Meditation can help us embrace our worries, our fear, our anger; and that is very healing. We let our own natural capacity of healing do the work.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: win27
Số chương: 579
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4703 / 142
Cập nhật: 2014-12-06 23:08:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3: Hồng Quân
ồng Quân ánh mắt nhìn Vân Hỏa Báo đang đứng tại không trung, Vân Hỏa Báo độ Cửu Thiên Kiếp thất bại, bây giờ còn lại chỉ là bản thể.
Thiên kiếp qua đi, Hồng Quân bên trong đan điền rốt cục cũng xuất hiện một màu xám vô danh vật chất, vô danh vật chất này nhẹ nhàng bao trùm toàn bộ Kim đan mới hình thành, kim quang của Kim đan hoàn toàn bị vô danh vật chất che phủ, tại nơi giao tiếp với Kim đan màu sắc biến đổi thành kim ngân, tảo sắc thái vô cùng thần bí.
Vô danh vật chất một lần nữa lại xuất hiện, Phong Thần Bảng vốn ở trong đầu Hồng Quân, trong nháy mắt cũng xuất hiện tại đan điền, lần này Phong Thần Bảng không có hấp thụ vô danh vật chất mới này. Phong Thần Bảng tại đan điền khẽ rung lên nhẹ nhàng, Tần Sương linh hồn trong nháy mắt thoát ra khỏi Phong Thần Bảng, dung nhập vào bên trong ý thức hải của Hồng Quân.
Vân Hỏa Báo kỳ quái nhìn nhân loại này, người bình thường khi nhìn thấy hắn đã sớm cầu xin tha mạng, người này lẳng lẳng như đang ở nơi khác, trong ánh mắt lạnh lùng làm cho Vân Hỏa Báo có cảm giác không gió mà lạnh người.
Loại cảm giác này chỉ chợ léo qua trong nháy mắt, Vân Hỏa Báo bởi vì cảm giác như vậy mà cảm thấy sỉ nhục, đối mặt con người tu chân Kim Đan Kỳ bé nhỏ này, tuyệt đối không nên có loại... cảm giác này. Tức giận, Vân Hỏa Báo từ không trung phi thân hạ xuống, móng vuốt sắc bén lóe lên, từ từ trực tiếp phóng về phía Hồng Quân, muốn đem con người bé nhỏ này vì dám coi thương mình biến thành từng mảnh.
"Ngươi có bao nhiêu sức mạnh mà cũng dám xuất móng vuốt về phía ta?" Hồng Quân trên người đột nhiên kim quang hiện lên, khí thế bao trùm thiên hạ, trên tay đột nhiên xuất hiện một thanh đao, một tia hàn quang bung phát tứ phía, thanh đao màu vàng mang theo vô hạn sát khí.
Vân Hỏa Báo với mống vuốt sắc bén chọp vào người Hồng Quân nhưng không có một chút tác dụng, còn đang kinh ngạc thì hàn quang xuất hiện, đàu và thân đã phân làm hai phần, Nguyên anh hóa thành chân linh sau đó bị hút vào trong Phong Thần Bảng.
"cái này...ngươi như thế nào có thể tiếp được?" đây là ý nghĩ cuối cùng của Vân Hảo Báo trước khi chết.
Thu hồi trường đao, Hồng Quân đột nhiên nhìn lên bầu trời ha ha cười to:" nguyên lại là như thế, nguyên lai là như thế, ta đã hiểu được rồi, ta rốt cục đã hiểu được rồi, ha ha ha..."
Tần Sương linh hồn tại bên trong Phong Thần bảng, rốt cục cũng lĩnh ngộ được ý nghĩ của Hồng Quân Đạo, toàn bộ tầng thứ nhất của Hồng Quân Đạo cuối cùng cũng hoàn toàn lĩnh ngộ hết.
"Hủy rồi lại sáng tạo, không vào Hồng Quân, sao hiểu được Hồng Quân Đạo!" Hồng Quân trên tay khẽ động, một cổ hỏa màu xám xuất hiện tại phía trên, hỏa hoa nhẹ nhàng đánh ra, trên mặt đất lập tức hình thành một cái hố to hơn trăm thước, cái này chỉ là vô danh vật chất xuất ra một ngọn lửa nhỏ, cho dù là người tu chân đạt Nguyên anh Kỳ *****ng phải sợ là cũng sẽ biến thành mây khói.
