Bí mật của thiên tài là có được tinh thần của trẻ con khi mình đã lớn, có nghĩa là không bao giờ mất nhiệt huyết.

Aldous Huxley

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Painted Veil
Dịch giả: Nguyễn Minh Hoàng
Biên tập: Yen Nguyen
Upload bìa: Yen Nguyen
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 11
Cập nhật: 2023-06-14 21:36:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 12
uốt này hôm ấy nàng suy nghĩ mãi về những điều Charlie đã nói về Walter. Đến tối nàng được mời đi ăn ngoài phố. Lúc Walter từ câu lạc bộ về nhà thì Kitty đang ở trong phòng rửa mặt. Chàng gõ cửa.
- Mình cứ vào.
Walter không mở cửa,  chỉ nói:
- Tôi đi sửa soạn. Độ bao lâu nữa thì mình xong?
- Mười phút.
Chàng không nói gì thêm, đi về phòng riêng. Trong giọng nói của chàng vẫn có cái vẻ gượng gạo đã làm Kitty kinh ngạc hôm qua. Nhưng nàng đã lấy lại được sự bình tĩnh. Nàng ăn mặc xong trước nhất, lúc Walter đi xuống thì nàng đã ngồi sẵn trong xe.
Chàng nói:
- Chắc tôi đã làm mình đợi lâu?
Kitty cố mỉm cười:
- Dù có đợi cũng chẳng sao.
Lúc xe trèo lên sườn đồi, nàng thử gợi một hai câu chuyện, nhưng chàng gạt phắt. Nàng sốt ruột, rùn vai. Nếu có muốn giỗi, thì cứ cho giỗi! Không ai nói với ai câu nào cho đến lúc tới nơi. Bữa tiệc khá to: quá nhiều thực khách và tổ chức thật linh đình. Vừa nói chuyện, Kitty vừa dò xét Walter. Chàng xanh nhợt, nét mặt mệt mỏi.
- Ông nhà có vẻ nhọc. Thế mà tôi cứ tưởng ông chịu được nóng bức. Công việc của ông có bề bộn lắm không?
- Nhà tôi làm việc nhiều quá.
- Có lẽ ông bà cũng sắp về nghỉ mát?
- Ồ, không, tôi định sang Nhật như năm ngoái. Bác sĩ bảo tôi nên lánh cơn nóng ở đây để khỏi bị mất máu.
Trong khi giao thiệp với mọi người, thỉnh thoảng Walter vẫn mỉm cười, nhưng hôm nay thì chẳng ai nhìn ai cả. Lúc bước lên xe chàng quay mặt nơi khác. Theo phép lịch sự thường lệ, chàng đưa tay đỡ nàng bước xuống nhưng vẫn giữ nguyên cái vẻ xa vắng. Bây giờ, lúc nói chuyện với các bà khách ngồi cạnh, chàng đăm đăm nhìn họ một cách nghiêm khắc. Hai mắt chàng mở to ra, đen xì như hai hòn than đặt trên khuôn mặt trắng bệch. Giọng nói xẵng và khó hiểu.
Kitty nghĩ thầm: "Người gì mà khả ái quá nhỉ!"
Nàng buồn cười nghĩ thương hại các bà khách đang xum xoe niềm nỡ với bộ mặt khó ưa của Walter.
Chàng biết cả rồi không còn ngờ gì nữa nên mới căm tức nàng như vậy. Càng nghĩ đến, nàng càng phục Charlie có tài xét đoán tâm lý. Nàng lại đưa mắt tìm chồng.
Lúc ấy  những bà ngồi quanh Walter đang nói chuyện với mấy ông khách khác cũng ngồi bên cạnh. Chỉ còn Walter ngồi trơ ra một mình. Chàng nhìn sửng phía trước, miên man suy nghĩ, nét mặt buồn đến chết được người. Kitty như bị chạm mạnh vào tim.
Bức Bình Phong Bức Bình Phong - W. Somerset Maugham Bức Bình Phong