Số lần đọc/download: 1405 / 18
Cập nhật: 2015-07-09 18:50:10 +0700
Chương 11 - Cuộc Hành Trình Giữa Băng Giá
C
ứ vài phút một, anh chàng phải giảm ga để gạt bớt lớp sương giá phủ lên cặp mắt kính. Thật là trờ trêu, chưa thấy đêm nào tệ hại hơn. Cả trận bão tuyết đang giăng khắp bầu trời.
Mosolov từng cười to, mỉa mai:
- Cuộc hành trình giữa băng giá.
Dường như bóng tối đang bao trùm lấy họ. Thỉnh thoảng vài ánh sáng mờ nhạt cứ nhấp nháy như trêu, như ghẹo. Cố gắng lắm hai người phía sau mới theo kịp cái bóng của Mosolov ẩn hiện với chút ánh sáng từ cây đèn pin nhỏ trong tay hắn.
Vâng, ba chiếc xe mô tô trượt tuyết Yamaha lao nhanh trong màn đêm yên tĩnh. Tiếng gầm rú cứ rào rào đủ sức đánh động bất kỳ đội tuần tra nào trong bán kính mười dặm.
Ấy sau buổi nói chuyện dài hơi với Brad, anh chàng càng thêm thận trọng. Phải đợi hắn rời khỏi phòng, anh chàng mới thu xếp hành lý rồi xuống chỗ chiếc Saab. Quăng túi quần áo và túi xách vào ngăn đựng đồ, mở cửa, James ngồi sau vô lăng. Kích hoạt hệ thống nối mạng lại, anh chàng nhấn nút cho bộ xử lý âm thanh và màn hình hiện ra. Ánh đèn đỏ nhấp nháy báo hiệu bức điện tín từ Luân Đôn đã chuyển đến.
Lướt nhanh trên bàn phím, anh chàng gõ ngay mã số. Chưa tới vài giây, màn hình nhỏ cỡ bìa quyển sách hiện ra cả rừng ký hiệu. Thiết bị kêu rè rè, hệt như bộ não điện tử đang xử lý thông tin.
Ngay sau đó, từng dòng chữ một chạy chầm chậm trên màn hình.
CỤC PHẢN GIÁN ĐÃ NHẬN ĐỰƠC ĐIỆN TÍN CỦA 007. TIẾP CẬN VỚI ĐỐI TƯỢNG VON GLODA PHẢI HẾT SỨC THẬN TRỌNG. XIN NHẮC LẠI: PHẢI HẾT SÚC THẬN TRỌNG. CÓ BẰNG CHỨNG THUYẾT PHỤC CHO THẤY VON GLODA LÀ TÊN TỘI PHẠM ĐANG BỊ TRUY NÃ AARNE TUDEER. ĐỀ NGHỊ CÓ TÍNH KHẢ THI. BẤT CỨ TRỤC TRẶC GÌ PHẢI BÁO NGAY VỀ CỤC VÀ THOÁT KHỎI TRẬN ĐỊA. ĐÂY LÀ LỆNH. CHÚC MAY MẮN.
THỦ TRƯỞNG.
Vâng, ông M cứ sợ anh chàng sẽ gặp nguy hiểm khi tiến sát mục tiêu. Cả đoạn đường gian khổ vẫn còn dài trước mặt chưa thể vượt qua. Kẻ thù xảo quyệt đang núp trong bóng tối, chuyện gì cũng dám làm. Bộ tứ của đội tác chiến chưa lâm trận mà muốn sứt càng gãy gọng. Kẻ thì biệt vô âm tín, đám người còn lại thì nghi ngờ nhau ra mặt.
Khoá cửa chiếc Saab, anh chàng trở về phòng, gọi thức ăn và vài ly vốt ka. Một lát sau, gã hầu phòng đứng tuổi mang vào tô xúp đặc và vài khúc dồi làm bằng thịt tuần lộc.
Vừa ăn, James vừa suy nghĩ về kế hoạch hành động sắp tới. Cái lão Aarne Tudeer và bá tước Von Gloda là một ư? Từ khi vào nghề tình báo tới giờ, anh chàng từng đối mặt với biết bao nhiêu kẻ thù nguy hiểm. Những tên gian manh, xảo trá theo nhiều cách khác nhau. Một gã Hugo dối trá, một tên Auric Goldfinger xảo quyệt, một thằng Blofeld tồi bại, hoang tưởng. Vâng, không thể nhớ hết anh chàng suýt chết mấy lần trong đường tơ, kẻ tóc. Giờ tới lượt chạm trán với lão già ngông cuồng, tự đại Aarne Tudeer hay là bá tước Von Gloda gì đó.
Một câu hỏi thật to xuất hiện trên bức màn đen bí mật. Gloda có nghĩa là rực rỡ. Lão ta có tưng tửng không? Von Gloda là một bóng ma thoáng hiện trong phòng ăn của khách sạn Revontuli với dáng dấp của một quân nhân, cử chỉ linh hoạt, gưong mặt dày dạn phong sương. Chưa một lấn đối mặt với lão, anh chàng cũng không đọc hết tài liệu về tên trùm SS này.
Rivke đã biến mất, Mosolov chẳng thể tin được. Cón Brad thì sao? Vâng, dù họ là đồng minh trên giấy tờ nhưng anh chàng cảm thấy nghi ngờ cái gã người Mỹ. Vụ xe cứu thương này là một bằng chứng. Sợi dây liên kết cái bộ tứ đầu thừa, đuôi thẹo chưa gì đã mục nát.
