Giá trị thật của một người không phải ở chỗ cách anh ta xử sự lúc đang thoải mái và hưởng thụ, mà là ở chỗ lúc anh ta đối mặt với những khó khăn và thử thách.

Martin Luther King Jr.

 
 
 
 
 
Tác giả: Duyên Anh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 13
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1583 / 60
Cập nhật: 2016-06-17 12:53:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 12
hắc chắn, tôi còn bỏ lại trên đường xưa ngổn ngang những nỗi buồn. Nhớ làm sao hết? Mà nhớ hết làm chi? Bố tôi đã là trái núi buồn, giòng sông buồn. Nhớ một bố tôi thôi cũng đã hình tưởng một mảnh trời thấp giăng kín mây chì. Ít người thích kể dĩ vãng hẩm hiu của mình. Có thể người ta không thích khơi dậy chút quá khứ ngậm ngùi. Người ta đã hắt hủi nó một cách tội nghiệp hoặc người ta đã sơn mạ nó một cách buồn cười. Tôi không có gì để tự hào ngoài mớ kỷ niệm ấu thời đứt đoạn, nhăn nheo. Bố tôi nói rằng sự tủi cực dạy ta những ý nghĩ tốt đẹp. Học và hiểu những ý nghĩ tốt đẹp xuất xứ từ sự tủi cực, tâm hồn ta sẽ trang trải, sẽ biết thương yêu và được thương yêu. Bố tôi đã ngụp lặn giữa đại dương tủi cực. Còn tôi, cứ ngỡ mình nhiều tủi cực, lắm đắng cay thì chỉ nhúng chân xuống cái vũng tủi cực nhỏ bé tầm thường. Bởi thế, lòng tôi ngầu đục, hồn tôi u uất, tôi thiếu độ lượng, nghèo tha thứ và chấp nhặt cả hạt bụi vô tình vướng vào mắt. Rốt cuộc, dù tôi thành công hơn bố tôi, nhưng tôi không được bình thản và sung sướng. Như vậy là chưa có hạnh phúc. Và như vậy là tôi đã thất bại ở một phần đời lưu lạc. Năm nay bố tôi ngoài sáu mươi tuổi. Hẳn bố tôi đã chết. Tưởng chừng bố tôi đang đứng dưới gốc cây khế chua ngắm những con trắm, con chép nổi lên hôm trở giời. Tưởng chừng bố tôi đang đứng bờ ao ngắm khúc đất lở sau trận mưa bão, đàn cá rủ nhau ra sông ngòi. Tôi mơ hồ nghe tiếng bố tôi: “Ta làm lại tất cả, con nhé”. Vâng, con sẽ làm lại. một phần đời thất bại, hư hỏng sẽ được làm lại. Con xin tình nguyện chịu đựng thật nhiều, thật nhiều tủi cực, đọa đày. Để thấm thía những ý nghĩ tốt đẹp. Với đời, với người. Với cả chim muông, cây cỏ.
Cảm ơn bố tôi đã cho tôi những kỷ niệm ấu thời đứt đoạn, nhăn nheo. Đó là người tình thơ. Người tình thơ có đôi môi mọng chín, thơm ngon mà mãi tới buổi chiều của đời mình, tôi mới biết cúi xuống, êm ái tỏ tình:
- Hôn em, kỷ niệm…
Duyên Anh
(Mùng một tết Giáp Dần)
Hôn Em, Kỷ Niệm Hôn Em, Kỷ Niệm - Duyên Anh Hôn Em, Kỷ Niệm