Số lần đọc/download: 913 / 6
Cập nhật: 2015-07-18 07:20:24 +0700
Chương 12 Ván Bài Cuối Cùng
G
iải thưởng vĩ đại "Rồng Vàng Việt Nam" kết thúc vào một ngày chủ nhật êm đềm. Nhưng, các tay tuyệt phích đã rộn rịp hơn cả bao giờ. Nhiều món tiền khổng lồ đã dồn về đánh cá cho Thần Mã.
Bà Liên Hương, Vân và Đình vô cùng xúc động đứng chờ Thần Mã và chú Lùn Tịt xuất hiện ở sân cỏ trường đua Phú Thọ. Ông Hoàng Tuấn và người thư ký thân tín Nguyễn Bít, đã đứng trên khán đài danh dự.
Lúc đó, một cô gái đẹp được một người to lớn trao cho một gói giấy nhỏ.
- Cuộc đua sẽ bắt đầu trong hai mươi phút nữa. Đúng lúc đó, cô Diễm! Cô này kiếm tên lùn mời nó đi uống để mừng chiến thắng của nó. Cô hãy lén đổ gói thuốc này vào ly nước của nó. Uống xong, tên lùn sẽ ngã gục trên mình Thần Mã và như thế Thần Mã sẽ không thể nào chạy tới đích được... Trong trường hợp đó, Apollo của ông chủ sẽ thắng và ngăn được Thần Mã đoạt giải Rồng Vàng Việt Nam!
Cô gái bỏ ngay cái gói nhỏ vào bóp và nói:
- Ông yên chí! Thế nào tôi cũng thành công!
Nói xong, cô gái liền đi tìm anh nài ngựa. Đi tới chỗ nào, cô ta cũng nghe mọi người nói tới tên Thần Mã.
Bà Liên Hương tựa vào Đình... Bà có vẻ lo sợ... Nếu lỡ Thần Mã thất bại lần này thì…
Thình lình, bà Liên Hương linh cảm có một cuộc âm mưu phản bội đang thành hình. Bà bèn hỏi Đình:
- Còn cô Diễm đâu con, sao bà không thấy?
- Cô ấy hôm nay yếu người. Cô ấy ở nhà vì sợ không chịu nổi những xúc động khi xem cuộc đua... A! Thưa bà cô ấy kìa!
- Đình! Anh Tịt đâu? - Cô gái gọi Đình.
Đình trả lời:
- Chú ấy kia kìa!
Chú Lùn Tịt đang đi về phía Đình. Cô gái la to vui vẻ:
- Anh Tịt ơi! Đi uống với Diễm một ly nước đi! Diễm muốn mừng trước chiến thắng của anh đó!
Chú Lùn Tịt không thể nào từ chối nổi lời mời tha thiết của một cô gái đẹp. Vì thời gian khởi đầu cuộc đua quá cấp bách, chú liền đi theo tức khắc cô Diễm đến quán nước.
Linh tính báo có việc chẳng lành, bà Liên Hương liền đi theo hai người. Đình vừa đi vừa hỏi:
- Bà thấy cô Diễm như thế nào? Chắc bây giờ bà không còn nghi ngờ cô Diễm nữa?
Bà Liên Hương đập vai Đình:
- Con im đi! Để bà...
Cô Diễm nắm tay chú Lùn Tịt… Lợi dụng lúc đó cô đổ gói bột vào ly nước cam vàng và nhúng ngón tay dài của mình vào đó khuấy cho tan bột… Chú Lùn Tịt, Đình không ai thấy hành động đó cả!
- Mừng chiến thắng vĩ đại của anh!
Chú Lùn Tịt giơ cao ly nước uống một hơi. Nếu chú để ý, chú sẽ thấy dấu hiệu ngăn cản của bà Liên Hương. Sau khi uống xong, chú Lùn Tịt liền cảm thấy tức khắc khó chịu trong người... Bà Liên Hương la to... Hiểu chuyện, Đình phóng tới đẩy cô Diễm té xuống đất.
- Cái gì vậy? - Người ta ồn ào dò hỏi.
- Bỗng nhiên anh nài của Thần Mã bị đau!
- Ông nói gì vậy? Anh nài của Thần Mã đau!
- Phải! Mình khổ rồi!
- Ráng lên, can đảm lên chú!
Đình vừa đẩy cô Diễm vừa nói:
- Con rắn độc, chúng tôi sẽ tính với cô!
Cô gái rắn độc biến mất nhanh trong đám đông...
- Anh cảm thấy thế nào?
- Tôi buồn ngủ - chú Lùn Tịt vừa nói vừa ngáp.
Bà Liên Hương bắt mạch tay chú Lùn Tịt rồi nói:
- Anh đã bị uống một loại thuốc ngủ thật mạnh!
- Anh Tịt ơi! Lên ngựa đi!
Chú Lùn Tịt cố gắng trả lời:
- Tôi sẽ lên ngay!
Lúc đó chú ta mới nhớ lại là lúc nãy bà Liên Hương có ra dấu hiệu ngăn cản chú đừng uống.
Đầu chú Lùn Tịt càng lúc càng lắc lư. Chú cố gắng leo lên yên ngựa, chú vẫn thì thầm với Đình:
- Dù sao đi nữa, chú vẫn yêu cô gái đó!
- Chú đừng nghĩ đến cô đó nữa! Chú cố gắng đừng ngủ…
Lúc đó một người chạy đến hỏi:
- Người ta nói anh bệnh phải không anh Tịt? Anh có muốn bỏ cuộc không?
