Nguyên tác: The Fight For Olympus
Số lần đọc/download: 120 / 7
Cập nhật: 2020-04-04 23:38:56 +0700
Chương 11
C
ả khu chuồng ngựa chìm trong yên lặng. Emily nhìn vào những gương mặt đang sững sờ xung quanh cô. Cô vừa tiếp tục vuốt ve hai con tuấn mã hai bên, vừa sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu.
Tornado vẫn hoàn toàn không ý thức được mối nguy hiểm nó phải đối mặt, nhưng Pegasus thì biết. Cậu hí lên khe khẽ và áp mặt vào Emily. Đầu Chrysaor gục xuống, móng cào cào trên mặt đất.
Cuối cùng, cô lên tiếng. “Tôi sẽ không quay trở lại.”
Tất cả mọi người quay lại nhìn cô.
Cuối cùng cũng đã đến, phút giây lựa chọn. Trong nhiều ngày Emily vật lộn với tình huống tiến thoái lưỡng nan này. Cô phải làm gì nếu buộc phải lựa chọn giữa Trái đất và Olympus? Đối mặt với quyết định kinh khủng này, Emily đã đưa ra lựa chọn của mình. Cô sẽ chọn thế giới của cô thay vì Olympus.
“Chị không thể làm tôi thay đổi suy nghĩ,” cô nói tiếp. “Nếu thần Jupiter quyết định phá hủy thế giới này, ngài sẽ phải tiêu diệt cả tôi nữa.” Pegasus hí lên và nhìn cô đầy bất ngờ.
“Chị xin lỗi, Pegs. Em biết chị yêu quý Olympus nhường nào, và em biết chị sẽ làm bất cứ điều gì để bảo vệ nơi ấy. Nhưng chị cũng yêu quý thế giới này. Đây là nơi chị sinh ra. Chị không thể để thần Jupiter phá hủy nơi này chỉ bởi vì vài con người đã gây ra những việc vô cùng ngu ngốc.”
Joel và Paelen đứng bên cạnh Emily. Chrysaor tiến lại gần Pegasus. Tất cả bọn họ đứng khoanh tay trước ngực, đối đầu trước Nhân sư.
Alexis trừng trừng nhìn cả nhóm. “Các người thật là vô lý. Chúng ta đã hứa với thần Diana, Pluto và Steve là sẽ quay trở lại ngay. Chúng ta đã ở lại đây quá lâu rồi và sự vắng mặt của chúng ta rất dễ bị phát hiện. Chúng ta cần phải quay lại đó và báo cáo về những phát hiện của chúng ta ngay.”
“Chị hãy quay trở lại nếu cần, Alexis,” Emily nói. “Nhưng tôi sẽ không để thần Jupiter phá hủy thế giới này mà không có một trận đấu công bằng nào.”
Alexis nổi cáu, đuôi cô vút lên trong không khí. “Cậu làm ơn khuyên bảo chị ta được không?” cô nói với Pegasus. “Nói với chị ta điều này phải xảy ra. Những con người này phải bị trừng phạt vì những tội lỗi họ đã gây ra.”
Emily nhìn Pegasus. Cũng đã đến lúc cậu ấy phải đưa ra lựa chọn. Liệu cậu có ở lại cùng với cô không? Hay cậu ấy chọn về phe Olympus? Cô biết đưa ra lựa chọn như thế này khó khăn đến dường nào với cậu ấy. Nhưng khi nhìn kỹ vào mắt con tuấn mã, cô không hề thấy sự do dự nào. Pegasus bước lại gần hơn phía Emily và đứng cạnh cô. Cậu hí khẽ lên với Alexis.
“Cậu cũng vậy nữa hả, Pegasus?” Nhân sư thốt lên bất ngờ. “Cậu phản bội những người cùng giống loài với mình vì thế giới này à? Họ đã gây ra tội lỗi với cậu nhiều nhất! Tornado Warning được tạo ra từ dòng máu họ lấy trộm từ trong cơ thể cậu. Chẳng nhẽ cậu không muốn trả thù tội ác ấy chăng?”