Hồng Quân hài lòng nhìn kết quả mà hỏa hoa tạo thành, cười khẽ lẩm bẩm:" đây là Hồng Quân vật chất, không phá không lập, phá rồi sau đó lại lập, nguyên lai ta ngay từ bước khởi đầu đã sai, may mắn là có Phong Thần Bảng chỉ dẫn, tốt, từ hôm nay chở đi, Tần Sương ngày trước đã biến mất, mà chỉ có ta Hồng Quân!"
linh hồn sau khí quay lại, Tần Sương ý thức tự nhiên khôi phục lại, Hồng Quân lĩnh ngộ được Hồng Quân Đạo chính thức. cũng không có thèm để ý tới cảnh giới Kim Đan Kỳ, đối với hắn mà nói, cái mới này mới là thuộc về hắn, bắt đầu con đương của Hồng Quân cũng là của Tần Sương,
"Phụ thân, mẫu thân, cám ơn các người!" khôi phục được trí nhớ, Hồng Quân mới hoàn toàn cảm nhận được sự lo lắng cùng với sự quan tâm của cha mẹ nagyf đó, loại cảm giác... hạnh phúc này, làm cho Hồng Quân hoài niệm không thôi.
"Phụ thân, mẫu thân, các người hãy đợi, đợi ta Hồng Quân Đạo sau khi đại thành sẽ trở về gặp các người, để cho mọi người biết được tiểu nhi tử của hai người không phải là một phết vật, sẽ không làm các người mất mặt!" Hồng Quân âm thầm thề, từ Hồng Quân hành phủ xuất ra một hạ phẩm kiếm tiên, sau đó khởi hành phi kiếm, rời khỏi Vô Tận Hồng hoang.
Tân Thần giới, Tử Huyền phủ, Khương Lập đang cùng Tần Vũ đi khắp nơi, đột nhiên nói:" Vũ ca, huynh có... hay không cảm giác tiểu Sương hình như đã trở lại?"
Tần Sương linh hồn trải qua sự cải tạo của vô danh vật chất, vì vậy so với trước kia cũng không có giống nhiều, cho dù là vậy, nhưng Khương Lập cũng mơ mơ hồ hồ có một ít cảm giác.
"Tiểu Sương đúng là đã trở lại, hơn nữa còn thay đổi không giống như trước kia, Lập Nhi nàng hãy yên tâm!" Tần Vũ mỉm cười ôm lấy Khương Lập, tại Tử Huyền phủ Tần Vũ cũng thường hay quan sát Tần Sương, lúc này Tần Sương làm Tần Vũ có một cảm giác khác, một loại cảm giác không thể nói bằng lời.
Hồng Quân Hành Phủ tại tầng cuối cùng, cũng chính là Hồng Quân Đạo nơi tu luyện đưa ra pháp quyết, Hồng Quân đem đầy đủ tầng thứ nhất lưu lại trong đó, đồng thời lại kèm thêm một câu nói" vũ trụ vạn vật, một âm một dương, nếu có sanh tức có diệt, sanh diệt tương giao, âm dương bổ trợ, tất có đại thành."
Đông Lam Sơn, Cổ Bang tu luyện trong sơn động, Hồng Quân bay tới nơi này rồi đứng lại.
"Trước tiên tới nơi này gặp lão bằng hữu trước!" Hồng Quân mỉm cười, xuyên qua trận pháp của CỔ Bàn bố trí, tiến vào trong cổ động.
"Bằng hữu tự tiện đi vào, không biết là có ý gì?" Hồng Quân vừa mới tiến vào trong động, Cổ Bàn thanh âm không có mọt chút sắc thái nào truyền tới.
"Ha ha, Bàn Cổ, hay gọi ngươi là CỔ Bàn, chúng ta quen biết không chỉ có... một năm, hai năm, dù chưa có gặp qua ra mắt, cũng không cần phải như vậy a!" Hồng Quân cười cười nói, người cũng đã tới trước mặt Cổ Bàn.