Đình đáp thay chú Lùn Tịt:
- Không! Chú ấy không bao giờ bỏ cuộc đâu!
- Tùy ý anh! Vậy, anh vào sân cỏ đi, mọi người đang đợi…
Và chuông reo vang báo hiệu cuộc đua bắt đầu. Thần Mã phóng tới như tên bắn.
"Nếu tôi ngủ, thì sẽ tiêu tan ra mây khói". Chú Lùn Tịt vừa suy nghĩ vừa cố mở to đôi mắt. Chú gần như ngã gục trên lưng Thần Mã… Vì thế, Thần Mã chạy chậm lại... Đám đông rống lên. Apollo chạy rượt kịp Thần Mã. Cái mõm đen đầy bọt và mồ hôi của nó xuất hiện cạnh cái mõm của Thần Mã. Thấy địch thủ rượt kịp mình, Thần Mã hí lên khủng khiếp. Hai con ngựa tiến qua khán đài danh dự. Chú Lùn Tịt còn nghe đám đông la rõ ràng: "Apollo! Apollo!", "Thần Mã sẽ thua..."
Chú Lùn Tịt cố gắng thúc đẩy Thần Mã:
- Ráng lên! Thần Mã!
"Thần Mã!" "Apollo!!!" Đám đông lại la to vang rền.
Con ngựa Việt Nam của ông Hoàng Tuấn dường như có cánh bay vun vút. Thình lình chú Lùn Tịt không còn thấy gì nữa hết. Chú chỉ còn đeo dính trên lưng Thần Mã nhờ bản năng mà thôi. Con ngựa trắng và con ngựa đen chạy ngang nhau, nhưng Thần Mã vẫn còn chạy trước một chút. Chú Lùn Tịt quay lại, chú đã vượt qua mặt địch thủ. Chú khạc xuống đất một búng máu. Máu chảy dài trên đôi môi của chú. Chú đã cắn nghiến đôi môi của mình dữ dội. Thần Mã vượt qua vạch mức đến và chiến thắng vẻ vang. Và chú Lùn Tịt té nhào xuống cỏ.
° ° °
Bà Liên Hương, Vân và Đình ngồi chung quanh giường chú Lùn Tịt đang nằm ngủ thiêm thiếp. Ông Hoàng Tuấn và Nguyễn Bít tiến vào cạnh bên giường chú.
- Này anh Nguyễn Bít, có phải Tô Bốt và cô Diễm đã âm mưu làm anh Tịt thất bại không?
- Dạ, thưa ông phải! Chính em Đình cũng còn lầm về cô gái đó nữa!
Lúc đó, ông Hoàng Tuấn liền cúi xuống hôn lên trán đẫm mồ hôi của chú Lùn Tịt rồi nói:
- Khi anh Tịt tỉnh dậy, xin các người nói cho anh ấy biết là các đài phát thanh đã loan báo chiến thắng của anh ấy cho tất cả hoàn cầu biết rồi. Và nói luôn cho anh ấy biết là chiều nay, một bác sĩ nổi tiếng sẽ đến khám bệnh cho anh ấy!
Bà Liên Hương và Vân ở lại chờ bác sĩ đến khám bệnh chú Lùn Tịt dù đã tới giờ bà phải đưa Vân về cô nhi viện. Những trận tắm hơi, ăn uống thiếu thốn đã làm chú Lùn Tịt chỉ còn da bọc xương và hai lá phổi của chú lâm vào tình trạng nguy hiểm đáng ngại. Chú Lùn Tịt cần phải nghỉ ngơi hoàn toàn và được săn sóc chu đáo. Chú Lùn Tịt cựa mình tỉnh giấc, chú bỗng ho lên dữ dội. Hoàng hôn đã bao phủ cả biệt thự ông Hoàng Tuấn. Chú Lùn Tịt nói thật nhỏ:
- Dường như tôi nằm mơ… Tôi thấy ông Hoàng Tuấn hôn tôi… Tôi nghe ra-đi-ô đọc tên tôi và Thần Mã. Một bác sĩ đến khám bệnh tôi. Và ông Nguyễn Bít đã mời tôi sang Pháp du lịch…
- Những điều anh mơ đúng đó! - Bà Liên Hương nói.
- Tôi đã làm gì mà được hưởng như vậy?
Đình đã trả lời chú Lùn Tịt ngay, không do dự gì hết:
- Chú ơi! Chính lòng ngay thẳng, trong sạch, thật thà của chú đã thưởng chú đó! Nếu chú phản bội ông Hoàng Tuấn, chú sẽ đánh mất tất cả lòng tin của mọi người dành cho chú cũng như Tô Bốt, cô Diễm và bà chị của cô Diễm…
Chú Lùn Tịt đỏ mặt:
- Cháu nên nhớ là nếu chú có phản bội ông Hoàng Tuấn là vì bởi cháu và Vân chứ chú có lợi lộc gì cho bản thân đâu!
Bà Liên Hương xen vào:
- Này anh Tịt! Sự phản bội bất lương không thể nào được tha thứ cả, dù bất cứ lý do nào!
- Cháu sẽ đi học vẽ...
- Cháu sẽ học bác sĩ…
Bà Liên Hương bật sáng ngọn đèn ngủ ở đầu giường. Gương mặt mọi người sáng rực niềm tin tương lai.
HOÀNG ĐĂNG CẤP