Trái tim Emily ngập tràn cảm xúc dành cho con tuấn mã. Pegasus đã quyết định sát cánh bên cô, dù trong hoàn cảnh nào. Cô áp mình vào người cậu và đối mặt với Nhân sư.
“Alexis, làm ơn giúp chúng tôi,” cô nói tiếp. “Việc này không nhất thiết phải khơi mào cho một trận chiến. Tôi có đủ sức mạnh thiêu hủy cả Khu vực 51 nếu cần.” Emily nhìn quanh về phía các bạn. “Tất cả chúng tôi đều có thể. Nhưng có lẽ không cần phải đến mức đó. Biết đâu chúng ta có thể ngăn chặn mọi chuyện và cứu thế giới này.”
Alexis đưa mắt nhìn cả nhóm đang sát cánh cùng Emily, sẵn sàng chiến đấu bảo vệ trái đất.
Mắt cô đưa về phía Pegasus. “Đây là sự thực đấy ư Pegasus và Chrysaor, con trai của thần Neptune? Các người sẽ quay lưng lại với đồng bào của mình vì thế giới này ư?”
Một loạt tiếng hí và tiếng ụt ịt dài nổi lên như khẳng định quyết tâm của họ. “Cả hai bọn họ đều nhất trí rằng họ sẽ không quay lưng lại với xứ Olympus,” Paelen thì thầm với Emily và Joel. “Pegasus tin tưởng rằng chúng ta có thể ngăn chặn được chuyện này trước khi nó đi quá xa.”
“Đó là quyết định cuối cùng của các người phải không?” Alexis hỏi.
Pegasus gật đầu và gõ móng xuống nền đất. Nhân sư bắt đầu bước qua bước lại trước mặt cả nhóm. Đôi cánh của cô đập lên xuống và đuôi quật liên tục lên phía trước rồi về phía sau. “Điều này thật tệ,” cô khẽ tự nói với bản thân. Cô nhìn chằm chằm vào Emily. “Thực sự rất rất tệ.”
Cô thở dài nặng nề rồi ngồi xuống đất. “Vậy cứ thế đi.”
Emily nghẹn họng. “Vậy chị sẽ về Olympus để báo cáo lại với thần Jupiter mọi chuyện?”
Nhân sư thở dài một lần nữa. “Đáng nhẽ ta nên làm vậy. Nhưng ta đã hứa với thần Diana là ta sẽ bảo vệ các người. Ta sẽ không hoàn thành nhiệm vụ đó nếu để các người ở lại đây một mình đối mặt với cơn thịnh nộ của thần Jupiter. Dù muốn hay không, ta vẫn phải ở lại đây để bảo vệ các người.” “Cảm ơn chị!” Emily vừa thốt lên vừa chạy về phía Nhân sư và ôm chị ta thật chặt.
“Đừng có cảm ơn ta, Emily,” Alexis nói cụt ngủn. “Ta phải đứng về phía cô bất chấp phán đoán của mình. Ta có dự cảm rằng ta sẽ phải hối hận vì việc này.”
Mặt trời đã lên cao trước khi họ sẵn sàng khởi hành. Vì ngày càng nhiều công nhân đang đến khu trang trại làm việc nên họ di chuyển vào kho chứa cỏ cho ngựa. Tất cả các công nhân bao gồm cả Rip Russel bị nhốt trong hai khoang nhốt ngựa lớn. Alexis liên tục canh gác và cảnh báo những người công nhân này về hậu quả có thể xảy ra nếu họ có bất kỳ hành động nào chống cự.
Phía bên ngoài kho cỏ, chú Earl và đặc vụ T móc một xe rơ-moóc chở bốn ngựa lớn vào một chiếc xe bán tải mới tinh màu trắng. Đặc vụ T vẫn khăng khăng rằng để đảm bảo an toàn cho tất cả mọi người, Emily cần phải dùng sức mạnh của mình để tiêu hủy con ngựa đua.
