You can't start the next chapter of your life if you keep re-reading the last one

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoàng Kim
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 25
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2792 / 4
Cập nhật: 2015-11-21 22:20:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 12
Ông chủ nhà cười thật tươi với Mỹ Trang sau khi đã yên vị:
- Tôi bán nhà xong rồi. Hôm nay đến chào cô và bàn giao nhà cho chủ mới.
Mỹ Trang nghẹn lời:
- Sau chú không báo trước để cháu chuẩn bị dời chỗ? Nói gấp như vầy, làm sao dọn kịp?
Ông chủ phân trần:
- Điều này là do yêu cầu của người mua nhà. Vì một số lý do tế nhị nên tạm thời giữ kín, người ta muốn tự thông báo với cô....
Khắc Ninh đột ngột xuất hiện với nụ cười trên môi khiến Mỹ Trang mau chóng hiểu ra toàn bộ câu chuyện.
Cô nhìn anh trân trối, hỏi giật giọng:
- Anh thích chơi trò ú tim lắm phải không? Em cứ tưởng mấy chuyện này chỉ giành cho đám học sinh thôi chứ!
Khắc Ninh vội vàng xoa dịu:
- Anh muốn giành cho em sự bất ngờ chứ không có ý gì khác.
Giọng Mỹ Trang chát chúa:
- Đúng rồi, bất ngờ lắm! Bất ngờ đến nỗi tôi không kịp trở tay, bây giờ lỡ khóc lỡ cười chẳng biết xoay xở thế nào với cái quán này nữa. Tìm không ra mặt bằng thì cầm như đập bỏ hết mọi thứ chứ biết dọn đi đâu!
Khắc Ninh vẫn điềm tỉnh mỉm cười:
- Anh có yêu cầu em dọn quán đâu mà đùng đùng nổi giận vậy? Mất đẹp hết rồi!
Thấy tình hình căng thẳng, ông chủ nhà ho khan, vội vã đứng lên nói lời chia tay:
- Nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành. Quí vị tự làm việc với nhau đi nhé. Xin chào.
Nghiêng đầu nhìn Mỹ Trang, Khắc Ninh trêu ghẹo:
- Tây Thi đau bụng cũng vẫn đẹp như thường!
Mỹ Trang hầm hầm gạt phắt đi:
- Tôi không dư hơi nghe mấy lời sáo rỗng đó. Yêu cầu anh ra thời hạn để tôi còn lo thu xếp dọn đi.
Khắc Ninh giang hai tay tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Anh có nói tiếng nào là muốn em dẹp quán đâu?
Đang ào ào trút giận, nghe vậy, Mỹ Trang khựng lại rồi bình tĩnh ngẫm nghĩ.
" Đúng rồi! Anh ta có đề cập gì đến chuyện buộc mình dọn đi đâu chứ?"
Ngượng quá, Mỹ Trang gắt lên:
- Đàn ông nói gì phải lẹ làng dứt khoát, cứ úp úp mở mở hoài thì ai hiểu cho nổi?
Khắc Ninh cười tủm tỉm:
- Có những chuyện không thể nói thẳng thừng được mà phải biểu lộ qua hành động.
" Anh chàng muốn ám chỉ gì đây?". Chột dạ, Mỹ Trang đáp bừa:
- Tôi tối dạ lắm! Hể nói rõ thì hiểu, còn bắt đoán mò thì ráng ôm điều bí mật một mình đi.
Khắc Ninh điềm đạm trả lời:
- Anh muốn Mỹ Trang cứ tiếp tục mở quán trà sữa ở đây, khỏi dọn đi đâu hết.
Mở to mắt nhìn anh, cô líu lưỡi hỏi gặng:
- Có thật vậy không? Anh không gạt tôi chứ?
Nhìn thẳng vào mắt cô, Khắc Ninh khẽ mỉm cười:
- Em thấy trên trán anh có đóng dấu hai chữ " gian tà" hay không mà hỏi liền miệng vậy?
Niềm vui không biết để đâu cho hết, Mỹ Trang chụp tay anh lắc mạnh, nồng nhiệt thốt lên:
- Cám ơn anh nhiều lắm. Anh tử tế ghê!
Rồi chợt nhận ra hành động bồng bột vừa qua là không đàng hoàng chút nào, cô vội buông tay anh ra như bị phỏng nước sôi, mặt bừng đỏ.
Làm như không quan tâm chút nào đến hành vi bốc đồng và nỗi thẹn thò rất con gái của cô, Khắc Ninh đứng lên, nói vắn tắt:
- Em làm bảng hợp đồng thuê nhà mới rồi báo cho anh biết để đôi bên cùng lên phòng công chứng ký xác nhận nhé.
Tiễn anh ra về rồi mà Mỹ Trang vẫn còn bàng hoàng như đi trên mây. Cô thật không ngờ số phận lại ưu đãi cô đến thế, giúp cô được hưởng quá nhiều may mắn. đúng như mẹ cô vẫn thường nói: " Lù khù có ông cù độ mạng".
Nghĩ đến mẹ, Mỹ Trang chợt nôn nao muốn về thăm bà để chia sẻ niềm vui. Cô gọi Linh lên, thông báo vắn tắt tin vui vừa nhận được và dặn công việc ở quán. Sau đó, cô rảo một vòng kiểm tra mọi thứ thật kỹ lưỡng rồi mới dắt xe đi.
Theo lệnh Mỹ Trang, Linh tập hợp nhân viên lại, báo cho mọi người biết chuyện không phải dọn đi nữa.
Nghe xong cái tin sốt dẽo ấy, cả đám nhân viên chỉ đưa mắt nhìn nhau rồi khẽ xì xầm bàn tán.
Linh ngạc nhiên hỏi:
- Mọi người mừng quá nên thụt lưỡi hết rồi hả?
Hoặc đại diện trả lời:
- Tụi này chỉ băn khoăn không hiểu ý đồ của ông nọ ra sao thôi.
Linh khoát tay:
- Lo xa quá làm gì? Đó là chuyện của chị Trang. Tụi mình chỉ cần ổn định công việc để có tiền xài là mừng rồi. Thôi, giải tán!
Tất cả tản ra nhưng lời bàn tán vẫn không ngớt vang lên. Dường như kẻ nào đó cố tình nói lớn cho Linh nghe:
- Vậy là anh Vũ hết cơ hội rồi! Tội ảnh quá!
" Ừ nhỉ! Sao mình không thông minh nghĩ ra chuyện đó sớm hơn?". Linh tự trách mình rồi buồn thay cho tình đời.
" Mạnh vì gạo, bạo vì tiền", cái triết lý đơn giản đó chẳng hề sai chạy một li khi nhìn vào thực tế cuộc sống.
Mùa Đông Trên Mắt Nhớ Mùa Đông Trên Mắt Nhớ - Hoàng Kim Mùa Đông Trên Mắt Nhớ