You are a child of the sun, you come from the sun, and that is something true with the Earth also... your relationship with the Earth is so deep, and the Earth is in you and this is something not very difficult, much less difficult then philosophy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lisa Kleypas
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nancy Chang
Upload bìa: Nancy Chang
Số chương: 20
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3496 / 75
Cập nhật: 2015-12-01 18:36:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13
cKenna lang thang đi lên sân thượng trong một loại trạng thái sững sờ, lâng lâng, choáng váng... không nghi ngờ gì anh đang tương tự như cách Gideon Shaw đã cảm thấy trong khiânh ta say rượu và chết đuối trong cơn bão quét qua đại dương. Trong trí tưởng tượng của McKenna về đêm này, anh đã luôn luôn hình dung mình là hoàn toàn kiểm soát. Anh đã có kinh nghiệm về phụ nữ, nhận thức nhu cầu tình dục của mình đối với người phụ nữ mà anh luôn khao khát. Anh biết chính xác những gì anh sẽ làm gì với Aline, và làm thế nào nó sẽ được diễn ra. Và sau đó, Aline đã làm thay đổi tất cả mọi thứ.
Ngồi trên bàn bên ngoài trong bóng tối, McKenna ôm chặt đầu mình trong tay và nhắm mắt lại. Các mùi hương trộn lẫn của gỗ sồi và nhựa cây và hương thơm của thân thể cô còn lưu lại trong bàn tay của anh... anh tham lam hít mùi hương ngọt ngào của cô vào tận sâu trong phổi của mình và cảm thấy cây gậy giữa hai đùi của anh cương cứng lên ham muốn khi anh nhớ đến cảnh làm tình với cô lúc nãy. Anh nhớ lại cảm giác mình trượt vào bên trong non mềm ướt át của cô ra sao, cảm nhận nơi đó của cô bao bọc anh chật khít như thế nào. Nhịp điệu lên xuống mỏng manh ở cổ cô. Những hương vị của miệng cô, mùi vị rượu và gừng. Cô đã làm anh thoã mãn, đã làm anh tới đỉnh, cảm giác sung sướng và hài lòng bao vây lấy anh, không có một người phụ nữ nào có thể làm anh mất kiểm soát không còn suy nghĩ được gì nữa, phun vào trong cô tất cả những hạt giống của mình… không một ai cả…ngoại trừ cô, thân thể thơm tho của cô, và bây giờ khi nghĩ đến cô anh lại muốn làm tình với cô thêm một lần nữa.
Aline còn trinh trắng, cô ấy còn là con gái... điều đó làm anh sửng sốt, kinh ngạc và kèm theo lâng lâng vui sướng. Chết tiệt! cho những cảm giác cô đã đánh thức trong anh, sự nhầm lẫn và nghi ngờ, khao khát tình dục. Anh đã đặt cược rằng cô đã có hàng chục những người đàn ông trên giường của cô.
Và anh đã sai lầm.
McKenna thắt chặt lòng bàn tay của mình trên đầu như thể anh có thể nghiền nát ra những suy nghĩ phản bội. Cô không phải là cô gái anh đã từng yêu thương, anh nhắc nhở chính mình dứt khoát. Cô gái đó đã không bao giờ thực sự tồn tại. Nhưng bây giờ nó dường như không quan trọng. Aline là lời nguyền của anh, số phận của anh, mong ước bấy lâu nay của anh. Anh không bao giờ thôi nghĩ về cô, bất kể điều gì, khuôn mặt cô, đôi môi cô, hương vị của cô…..không bao giờ phai nhạt trong lòng anh. Anh đau đớn khi nghĩ đến cô, cũng như cảm giác hận, ghét cô.
Chúa ơi... vị ngọt của cơ thể, chặt chẽ và ấm áp xung quanh... mùi hương của làn da cô, sự mềm mại thơm từ mái tóc cô. Anh không còn tỉnh táo khi đã ở bên trong cô, khi cô đã thuộc về anh hoàn toàn, và anh không còn suy nghĩ được tại thời điểm cao trào để can đảm rút ra khỏi người cô. Và điều đó có thể làm cho cô mang thai đứa con của anh. Nghĩ đến điều đó làm anh hài lòng thỏa mãn.