"Các hạ biết ta, xin hỏi các hạ là ai?" Cổ Bàn nhíu mày, Tử Huyền tinh chính là lần đầu tiên mình tới, trước mặt người này chỉ là Kim Đan tiền Kỳ tu chân giả, sao lại biết thân phận của hắn, như thế nào không làm hắn kinh ngạc.
"Ta gọi là Hồng Quân, chính là Hồng Quân trên Địa Cầu!" Hồng Quân không có khách khí, đi lại bên cạnh Cổ Bàn ngồi xuống.
"Hồng Quân Đạo Nhân?" Cổ Bàn vô cùng kinh ngạc.
"Không sai, chính là ta, a a rất ngạc nhiên có phải không!" Cổ Bàn tại nơi này ngoại trừ cái phi thuyền, cái gì cũng không có, Hồng Quân bắt đầu nhớ lại loại rượu Kê Vĩ tửu tại trên Địa Cầu, lấy hai bình Mao Thai Tửu đặc chế tại Địa Càu, đưa cho Cổ Bàn một bình.
Cổ Bang tiếp nhận Mao Thai tửu, mở lắp bình, tu một hơi thật dài, hưởng thụ hương thơm của Mao Thai Tửu:" ngon thật, ngươi như thế nào cũng đi tới nơi này?"
"Ta là đi theo ngươi tới đây, bất quá, nơi này cũng chính là quê hương của cha ta!" Hồng Quân không có như Cổ Bàn, một hơi uống hết nửa bình, để rượu xuống mọt cái cách, khe khẽ mỉm cười.
"cha của ngươi?"
"Đúng vậy, cha của ta chính là xuất sanh ở nơi này, bât quá ta và người nhà không có ở nơi này, nhưng nếu nói là nơi cha ta sống cũng không có sai a!"
"Nguyên lai là như vậy, nhưng sao... ngươi bây giờ mới chỉ có..."
Cổ Bàn còn chưa có nói xong, Hồng Quân đã cắt đứt câu hắn noi:" chỉ là một Kim Đan Kỳ a, ta tu luyện chinh là công pháp đặc thù, nhất định trình độ cần phải trọng tu, mà vừa lúc lần này chính là lúc trọng tu!"
Cổ Bàn gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu giải thích tên Hồng Quân, Cổ Bàn trên Địa Cầu không có biết được, bất quá hôm nay mới biết được Hồng Quân cũng không phải là người Địa Cầu.
"Như vậy ngươi đi tới nơi này là có ý gì? Cổ Bàn lại hỏi.
"Nơi này chính là quê hương của cha ta, nhưng nơi này ta một người cũng không có quen biết, chỉ có ngươi một người có thể coi là quen biết một chút, không tới nơi này tìm ngươi vậy ta tới nơi nào ché?" Hồng Quân cười quỷ dị:" huống hồ ta bây giờ mới chỉ là Kim Đan Kỳ, vì vậy cần có một cao thủ bảo vệ, cũng chính là ngươi đó!"
"Để cho ta đi bảo vệ ngươi?" Cổ Bàn có chút cười không được mà khóc không xong, tại trên Địa Cầu đường đường là Hồng Quân Đạo Nhân, tự nhiên chạy tới chỗ Cổ Bàn tìm người bảo vệ, nếu ở Địa Cầu mà nói sợ rằng đều khiến người tu chân cho rằng nói sạo a.
"A a, không cần cười như vậy, ta chỉ là nhàn chán một chút thôi, bất quá ta cũng muốn nói cho ngươi hay, không nên cứ như thế một mình ngồi tu luyện, như vậy còn gì hứng thú, nếu có thời gian thì đi tới con người giới du ngoạn một chút, cam đoạn ngươi có nhiều thu hoạch, trên Địa Cầu ngươi cũng như này, đi tới Tử Huyền tinh, cũng không có thấy ngươi đi ra ngoài lần nào a." Cổ Bàn đã mấy chục năm không có đi ra ngoài, Hồng Quân cũng chỉ nói Cổ Bàn tại Địa Cầu đã mất mấy ngàn năm ẩn cư dưới chân núi, phỏng chừng ở chỗ này vẫn ngốc như vậy.
"Ta tu luyện chính là công pháp bất đồng, phải bế quan luyện công..."
