A man may as well expect to grow stronger by always eating as wiser by always reading.

Jeremy Collier

 
 
 
 
 
Tác giả: Cressida Cowell
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 17
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5387 / 79
Cập nhật: 2015-06-22 11:57:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13 Khi Hét Toi Công
hương 13 KHI HÉT TOI CÔNG
Con Rồng say ngủ trong khi Hội Đồng Chiến thảo luận bước đi tiếp theo.
“Tôi sẽ biết một lá thư hùng hồn cho Giáo sư Yobbish,” Stoick Vĩ Đại nói. “Cuốn sách này cần nhiều LỜI hơn khi chúng ta hét toi công.”
Thế mới biết ông Stoick bực mình thế nào. Ông chưa bao giờ viết thư nếu việc chằng đã.
Thực ra, đây là lần đầu tiên trong đời ông Stoick nói luyên thuyên.
Ông nghĩ, không theo Luật nên hậu quả là thế này đây. Nếu mình trừng trị lũ trẻ đúng luật, chúng sẽ không ở đây chết chùm cả đám. Mình đáng ra phải tin thần Thor.
Mogadon tộc Meathead chưa nhận ra mức độ ngưng trọng của sự việc. Ông ta nghĩ vấn đề là phải xây dựng một cỗ máy phóng đại tiếng Hét to hơn.
“Một con Rồng khổng lồ cần nghe một tiếng Hét khổng lồ,” ông nói.
“Chúng ta đã THỬ, Óc Phù Du ạ,” ông Stoick nói.
“Ông là ai mà dám gọi tôi là Óc Phù Du?” Mogadon hỏi, và họ xù lông như hai con hải mã.
Hiccup thở dài bước khỏi làng.
Nó cảm nhận những người lớn sẽ không đi tới ý tưởng gì hay ho cả.
Hiccup ngạc nhiên khi thấy theo sau nó không chỉ có Fishlegs mà còn những đứa trẻ tộc Hooligan VÀ Meathead.
Chúng đứng quanh Hiccup thành hình bán nguyệt.
“Này, Hiccup,” Thuggory tộc Meathead nói. “Giờ chúng ta phải làm gì?”
“Sao lại hỏi HICCUP?” Snotlout hỏi. “Không phải mày đang hỏi THẰNG VÔ DỤNG giúp chúng ta thoát khỏi đám cù nhầy này chứ? Nó một tay khiến tất cả chúng ta trượt trắng mắt. Chúng ta sắp đi đuổi khỏi làng và bị lũ ăn thịt người xơi tái, chỉ vì NÓ. Nó không thể kiểm soát nổi một con rồng chỉ nhỏ bằng vành tai!”
“Vậy MÀY có nói chuyện với Rồng nổi không?” Fishlegs hỏi.
“Tao tự hào nói rằng tao không thể.”
“Vậy thì mày im mồm vào,” Fishlegs nói.
Snotlout vặn tay Fishlegs.
“không ai, KHÔNG MỘT AI, được phép bảo SNOTFACE SNOTLOUT im mồm,” Snotlout rú lên.
“Tao làm được đấy,” Thuggory tộc Meathead nói. Hắn nắm lấy áo Snotlout và ném thằng bé ngã bổ chửng. “Con Rồng của MÀY cũng là nguyên nhân khiến chúng ta trượt. Ta không. Tao không thấy một con rồng nào ngồi khóc lóc năn nỉ như một cậu bé ngoan trong ngày hôm qua. MÀY ngậm mồm lại không tao sẽ xé xác mày ra làm mồi cho hải ẩu, đồ tim ốc mút, não tảo biển, LỢN xực sao sao.”
Snotlout nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của Thuggory.
Snotlout câm họng.
Thuggory thả thằng nhóc xuống và khinh khỉnh lau tay vào áo, “À mà này,” Thuggory nói. “Cha TAO cũng nằm trong Hội Đồng trưởng lão ngu ngốc đó đó. Tao cùng phe với Hiccup. Loại cha nào lại đặt Luật lệ ngu ngốc của mình trên cuộc sống của con trai chứ? Và loại Bài kiểm tra ngu ngốc nào như vậy chứ? Nếu chúng ta cứu mọi người khỏi một con Rồng THỰC SỰ như con rồng này, có thể họ sẽ cho chúng ta trở lại Bộ tộc ngu ngốc kia.”
TỐT LẮM CƠ, Hiccup nghĩ. Đây có thể là bước ngoặt. CÓ thể Con Rồng đã đúng và nó sẽ giúp mình Trở- thành-người-hùng. Tất nhiên là trước khi nó xực mình.
Một buổi gặp riêng Thần Chết xanh và với mười chín thằng nhóc, đều bự con và ngang ngược hơn Hiccup. Họ đứng đó chờ đợi Hiccup chỉ dẫn phải làm gì.
Hiccup nhón chân cố tỏ vẻ Anh hùng.
“OK,” Hiccup nói. “Tao cần thời gian suy nghĩ.”
“TRÁNH RA NÀO!” Thuggory hét, và đẩy những thằng kia lùi lại.
Hắn vác một tảng đá cho Hiccup ngồi.
“Mày chỉ cần ngồi nghĩ thôi nhóc,” Thuggory nói. “TÌnh huống này cần suy nghĩ nhiều và tao có cảm giác mày là người duy nhất làm được. Bất cứ ai có thể trò chuyện hai mươi phút với con cá mập bằng cả cả hành tinh mà con sống đều giỏi nghĩ hơn tao.”
