Số lần đọc/download: 1417 / 12
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 12/51
B
à đem ra cửa, lựa hai cái, đưa cho Kim cái nhân dừa, Sơn cái nhân đậu.
- Ăn bánh đi, cái có râu này là nhân dừa của mày, còn cái không có râu nhân đậu của thằng Sơn.
Rồi bà lấy rổ đi ra sau nhà. Sơn và Kim cùng đi theo. Kim hỏi:
- Nội đi đâu vậy nội?
- Ði hái lá me nấu canh chua.
Bà biết Sơn thích ăn canh chua lá me và cá kèo kho tiêu nên thường nấu cho anh ăn.
Cây me mới lớn, cành lá còn thấp nên đứng dưới đất có thể hái được. Vừa hái, bà vừa hỏi:
- Trường mới xa không con?
- Gần thôi ngoại ạ.
Sơn và Kim cùng hái với bà Tư. Kim hỏi Sơn:
- Trường anh dạy năm nay là trường nào vậy?
- Bùi Thị Xuân.
- Trường to không? Nó nằm ở đâu?
- To, nằm trên đường Xô Viết Nghệ Tĩnh, gần hội trường Thống Nhất.
- Anh vẫn dạy lớp mười hai chứ?
- Không, năm nay anh dạy lớp mười một.
- Có cô nào đẹp không? – Kim vừa hỏi vừa liếc sang Sơn.
- Mày hỏi chi vậy?
Vừa hỏi lại, Sơn vừa đưa tay cốc lên đầu Kim một cái. Kim la oái lên:
- Nội ơi, anh Sơn ký đầu con kìa nội.
Bà Tư rầy Sơn:
- Ðừng ký lên đầu em, không nên đâu con... Mà con Kim nó nói phải đấy!
- Sao hở ngoại?
- Con xem trong trường con có cô giáo nào ngồ ngộ, dẫn về đây ngoại xem.
- Chi vậy ngoại?
Kim lại trêu:
- Thông minh nhất nam tử mà còn làm bộ hỏi:
- Mày có im đi không?
- Thôi... tụi bây sao... hễ gặp nhau là cãi lộn!
- Con lo cho ảnh mà ảnh còn cự nự.
- Con Kim nó nói phải, hợp ý ngoại đó, con đã hai bốn, hai lăm tuổi rồi, kiếm cô nào hiền hiền, giỏi giang một chút để về lo cơm nước. Lúc ốm đau cũng có người săn sóc, ngoại cũng có cháu bồng!
Kim được nội bênh, lên mặt:
- Thấy chưa?
- Sao mày không lo cho mày đi.
Kim không chịu thua:
- Em mà đi cưới được đàn ông, em cũng đã cưới rồi!
Sơn quay sang bà Tư phân bua:
- Ngoại xem, nó là con gái mà nó ăn nói thế đấy!
Ba bà cháu hái được khá nhiều lá me. Chừng thấy đủ, bà Tư nói:
- Thôi được rồi, để nội ra chợ mua ít cá kèo về kho tiêu.
Kim vội nói:
- Ðể con mua cho nội.
Trong lúc Kim đi chợ thì Sơn rửa rau, bà Tư nhóm lửa. Rửa rau xong, Sơn xách nước đổ đầy các lu rồi đi lấy một cái bánh nữa, mắc võng, vừa nằm vừa ăn.
Một lát, Sơn nhảy xuống, hỏi:
- Ngoại cần con giúp gì nữa không?
- Thôi để ngoại làm được rồi. Con nằm nghỉ chút đi, rồi tắm rửa, ăn cơm.
Bà Tư vừa nấu nướng vừa hỏi chuyện Sơn:
- Ông giám đốc mới của con có tử tế không?
- Không phải gọi là giám đốc đâu ngoại, mà gọi là ông hiệu trưởng.
- Ừ, thì ông hiệu trưởng.
- Ông ấy giỏi lắm ngoại à. Ông tổ chức rất hay. Trường có phòng truyền thống, phòng hướng nghiệp, phòng văn thể mỹ, thư viện. Học sinh trường rất có nề nếp. Trường to lớn, nhưng rất sạch sẽ, hễ ai nhìn thấy một mảnh giấy rác dưới đất là tự giác lượm bỏ vào giỏ rác. Học sinh không một tiếng chửi thề. Tất cả học sinh đều mặt đồng phục.
Vừa lúc đó Kim đi chợ về. Sơn đưa cho Kim cái bánh còn lại, hỏi:
- Có cá kèo không, nhỏ?
Kim lắc đầu, Sơn lại hỏi:
- Không ăn bánh hay không có cá kèo?
- Cả hai, ông anh ạ.
Bà Tư từ dưới bếp đi lên:
- Thôi, để nội đi cho, nó không biết chỗ mua...
Sơn nhảy ra khỏi võng, giành lấy cái giỏ, lục lạo, móc ra một gói lá cá kèo, nói:
- Nó xạo đó ngoại.
Sơn định đưa tay lên đầu Kim, thì Kim né qua một bên.
Bà Tư lấy cái giỏ, Kim và Sơn cùng nói một lượt.
- Ðể con làm cá cho!
Bà Tư mang cái giỏ đi, nói:
- Thôi, tụi bây không biết cách làm đâu.