Chính vào lúc này đây, khi màn đêm chưa buông xuống, anh chàng đã quyết định. Anh chàng phải hành động theo cách riêng của mình. Không thể chiều ý người khác. Chẳng để ai nắm áo lôi kéo sau lưng.
•
• •
Giờ đây họ cứ lao nhanh với tốc độ khoảng sáu mươi đến bảy mươi ki lô mét/giờ, quẹo qua, quẹo lại giữa những hàng cây, chạy song song với các đường biên giới Nga khoảng non cây số.
Những chiếc mô tô cứ lướt trên mặt băng với tốc độ khủng khiếp. Họ phải giữ tay lái thật chắc. Cúi đầu xuống thấp một chút và James luôn đặt mình trong tình trạng cảnh giác.
Anh chàng cố gắng thụt lui sau lưng của Mosolov, lượn đảo qua hai bên. Dù gương mặt và đầu đựơc che hoàn toàn, cái lạnh và cơn gió cứ xuyên vào da thịt của anh chàng như lưỡi dao cạo. Anh chàng luôn cựa quậy các ngón tay, chỉ e rằng chúng bị vọt bẻ thì nguy to.
Thực sự, anh chàng đã chuẩn bị mọi thứ. Khẩu P7 đang nằm trong túi da máng qua ngực. Cả một chiếc áo da to đùng phủ bên ngoài. Rút súng ra trong
tình trạng thế này chẳng dễ gì. Nhưng chẳng thể làm khác hơn được. Vài thiết bị điện tử bỏ rải rác trong người anh chàng. Còn tấm bản đồ đang nhét trong túi quần trượt tuyết. Cây compa đang đeo tòng teng quanh cổ. Một con dao dài Sykes-Fairbairn, loại mà đám biệt kích thường dùng, được nhét sâu trong chiếc ủng trái. Một con dao ngắn đi rừng của đám người Lapp được treo cẩn thận ngay thắt lưng Trên thắt lưng James mang một túi xách chứa vài thứ cần thiết: một bộ đồ trắng với mũ trùm đầu phòng khi cần ẩn vào trong tuyết, ba trái bộc phá, hai quả bom L2A2.
Phần còn lại ấy à? Vốn kinh nghiệm, trực giác, khả năng phán đoán nhạy bén.
Hàng cây dường như càng lúc càng dầy hơn nhưng Mosolov lượn đảo rất tài tình. Rõ ràng hắn nắm rõ con đường này như trong lòng bàn tay. Anh chàng vẫn giữ khoảng cách với hắn khoảng hai thước. Còn Brad đang lái mô tô phía sau lưng anh chàng. Rồi họ quẹo. Anh chàng cảm giác được, dù đường đi không rõ ràng.
Thế là Mosolov dẫn họ lên qua hàng cây, đảo sang trái, ngoặt cúp sang phải. Anh chàng thầm đoán: hình như lá hướng Đông.
Một lúc sau họ vượt qua một khoảng trống non cây số. Lại xuyên cánh rừng rồi lấn sâu vào một thung lũng, nơi có nhiều vạt cây bị cắt xuyên qua rừng như làm mốc của biên giới và cảnh báo những kẻ đột nhấp bất hợp pháp.
Đột nhiên, họ thoát khỏi rừng cây. Tốc độ của mấy chiếc mô tô đang tăng dần. Con đường thẳng trước mặt thẳng tắp. Không có lối ngang hẻm tắt.
Mosolov dường như mở hết ga. James tiếp theo sau, hơi chếch về phía phải. Cơn lạnh giờ trở nên khắc nghiệt. Chung quanh trống trải, không còn hàng cây che chắn.
Một lát sau, Mosolov lại dẫn họ xuyên qua một hàng cây ngắn rất nhanh. Rồi họ đang lao xuống đáy một thung lũng. Đến giờ phút này, không còn cách nào quay trở lại. Chỉ còn trông cậy vào năng lực của chính mình và phó mặc cho may rủi.
Họ lại xông vào một rừng cây khác. Những cành cây vươn dài ra quét mạnh vào nón bảo hộ của anh chàng. Ngã người trên tay lái, anh chàng cố bám theo ánh đèn của Mosolov.
Trái, phải, rồi thẳng một đoạn.
Phải, trái rồi lại thẳng.
Mãi một lúc sau, họ lướt nhanh vào vùng đất trống trải. Sương tuyết cứ bám đầy mắt kính bảo hộ. Thung lũng trắng trải thẳng ra về hai phía, sườn dốc xuống, thoai thoải.
Lại tăng tốc, anh chàng cố giữ chiếc mô tô khỏi lớp băng trôn tuột. Theo lời của Mosolov, bọn vượt biên bất hợp pháp thường dùng lối này. Trong vòng mười lăm dặm quanh đây, không hề có trạm biên phòng nào.
Rạp người để tránh sức cản, James lượn theo hình cung của phần đáy thung lũng phủ đầy tuyết trắng. Bỗng Mosolov tăng tốc vượt hẳn về phía trước.
Chẳng chần chừ, anh chàng rồ ga phóng theo. Liếc xéo ra sau lưng, James thấy chiếc mô tô của Brad tụt lại khá xa. Rối bóng tối của hàng cây tràn ra lối đi đã che khuất hắn.
Ồ, chưa kịp xoay ra trước, James thấy một ánh sáng bùng lên giữa màn đêm.
BÙUUUUNG …
Một tiếng nổ long trời vang vọng lại. Sức ép của khối thuốc nổ làm anh chàng hơi đau nhói trước ngực. Chiếc mô tô lảo đảo một chút rối vọt mạnh về phía trước.