The greatest thing you'll ever learn is just to love and be loved in return.

Eden Ahbez, "Nature Boy" (1948)

 
 
 
 
 
Tác giả: Harold Robbins
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: 79 Park Avenue
Dịch giả: Khánh Dân
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 52
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1572 / 29
Cập nhật: 2015-12-31 12:32:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11
ọ chơi ở phòng trong chỗ Joker - Ross nói. Mike ngước lên và bắt gặp ánh mắt quen biết của bạn, ánh mắt máu mê cờ bạc.
- Thì sao? - Mike hỏi.
- Mình rất muốn chơi - Ross giải thích.
Mike đứng dậy nhìn xuống Ross.
- Cậu biết ông già cậu nói gì rồi đấy. Nếu cậu lại rơi vào mấy cái trò mờ ám thì hè này ông ấy sẽ tống cổ cậu về quê đấy.
- Tớ không dính vào mấy trò mờ ám đâu - Ross cãi lại - Tớ chỉ muốn thay đổi không khí một chút. Tất cả chỉ có vậy.
Mike nhún vai.
- Lần trước cậu cũng nói vậy. Cha cậu đã làm ầm lên khi phải ra đồn cảnh sát nhận cậu về.
- Ông ấy không biết đâu - Ross nói và nhớ đến cái lần chàng và cả băng bị tóm cổ trong khi đang chơi xúc xắc ăn tiền đằng sau một xưởng sửa chữa. - Joker đã nói với tớ rồi, lão quen biết rất nhiều.
- Tuỳ cậu - Mike nói và quay người đi - Để cậu tự mai táng mình.
- Tớ muốn cậu cùng đi - Ross nói.
Mike nhìn Ross.
- Để làm gì? Tớ không có tiền cơ mà.
- Tớ rủ Maria cùng đi - Ross trả lời - Và tớ không muốn mấy thằng du côn trêu ghẹo cô ta sau lưng mình.
Mike chăm chú nghe.
- Thế thì để cô ta ở nhà.
- Không. Tớ có cảm giác là cô ta sẽ đem lại may mắn cho tớ - Ross mỉm cười ngượng nghịu. Tớ nghĩ là nếu có cô ta ở bên cạnh thì tớ sẽ ăn một ván to.
- Vô lý - Mike đáp lại.
Ross nhìn nàng.
- Thế cậu có chương trình gì khá hơn không?
Mike lắc đầu. Chàng nghĩ đến Maria. Đã hơn một năm kể từ khi chàng gặp nàng trong thang máy đến giờ chàng vẫn chưa có đủ can đảm đi chơi với nàng.
- Thế thì đi chứ còn gì nữa - Ross năn nỉ - Cậu cũng phải biết mùi đời một tí chứ. Hay cậu muốn cả đời chỉ chúi mũi vào mấy quyển sách?
- Ừ thì đi - Mike bị thuyết phục.
Maria ngồi ở trong xe. Mắt nàng mở to ngạc nhiên khi thấy Mike. Ross là người đầu tiên đến bên xe và mở cửa.
- Tôi phải đợi bao nhiêu lâu mới giới thiệu được hai người với nhau - Ross nói - Maria, đây là anh Mike, bạn anh. Mike, còn đây là bạn gái của mình.
Maria đỏ mặt. Một nụ cười nở trên môi, nàng chìa tay ra.
- Em đã nghe kể rất nhiểu về anh - Nàng nói rất khuôn sáo.
Mike hơi ngượng nhưng chàng cũng đóng kịch theo nàng.
- Và tôi cũng nghe về cô - Chàng khẻ nói và bắt tay nàng. Bàn tay ấm áp và chàng cảm thấy như có một dòng điện chạy qua. Chàng vội vã thả nó ra.
- Dịch qua bên kia chút em - Ross nói với nàng khi trèo vào xe - Anh Mike cũng đi với chúng mình.
Cả Maria lẫn Mike đều không nói một cầu nào từ lúc xe chạy cho đến khi họ vào trong quán nhảy. Chỉ có mình Ross nói liên tục. Không thấy chàng biểu lộ vẻ nghi ngờ về sự im lặng của hai người. Họ kiếm được một cái bàn gần sàn nhảy. Lúc đó khoảng chín giờ. Trên sàn nhảy tương đối đông người. Ross gọi cho mình và Mike mỗi người một cốc bia, cho Maria một cốc cocacola. Với đôi mắt long lanh, sốt ruột chàng nhìn khắp phòng.
- Tớ còn phải hỏi Joker xem bao giờ bắt đầu chơi.
- Có lẽ họ bắt đầu cũng khá sớm đấy - Mike lẩm bẩm. Chàng nhìn Maria và giọng nói hơi có vẻ giễu cợt - Tại sao cậu không ra nhảy trước với bồ của cậu đi.
Ross lắc đầu một cách cương quyết.
