Nguyên tác: The Fight For Olympus
Số lần đọc/download: 158 / 8
Cập nhật: 2020-04-04 20:35:32 +0700
Chương 12
P
aelen và Joel dẫn đường ra khỏi khu của Steve. Khắp các sảnh nhanh chóng tràn ngập binh lính trang bị vũ khí chuẩn bị chiến đấu với bọn Nirad. Họ di chuyển xuống hành lang hướng đến của thang máy.
“Tôi không thể tin được chuyện này,” Joel nói. “Y như lần trước vậy.”
“Bọn Nirad sẽ giết hết chúng ta mất thôi,” thần Cupid vừa rên rỉ vừa đảo mắt khắp xung quanh một cách khiếp sợ. Đôi cánh trên lưng đang vỗ nhẹ và thần run rẩy như một chiếc lá.
“Tôi sẽ bảo vệ ngài,” đặc vụ T hồ hởi nói. Hắn rút súng ra. “Chúng sẽ không thể làm hại ngài được.”
“Không, chúng sẽ không giết được chúng ta đâu,” Joel đồng tình. Cậu móc tay vào túi áo comple và rút con dao bằng vàng ra. “Anh có mang theo dao không?” Cậu hỏi Paelen.
Paelen gật đầu và giơ con dao của mình ra. “Nếu bắt buộc, chúng ta sẽ chiến đấu.”
Có đặc vụ T bên cạnh có nghĩa rằng những đặc vụ khác sẽ không ngăn cản hay chặn đường họ. Nhưng khi đứng chờ thang máy đến, họ nghe thấy tiếng gầm, rống trầm trầm.
Mọi người đều theo dõi khi những chiếc cửa dọc cái hành lang dài bị phá vỡ vụn và hai tên Nirad lao ra từ phòng của chúng. Chúng rẽ về phía cả nhóm và ì ạch tiến tới.
Binh lính trong sảnh nổ súng, nhưng đạn bắn vào lớp da cẩm thạch xám của chúng rồi nảy ngược lại thia lia khắp nơi, làm vỡ bóng đèn và trúng vào các binh lính.
“Vũ khí của bọn họ không thể làm gì chúng.” Paelen lắc đầu. “Đến bao giờ thì lũ ngu ngốc này mới hiểu điều đó chứ?”
“Chúng ta mắc kẹt ở đây rồi!” Thần Cupid vừa rên rỉ vừa điên cuồng tìm lối thoát. Thang máy vẫn còn cách vài tầng nữa. “Chúng sẽ xé xác chúng ta mất! Chúng ta sắp chết rồi!”
“Cupid, bình tĩnh đi nào!” Joel vừa nói vừa chỉ. “Nhìn xem, ở kia có cầu thang bộ. Đi nào!”
Cả nhóm vào cầu thang bộ. Họ nghe tiếng đánh nhau phía bên trên. “Chúng ta bị bao vây mất rồi!” Steve hét lên khi hai tên Nirad từ phân tầng mười lao xuống.
Bọn chúng lao xuống tầng tiếp theo và gần đuổi kịp họ. Bọn họ chúng thoát được rồi. Paelen và Joel dừng lại. Họ đứng quay mặt lại và dũng cảm giơ những con dao bằng vàng lên. “Chú đi tiếp đi,” Joel ra lệnh cho Steve. “Hãy quay về với Emily. Bạn ấy đang ở nhà hàng Táo Đỏ!”
Tâm trí Paelen bằng lóe lên những ký ức khủng khiếp về những gì mà bọn Nirad đã từng làm đối với cậu ở Govenror. Ký ức về nỗi đau đớn mà cậu cảm thấy khi chúng cố gắng xé cậu ra thành từng mảnh và tiếng xương của chính cậu đang vỡ vụn. Đôi tay cậu bắt đầu run rẩy.
“Anh ổn không?” Joel vội hỏi.
“Không,” Paelen thú nhận.
“Tôi cũng vậy.”
Câu chuyện bị cắt ngang khi hi sinh vật vòng qua cho rẽ và đối mặt với họ. Đôi mắt đen dạng hạt của hai tên Nirad nhìn chằm chằm vào Joel và cha của Emily. Chúng nhe hàm răng sắc nhọn ra và gầm gừ trong cơn cuồng bạo hoang dã trong khi hai bàn tay có móng vuốt xòe ra rồi nắm lại thành nắm đấm. Lấy lại năng lượng, chúng lao về phía trước.
Joel dũng cảm nâng dao lên. Nhưng trước đây cậu chưa bao giờ chiến đấu với một con dao găm cả, huống hồ dùng dao găm để chống lại bọn Nirad. Khi cậu vung con dao bằng vàng lên, nó chém vào một trong bốn cái tay của tên Nirad, một tia máu đen phun ra. Rống lên vì đau đớn, con vật vung một cú đấm cật lực làm con dao vàng văng khỏi tay của Joel và bay ra xa. Con vật gầm lên và nhào về phía cậu.
