Reading is to the mind what exercise is to the body.

Richard Steele, Tatler, 1710

 
 
 
 
 
Tác giả: Đoản Kiếm
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 21
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1245 / 4
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
12. Dòng Sông Đen -
hành hì hục xướt mẻ đất cho thằng Đoan đạp. Cái thằng có đôi chân dùng để đạp đất. Nó cứ lội ào ào trên đống đất như không hề biết mỏi. Thành phải xướt lia, xướt lịa đến mỏi cả tay. Được một lúc, thằng Đoan kêu:
- Làm hơi thuốc đã mầy.
- Ừ thì nghĩ, tao cũng đang thèm thuốc. Từ ngày xa nhà, Thành tập hút thuốc, chứ lúc ở nhà thằng Nhịn nó hút Thành cũng đâu có bắt chước.
Hai thằng rít mấy hơi phê phê xong thì lại nhào ra đạp tiếp. Chợt thằng Đoan dừng lại:
- Mầy muốn đi không?
- Đi đâu?
- Vượt biên.
Thằng Đoan là dân Khánh Hội, lúc trước cũng quậy lắm nhưng rồi sau đó đối tính, bỏ đi làm không theo băng đảng nữa. Từ ngày vô đây làm, thằng Đoan coi Thành như anh em. Có chuyện gì nó cũng giúp cho Thành. Có nó thì chẳng ai dám làm gì Thành. Nó thường kể cho Thành những chiến tích lẫy lừng của nó. Nó thương Thành vì thấy tính tình Thành hiền lành, chất phác, có sao nói vậy. Nó rủ Thành đi vượt biên chỉ vì nó muốn có bạn cùng đi.
- Tiền đâu mà đi? Thành hỏi nó. Tao nghe nói tới ba cây lận. Mà tao thì một khoen cũng hổng có lấy đâu ra ba cây.
- Cây gậy làm gì. Tao có mánh đi canh me, mày muốn đi thì đi với tao, không được nói cho ai hết.
Thành hổng biết nó nói gì:
- Canh me là gì? Mày nói tao chẳng hiểu gì ráo?
- Tao ở Khánh Hội nên biết. Chủ nhật rồi tao về dưới. Tụi nó tính đánh một chuyến tối thứ bảy này. Mày với tao cứ canh đúng lúc, nhào xuống ghe là đi. Má thằng nào dám làm gì tao. Chịu thì đi với tao, chẳng tốn xu teng nào hết.
- Rồi, tao đi với mày. Thành cũng ừ đại. Nói như nó thì sướng quá, tội gì hổng đi.
Hai thằng hôm nay báo với anh quản công là có việc về Sài gòn, nghỉ làm. Đứng đón xe một lúc, hai thằng cùng leo lên chiếc xe lam chạy Lê Minh Xuân - Chợ Lớn. Chiếc xe chạy è è thấy phát chán, lại còn dừng ở Bà Hom để chở bạn hàng rau. Đến Bến Xe Chợ Lớn thì gần trưa. Thằng Đoan dẫn Thành ra chổ bến xe bus. Hơn một giờ sau, hai đứa về tới Calmete. Hai thằng đi bộ dọc đường Calmete. Qua khỏi cầu Calmete, thằng Đoan dẫn Thành vào một cái quán nước vỉa hè. Nó kêu ly cà phê đá cho Thành xong rồi bảo Thành ngồi chờ. Thành ngồi đến mấy tiếng đồng hồ, không hiểu thằng Đoan đi đâu lâu quá. Lòng bồn chồn khó chịu lại thêm cái đói muốn lả, Thành đã muốn bỏ đi...
Đoan quay trở lại, lật đật như vừa chạy từ đâu ra, ngoắc Thành:
- Đi, nhanh lên
- Từ từ tao trả tiền cà phê đã. Thành đứng lên kêu cô chủ quán định tính tiền.
Thằng Đoan ngoắc tay với cô chủ quán:
- Ghi sổ nghe. Rồi nó lôi Thành chạy một hơi về phía đường Tôn Thất Thuyết. Thành cũng không biết đường, chỉ đọc bảng tên đường. Sau đó hai thằng vào một con hẻm nhỏ. Vừa đi nó vừa dăn Thành:
- Ai hỏi cứ nói là người của chú Năm.
Thằng Đoan hé mở cánh cửa một căn nhà trong hẻm. Hai đứa vừa vô cửa đã có tiếng hỏi:
- Ai đó? Bên trong nhà tối om. Thành chẳng thấy gì cả. Hai đứa đồng thanh:
- Người của chú Năm.
- Suỵt! Người đàn bà kia ra dấu cho Thành và Đoan không được nói gì thêm. Hai đứa đi theo hướng dẫn của bà ra phía sau nhà. Căn nhà bếp chật chội lúc nhúc khoảng ba bốn chục người, tất cả đều ngậm tăm... Thành và Đoan cũng được phát cho hai cây tăm để ngậm.
Chờ khoảng hơn một tiếng, trời đã tối hẳn, người càng ngày càng đông thở không muốn nỗi. Có tiếng một chiếc xuồng máy va nhè nhẹ vào cái cầu gỗ sau nhà. “Taxi tới rồi” Ai đó kêu lên khe khẽ “Bà con trật tự, xuống từng người một”. Cửa hậu căn nhà được mở ra, thông ra sau là cái cầu ván đã neo sẵn một chiếc ghe máy nhỏ. Thành không biết gì cả, cứ nối đuôi theo mọi người lên xuồng.
Câu Chuyện Một Dòng Sông Câu Chuyện Một Dòng Sông - Đoản Kiếm Câu Chuyện Một Dòng Sông