Tưởng tượng bụng cô to lên cùng với đứa con của hai người, kết quả tình yêu giữa anh và cô, làm cô thuộc về anh trọn vẹn, dựa dẫm vào anh, làm vợ anh, mẹ của các đứa con anh…. Nhưng hình như cô không nghĩ như vậy, điều đó làm anh buồn rầu suy nghĩ. Anh muốn in dấu những yêu thương của anh trên người cô, muốn xích cô lại lúc nào cũng ở bên cạnh anh nhưng Aline không nhận ra được những ham muốn đó trong anh đối với cô, tuy nhiên điều đó sẽ không ngăn cản anh đến với cô ngay cả yêu cầu tránh xa của cô.
"Một buổi tối dở tệ và buồn chán quá sức", Susan Chamberlain, chị của Gideon Shaw, nhận xét chua chát. Họ vừa trở về từ hội chợ làng, để lại các lễ hội cũng giống như mọi thứ bắt đầu tở nên thú vị. Rõ ràng những niềm vui của ở thôn làng chỉ là những tiết mục diễn xiếc, nhào lộn, đốt lửa, uống rượu, nhảy múa…. Không gây thú vị mấy đối với những người tao nhã như Shaws và thân nhân của anh.
"Đúng đấy", chồng bà -ông Chamberlain, nói thêm vào "trà trộn vào những đám nông dân dơ dáy bẩn thỉu kia làm tôi sợ chết khiếp. Tốt hơn để dành nhiều thời gian như vậy để đến công ty làm việc hơn nhiều so với tiếp xúc với những bọn người đó mà trí thông minh không có nhiều hơn so với con cừu, và con dê”
Bực bội vì thói rởm đời của hắn ta,, Livia không thể không kháng cự lại “may mắn lắm, thưa ngài Mr Chamberlain. Với tinh thần làm việc siêng năng như vậy thì không mảy may nghi ngờ rằng ngài sống vì công ty của ngài”.
Trong khi cả hai Chamberlains nhìn trừng trừng vào cô, Gideon Shaw mỉm cười vì lời nói không nể nang của cô "Tôi rất thích công bằng," anh nói, đôi mắt xanh của anh lấp lánh. Anh liếc nhìn Susan. "Và chị dường như đã quên, chị thân mến, những người đó có đủ thông minh để làm việc, không phân biệt công việc cao cấp hay thấp kém đâu, ai cũng phải lao động để kiếm tiền thôi mà, giống như nhau thôi”
"Làm thế nào chị có thể quên?" Susan Chamberlain lạnh lùng nói " Em luôn luôn nhắc nhở chị mà."
Livia cắn môi của mình để khỏi cười. "Tôi cho rằng tôi sẽ về phòng nghỉ ngơi bây giờ, không làm phiền quí vị nữa “
"Chưa đâu", Shaw nói nhẹ nhàng. "Đêm vẫn còn dài mà, phụ nữ của tôi. Chúng ta sẽ chơi một ván bài hay là lần lư̝t bàn cờ? "
Cô mỉm cười và hỏi ngây thơ, " Ngài thích chơi các trò chơi sao Mr Shaw?"
Cái nhìn của anh là tinh tế quyến rũ, nhưng giọng của anh phù hợp với cô ấy cho sự vô tội. "Tất cả các loại."
Livia cắn môi dưới của mình- điều đó làm Amberley nói rằng cô trông rất đáng yêu. Làm thế nào kỳ lạ, cô đã không ý thức làm điều đó như vậy rất lâu. Khiến cô nhận ra rất nhiều, cô muốn thu hút Gideon Shaw.
"Tôi không bao giờ chơi khi tôi không nghĩ rằng tôi có thể giành chiến thắng," cô nói với anh. "Vì vậy, tôi đề nghị rằng chúng ta hãy đi dạo qua các phòng trưng bày chân dung, và ngài có thể nhìn thấy tổ tiên của tôi. Và ngài sẽ bất ngờ khi tổ tiên lớn nhất của tôi là làm nghề cướp biển đấy”
"Cũng như ông nội của tôi", Shaw nhận xét. "Mặc dù chúng tôi một cách lịch sự đề cập đến ông như là một thuyền trưởng trên biển, ông đã làm những điều mà sẽ làm cho một tên cướp biển xấu hổ đấy."
