People sacrifice the present for the future. But life is available only in the present. That is why we should walk in such a way that every step can bring us to the here and the now.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 15
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 131 / 20
Cập nhật: 2020-06-24 21:50:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11
au khi Giôn đi một thời gian khá lâu, tôi mới đến thăm vợ chồng Giêm.
- Sao Phụng đến mà không báo trước cho chúng tôi?
- Trước kia tôi là khách - Tôi trả lời Giêm - Còn bây giờ tôi là người nhà, nên tôi không báo trước cho anh chị.
- Thật tuyệt vời - Giêm kêu lên vui vẻ.
- Anh có nhận được tin tức gì của Giôn không?
- Không có tin tức gì cả. Giôn vẫn thế. Nhưng Giôn sẽ trở về. Anh ấy không sống nổi nếu thiếu Phụng và chúng tôi đâu.
- Anh có đọc hết những bài báo của tôi viết về đội quân trở về giải phóng Việt Nam không?
- Đó là một quan tâm lớn của tôi. Vừa rồi các nghị sĩ Bang họp về vấn đề này.
- Ý kiến của các anh ra sao?
- 68% ủng hộ. Tôi phản đối gay gắt.
- Theo anh, tại sao họ ủng hộ?
- Với họ, cuộc chiến tranh Việt Nam còn quá nặng nề trong suy nghĩ của họ với góc cạnh tiêu cực. Họ hận thù Việt Nam đã làm họ nhục. Họ quyết định giúp đỡ tài chính cho tổ chức của ông Thoại.
- Khoảng bao nhiêu?
- Đủ trang bị và nuôi sống cho khoảng 5000 quân kháng chiến hoạt động ở vùng biên giới Việt Nam.
- Nghĩa là họ ủng hộ một cuộc chiến tranh mới?
- Nói đúng ra là họ thúc đẩy nội chiến - Anh ngừng nói một lúc và hỏi - Tôi xin hỏi Phụng một câu.
- Xin mời anh.
- Phụng đã viết những bài báo. Và tôi không hiểu ý Phụng.
- Tôi là người phức tạp. Nhưng rồi anh sẽ hiểu, tôi tin điều đó.
- Những bài báo đó không phải của Phụng. Ý tôi muốn nói, Phụng nghĩ và sống khác, còn viết khác.
Tôi cười phá lên, mặc dù trong lòng cồn lên nỗi lo lắng.
- Anh có phải ra lệnh cho Cục Điều tra Liên bang tìm hiểu tôi không?
- Không, không - Giêm vội xua tay - Tôi và Giôn luôn luôn coi Phụng là người bạn Việt Nam tốt nhất.
- Tôi cám ơn anh. Anh cho tôi hỏi, có phải vì tôi mà Giôn ra đi không?
- Không phải là tất cả, nhưng có một phần.
- Như vậy, tôi là người có tội.
- Không. Giôn là người dễ xúc động. Anh ấy trong sáng quá nên anh ấy phải chịu đau khổ giày vò hơn những người khác.
- Trở lại vấn đề cũ. Anh có nghĩ rằng những người kháng chiến sẽ giành thắng lợi không?
- Vô ích. Có thể họ gây ra những khó khăn cho nền an ninh Việt Nam. Chỉ thế thôi. Chính phủ Mỹ còn muốn sử dụng họ như những đội tìm kiếm số người Mỹ mất tích trong chiến tranh, mà họ cho rằng nhiều người còn sống và đang được giam giữ bí mật ở Việt Nam, hoặc sống lẩn khuất trên các vùng biên giới phía Nam - Việt Nam.
- Quan điểm của anh về những vấn đề này như thế nào?
- Tôi không đồng ý với những nhận định lính Mỹ còn bị giam giữ bí mật ở Việt Nam. Nhưng có thể, có một số trường hợp lạc vào các vùng dân tộc thiểu số nào đó. Song đó cũng chỉ là giả thiết mơ hồ, không có cơ sở thực tế nào cả. Họ suy đoán vậy từ thực tế cựu binh trong chiến tranh thế giới thứ hai mà thôi.
Ngừng một lát, châm một điếu thuốc, anh nói tiếp:
- Phụng có cho rằng tôi ủng hộ người Việt Nam quá không? Trong một số cuộc hội thảo về vấn đề Việt Nam sau chiến tranh, chúng tôi, những người ủng hộ Việt Nam, luôn luôn phản đối những chính sách kéo dài quan hệ thù địch. Họ chất vấn chúng tôi tại sao không nghĩ đến lợi ích nước Mỹ trên hết. Theo tôi việc bình thường hóa quan hệ với Việt Nam là nhằm phục vụ lợi ích trước tiên cho chính nước Mỹ.
Chúng tôi chia tay nhau im lặng. Thật sự tôi muốn nói to lên rằng, thay mặt nhân dân Việt Nam, tôi cám ơn anh và cám ơn những người Mỹ yêu hòa bình. Nhưng, tôi, trước mắt những người Việt di tản, đang là một nhân vật chống cộng tích cực.
Tối hôm đó tôi viết một báo cáo rất dài gửi cho HN75.
Vòng Nguyệt Quế Cô Đơn Vòng Nguyệt Quế Cô Đơn - Nguyễn Quang Thiều Vòng Nguyệt Quế Cô Đơn