- Không - Chàng trả lời - Hai người cứ ra nhảy đi. Tớ còn phải dò xem bao giờ thì bắt đầu.
Maria đứng dậy và Mike nhìn nàng vô cùng ngạc nhiên.
- Thế nào?
Chàng đứng dậy và dẫn nàng ra sàn nhảy. Ban nhạc chơi một điệu Foxtrott tương đối nhanh. Mike cảm thấy người cứng đờ khi nàng sà vào cánh tay mình. Ngay lập tức chàng luống cuống như bị vấp và dẫm lên chân nàng.
- Thôi chết, xin lỗi nhé! - Mike lí nhí, mặt đỏ bừng.
Maria mỉm cười với chàng.
- Anh cứ bình tỉnh. Em không ăn thịt anh đâu.
Cả hai im lặng nhảy với nhau một lúc. Sau đó họ bắt đầu nói chuyện.
- Em tưởng là anh muốn đi chơi với em cơ mà.
- Anh bận quá. Vả lại em là bồ của Ross.
- Em có nói thế đâu.
- Nhưng mà cậu ấy nói. Và lúc đó em cũng không cãi lại cơ mà.
- Em không thể ngắt lời anh ấy. Ngoài ra anh không nói với anh ấy là anh đã quen em.
- Cả em cũng không - Chàng nhìn vào mặt nàng - Anh có cảm giác là em không muốn nói.
Bản nhạc kết thúc, hai người buông nhau ra. Nàng rời sàn nhảy, chàng đi theo sau trở về bàn. Nàng dừng lại trước mặt Ross.
- Em muốn uống một cốc bia - Nàng nói.
Ross vẫn không quay lại nhìn nàng.
- Tất nhiên rồi, em yêu, tại sao lại không? - Ross trả lời. Chàng đang nhìn chằm chằm vào cái cửa con phía bên kia sàn nhảy.
Mike đẩy cho nàng cốc của mình.
- Cầm lấy đi. Anh gọi cốc khác.
Nàng cầm lấy và uống một ngụm.
- Cái gì thế? - Mike hỏi Ross.
- Tớ đang chờ - Ross trả lời - Thằng bồi bàn đã hứa hỏi lại và sẽ báo cho tớ biết.
Maria bối rối.
- Anh ta cần báo cho anh biết cái gì thế? Em tưởng chúng mình đến đây để nhảy.
Ross nhìn nàng như thể trước mặt chàng là một người xa lại. Chàng như không nhìn thấy nàng.
- Mike giải thích với cô ấy đi - Ross nói với Mike.
Mike thấy bực mình. Ross bao giờ cũng vậy. Những điều gì khó chịu thì anh ta đẩy cho người khác.
- Cậu tự nói lấy - Mike đáp lại.
Ross nhìn hai người.
- Hai người có chuyện gì thế - Chàng hỏi. Họ im lặng.
Chàng quay sang nhìn Maria.
- Anh đến đây để chơi một chút. Anh Joker mới kể hôm nọ đấy.
Maria đứng dậy.
- Đồ quỷ, thế tại sao anh lại bảo em đi nhảy với anh? Nàng chất vấn - Tại sao anh không nói ngay ra? - Nàng quay người định đi.
Ross vội tóm tay nàng.
- Anh muốn có em bên cạnh để phù hộ cho anh. Chàng vừa cười vừa giải thích - Anh có cảm giác là em sẽ mang lại may mắn cho anh.
Nàng nhìn Ross từ trên xuống.
- Thế còn Mike thì sao? - Nàng sốt ruột hỏi - Anh rủ anh ấy đi để anh ấy canh em chứ gì?
- Tất nhiên rồi - Ross vẫn cười cợt - Thế em tưởng anh đánh liều với bọn du côn lang thang ở đây à? Mike là bạn anh. Anh biết là có thể tin tưởng vào anh ấy.
Mike liếc nhìn Maria rồi nhìn lướt qua bàn nhìn Ross. Một nụ cười chậm rãi nở trên khuôn mặt chàng.
- Cái này thì tớ cũng không dám chắc đâu, Ross ạ.
Đôi mắt Ross trở nên lạnh lùng.
- Cậu nói với nghĩa gì thế?
Mike vẫn không rời mắt khỏi khuôn mặt Maria.
- Như cậu nói, Ross ạ, cô ấy đúng là một số độc đắc.
Cả Maria cũng phải mỉm cười và ngồi lại xuống ghế.
- Được, cánh đàn ông các anh - Nàng kêu lên giọng thoả mãn - Các anh hãy vì em mà đấu đá.
Rồi cả ba phá lên cười vui vẻ và thoải mái.
Trán Ross lấm tấm những giọt mồ hôi. Chàng đón lấy những con xúc xắc. Chàng quay sang phía Maria và giữ nó trước mặt nàng.