Emily từ chối. Họ sẽ mang Tornado Warning đi cùng để tránh không để người ta mang nó đi phối giống. Sau khi được ăn bữa sáng với đầy đủ thực phẩm chứa đầy đường và thuốc an thần loại mạnh, con ngựa đua đã bình tĩnh trở lại và Emily dẫn nó vào khoang đầu tiên trên xe rơ-moóc.
“Bây giờ chúng ta sẽ xử lý những người này thế nào đây? Họ sẽ đi báo cảnh sát ngay sau khi chúng ta rời đi,” Joel vừa nói vừa đóng và chốt cánh cửa sau của xe rơ-moóc chở ngựa.
“Có thể tớ thử cố thuyết phục họ xem,” Emily đề xuất. “Đặc biệt nếu chúng ta thuyết phục họ thế giới đang phải đối mặt với mối nguy hiểm gì.” Cô bước về phía chuồng ngựa.
“Giết hết bọn họ sẽ hiệu quả hơn nhiều.” Alexis gầm gừ. “Nhưng chúng ta có thể thử cách của cô trước nếu cô muốn.” Cô đi theo Emily về phía khu chuồng ngựa đua nơi những người công nhân đang bị nhốt kỹ trong khoang nhốt ngựa.
Trong khi Pegasus và Alexis đứng phía ngoài, Emily bước vào khoang nhốt ngựa nơi giam giữ Rip Russel và một số công nhân khác. Cô cố gắng nói lý lẽ với ông ta, giải thích cho ông ta hiểu rằng nếu họ gọi cảnh sát và cảnh sát bắt giữ bọn cô, người cai quản xứ Olympus sẽ phá hủy thế giới này. Nhưng cô cũng có thể đọc được trên nét mặt ông ta rằng, sau những gì ông ta đã nghe và chứng kiến, ông ta cũng chẳng thèm quan tâm. Tất cả những gì Rip quan tâm là họ đã lấy đi phương tiện kiếm tiền duy nhất của ông ta. Cái đó, cùng với chiếc xe bán tải mới tinh và xe rơ-moóc của ông ta.
Lắc đầu phản đối, Emily quay lưng người và định rời khỏi chuồng ngựa. Nhưng khi cô vừa quay lưng, Alexis bỗng hét lên cảnh báo.
“Các người không được cướp ngựa của ta.” Rip hét lên.
Emily vừa kịp quay người để thấy ông ta ra lệnh cho đám công nhân của mình. “Bắt nó lại!”
Rip lao người về phía trước và vật Emily xuống đất trong khi những người công nhân khác vây xung quanh cô, vừa đúng lúc Alexis lao vọt vào trong khoang. Những kẻ vâng lệnh Rip ngay lập tức biết được Nhân sư của xứ Olympus thực sự mạnh mẽ, thần tốc và nguy hiểm đến mức nào.
Rip Russel là kẻ đầu tiên lĩnh trọn cơn thịnh nộ của cô khi Alexis giật tung người hắn ra khỏi Emily. Để lộ ra hàm răng đáng sợ, mắt cô trở nên đen nhánh khi cô nhe nanh. Cô gầm lên với Emily. “Nhắm mắt lại!”
Làm theo lời cô ấy bảo, Emily lấy hai tay che mặt. Cô nghe thấy tiếng gào thét tràn ngập không gian quanh mình, hòa trong tiếng gầm của Alexis khi Nhân sư bảo vệ cô khỏi những người đàn ông đang lăm le tấn công.
Emily cuộn tròn người và cố gắng không để lọt vào tai những âm thanh ghê rợn ấy. Vài giây sau, cô có thể cảm nhận được một số chuyển động. Giơ tay ra, Emily có thể sờ được chân trước của Pegasus ngay trước mặt cô. Hai chân sau của nó ở phía sau người cô và hai cánh phủ sâu xuống hai bên thân mình. Cô có thể nhận ra nó đang đứng trùm trên người cô, bảo vệ cô bằng toàn bộ thân mình.