"Bế quan cái gì mà bế quan, không trách được ngươi cảnh giới tốc độ lại châm như vậy a, " không nhập thế vao có thể hiểu được thế", tu luyện không nên nhất thời nóng lòng, đi, ta mang ngươi đi du ngoạn quê hương của cha ta, có thể cấp cho mình một cái gì, trở về lại tu luyện." Hồng Quân không đợi Cổ Bàn nói xong, lôi kéo Cổ Bàn đi ra ngoài, Cổ Bàn cười cười, cũng không có cự tuyệt, đi theo Hồng Quân rời khỏi nơi này,... hơn nữa Hồng Quân nói cũng có lý, cũng biết được nhiều năm qua tiến triển vô cùng chậm chạp, là muốn tại thế tục tiếp tục tu luyện.
Vô số sự huynh hoàng chính là Viêm Kinh Thành, hôm nay tuy không còn có huy hoàng như ngày trước, nhưng cũng là một tòa thành lớn, Trấn Đông Vương phut của Tần Vũ năm xưa đã sớm không còn tồn tại, mấy trăm năm ngàn năm phong tranh vương quyền đã bị hủy bỏ, bây giờ tứ đại vương triều đều là con người thuần phác, sớm đã quên ngày xưa có một Tần gia địa vị hiển hách.
Viêm kinh thành, tại một tửu lầu, bây giờ mọi người đàm luận nhiều nhất chính là vẫn đề Tề Vân công chúa Tề vương triều, vài trục năm trước Tề Vân đột nhiên mất tích, vài chục năm sau lại xuất hiện tại Tề vương triều, hơn nữa lại là một Thượng tiên, tứ đại vương triều bởi vì nàng mà phát sinh chiến tranh, đều thành vấn đề cho dân chúng bàn tán sau khi ă xong.
Thời gian dài không có tiếp xúc với cuộc sống của con người, ban đầu Cổ Bàn còn có chút xa lạ, chỉ là đi cạnh Hồng Quân, từ từ cũng bắt đầu quen thuộc với thế giới con người.
Hồng Quân cũng là vừa mới tới Viêm kinh thành, Đông Lam Sơn cùng Viêm kinh thành chính là nơi trước kia cha sống, tuy không còn người, nhưng cũng làm cho Hồng Quân một loại cảm giác ấm áp. Viêm kinh thành bây giờ đang là mùa đônh, ngoài đường có rất nhiều tuyết, Hồng Quân cùng Cổ Bàn ngồi ở lầu hai của tửu lầu, nhìn bên ngoài cửa sổ là một mảnh màu trắng, nghe dân chúng ăn uống nói chuyện rất là thích thú.
Hai tháng thời gian, Hồng Quân mang theo Cổ bàn đi du lịch gần một nửa Tiềm Long Đại Lục, Cổ Bàn rốt cục khôi phục lại vẻ tiêu sái ngày trước, có thể chủ động cùng người khách nói chuyện, còn chủ động đưa ra nhiều câu hỏi.
trong khi đi du lịch hai người còn có một việc vô cùng buồn cười, đó là việc Hông Quân bắt cóc Tề Vân côn chúa mà chở thành tội phảm truy nã trên cả Đại lục, nơi nơi đều dán hình truy nã, làm cho Hồng Quân không thể không cải trang, Hôm nay Hồng Quân đã khôi phục lại trí nhớ như Tần Sương, nhớ lại mấy chục năm cuộc sống trước không khỏi lắc đầu cười khổ, hắn không có nghĩ được, có một ngày hắn làm một người mới đạt Kim Đan Kỳ tiểu cô nương chịu ủy khuất, lại còn bắt nàng phát thề.
Trên Tiềm Long Đại Lục đi du ngoạn, Hồng Quân rất nhanh không còn hứng thú,học theo cha năm đó, bất quá hắn không có đi xuyên rừng, mà trực tiếp mua một con thuyền lớn, xuất phát hải vực.
Mênh mông biển rộng, trên thuyền lớn Hồng Quân và Cổ Bàn hai người câu cá giải khuây, rất không thích chính là Cổ Bàn phong bế tâm tư cung bị Hồng Quan lôi kéo, cuối cùng cùng Hồng Quân tại đây hưởng ngoạn.
Hậu Tinh Thần Biến Hậu Tinh Thần Biến - Bất Cật Tây Hồng Thị Hậu Tinh Thần Biến