- Hà hơi vào đó, để nó mang lại may mắn cho anh.
Maria chúm môi và thổi vào lòng bàn tay chàng.
- Anh giữ nó lại - Nang nói và liếc nhìn đống tiền cứ vơi dần trước mặt Ross. Anh chàng từ nãy đến giờ không may mắn cho lắm. Nàng đoán là chàng thua khoảng bốn mươi dollar.
- Thổi mạnh vào - Chàng thì thào với giọng khàn khàn hồi hộp rồi đưa hai bàn tay nắm chặt vào sát môi nàng. Maria hít một hơi dài rồi thổi vào tay chàng. Nàng nhìn thấy mấy ngón tây chàng đang xoay xoay những con xúc xắc. Nó hơi để lộ ra một tí và hơi thở như tắc lại trong cuống họng nàng. Nàng tròn mắt nhìn chàng. Trong khoảnh khắc đôi mắt Ross giá lạnh, rồi chàng lại mỉm cười rất nhanh. Chàng biết nàng đã nhìn thấy.
- Cám ơn em yêu - Chàng nói và bước lại bàn.
Nàng đứng đó hoàn toàn bất động, ánh mắt nàng lướt xung quanh cái bàn. Rất khó tin là không một ai khác chú ý đến điều đó.
Rồi nàng hiểu ra, Ross rất láu cá. Những người khác lúc đó còn đang mải nhìn nàng.
Giọng Ross đanh lại.
- Nào, chúng ta đổ! - Những con xúc xắc tung toé trên tấm nỉ xanh, đập vào thành bàn rồi bật trở lại. Vừa quay tít vừa lượn thành vòng tròn, các con xúc xắc uể oải tản ra rồi nằm im. Bảy nút! Ross quơ tiền về phía mình và chuyển những con xúc xắc sang tay kia. Tiếp tục xóc nó trong tay chàng nhìn suốt cái bàn.
- Bây giờ thì mình mới vào cầu - Chàng rất khoái trí - Bỏ tiền lên bàn nhanh lên kẻo dịp may của tớ qua đi bây giờ.
Chàng chồng tiền của mình. Nàng rời khỏi bàn đi lại chỗ Mike đang dựa lưng vào tường và quan sát những người khác. Chàng mỉm cười khi nàng đến bên cạnh.
- Lần này thì được - Mike nói.
Mặt nàng vẫn tỉnh bơ. Cả anh chàng này cũng không chú ý Ross đã đánh tráo con xúc xắc như thế nào.
- Em xem đủ rồi. Em muốn về - Nàng nói.
- Nhưng Ross vẫn chưa chơi xong - Chàng ngạc nhiên nói.
- Kệ anh ấy. Em muốn về.
- Để anh nói với Ross một câu.
Tay nàng giữ chàng lại.
- Thôi đừng, mặc anh ấy.
Nàng nhìn sang phía bàn chơi xúc xắc. Ross lại đổ được bảy nút. Chàng lúc này trông rất sung sướng và máu mê.
Anh ấy đã có tất cả những gì anh ấy mong muốn ở chỗ này.
Mike nhìn vào mặt Maria.
- Có chuyện gì thế? - Anh hỏi.
- Không có gì. Em chỉ muốn về thôi.
- Thôi được - Anh nắm lấy cánh tay cô - Bọn mình đi đây - Anh nói với vào.
Ross phảy tay về phía anh. Cũng không thể hiểu là anh ta có nghe thấy Mike nói gì hay không - Ross lại tiếp tục xóc xúc xắc. Ban nhạc đang chơi khi họ đi qua phòng nhảy.
- Nhảy chứ? - Mike hỏi.
Nàng lắc đầu từ chối và tiếp tục bước đi. Một người đàn ông chắn đường nàng.
- Chào cô bé!
Không nhìn lên, nàng định vòng qua người lão ta, nhưng lão đã bước sang một bước.
- Cô định bỏ mặc anh bạn của mình à? - Lão hỏi.
Nàng nhìn Joker Martin. Đôi mắt nàng trở nên kín đáo, thận trọng.
- Em bị mệt và muốn về - Nàng phân bua.
Nụ cười trên môi Martin biến mất. Lão nhìn Mike. Mike nhún vai và Martin bước hẳn sang một bên. Nàng định đi ngang qua người lão thì lão giơ tay ra giữ nàng lại. Một tia sáng khó hiểu ánh lên trong đôi mắt khi lão nhìn nàng.
- Tôi không biết cô có điều gì bực bội trong lòng cô bé ạ - Lão nói - nhưng khi nào vượt qua được thì quán Golden Glow này bao giờ cũng giành một chỗ cho cô.
- Cám ơn anh, anh Martin. Có thể em sẽ nhận lời anh - Nàng quay người rồi đi xuống cầu thang.
Người Mẫu Người Mẫu - Harold Robbins Người Mẫu