vì có cái mã đẹp trai, Vasili chưa bao giờ gặp khó khăn với đàn bà. Chuyện này sẽ giúp cho anh ta hiểu được là những người đàn ông khác đều phải gặp những chuyện gì khi gặp phải đàn bà.
"Anh nên quên đi thì tốt hơn," Lazar đề nghị.
Cặp mắt màu vàng, bây giờ đang sáng rực, chiếu thẳng vào cặp mắt màu xanh của Lazar."Quên chuyện cái giường của tôi tối nay sẽ trống không, khi mà tôi đã mong chờ sẽ cùng lên giường với con điếm đó à? Hay là nên quên chuyện vị hôn thê của tôi vừa làm một chuyện xấu xa?"
Lazar gần như mắc nghẹn khi anh cố nhịn cười vì câu nói sau cùng của Vasili."Quên cả hai đi," anh đề nghị."Giường của anh đã chứa quá tải trên đường chúng ta đến đây rồi, vì thế một chút tiết chế trên đường về sẽ không làm cho anh chết đâu."
Vasili không dám chắc, khi nghĩ đến cảm nghĩ của anh từ tối hôm qua, nhưng anh trả lời."Dĩ nhiên là không, nhưng anh đang quên là chuyện yêu đương lăng nhăng của tôi cốt là chỉ để cho Alexandra xem hơn là cho chính bản thân tôi. Đúng ra là chuyện đó phải làm cho cô ta giận dữ đến nỗi sẽ hủy hôn, không phải là để cho cô ta biểu dương khuynh hướng thô bạo đến không ngờ này."
"Hay là để che đậy cái gì đó."
"Tôi ước gì tôi có thể tin là như vậy đấy, Lazar. Thật ra tôi đã nghĩ như vậy khi lần đầu tiên cô ta hăm dọa là sẽ làm chuyện mà cô ta vừa làm. Nhưng cô ta đã làm giống như cô ta đã nói là cô ta sẽ làm nếu tôi ve vãn một người đàn bà khác... sẽ làm cho tôi thấy xấu hổ ở nơi công cộng. Anh có thể tưởng tượng được là cô ta sẽ làm chuyện như vừa rồi ngay trong triều của Stefan không?"
Lazar cười."Stefan có lẽ là sẽ thấy rất thú vị. Tôi biết chắc Tanya sẽ thấy vậy."
"Và mẹ tôi sẽ vỡ tim vì sốc. Tôi phải tống khứ người đàn bà man rợ đó trước khi chúng ta về đến Cardinia. Nhưng nói cho tôi biết làm thế nào đi khi mà cô ta đã chận đứng đường đi của tôi rồi."
"Nhưng anh còn có đường khác mà," Lazar nhắc nhở anh."Nhưng anh không thể làm được nếu anh và cô ta ngồi ở hai góc phòng đối diện nhau."
"Nếu tôi ngồi kế bên cô ta thì tôi đã bóp cổ cô ta rồi," Vasili trả lời."Có thể là tôi vẫn sẽ làm vậy."
Anh không phải là nói khoác. Trong khi anh cảm thấy như muốn xiết chặt chiếc cổ xinh đẹp của cô, anh đã lẩn tránh không nhìn về hướng của cô. Khi nghĩ đến chuyện này anh đưa mắt nhìn. Tuy nhiên anh đã không nghĩ là mình sẽ bị ngạc nhiên và trong nhất thời quên hẳn cơn giận.
Alexandra đang cầm một cái đùi gà trên tay vừa quơ qua quơ lại vừa nói chuyện. Còn tay kia thì cầm một cái lá cải, một cái lá cải khá to, và cô đã dùng tay nhét hết nó vào miệng. Cô đang tu ừng ực rượu từ trong chai. Ngay cả miếng bánh mì cô ta cũng chấm vào đĩa bơ thay vì dùng dao để phết nó. Nhìn cô trong năm phút, thật đáng ngạc nhiên là cô đã không một lần xử dụng muỗng nĩa được đặt bên cạnh đĩa của cô.