Susan chị gái của anh thốt lên với giọng như bị mắc nghẹn. "Tôi không thể tham gia cùng đi tham quan được, Lady Olivia, vì nó là rõ ràng rằng em trai của tôi quyết tâm chê bai lai lịch của hắn ở mọi lúc. Có trời mới biết mục đích gì. "
Livia đã cố gắng để ngăn chặn nụ cười khi nghĩ đến mình sẽ đi một mình với Shaw nhưng một làn sóng phản bội của màu sắc đánh bóng má cô."
Rất tiếc, thưa Mrs Chamberlain. Chúc bà ngủ ngon. "
Chamberlains trả lời, nếu họ có nói thì cũng không nghe được. Và Livia sẽ không thể nghe thấy chúng trong bất kỳ trường hợp nào: tai của cô đã được lấp đầy với tiếng đập của nhịp tim của mình. Cô tự hỏi những gì họ nghĩ rằng đi một nơi nào đó mà không có người đi kèm của cô khi đi với Shaw, và sau đó quyết định buông thả mình cho niềm đam mê hạnh phúc này, điều đó không còn quan trọng nữa. Vẫn chưa khuya lắm và lần đầu tiên trong một thời gian dài cô cảm thấy mình hồi hộp như thế này
Dẫn Shaw đến phòng trưng bày chân dung, Livia liếc nhìn anh " Ngài là độc ác, để trêu chọc chị gái của mình," cô nói một cách nghiêm trọng.
"Đây là nhiệm vụ của một người em yêu thương chị gái của mình."
"Ngài thực hiện nhiệm vụ cảm hứng vui vẻ quá đấy", cô nói, và nụ cười mím môi để không cười quá to cùng với anh.
Họ bước vào trong phòng trưng bày sưu tập chân dung, một căn phòng dài được trải thảm cao cấp, trần nhà được trang trí tinh xẻo những hình vẽ cảnh vật tuyệt đẹp, căn phòng toả sáng bởi những ngọn đuốc đang cháy rực,những bức tranh được treo trong sáu hàng lên đến trần nhà, rõ ràng nhằm mục đích không phải để trang trí cho nghệ thuật mà là biểu hiện của di sản gia tộc.
Khi họ đi qua lại ngắm nghía các bức chân dung, cuộc hội thoại một cách nhanh chóng từ chủ đề của tổ tiên chuyển sang nói về cá nhân hơn, và bằng cách nào đó Shaw hướng dẫn Livia vào chủ đề tình yêu của cô với Amberley. Có vô số lý do tại sao Livia không nên tâm sự với anh ta. Cô đã bỏ qua tất cả. Bằng cách nào đó Livia đã không muốn giữ bất cứ điều gì bí mật với Gideon Shaw, không có vấn đề làm thế nào gây sốc hoặc không tốt. Cô thậm chí còn nói với anh về việc sẩy thai của cô... và khi họ nói chuyện, Livia thấy mình bị kéo vào một trong những chiếc ghế khổng lồ, và đột nhiên cô đang ngồi trên đùi của anh.
"Không thể đựoc," cô thì thầm lo lắng, nhìn chằm chằm vào ô cửa trống của căn phòng. "Nếu ai đó bắt gặp chúng ta như thế này"
"Tôi đã xem xét tất cả rồi," Shaw đảm bảo, cánh tay của anh thắt chặt quanh eo của cô. " Không sao cả, không ai nhìn thấy đâu?"
“nhưng...nhưng….không thể ngồi như vậy”
"Ngồi yên nào, cưng ơi, hoặc em sẽ muốn anh thay thế em ngồi trên trong khi em nằm dưới sàn đấy. Bây giờ...hãy nói tiếp đi... "
Livia ngồi yên vì lời đe dọa của anh làm cô đỏ mặt xấu hổ.Cố đấu tranh để nhớ những gì mà họ vừa mới nói Ah... sẩy thai. "Phần tồi tệ nhất là mọi người nghĩ tôi đã may mắn vì mất em bé," cô nói. "Không ai nói nó một cách chính xác, nhưng rõ ràng thế."
"Tôi tưởng tượng rằng sẽ không dễ dàng gì, khi chưa kết hôn mà đứa trẻ ra đời sẽ không có cha”, Shaw nói nhẹ nhàng.