Vài giây sau, Emily nghe thấy tiếng chú Earl và đặc vụ T chạy nhanh vào chuồng ngựa.
“Emily, con không sao chứ?” Chú Earl hỏi. Cô gật đầu. Emily bắt đầu bỏ tay ra khỏi mặt nhưng chú Earl ngăn cô lại. “Cứ nhắm mắt nguyên như vậy; con không muốn chứng kiến cảnh này đâu.” Nói rồi ông giúp cô bò ra dưới thân mình con tuấn mã.
“Pegasus, đưa cô bé ra khỏi đây”, đặc vụ T ra lệnh. “Và cho tất cả những người khác ra ngoài nữa. Chúng ta sẽ lo vụ này.”
Chú Earl dẫn Emily ra khỏi khoang nhốt ngựa và đỡ cô lên lưng Pegasus. “Cứ ra đó trước đi. Bọn chú sẽ có mặt ngay.”
Khi con tuấn mã đưa cô ra khỏi khu chuồng ngựa, cô có thể nghe thấy tiếng những con ngựa hí lên ầm ĩ và đá liên hồi vào cửa khoang. Khi họ ra đến bên ngoài, Pegasus hí lên khe khẽ.
“Chị ổn rồi, Pegs à,” Emily run rẩy vừa nói vừa trượt xuống khỏi lưng cậu.
“Em, trong đó xảy ra chuyện gì vậy?” Joel hỏi. Cậu chạy nhanh về phía cô và nhìn đám máu trên quần áo cô. “Cậu có bị thương không?”
Emily lắc đầu và lặng người nhìn quần áo của mình. “Không phải máu của tớ đâu. Máu của họ đấy. Sau bao nhiêu thứ họ đã nghe và chứng kiến, Rip Russel vẫn không muốn chúng ta đưa Tornado Warning đi. Ông ta và các công nhân của ông ta tấn công tớ.”
“Cậu đã làm gì?” Paelen hỏi.
“Không làm gì cả,” Emily nói. “Tớ không có thời gian. Alexis đã ra tay hết. Cô ấy bảo tớ nhắm mắt lại và xử lý bọn họ. Mọi việc xảy ra quá nhanh.” Paelen rùng mình. “Đó chính là Nhân sư. Khi cô ấy về phe cậu, cô ấy là đồng minh tốt nhất. Đối đầu với cô ấy là tai họa lớn nhất của cậu.”
Chú Earl xuất hiện từ trong khu chuồng ngựa. Ông nặng nề nghiêng người về một bên, chật vật đứng lên.
“Chú Earl,” Emily vừa thốt lên vừa cùng các bạn chạy lại gần ông. “Chú có sao không?’
Ông lắc đầu. “Ta chưa bao giờ thấy điều gì như vậy cả. Lũ ngốc nghếch. Chẳng lẽ họ không nhận ra điều gì sẽ xảy ra nếu họ cứ cố chống cự à? Chúng ta đã cảnh báo họ. Chúng ta đã cảnh báo tất cả bọn họ.”
“Alexis đã giết tất cả bọn họ?” Paelen hỏi. Ông lắc đầu. “Ta không nghĩ vậy. Ta thấy một vài người nép vào góc chuồng. Có vẻ như họ không hề di chuyển.”
Pegasus hí lên và Paelen nói, “Alexis chỉ nhắm vào những người tấn công cậu thôi. Nếu những người kia không làm gì, cô ấy sẽ không làm hại họ.”
Earl gật đầu. “Cô ấy cũng không đụng vào những người ở trong khoang bên cạnh. Cô ấy chỉ ra tay với những người đã tấn công Emily”, mặt chú Earl trở nên xanh xám hơn. “Một chút nữa chú sẽ khá hơn thôi,” ông nói. “Các cháu hãy chuẩn bị sẵn sàng lên đường đi, chú sẽ gặp các cháu trong xe ngay.”
“Đi nào,” Joel nói khẽ và đưa Emily về phía chiếc xe. “Thay quần áo đi và rồi chúng ta có thể rời khỏi đây.”