Đột nhiên anh nghĩ ra và cảm thấy hân hoan vô cùng, đáp án cho tình trạng tiến thoái lưỡng nan của anh chính là bản thân của Alexandra. Và anh sẽ không bao giờ nghĩ ra được chuyện này nếu như anh không vừa nhắc đến mẹ anh và chuyện bà sẽ bị sốc nếu như bà chứng kiến được cảnh tượng như cảnh anh vừa chứng kiến tối nay. Chuyện đó và chuyện này và chỉ có trời mới biết còn chuyện gì nữa sẽ làm cho mẹ anh ghét cô, và rồi sẽ không có một hôn lễ nào hết. Bà chắc chắn là sẽ ngăn cấm anh.
"Chúa ơi, Lazar, tôi có thể là không cần làm một chuyện gì khác ngoài chuyện mang cô ta về và để cho cô ta ăn tối chung với mẹ tôi. Nhìn cô ta kìa. Cô ta ăn uống như là một con lợn."
"Tôi cũng đã nhìn thấy, chỉ là không nói với anh thôi," Lazar trả lời, giọng nói đầy hóm hỉnh."Tôi cho là anh không thấy chướng mắt?"
"Anh giỡn chơi chắc? Tôi không thể nào vui hơn được nữa đấy. Tôi sẽ không cần phải hủy hôn, và cả cô ta cũng vậy. Nếu mẹ tôi có thể ở chung với cô ta một ngày thôi và tôi sẽ chắc chắn xếp đặt được chuyện đó, thì bà sẽ phản đối không cho tôi kết hôn với cô ta, và sẽ chấm dứt mọi chuyện."
"Anh hy vọng quá nhiều rồi đấy khi mà ước mơ cháy bỏng của Maria chính là chuyện muốn nhìn thấy anh kết hôn."
Vasili nhíu mày khi nghe câu nhắc nhở đó.
"Nói có lý. Tôi sẽ tiếp tục làm theo kế hoạch vậy, nhưng tôi có thể nói là không cần phải gấp gáp nữa. Tôi không còn sợ chuyện này không giải quyết được nữa."
"Anh đã lo sợ à?"
"Nếu như anh muốn biết thì tôi gần như là bị khủng hoảng đấy, " Vasili nói hơi khoa trương một chút.
Lazar khịt mũi."Tôi không thấy là tại sao. Nếu như anh cần phải có vợ, thì cô ta ít ra thì cũng dễ nhìn, luôn làm người khác ngạc nhiên, không phải là một chuyện xấu, và anh có thể dạy cho cô ta về cách sử xự cho đúng mực. Cô ta xem bộ là rất khoẻ mạnh, cũng có nghĩa là cô ta sẽ không gặp trở ngại nào trong việc tạo người nối dòng cho anh."
"Tôi nghĩ nếu như tôi đang kiếm vợ thì những gì anh vừa nói đều đúng cả. Nhưng anh đã quên những chuyện quan trọng đấy. Thái độ của Alexandra làm cho tôi bực bội, tôi thật không thích cô ta, và tôi có thể nêu tên cả chục người đàn bà, họ hợp với tôi hơn và sẽ không nói với tôi là họ không muốn cưới tôi."
Lazar không thể không chặc lưỡi."Chuyện đó vẫn còn là khúc mắc sao?"
"Đừng điên như vậy chứ," Vasili trả lời và tiếp tục quả quyết."Sự miễn cưỡng của cô ta chẳng qua chỉ cho tôi một sự ngạc nhiên thôi, và giống như chuyện đã xảy ra, là một chuyện thật bất ngờ. Tôi đã lo sợ đến chuyện sẽ phải đối diện với cảm giác đau lòng của cô ta trước khi cô ta giận dữ hủy hôn."
Lazar gật đầu vì anh tin chuyện đó."Bây giờ anh sẽ được cô ta biết ơn suốt đời vì anh đã chứng tỏ mình là một kẻ không thể nào chấp nhận nổi để cho cô ta có lý do chấm dứt cuộc hôn nhân này. Tôi sẽ không lấy làm ngạc nhiên khi cô ta cười hớn hở trên đường về nhà đấy."