“Đúng. Tôi biết rằng vào thời điểm đó thì không thể được. Nhưng tôi vẫn đau lòng. Tôi thậm chí cảm thấy như thể tôi có lỗi đã không thể giữ giọt máu cuối cùng của Amberley, Và bây giờ ngay cả khi tôi nhớ đến anh ấy hằng ngày thì hình bóng anh và giọng nói của anh ít nhiều đã phai nhạt đi mất rồi”
"Em có nghĩ rằng anh ấy sẽ muốn em làm suttee không?"
"Đó là gì?"
"Một quy tắc của Hindu, trong đó góa phụ sẽ ném mình trên giàn thiêu đám tang đốt chồng. Tự tử của cô ta được coi như là bằng chứng của lòng sùng bái của mình với anh ta ".
"Điều gì sẽ xảy ra nếu người vợ chết trước?người chồng làm tương tự ư? "
Shaw ném cho cô một nụ cười nhẹ nhàng trêu chọc. "Không, anh ta lại được kết hôn. "
"Tôi biết rồi", Livia nói. "Đàn ông luôn luôn quản lý để sắp xếp mọi thứ vì lợi ích riêng của họ."
Anh nhìn cô với sự khiển trách giả. “ Em còn quá nhỏ để hiểu được điều đó”
“Còn anh thì sao?”
"Tôi lớn hơn em nhiều."
"Không, không," cô nói dứt khoát. " Ngài đang giấu tôi việc gì đó, và tốt hơn hết ngài nên nói ra đi!”
Anh cười cười nhìn vào cô. "Tại sao tôi nên làm điều đó?"
"Chỉ là công bằng thôi mà, sau khi tôi nói hết với ngài về Amberley và vụ bê bối của tôi."
"Sẽ mất rất nhiều thời gian để kể hết sự bê bối của tôi đấy, phụ nữ của tôi."- anh cười vui vẻ nói.
“Vậy thì ngài còn nợ tôi một buổi nói chuyện về ngài đấy nhé” cô mỉm cười nói “ và không được lẩn trốn đâu đấy, nếu không thì chắc chắn ngài đã nợ không bíêt bao nhiêu phụ nữ rồi đấy nha, có thể là thói quen đấy! Tôi hy vọng ngài sẽ không như thế”
"Ồ, tôi rất là quý ông," Shaw nói mỉa mai. Thò tay vào túi áo ngực của mình, anh lấy ra bình bạc nhỏ. Anh ép cô vào sâu trong lòng anh khi anh cố gắng dùng hai tay để mở nắp bình ra. Livia thở hổn hển một chút khi cô chạm nhẹ vào cơ thể căng đầy sức sống của anh. Mở được nắp bình ra, anh thả lỏng cánh tay ôm cô, đưa bình bạc lên môi anh uống một ngụm, mùi thơm của rượu đắt tiền phả vào mũi Livia và cô nhìn anh một cách thận trọng.
Shaw thở ra tiếng thở dài sau khi nuốt trôi rượu uýk-ki của mình. " Được rồi, công chúa Olivia... em thích nghe những lọai tai tiếng cỡ nào, bê bối ra sao một loại mà không thể ai có thể làm được hoặc ai cũng có thể làm được cả!”
"Có lẽ một cái gì đó ở giữa?"
Shaw mỉm cười và cất chiếc nình trở lại túi anh. Trong một phút dài, họ ngồi với nhau trong im lặng,. Cô nhìn anh với đôi mắt của mình xem xét cẩn thận như anh cần bao nhiêu lâu để nói với cô, cần tìm những từ nào ý nghĩa nhất cho cô hiểu được hay sao?.... và sau đó miệng anh mím lại đồng thời cô cảm nhận vai anh căng thẳng trong nhún vai như tỏ ra là không quan trọng lắm. “ Trước khi tôi kể với em về tôi, em hãy nhớ rằng trong thời gian đó Shaws không có nhận thức gì về mọi việc xung quanh, và Shaws cũng không tin tưởng vào bất kỳ một người nào”
"Những người trong gia đình Shaws ư?"
"Hầu hết như vậy, đặc biệt là cha mẹ của tôi. Tôi có ba chị em gái và hai anh em, và tôi tin rằng, khi một trong số tôi muốn kết hôn thì phải qua sự điều tra suy xét của cha mẹ tôi thì anh chị em trong nhà mới lấy vợ hoặc lấy chồng. Điều đó vô cùng quan trọng, cha mẹ tôi tin rằng chúng tôi phải kết hôn với một người mà gia đình có truyền thống lâu đời, dòng dõi huyết thống cao quý và đi kèm về lợi ích kinh tế hơn là những người mà chúng tôi thực sự thích”
"Hoặc yêu," Livia nói sâu sắc.