Paelen cố với tay để giúp Joel, nhưng tên Nirad thứ hai đang lao đến. Nó đánh bật cậu sang ngang như thể đang đuổi một con ruồi gây phiền toái vậy. Paelen bị đánh văng đi và ngã nhào xuống cầu thang.
Khi người đập xuống nền đất, cậu ngước lên và đôi mắt mở to khiếp sợ. Một tên Nirad đang kẹp chặt lấy Joel một cách tàn bạo và nhấc bổng cậu ấy lên không trung. Không thèm liếc nhìn lại, con vật gầm lên một cách đắc thắng và đưa cậu ấy lên tầng trên. Bất chấp cơ thể to lớn của mình, Joel hoàn toàn vô vọng trước sức mạnh khủng khiếp của con vật bốn tay đang siết chặt lấy cậu.
“Paelen!” Joel hét lên khi đang bị tách ra khỏi nhóm và đưa lên tầng lên quanh những cho ngoặt cầu thang. “Paelen, cứu tôi vớ...” Tiếng kêu đột nhiên tắt ngấm.
“Joel!” Paelen gọi to. Cậu sợ rằng người bạn thân nhất của mình vừa bị tên Nirad giết chết rồi. “Joel!”
Phía trên cậu, tên Nirad cuối cùng vẫn đang chiến đấu để tóm lấy ông Steve. Khi Paelen nắm lấy con dao vàng của mình, cậu nghe thấy tiếng thần Cupid ra lệnh cho đặc vụ T bắn.
“Không!” Paelen vừa hét vừa lao nhanh lên bậc thang. Cậu biết súng đạn của con người không thể chống lại được bọn Nirad. Trong tình thế cam go này, nổ súng vào bọn Nirad là một ý tưởng tai hại.
Súng của tên đặc vụ ‘cướp cò’. Viên đạn đập vào người con vật và bật ngược khỏi lớp da như cẩm thạch của nó rồi găm thẳng vào ngực của ông Steve. Tên Nirad tóm lấy cha của Emily khi ông ngã gục xuống sàn nhà. Paelen hét lên và lao tới. Cậu cắm phập con dao găm bằng và ngập sâu vào lưng con vật.
Tên Nirad thả ông Steve ra rồi vừa rống lên vì đau đớn và điên loạn vừa cố gắng rút con dao ra. Nhưng đã quá muộn. Chất độc chết người trong vàng của xứ Olympus đã hoàn thành nhiệm vụ của nó. Con vật đầy sợ hãi đó loạng choạng trên những bậc thang khi sức lực của nó dần cạn kiệt. Với một tiếng kêu tuyệt vọng cuối cùng, nó bất tỉnh và lao ầm xuống bậc thang.
Paelen nhảy sang một bên khi con vật khổng lồ lộn nhào qua cho cậu. Cậu không dừng lại để xem xét tên Nirad đó. “Cupid, cứu chú Steve đi,” cậu vừa ra lệnh vừa đuổi theo Joel.
Paelen gần như hoảng loạn khi cậu leo từ tầng này lên tầng khác để tìm kiếm người bạn của mình. “Joel!” Cậu gào lên. “Cậu ở đâu?” Nhưng những tiếng gọi của cậu không có hồi đáp.
Cuối cùng Paelen cũng lên được đến tầng một. Cậu lao qua những cánh cửa ở lối cầu thang bộ và vào trong hành lang. Sự tàn phá ở khắp mọi nơi. Giống hệt như ở Olympus, bọn Nirad đã không bỏ qua bất cứ thứ gì. Xác của những đặc vụ CRU và binh lính nằm la liệt khắp sàn nhà và chiếc bàn đăng ký vỡ vụn thành tìm mảnh tung tóe khắp căn phòng. Những cánh cửa ra vào đã bị xé toạc khỏi bản lề và bị ném văng sang một bên.
Paelen chạy ra ngoài. Những vệt lớn in hằn trên nền tuyết. Tất cả chúng đều cùng hướng thẳng vào rừng sâu. Xa xa, cậu nhìn thấy hàng rào điện đã bị đổ sập vì đội quân Nirad vừa lao qua.
Paelen xem xét những dấu vết đó. Đôi mắt của cậu nhìn thấy một thứ khiến cho trái tim cậu gần như ngừng đập. Những vết màu đỏ trên tuyết. Cậu không cần nhìn kỹ hơn nữa cũng biết được nó là gì. Đó là máu người. Đó là máu của Joel. Paelen quỵ gối và ngã gục xuống đất.