Nhận xét đó làm Vasili gầm gừ, mặc dù là anh đã không nhận thức được chuyện mình làm nhưng anh vẫn nói."Tôi phải là người biết ơn suốt đời vì cô ta đúng là một kẻ nhà quê. Cha cô ta đã nói là cô ta rất đặc biệt, ông ta chỉ là đã không nói đặc biệt như thế nào thôi. Anh có nghĩ ba gã Cossacks đó là tình nhân của cô ta không?"
Câu hỏi đến thật bất ngờ làm Lazar mắc nghẹn vì anh đang nuốt thức ăn. Phải mất hết cả phút vì anh bị ho sặc sụa trước khi anh nhìn Vasili và nói với vẻ ác ý," Chỉ vì anh nghĩ không có gì thú vị hơn là cùng lên giường với cả ba người đàn bà cùng một lúc, thì cũng không có nghĩa là vị hôn thê cũa anh cũng nghĩ như vậy."
Vasili đã không có ý như vậy nhưng anh lấy làm thích thú khi Lazar đã nghĩ anh như vậy."Tôi không biết.Tôi nghe nói nữ bá tước Eva có một lần đã lên giường với bốn..."
Lazar nhấp nháy mă't."Bốn hả? Làm thế nào được?"
"Thì anh cứ tưởng tượng đi. Nhưng chắc chắn đó không phải là ý của tôi định nói về Alexandra. Phải là người tinh vi lắm mới nghĩ ra được những chuyện thú vị như vậy, điều mà chúng ta cùng nhất trí là thiếu sót ở cô ta. Ý của tôi là riêng biệt, đơn độc... Làm sao diễn tả đây nhỉ... mỗi lần một người."
Lazar lại nhìn anh."Này đừng nhục mạ cô ta như thế được không? Nếu anh nói vậy về tôi thì anh đã bị hộc máu mũi rồi."
Vasili có thói quen chọc bạn bè của anh nổi giận mà không quan tâm đến hậu quả, vì thế anh lờ đi lời hăm dọa của Lazar giống như anh thường làm. Tuy nhiên, anh vẫn rất thích thú với đề tài mà anh vừa nói và tiếp tục châm chích Lazar như trước đây.
"Hãy trở lại câu hỏi của tôi được không?" Anh nói."Ba gã Cossacks đó có lẽ là xấu như ma, nhưng chúng ta biết là chuyện xấu hay đẹp không quan trọng khi làm chuyện đó. Và đó chứng minh được một trong những ly do tại sao cô ta không muốn kết hôn, nếu như cô ta có những con ngựa đực làm việc cho cô ta."
"Tôi có thể nhắc cho anh biết "nếu" là một giả thuyết không?"
"Anh có thể nhắc nhở tôi, nhưng tôi sẽ không tin đâu... và cả anh cũng vậy."
Lazar nhún vai, có vẻ không đồng ý sau khi bọn họ làm chuyến du lịch ở St. Petersburg anh đã không nghĩ ba người đàn ông lực lưỡng đó xấu xí, tuy nhiên, chuyện đó thì theo cách nhìn của mỗi người thôi. "Chuyện cô ta ngủ với một hay cả ba thì có liên quan gì?"
"Nó không liên quan gì, ngoại trừ chuyện nếu cô ta sẽ tiếp tục cản trở những chuyện vui chơi của tôi, và tôi nghĩ là cô ta có ý định tiếp tục làm vậy, chết tiệt tôi đi nếu tôi để cho cô ta được vui chơi trong chuyến đi này."
"Tôi nghĩ điều đó rất là công bằng." Rồi Lazar cười, có lại sự hóm hỉnh."Anh định là sẽ hăm dọa bọn họ giống như cô ta đã làm với cô phục vụ hả?"
"Nếu cần thiết," Vasili càu nhàu.
Và vì Lazar chỉ là muốn chọc anh cho nên anh chỉ lầm bầm mà không nói gì thêm.
Em Là Của Anh Em Là Của Anh - Johanna Lindsey Em Là Của Anh