“Đúng vậy”. Shaw lại rút chiếc bình ra và ngón tay anh mân mê những hàng chữ kim loại khắc lên thân nó.. Livia tránh cái nhìn của cô vào tay anh, ngạc nhiên bởi sự ước muốn mãnh liệt bàn tay đó vuốt ve trên cơ thể của mình. May mắn thay, Shaw dường như đang lạc vào trong suy nghĩ của anh để nhận thấy cô đang căng thẳng trong lồng ngực mình. "Tôi là... là... con trai thứ hai trong nhà," anh nói. "Trong khi Frederick anh trai của tôi phải vật lộn dưới sức nặng của kỳ vọng, tôi đã trở thành những con cừu đen của gia đình. Khi tôi đến tuổi lập gia đình, người phụ nữ tôi yêu đã không thể đáp ứng những tiêu chuẩn mà Shaws đưa ra. Tuy nhiên, điều đó chỉ làm cho cô ấy thêm hấp dẫn tôi hơn. "
Livia lắng nghe một cách chăm chú, cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Shaw khi anh mỉm cười với vẻ chế nhạo. "Tôi đã nói với cô ấy những điều đó," anh tiếp tục. "Tôi nói với cô ấy họ sẽ không chấp nhận chúng tôi, họ sẽ tàn nhẫn, họ sẽ không bao giờ chấp nhận người con dâu mà không phải họ tự chọn. Nhưng cô ấy nói rằng cô ấy yêu tôi sẽ không bao giờ lung lay. Chúng tôi sẽ luôn luôn được với nhau. Tôi biết rằng tôi sẽ được quyền hưởng di sản, và nó không quan trọng. Tôi đã tìm thấy một người nào đó yêu tôi, và lần đầu tiên trong cuộc sống của tôi, tôi sẽ có cơ hội để chứng minh bản thân mình và tất cả mọi người khác mà tôi đã không cần tài sản Shaw. Thật không may, khi tôi đưa cô ấy đến gặp cha tôi, mối quan hệ này đã ngay lập tức không còn nữa. "
"Cô ấy sụp đổ dưới sự không chấp thuận của cha anh sao?", Livia đoán.
Shaw cười buồn, nói “ Sụp đổ, không phải là từ tôi sẽ sử dụng. Một trong hai người họ đi đến sự thỏa thuận như quan hệ bán buôn với nhau, cha tôi đã đưa cô ta một số tiền và yêu cầu cô ta bỏ tôi đi và cô ta đã cười khi chỉ vào số tiền nhiêu đó mà yêu cầu cô ta bỏ tôi sao và sau đó hai người thương lượng giá cả với nhau như mua bán con cá ngựa đua, trong khi tôi đứng bên cạnh ngu ngơ nhìn hai người họ lải nhải với nhau. Khi cô ta cảm thấy số tiền đó thỏa mãn, cô ta đã lạnh lùng bước ra khỏi nhà không một lần nhìn lại. Rõ ràng kết hôn với một Shaw bị tước đi quyền thừa kế gần như không hấp dẫn bằng có được một số tiền lớn trong tay bây giờ hơn. Trong thời gian đó tôi không biết là tôi hận cha tôi hay là ghét sự tham lam của cô ta nữa. Không lâu sau, Frederick anh trai tôi chết bất ngờ, và tôi đã trở thành người thừa kế tiếp theo. Và tôi đã làm ông thất vọng khi tôi không thể đáp ứng yêu cầu của ông kể cả khi ông qua đời”
Livia cẩn thận không để lộ sự cảm thông của cô, vì sợ rằng anh sẽ hiểu sai chúng. Cô ta quả là tầm thường khi chỉ nghĩ đến tiền trong lúc đó, và may mắn rằng anh đã bị cô ta ruồng bỏ không thôi thì anh sẽ khổ với người đàn bà mê tiền này, chắc chắn anh sẽ tìm được một tình yêu khác phù hợp với anh hơn, có lẽ cha anh chỉ muốn thử thách tình yêu của cô ta đối với anh thôi….. nhưng trong sự trung thực khắc nghiệt của thời điểm này, cô không thể nói bất cứ điều gì cả. Thay vào đó, cô ngồi im lặng với anh, cuối cùng liếc nhìn vào khuôn mặt của anh để thấy rằng thay vì tìm kiếm cay đắng hay thất vọng, anh đang nhìn chằm chằm vào cô với một nụ cười vẻ chế nhạo.