Hiccup thấy Thuggory tộc Meathead cũng thân thiện.
“TRẬT TỰ!” Thuggory hét. “HICCUP ĐANG NGHĨ.”
Hiccup nghĩ. Và nghĩ.
Sau nửa tiếng, Thuggory nói, “Những gì mày phải nghĩ là cách tống cổ cả hai con rồng.”
“CÒN con Rồng nữa à?” Hiccup hỏi.
Thuggory gật đầu.
“Tao lên Đài Quan sát và thấy nó trong khi mày đang trò chuyện cùng Con Rồng Xanh.”
“OK,” Hiccup nói. “THật là tin tốt. Chúng ta xem kẻ Tàn bạo mới kia nào.”
Đường lên Đài Quan sát rải rác những vỏ sò và xương cá heo bị trận bão quăng tới. Dọc đường họ còn thấy cả những mảnh thuyền của Stoick, thuyền Phiêu lưu chỉ là Phiêu lưu, đã đắm ở biển từ bảy năm trước, và giờ treo trên vách đá trên đường lên ngọn đồi lớn nhất Berk.
Khi đã lên đỉnh, bạn có thể nhìn thấy hầu hết bờ biển Berk và biển bao quanh. Ở bên dia đảo, một con rồng đã chiếm trọn Vịnh Bất Khả Cập.
Hắn đang tựa đầu trên vách đá như thể đó là gối. Những cuộn khói tím bay lên từ hai lỗ mũi.
Lại một con Seadragonous Giganticus Maximus, mang màu tím đậm, và hơi lớn hơn con ở Long Beach.
“Mình đoán là Thần Chết Tím,” Hiccup run rẩy thì thầm. “Đúng là thứ chúng ta cần. Mày chắc không còn con nào không?”
Thuggory cười hơi quá khích. “Tao nghĩ chỉ có hai cỗ máy ác mộng này thôi. Hai còn chưa đủ à?”
Trở lại Đài quan sát, Hiccup vẽ ra Kế hoạch Hành Động.
Một kế hoạch Cực Kỳ Thông minh – và có chút tuyệt vọng.
“Chúng ta không đủ lớn để đánh bại mấy con rồng này,” Hiccup nói, “nhưng chúng có thể đánh NHAU. Chúng ta phải làm cho chúng thực sự giận nhau. Chúng ta những Hooligan sẽ tập trung vào Thần Chết Xanh, còn Meathead sẽ xử lý Thần Chết tím.
“Cái chúng ta cần là những con rồng của chúng ta, hiện giờ lại đang biến mất,” Hiccup nói, “vậy chúng ta nên gọi chúng thôi.”
Họ bắt đầu gọi rồng, to nhất có thể, sau đó to hơn khi không có phản hồi.
Thực ra hai mươi con rồng của các Nhóc tập sự không ở xa lắm. Chúng đã tụ tập và đi trốn ở khu đầm lầy dương xỉ cách đó khoảng trăm mét, cách xa nơi mấy thằng con trai đang đứng trên Đài Quan sát. Chúng co rúm như những con mèo không lồ trong bãi dương xỉ, những cặp mắt độc ác lập lòe sáng.
Chúng hoàn toàn lẫn vào bãi dương xỉ. Nếu bạn là một con thỏ hay nai, bạn sẽ không bao giờ nhận ra chúng tới khi bạn cảm thấy móng vuốt bám vào lưng bạn, và ngọn lửa nóng rực trong cổ họng bạn.
Chúng đã bám theo lũ con trai một lúc.
“Vậy,” Fireworm thì thầm, lưỡi cô ả thò ra thụt vào với vẻ đe dọa. “Giờ chúng ta làm gì đây? Sức mạnh đang thay đổi. Chủ nhân không còn là Chủ nhân nữa. Họ bị bẫy rồi, như tôm trong giỏ vậy. Chúng ta thì không. Chúng ta nghe lời họ hay bỏ họ?”
Những con rồng không phải những sinh vật trở về với những kẻ thất bại.
“Dù chúng ta làm gì,” Móng Sáng nói, “Hãy làm thật NHANH, cánh tôi đóng băng rồi.”
“Chúng ta có thể giết chết hết bọn họ rồi giao cho Chủ nhân mới,” Sên Biển đề nghị, với tiếng gầm ghè hài lòng.
“Cái gì, cho con vật màu xanh to tướng. Con quái vật trên bờ biển đó sao?”Bò Hung Tợn điềm tĩnh nói. “Bản thân tôi không thích lão. Lão quá lớn. Chỉ sáng hôm sau thôi, chúng ta cũng trở thành mồi cho lão.”
“Vậy chúng ta sẽ bay đi,” Móng Sáng nói và những con khác ậm ừ đồng tình.
T-t-trật tự,” Sâu Lửa rít lên. “Những hòn đảo này rất nguy hiểm,” cô ả cười khẩy. “Chúng ta sẽ bay từ một nơi nguy hiểm vào thẳng miệng một kẻ nguy hiểm khác. Tôi nói chúng ta phải nghe lời, tới khi chúng ta biết chắc họ sẽ thua. Khi tới lúc tôi sẽ ra giấu cho tất cả bỏ đi.”
Và sau đó, thình lình, Sâu Lửa, Sên Biển, Bò Hung TỢn, Kẻ Sát Nhân, Móng Sáng và Cá Sấu Hổ cùng tất cả những con rồng khác bay ra khỏi nơi ẩn nấp và lượn vòng chầm chậm tới Đài Quan Sát, đậu lên cánh tay đang duỗi ra của mấy thằng nhóc.
Cuối cùng là Sún Răng, vừa bay vừa phàn nàn ầm ĩ.
“NHững con rồng…” Hiccup nói.
Và nó giải thích Kế Hoach Cực Kỳ Khôn Ngoan.
Bí Kíp Luyện Rồng Bí Kíp Luyện Rồng - Cressida Cowell Bí Kíp Luyện Rồng