Nguyên tác: Ihmiset Suviyössä
Số lần đọc/download: 258 / 10
Cập nhật: 2020-02-13 14:06:35 +0700
Chương 12
S
áng Chủ nhật, thong thả, tha hồ nấn ná trong giường, kể cả chủ lẫn khách. Arvid từ cửa sổ nhìn ra sân. Trời có vẻ khô ráo, sáng sủa, ngập tràn ánh nắng. Anh cảm thấy như mình không đáng được hưởng ngày đẹp nhường này. Đây đúng là buổi sáng mà họ, những người đi ngủ muộn nhất đã nhìn thấy và đã kinh ngạc trước vẻ khác lạ khi ánh sáng cùng bóng nhập nhoạng sắp đặt các vật thể trong sân. Bây giờ cảnh quan giống hệt như hôm qua từng có. Nhưng cô hầu gái lại khoác một tạp dề trắng tinh trước ngực, nụ cười cô đậm đặc sắc Chủ nhật khi cô chào già Manu lúc lão đến nhà gặp ông chủ.
Vào buổi sáng Chủ nhật này Helka thức dậy muộn nhất trong cả nhà. Ông chủ, Arvid cùng nhiều người đàn ông khác đã dậy đi bơi, uống cà phê sáng và đi kiểm tra mức độ trổ bông của lúa mạch để che giấu bầu không khí Chủ nhật tuyệt vời này. Lúa phần lớn đã làm đòng - vào một buổi sáng đẹp trời nào đó phấn hoa đã bay theo gió - nhưng nếu ta nhìn bông ngược ánh mặt trời, có thể thấy ở nơi gần thân lúa màu hoa vẫn còn sẫm tối - nơi đó nhị vẫn chờ để thụ bông, nếu như phấn hoa trong thời khắc nào đó bay đến được. Điều chính vẫn là sáng ánh mặt trời lấp lánh lào xào xì xạc, như đang lùa không khí ra khỏi đường của mình để cho mọi sinh vật: cỏ cây, các loài bướm và cả con người được hít thở khí trời. Người từ tứ xứ đến làm nhà nhộn nhịp hẳn và buổi sáng mai ngập tràn ánh nắng đã gắn kết họ lại với nhau.
Cuối cùng Helka cũng thức giấc, khi người ta thức cô dậy. Cô chợt tỉnh khi nghe có tiếng hát: phải rồi bản dạ khúc vang lên trong sân trang trại nông thôn, vào lúc mười giờ sáng Chủ nhật! Âm thanh luồn lách vào tai như ánh nắng ban mai rọi vào mắt trong những buổi sáng khác. Và rất nhanh các ca sĩ được nhận phần thưởng cho mình: họ nhìn thấy qua kẽ hở tấm rèm che khuôn mặt yêu dấu với tất cả mọi người, mỗi người theo một cách riêng: những lọn tóc nâu mềm mại, đôi mắt to với con ngươi màu nâu nhạt, cái cằm cùng lúm đồng tiền phía bên một khóe miệng.
Các ca sĩ không nhìn thấy nét mặt của nhau, nhưng người được nhận bản dạ khúc thì có. Nhìn ông cậu da rám nắng kìa, sao cậu thân thiết ngân vang giọng mình đến thế, nét mặt cậu mới đáng yêu làm sao! Có thể thấy cậu đang sống lại thời thanh niên của mình. Hai cậu trai trẻ đang thực tập cũng cố gắng để chứng tỏ mình, nhưng có lúc vẫn buộc chủ trang trại và Arvid phải đưa mắt nhìn nhau đầy ẩn ý. Helka nhìn họ. Trong giây phút, ánh mắt cô dừng lại nơi ánh mắt cháy bỏng, nồng nàn.
Các ca sĩ nhìn thấy mái đầu giữa khe rèm khẽ gật, rồi từ phía bên xuất hiện bàn tay rồi cánh tay như đang cố tạo hình ngọn nến lên trên bậu cửa sổ. Khi bài dạ khúc chấm dứt, cả bốn ca sĩ đều lần lượt được nhận một cái nháy mắt, cùng khi đôi môi của người trong nhà nghịch ngợm áp vào kính cửa sổ. Bà chủ nhà chợt đi qua và nhìn thấy điều ấy. Bà liếc nhìn các ca sĩ, nói:
- Ôi chao, Helka hôm nay mới đúng thật là mình.
Rồi bà mời mọi người ra ăn sáng, ai kịp đi trước thì đi.