“Em đang nghĩ gì thế?”- anh hỏi.
"Tôi cảm thấy mình còn may mắn hơn anh. Mặc dù tôi chỉ có Amberley trong một thời gian ngắn, ít nhất tôi biết rằng tôi đã thật sự được yêu thương. "
Ngón tay của anh chạm vào cạnh xương hàm cô, vuốt ve tinh tế. Sự mơn trớn nhẹ nhàng làm rung động dữ dội trái tim của Livia. Anh ép buộc cô nhìn vào mình, ngón tay anh vuốt ve làn da của cô cho đến khi anh tìm đến phía sau dái tai cô anh thì thầm nói
"Bất cứ ai cũng sẽ yêu thương em."
Livia dường như không thể rời mắt khỏi anh. Anh là một người đàn ông nguy hiểm, dễ dàng khiêu gợi sự ham muốn trong cô, hấp dẫn cô.Cô không bao giờ tin rằng cô sẽ xem xét việc có quan hệ với một người đàn ông mà không có tình yêu. Nhưng có một cái gì đó trêu ngươi về anh ta, một lời hứa hưởng xấu xa, niềm vui, rằng cô không thể chống cự.
Ham muốn thôi thúc chạm vào anh cô nghiêng người về phía trước và bất ngờ hôn anh. Môi anh mềm mại và mịn như lụa, hơi lạnh khi cô chạm vào sau đó nóng lên nhanh chóng.
Như trước đây, nụ hôn của anh nhẹ nhàng trêu chọc, cắn nhẹ khiêu khích, sau đó trở nên mãnh liệt nóng bỏng hơn. Sau khi dỗ dành đôi môi cô mở ra cho mình, anh đánh một cú lưỡi vào bên trong khoang miệng cô, và bắt lưỡi cô cùng tham gia với mình, dây dưa với nhau, liếm mút lẫn nhau, hối hả và nóng bỏng. Livia quằn quại gần gũi ép chặt thân thể cô vào sát anh hơn, cô cảm thấy sự căng thẳng của cơ thể của anh, các cơ bắp căng cứng và bụng anh run run... và xuống thấp hơn nữa, áp lực gia tăng đã làm tuôn trào trong cô nhận thức đột ngột về sự khuấy động của anh. Tay anh di chuyển trên lưng cô trong một vòng tròn lười biếng, cô run rẩy không thể chống trả lại anh, áp bàn tay vào ngực anh cho đến khi chiếc bình kim loại lạnh ngắc chạm vào tay cô, làm cho cô giật mình bừng tỉnh thoát khỏi đam mê gữa hai người, nhớ về hiện thực của mình.
Livia buông anh ra, mỉm cười và run rẩy.
"Không!, đừng dừng lại! Tại sao vậy em?", Shaw thì thầm, cảm thấy cách cô căng thẳng muốn rời khỏi đùi anh.
Tay của anh giữ thắt lưng của cô, và cô miễn cưỡng đẩy nóỉa khỏi mình. "Tôi không thể làm điều này với khi những tổ tiên của gia đình đang nhìn vào tôi, Mr Shaw xin anh hãy thả tôi đi”
Shaw trả lời với một nụ cười chậm. "Tại sao không? Họ không chấp nhận tôi được à? "
Livia giả vờ xem xét câu hỏi nghiêm túc, chiêm ngưỡng khuôn mặt khắc khổ vô số của dòng họ Marsden. "Có lẽ như vậy. Có lẽ họ muốn tìm hiểu anh nhiều hơn "
"Không," anh trả lời không do dự. "Tôi không muốn ai gần gũi với mình quá đâu."
Cô cau lông mày, tự hỏi nếu tuyên bố đó được nói với sự chân thành, hoặc nói giỡn, hoặc là ẩn ý gì che đậy dưới sự hài hước. Không thể quyết định, cô lắc đầu với một nụ cười miễn cưỡng.
"Trên thực tế, càng gần gũi hơn với ngài, tôi càng thích ngài hơn."
Thay vì trả lời, Shaw ngay lập tức kéo khuôn mặt cô trong hai tay của anh và nhanh chóng đặt nụ hôn ngấu nghiến lên môi cô.
Dường như anh hơi thô bạo, không lãng mạn mấy khi cô cảm nhận nó làm cô hơi đau.. Tuy nhiên, nó ảnh hưởng đến Livia thậm chí còn mạnh mẽ hơn so với nụ hôn uể oải mãnh liệt, của một vài phút trước đây.
Thả cô ra, Shaw nhìn theo cô khi cô nhẹ nhàng buông anh và đứng trên mặt đất đang cố lấy sự thăng bằng. Shaw ngồi im trên ghế, im lặng nhìn cô.
“Anh đang nghĩ gì vậy?” Livia thì thầm, lặp lại câu hỏi trước đó của anh. Anh trả lời với vẻ đang suy nghĩ nhiều về vấn đề nào đó.
"Tôi đang tự hỏi làm thế nào tôi có thể chạm vào em mà không làm em đau."
Nhận ra anh không đang nói giỡn với cô làm cô tin chắc một điều trước khi Gideon Shaw trở về Mỹ, cô và anh sẽ có nhau trên giường. Cô nhìn thấy từ biểu hiện trong đôi mắt của anh rằng anh biết điều đó sẽ xảy ra. Đỏ mặt, cô xoay người tránh xa khỏi anh một vài bước chân, cô không thể cưỡng lại ném một cái nhìn qua vai cô.
"Tôi không sợ ", cô thì thầm.
Anh mỉm cười nhạt. " Hãy tin tôi, em là người duy nhất trên thế giới này mà tôi không muốn gây ra sự đau đớn nào cả”
**********************
Aline phát hiện ra rằng cánh cửa phòng của cô đang mở một nửa, với vàng ánh đèn hắt từ trong phòng ra hành lang. Tuyệt vọng, cô đi vào trong và ngập ngừng khi cô nhìn thấy bà Faircloth chờ đợi ở một chiếc ghế gần bên cửa sổ phòng. Thông thường bồn tắm của cô đã được đặt trung tâm của căn phòng, với một ấm đun nước đang sôi trong lò sưởi.
Đương nhiên bà Faircloth hiểu tất cả mọi thứ trong một cái nhìn sắc bén.
Aline đóng cửa, không nhìn vào người quản gia. “Chào buổi tối, bà Faircloth. Nếu bà cởi mặt sau của áo choàng của tôi, tôi sẽ tự làm tất cả mọi việc cho mình mà không cần sự giúp đỡ nào”
"Không được đâu, tôi sẽ giúp tiểu thư", bà Faircloth nói, bước đến với cô.
Lễ hội tối nay và làm tình với Mc Kenna đã lấy hết sức lực của cô tối nay. Sự mệt mỏi kèm đau nhức làm cô không thể từ chối sự giúp đỡ của bà quản gia thêm lần nữa. Sau khi giúp Aline cởi áo choàng, bà Faircloth lấy ấm đun nước từ lò sưởi đổ vào bồn tắm pha nước nóng cho cô. "Tôi biết rằng tiểu thư sẽ đau chân" người quản gia nói tiếp. "Nước nóng sẽ giúp đỡ tiểu thư thoải mái hơn."
Chiếc váy lấm tấm một ít bùn đất và chút xíu máu của cô, và khó nhận thấy điều đó, Aline cởi áo nịt ngực của cô và thả ra cho nó rơi xuống sàn cô mệt mỏi và cảm thấy hơi chóng mặt và đợi đến khi ổn định cô tiếp tục cởi bỏ phần áo quần còn lại. chiếc nịt tất bó chặt làm rằn lên viền đỏ ửng xung quanh bắp đùi cô, cô thở phào nhẹ nhõm khi cô không còn quần áo ràng buộc cơ thể đang đau nhức của cô. Sợ rằng những điều mà cô đã thực hiện với McKenna có thể nhìn thấy trên cơ thể của mình, Aline vội vã bước vào trong bồn tắm.
Cô chìm xuống nước với một tiếng rít của sự thoải mái.
Bà Faircloth sắp xếp gọn gàng một ít đồ đạc trong phòng. " Mc Kenna có nhìn thấy những vết sẹo không?" bà hỏi một cách lặng lẽ.
Aline loay hoay thẳng chân cô ra để nước nóng làm dịu đi những đau nhức. "Không. Tôi cố kiểm soát để anh ta không nhìn thấy chúng. " Cô nheo mắt cố chống lại một cơn đau nhói làm cô đau đến chảy nước mắt, cố gắng không khóc "Oh, bà Faircloth, nó là một sai lầm. Và cũng cực kỳ tuyệt vời. Giống như việc tìm kiếm một phần của tâm hồn tôi và bị xé đi đau đớn. " Cô nhăn nhó tự chế giễu tại các câu chuyện cường điệu của các từ.
"Tôi hiểu," người quản gia cho biết.
“Thế ư?”
Một tia sáng lóe lên bất ngờ hài hước xuất hiện trong đôi mắt của bà Faircloth. "Tôi đã trải qua một lần, và tôi hiểu cảm giác đó là như thế nào."
"Cùng với ai thế?"
"Không quan trọng cho cuộc thảo luận này," người quản gia cho biết vững chắc. "Và nó không có liên quan đến tình trạng khó khăn của cô với McKenna."
Một lời chính xác không thể lựa chọn được hơn. Nó không phải là một khó khăn, hay một vấn đề, hoặc thậm chí là một tình thế tiến thoái lưỡng nan. Nó thực sự là một tình trạng khó khăn.
Rầu rĩ Aline xoay bàn tay của mình trong nước, trong khi bà Faircloth đổ một ít dầu thảo mộc vào bồn tắm. "Tôi đã cư xử như một đứa trẻ tham lam," Aline nói một cách buồn bã. ", Tôi hành động để có được những gì tôi muốn mà không nghĩ đến hậu quả."
"Hành động của McKenna cũng không tốt hơn." Quản gia rút lui vào chiếc ghế đặt gần lò sưởi. "Bây giờ cả hai nhận được những gì mong muốn, và có vẻ như cả hai người thấy tệ hơn vì điều đó."
"Điều tồi tệ nhất vẫn chưa đến", Aline. "Bây giờ tôi sẽ cố gắng tránh xa anh ta mà không bao giờ giải thích lý do tại sao." Cô dừng lại, xoa tay ướt trên khuôn mặt của cô, thất vọng nói tiếp, "Lại thêm một lần nữa."
" Không cần phải giải quyết theo cách đó", bà Faircloth phản đối.
"Bà cho rằng tôi nên nói sự thật với anh ấy sao? Bà biết phản ứng của anh ta sẽ ra sao ư?”
"Cô không biết mọi hành động của Kenna cũng như kể cả trái tim của hắn, tiểu thư của tôi ơi, Tại sao ư?, tôi đã hầu hạ chăm sóc cô khi vừa mới sinh ra, nhưng cô vẫn có khả năng tạo bất ngờ cho tôi. "
"Những gì tôi đã làm với McKenna tối nay... đã làm bà bất ngờ không?"cô ngập ngừng hỏi
"Không." Đối với một số lý do, kịp thời của câu trả lời bà Faircloth gây ra cả hai phá lên cười.
Nghiêng đầu chống tay lên thành bồn tắm, Aline uốn cong đầu gối của cô, xoa bóp nhẹ nhàng để làm mềm vết sẹo của mình. " Em Livia đã về đến nhà chưa?"
"Có, cô ấy về rôi cùng với ngài Shaw và vợ Chamberlains, cách đây ba giờ."
"Trông nó như thế nào? Có vui vẻ không? "
"Quá nhiều hơn dự kiến đấy chứ."
Aline mỉm cười nhạt. " Có thể nó vẫn còn cảm xúc đối với ai đó?"
Bà quản gia cau mày. "Tôi chỉ hy vọng rằng Lady Livia mau tránh xa khỏi ngài Shaw. Không nghi ngờ rằng, ông ta đùa giỡn với hàng trăm phụ nữ trước khi gặp cô ấy, và sẽ tiếp tục làm như vậy sau khi ông ta rời khỏi Stony Cross. "
Những lời nói gây ra nụ cười của Aline mờ dần. "Tôi sẽ nói chuyện với nó vào ngày mai và có lẽ chúng tôi sẽ cùng nhau giải quyết vấn đề của riêng mình."
"Đó không phải là điều cần giải quyết," bà Faircloth nói, và khuôn mặt Aline nhăn nhó nhìn lại bà.
Again The Magic (Tiếng Việt) Again The Magic (Tiếng Việt) - Lisa Kleypas Again The Magic (Tiếng Việt)